Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương : Người đứng đầu, Lý Dương!
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
Màn hình lớn tiến hành thay đổi, ghế khán giả mọi người nói chuyện cũng nhiều hơn.
Lúc này chỉ cần người có đầu óc một chút đều biết. Tiếp theo xuất hiện nhất định là hai người có thành tích tốt nhất hôm nay. Rất nhiều người đều rướn cổ, Tề Hải Dương đối với chạm ngọc lời bình đã đủ hoàn mỹ, bọn họ không thể tưởng tượng có ai còn làm tốt hơn.
Trên màn hình lớn, tiếp theo xuất hiện chính là bài giải của Hành Khải.
Sau khi bài thi được xuất hiện, Hành Khải và Tề Hải Dương phản ứng gần giống nhau. Ông không nhìn màn hình lớn trước mà nhìn về phía Lý Dương.
Ông đứng thứ hai, người còn lại là một, cũng là người đứng đầu danh sách hôm nay, chỉ có thể là Lý Dương.
Hành Khải thấy thực lực của mình có thành tích tốt này cũng không cảm thấy bất ngờ. ông rõ ràng biết thực lực của mình, cộng thêm nguyên nhân tuổi cao. Ông có dày dạn kinh nghiệm hơn những người khác.
Còn một điểm nữa, Ông không chỉ là đại sư chạm ngọc còn là người đam mê sưu tầm ngọc khí.
Từ lúc nhỏ, ông rất thích các loại ngọc khí, đi học đổ thạch cũng chính là muốn tìm nguyên liệu tốt cho mình, Sau đó làm ra ngọc khí mình hài lòng nhất.
Nếu không phải vì thua bởi Vua Phỉ Thúy, khiến cho Hành Khải thay đổi phương hướng phát triển, Hiện nay ông cũng là một đại sư đổ thạch nổi tiếng.
Cho dù không so được với Vua Phỉ Thúy những chắc chắn hơn người khác rất nhiều.
Thay đổi hướng phát triển, sau khi bắt đầu học chạm ngọc, Hành Khải cũng không không từ bỏ đam mê. Ông vẫn như trước thích sưu tầm ngọc khí. Hiện giờ ông có một đống bảo bối, trong đó hàng ngàn các ngọc khí là ông sưu tầm, ông tích luỹ cả đời này.
Lúc rảnh rỗi ông liền nghiên cứu, tìm hiểu các ngọc khí này.
Chính là nghiên cứu tìm hiểu như vậy, khiến ông ở trong chạm ngọc có bước tiến rất nhanh. Hành Khải là người thông minh. Ông rất giỏi khai thác kinh nghiệm và sở trường của người khác. Sau đó áp dụng kinh nghiệm đó vào mình. Từ đó tới nay, chạm ngọc của ông dần dần có phong cách riêng. Sau một khoảng thời gian ẩn cư, ông cuối cùng có đột phá.
Chính đột phá này người ngoài cũng không biết.
- Bình rất hay, ta làm sao cũng không phát hiện ra điểm này, thật lợi hại!
- Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Lời bình này thật sự còn hay hơn của bọn Tề Hải Dương!
- Hoá ra là Hành đại sư của Vân nam lần này đến đây không ít danh gia!
Sau khi bài thi của Hành Khải xuất hiện, sau khi xem kỹ bài thi này xong, ghế khán giả rất nhiều người bàn luận nhỏ. Lời bình của Hành Khải quá hay, lúc xem thấy bài thi của Hành Khải, Hồng Lão , Tống lão cho rằng, Hành Khải này không hổ ngang với bọn họ.
Ít nhất về mặt kiến thức, thưởng thức chạm ngọc ở đây, Hành Khải ngang bọn họ tuyệt đối cùng trình độ với bọn họ.
Phát hiện nay khiến vài giám khảo giật mình. Dù sao tuổi tác của Hành Khải cũng trẻ hơn bọn họ mười tuổi . Đừng nhìn kém mười tuổi, kém mấy năm, cũng tương đương kém mấy năm kinh nghiệm.
Còn Lý Dương, đã bị bọn họ coi là thiên bẩm, căn bản không cần quan tâm.
Nhìn màn hình lớn, Tề Hải Dương lẳng lặng gật đầu. Lại quay đầu nhìn Hành Khải một cái.
Tề Hải Dương rõ ràng coi người này là đối thủ lớn nhất của mình. Thi đấu đại sư muốn giành được thành tích tốt hơn đã không còn lạc quan như tưởng tượng ban đầu của bọn họ.
Chu Diệp, Hoàng Hạo đã chú ý đến Hành Khải, bọn họ có chung suy nghĩ với Tề Hải Dương. Muốn đoạt quán quân, người này là một kình địch.
Màn hình lớn lại thay đổi. Hôm nãy tỉ thí nhãn lực người đứng đầu rốt cuộc cũng xuất hiện. Lý Dương coi như viết không tồi. Viết rất tinh tế, ở trên màn hình lớn nhìn cái là hiểu ngay.
Gần như tất cả đại sư chạm ngọc, tất cả đều quay đầu nhìn Lý Dương một cái.
Đạt được thứ nhất, quả nhiên là hắn!
Cho dù đã đoạt được, đến khi bài thi của Lý Dương xuất hiện cuối cùng, trong lòng mỗi người vẫn đều có chút phức tạp.
Bọn họ nhiều người như vậy, không khác nhau làm đều khoảng năm mươi tuổi, thậm chí sáu mươi tuổi. Thế nhưng lại bại bởi một người thanh niên chưa đến ba mươi.
Đại sư chạm ngọc dưới ba mươi tuổi, hôm nay chỉ có một mình Lý Dương.
Ba mươi đến bốn mươi tuổi nối tiếp nhau. Nhưng thật ra có mấy người là đại sư tuổi trẻ nhưng vô cùng giỏi. Tuy nhiên, bọn họ đa phần vừa mới trở thành đại sư chạm ngọc. Chỉ có thể tính là đại sư sơ cấp, sức cạnh tranh có hạn.
Đây đều bị loại ở ngay cửa đầu tiên. Hôm nay thực sự có thể thăng cấp. Trừ Lý Dương ra không có ai dưới bốn mươi tuổi. Điều đó cũng khiến Lý Dương có vẻ vượt trội. Tuổi tác của hắn là nhân tố được người ta coi trọng hơn.
- Phương hướng bài đặt ban đầu khác nhau, ưu điểm có thể trở thành khuyết điểm. Nhưng khuyết điểm có thể thành ưu điểm. như thế nào ta cũng thật không ngờ được!
- Ngay cả nhân tố ánh sáng mặt trời đều bình vào!
Ghế khán giả dần dần phát ra tiếng ngạc nhiên. Tất cả đại sư chạm ngọc thấy bài thi của Lý Dương đều không thể coi nhẹ. Lý Dương không chỉ bình những bộ phận người khác đều không bình ra, còn viết ra những căn bản người khác không nhắc đến.
- Điều đó thậm chí làm cho các đại sư dự thi này mở rộng tầm mắt, mở ra một ý mới.
Sau khi xem qua bài thi của Lý Dương, các đại sư chạm ngọc dự thi này không còn nhìn Lý Dương nữa. Rất nhiều người đều cúi đầu, thưởng thức tường tận. Có rất nhiều điểm giải thích của Lý Dương, mang lại cho bọn họ cảm giác hiểu ra.
Có vài người, thậm chí hiện nay đã nghĩ lấy một ít nguyên liệu ngọc đến hiện trường thí nghiệm. Trong lòng bọn họ thầm có một loại dự cảm. Sau khi nhìn bài thi của Lý Dương , những người được điểm , có thể cân nhắc lại thực lực cho cao hơn một tầng.
Chỉ điểm này tăng lên thực lực, điều này chỉ có bậc sư phụ mới có thể làm được. Thế nhưng lại xảy ra trên bài thi của một người trẻ tuổi. Không khỏi khiến bọn họ sợ hãi một chút.
- Sau khi đem công bố toàn bộ bài thi này, xem ra là đúng rồi!
Trên ghế giám khảo, Hồng Lão cười khà khà vuốt râu mình. Kế hoạch ban đầu vốn không công khai bài thi. Cho dù phải công khai sẽ không công khai trước mặt nhiều người như vậy. Dù thế nào cũng phải giữ lại thể diện cho những người bị loại.
Hôm nay bọn họ bị loại, nhưng dù sao cũng là thân phận đại sư.
Bài thi của Lý Dương làm cho bọn họ thay đổi chủ ý. Lý Dương giải bài thi này, ngay cả bọn họ đều có cảm giác được lợi. Càng không cần phải nói đến người khác. Hồng Lão đưa ra đề nghị này, nhanh chóng được tất cả các giám khảo khác đồng ý. Sau đó, bọn họ tìm Hội trưởng Tịch của Hiệp hội ngọc thạch, tạm thời thay đổi bố trí buổi chiều.
Thật ra, buổi chiều vốn không có việc gì, sau khi công bố đáp án có một vài hoạt động hỗ trợ. Hoạt động này có cũng được, mà không có không sao.
- Trần lão, ông ruốt cuộc dạy dỗ đồ đệ như thế nào được một quái thai như vậy?
Tề lão trước tiên quay đầu lại hỏi một câu. Những người khác đều nhìn về phía Trần Vô Cực. Đây đích thật là một quái thai, quái thai thiên tài chân chính ngàn năm khó có được.
- Tôi không biết, mỗi người có thiên phú khác nhau. Trời sinh hắn có vận mệnh gắn liền với ngọc khí!
Trần Vô Cực cười khà khà phe phẩy đầu. Trong lòng ông hiện nay vô cùng tự hào. Bất kể ai dạy dỗ được một yêu nghiệt như vậy đều sẽ giống ông.
- Không chỉ ngọc khí, ta thấy tất cả đều giống nhau!
Có giám khảo nói một câu, Lý Dương ở trong giới đồ cổ tạo ra thành tích, bọn họ biết rất rõ.
- Cậu ta chính là thiên tài trong các thiên tài. Thiên tài đều thua cậu ta. Tôi thấy là thần mới đúng!
Lại một giám khảo khác cảm thán một câu. Trong lời nói của ông có chút khoa trương. Nhưng người khác đều rất tán thành. Nếu nói Chu Diệp, Hoàng Hạo bọn họ là thiên tài, Lý Dương kia thật sự chính là thần.
Trong thời gian ngắn như vậy, có thể có được thành tích như vậy. Từ xưa đến nay là người đầu tiên. Thậm chí có thể sau này cũng không xuất hiện ví dụ như vậy.
- Trần lão. Con mắt của ông thật sự khiến chúng tôi bội phục. Tống lão, ông cũng không kém!
Hồng Lão thở dài. Liếc nhìn Trần Vô Cực một cái. Trần Vô Cực vẫn mỉm cười. Những người này ghen tị với ông ông có thể cảm nhận được. Tuy nhiên bọn họ càng ghen tỵ mình càng cao hứng.
Trước đây, ông nhận Lý Dương, chính là việc khiến người khác không hiểu. Dù sao Lý Dương trước kia đã có danh tiếng trong giới đổ thạch. Giới đổ thạch đều công nhận là đại sư đứng đầu.
Nam vương bắc thánh, Bắc thành còn vượt qua Nam vương. Điều đó có thể nhận ra, sức ảnh hưởng của Lý Dương trong giới đổ thạch. Cũng có thể nói Lý Dương chính là người đứng đầu của giới đổ thạch.
Đối với một người như vậy, chưa từng có người nào nghĩ đến hắn còn có thiên phú tốt như vậy trong chạm ngọc.
Người khác không nghĩ đến, Trần Vô Cực nghĩ đến, ông nhận ra thiên phú của Lý Dương không chỉ một chút. Nhân cơ hội Lý Dương có việc tìm ông, đưa ra yêu cầu Lý Dương học chạm ngọc.
Đối với điều này, bọn Hồng Lão từng cho rằng Lý Dương không có khả năng học ra được thành tựu gì. Trần Vô Cực làm như vậy là làm chậm cơ hội phát triển của Lý Dương trong giới đổ thạch.
Nhưng kết quả cuối cùng nằm ngoài dự kiến của bọn họ. Chính hôm nay Lý Dương giải bài thi này, đủ để chứng mình thiên phú của Lý Dương. Nhãn lực không phải thủ lực. Nhưng có được nhãn lực, thủ lực cũng sẽ xuất hiện. Nhãn lực còn có tác dụng làm tăng thực lực của bản thân.
Ngẫm nghĩ cũng phải. chính bản thân mình nhìn không thấy điểm đó, tất nhiên không có khả năng này. Đây cũng là vì sao bọn họ đặt nhãn lực bên trong trận đấu. Còn đặt ở vị trí đầu tiên.
Hiện nay lý dương đã có nhãn lực như vậy, cho dù bây giờ không có thực lực. tương lai có hy vọng có.
- Ta làm sao được, ta chỉ để Lý Dương làm đại diện của Bắc Kinh thôi. Không so được với Trần lão!
Tống lão cười khà khà lắc đầu. Trong lời nói của Hồng Lão cũng nhắc đến ông. Tuy nhiên, Biểu hiện hôm nay của Lý Dương cũng nằm ngoài dự kiến của ông.
Ông biết Lý Dương ở trong chạm ngọc thực lực vô cùng mạnh. Nhưng không nghĩ đến nhãn lực tốt như vậy. So với vài người bọn ông còn tốt hơn. Lúc này đầu ông đã bắt đầu suy nghĩ, sau này phải tăng cường đi lại với Lý Dương hơn.
Để mỗi lần thi đấu đại sư, bất kể như thế nào, cũng phải để Lý Dương đại diện Bắc Kinh dự thi.
Lý Dương cũng không biết suy nghĩ của các giám khảo này. Hiện nay hắn cảm giác thực không được tự nhiên, ngày càng nhiều ánh mắt đều tập trung nhìn hắn. Bị nhiều người như vậy cùng nhìn, nhất định không thoải mái.
Tuy nhiên, cho dù hắn biết nói đến hắn cũng không để ý. Lời bình của hắn đều quan sát được trong năng lực đặc biệt. Sau khi năng lực đặc biệt thăng cấp, quan sát càng cẩn thận, tỉ mỉ hơn.
Trước đây vài điểm không nhìn thấy được, bây giờ cũng có thể nhìn ra. Ví dụ như phương hướng ngọc khí thay đổi hiệu quả khác nhau, chính là Lý Dương quan sát được trong năng lực đặc biệt.
Hình ảnh lập thể hiện nay, Lý Dương đã có thể tuỳ ý điều khiển hình ảnh vật phẩm. Không giống như trước kia, chỉ có thể thông qua bắt chước tính toán phân tích.
Lý Dương tin rằng, Nếu dùng đến cơ quan này, hắn có thể nhẹ nhành thoải mái, không cần người khác hỗ trợ.
Cuối cùng màn hình lớn tắt đi. Bài thi của Lý Dương hiển thị thời gian dài nhất, một số người thông mình, còn đem bài thi của Lý Dương trên màn hình lớn chụp lại, quay lại, đồng thời cũng quay lại hình ảnh khác nhau của mười tác phẩm chạm ngọc kia.
Đây là tài liệu học tập rất khó có được.