Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
Cao lão đột nhiên nhớ đến, theo lời nói vừa rồi của Lý Dương thì hiện tại Phỉ Thúy đã muốn biến thành hai nửa lớn nhỏ và nếu không làm ra được cái vòng tay thì thật là đáng tiếc.
Trước mắt thì miếng Phỉ Thúy đó chẳng những có thể làm ra hai chiếc vòng tay mà còn có thể làm ra được nhiều thứ thông dụng khác nữa.
Nếu không có hai chiếc vòng tay, thì giá trị của khối Phỉ Thúy này ít nhất cũng giảm bớt hai phần. Nói cách khác, thì Lý Dương lần này dường như đã xuống một vết cắt không hợp lý, ước chừng làm giảm giá trị xuống mấy trăm ngàn.
Cao lão hít thật sâu một hơi, nhìn Lý Dương với ánh mắt hoàn toàn khác trước.
Cao lão sẽ không thực bụng mà nghĩ rằng Lý Dương chỉ tùy tiện đưa ra suy nghĩ, nghe thì như không hợp lý nhưng kỳ thật lại rất hợp lý. Chỉ có thể nói, Lý Dương chỉ thoáng nhìn lại có thể phán đoán được hướng đi bên trong của Phỉ Thúy.
Có thể phán đoán được chuẩn xác hướng đi bên trong của Phỉ thúy thì không phải người bình thường nào cũng có thể làm được. Cao lão chỉ có thể đưa ra được phán đoán như vậy đối với một số ít khối nguyên thạch.. Nhưng đây đều là khối nguyên thạch có đặc thù rõ ràng nhưng lại hình như không phải là nguyên thạch có đặc thù rõ ràng. Cao lão căn bản không thể phán đoán được.
Đến thời điểm này thì xem ra khả năng của Lý Dương mạnh hơn so với chính mình. Nghĩ đến đây, Cao lão nhịn không được liền quay đầu sang nhìn sắc mặt trắng bệch của Vương lão bên cạnh.
Hiện tại, trong cuộc đánh cược này Cao lão không còn tin tưởng Vương lão sẽ thắng. Với hai khối nguyên thạch còn lại, Cao lão cũng không có lòng tự tin như ban đầu.
- Trưởng phòng An, xin giao lại cho cô.
Lý Dương cầm lấy khối Phỉ Thúy đưa cho An Văn Quân. Khối Phỉ Thúy này không tồi, chỉ tiếc là hắn phải trả lại cho An Văn Quân.
- Cám ơn, cám ơn Lý cố vấn.
An Văn Quân nét mặt rạng rỡ. Cao hứng của Lý Dương cũng giống như cao hứng của cô. Lý Dương chính là do cô mời đến cố vấn. Biểu hiện của Lý Dương càng tốt thì cô càng cảm thấy tự hào.
- Lý ca!
Lưu Cương từ người nhân viên tiếp nhận khối nguyên thạch thứ hai. Hiện tại thì xử lý khối Phỉ Thúy này đã không còn là việc của bọn họ nữa.
Những người khác vẫn còn chìm đắm trong kinh ngạc. Nói là Lý Dương tùy ý áp đặt, cho dù có chú ý chỉ sợ cũng không giống như suy nghĩ của Cao lão nhiều như vậy.
Khối nguyên thạch thứ hai mặt trên không có tiển, cũng không có đường gân, nhưng cũng ánh lên màu đỏ của trứng muối.
Theo biểu hiện của khối nguyên thạch mà nói thì khối nguyên thạch trứng muối này so với khối nguyên thạch dương mai có tốt hơn một chút. Nhưng so với khối nguyên thạch màu đen thì kém hơn. Như vậy nói khối nguyên thạch này không có gì thì đã không còn đúng hơn một nửa rồi.
Nhìn khối nguyên thạch, Lý Dương lại mang mắt kính vào, trực tiếp xuống dao lần nữa. Lúc này, đường cắt của Lý Dương là bên cạnh và là một đường thẳng.
Một nhát cắt này vẫn cho ra màu xanh. Tuy nhiên, Phỉ Thúy Tơ Vàng Chủng so với Phỉ Thúy Phù Dung Chủng thì giá trị lớn gấp đôi.
Nhìn đến Lý Dương càng ngày càng có những nhát cắt thuần thục, Vương lão trong lòng dâng lên một dự cảm không tốt, không còn tự tin như ban đầu nữa.
Điều khác thì không nói, nhưng với khối nguyên thạch Phù Dung Chủng trước mắt thì ông ta cũng đã không nắm chắc phần thắng Lý Dương. Như vậy, một khối nguyên thạch có giá trị như vậy thì có thể cao hơn nhiều so với ba khối nguyên thạch bình thường. Ông ta tuyệt đối cũng không dám tuyên bố chính mình có thể tùy ý chọn ra ba khối nguyên thạch bình thường lại có giá trị càng lúc càng tăng như vậy.
Nghĩ đến điều đó, Vương lão kiềm không được nhìn thoáng qua Cao lão. Cao lão đúng lúc cũng đang nhìn qua ông ta. Trong ánh mắt của Cao lão, ông ta phát hiện một tia lo lắng.
Rầm!
Vương lão cố không suy nghĩ nhiều, vội vàng nhìn Lý Dương thăm dò kết quả. Lý Dương chọn phần cắt bên hông khối nguyên thạch. Như vậy, tốt nhất là phải cắt cho thật nhanh, đồng thời có thể cắt thêm xuống phía dưới.
Lưu Cương mới vừa lau sạch mặt cắt thì tất cả những thợ xung quanh đều nhất thời cùng nhau phát lên âm thanh sợ hãi. Lần này lại tăng, mà còn là tăng mạnh.
Kim Ti Chủng, Hoàng Dương Lục. Màu nước vẫn là màu xanh biếc thể hiện chất lượng thật tốt. Không thể nghi ngờ gì nữa, khối nguyên thạch thứ hai này có Phỉ Thúy bên trong chứng tỏ Lý Dương đã thắng lần nữa.
Vương lão sắc mặt có chút trắng bệch, nghĩ đến vừa rồi mình đã nói quá mạnh miệng, lập tức cảm thấy đau đầu.
Ông ta không nghĩ Lý Dương lại quá lợi hại như vậy. Cắt ra hai khối đều là những khối nguyên thạch có giá trị cao. Với kết quả trước mắt, Vương lão biết rằng cho dù ông ta không nói mạnh miệng hoặc có cẩn thận chọn lựa ba khối nguyên thạch đi chăng nữa thì cũng không thắng được Lý Dương. Biểu hiện của hai khối nguyên thạch vừa rồi cũng đã làm cho Vương lão cảm thấy mặc cảm.
Âm thanh huyên náo làm cho một số công nhân đang giải thạch bên trong chạy đến. Khi bọn họ nhìn thấy An Văn Quân thì có chút nao núng, không dám tiến thêm về phía trước. Bây giờ là thời gian làm việc, công việc của bọn họ là giải thạch chứ không phải là đến xem náo nhiệt.
- Tất cả lại đây đi!
An Văn Quân cười khẽ một tiếng, lập tức ba mươi người trong căn phòng giải thạch lớn đều chạy đến, hưng phấn tạo thành một vòng tròn xung quanh Lý Dương đang giải thạch.
Có thể nhìn người khác cắt ra những khối nguyên thạch có giá trị cao đối với bọn họ cũng là một sự khích lệ. Đặc biệt, đối với những người thợ làm công việc giải thạch thì việc thích nhất chính là cắt ra được những khối nguyên thạch có giá trị cao.
An Văn Quân hiểu được điều ấy cho nên mới cho phép họ không làm việc mà đến xem trực tiếp. Huống chi An Văn Quân cũng rất tin tưởng, những người này khi xem được những khối nguyên thạch có giá trị thì khi bọn họ giải thạch cũng có thể cắt ra những khối ngọc đáng giá. Chuyện này đối với công ty cũng là một chuyện tốt. Còn đối với những người thợ giải thạch thì đều tin tưởng vận may sẽ đến với mình.
Gặp đúng chỗ, Lý Dương lại xuống dao nhanh hơn. Lúc này âm thanh bàn tán xung quanh lại càng lúc càng lớn. Những nhân viên có mặt ngay lúc đầu đều tường thuật lại quá trình giải thạch của Lý Dương vừa rồi cho những đồng nghiệp đến sau. Chỉ trong chốc lát, hiện trường giống như tam sao thất bản, lời đồn đại bắt đầu lan rộng hơn.
Nghe những lời bàn tán của những người thợ, An Văn Quân lắc đầu cười khổ nhưng trong lòng lại cảm thấy cao hứng. Biểu hiện của Lý Dương càng lúc càng tốt, đã chứng minh con mắt nhìn người của cô quả thật là chính xác.
Hơn hai mươi phút sau, Lý Dương đem khối Phỉ Thúy Tơ Vàng Chủng đưa cho An Văn Quân. An Văn Quân đem khối Phỉ Thúy này đặt bên cạnh khối Phỉ Thúy Phù Dung Chủng. Với hai khối Phỉ Thúy này thì giá trị của chúng cũng đã đạt đến ngàn vạn lần.
Lưu Cương mang đến khối nguyên thạch thứ ba. Lý Dương tiếp nhận lấy, vuốt ve khối nguyên thạch nhưng không lập tức giải thạch ngay.
- Vương lão, ước định của chúng ta vừa rồi có thể được hủy bỏ. Ngài hiện tại có thể chọn lấy ba khối nguyên thạch này hoặc là chúng ta hủy bỏ sự đánh cuộc. Ngài xem thế nào?
Lý Dương bình tĩnh nói.
- Không cần, cậu cứ tiếp tục giải thạch đi. Chỉ cần có Phỉ Thúy thì lần đánh cuộc này tôi sẽ chấp nhận thua.
Vương lão sắc mặt rất khó coi, cắn chặt răng cự tuyệt lời đề nghị của Lý Dương. Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn muốn cho Vương lão một cơ hội nhưng ông ấy lại từ chối, xem như hắn không còn biện pháp nào khác.
Mang mắt kính vào, Lý Dương bắt đầu cầm máy cắt trực tiếp vào chính giữa khối nguyên thạch.
Vương lão chăm chú nhìn vào máy cắt cùng với phần phía dưới của khối nguyên thạch, tim đập liên hồi. Ông ta có thể hy vọng lần này khối nguyên thạch sẽ không có Phỉ Thúy. Chỉ cần không có Phỉ Thúy thì xem như ông ta đã thắng.
Cao lão nhẹ nhàng lắc đầu. Ông thực sự đã nhìn ra, chàng thanh niên trẻ tuổi này về hiểu biết nguyên thạch tuyệt đối mạnh hơn so với bọn họ. Hôm nay, Vương lão khẳng định là đã gặp hạn. Tuy nhiên, có gặp hạn thì cũng không oan uổng mà.
Cho dù, chính tay Vương lão lựa chọn ba khối nguyên thạch, trên cơ bản vẫn không thắng được Lý Dương. Vương lão có thể chọn ra ba khối nguyên thạch đều có Phỉ Thúy nhưng tất cả ba cái đều có giá trị cao thì tuyệt đối là không thể. Trước mắt, ba khối Phỉ Thúy đều có giá trị rất lớn, một khối là Phù Dung Chủng, một khối là Tơ Vàng Chủng. Chính Cao lão cũng không dám cam đoan mình sẽ có được thành tích như vậy.
Khối nguyên thạch cuối cùng này sẽ quyết định kết quả của cuộc đánh cược. Lúc này đây, mọi người đều đổ dồn mắt của mình vào trận đấu.
Âm thanh cắt ngọc giống như là có ma lực, khiến cho tim mọi người đập mạnh. An Văn Quân chăm chú nhìn vào nhát cắt không chớp mắt.
Mọi người trong lòng đều đoán rằng cho dù khối nguyên thạch này không có gì thì Lý Dương cũng vẫn thắng.
Hoặc là giống như hai khối nguyên thạch vừa rồi, lại xuất hiện thêm một lần tăng giá trị.
Nhưng cũng có những người lại nghĩ rằng, chuyện có được ba khối nguyên thạch có giá trị tăng liên tiếp là chuyện rất hiếm. Hơn nữa, khối nguyên thạch này có bề ngoài không tốt. Rất nhiều người không dám suy nghĩ rằng nó sẽ có Phỉ Thúy lần nữa.
Thời gian chậm rãi trôi qua, máy cắt rất nhanh chóng cắt đến phần bên cạnh. Khối nguyên thạch vẫn chưa được mở ra. Tất cả mọi người đều không nhịn được nghểnh cổ nhìn về phía trước.
Cao lão và Vương lão trực tiếp đến bên cạnh Lý Dương. Lưu Cương và Ngô Hiểu Lỵ cũng bước đến một bên. Xem ra hai vị chuyên gia này muốn tự mình kiểm nghiệm kết quả của khối nguyên thạch cuối cùng này.
Mà giờ phút này, trong lòng An Văn Quân lại cảm thấy rất bình tĩnh. Cô có một loại cảm giác, khối nguyên thạch thứ ba này sẽ là khối nguyên thạch có giá trị rất cao. Giờ khắc này, lòng tin của cô đối với Lý Dương đã đạt đến đỉnh điểm. Loại tin tưởng này ngay cả chính cô ta cũng không biết.
Rầm!
Khối nguyên thạch cuối cùng cũng được mở ra. Vương lão lập tức chạy đến rót nước làm sạch mặt cắt. Vừa mới rửa sạch được một nửa, thân hình của Vương lão liền trở nên cứng ngắc, hai tay còn có chút run rẩy.
Toàn bộ vẫn chưa nhìn thấy rõ nhưng màu xanh thì đã thấy được. Nhìn thấy màu xanh này, ai nấy đều biết khối nguyên thạch này chắc chắn là có Phỉ Thúy.
Lại có Phỉ Thúy thêm một lần nữa rồi. Ba khối nguyên thạch đều có Phỉ Thúy. Xem ra lần đánh cuộc này, Lý Dương đã thắng chắc.
Năm mươi người thợ đều nhỏ giọng bàn tán. Người thua là Vương lão nên bọn họ cũng không dám lớn tiếng ồn ào. Nếu như để Vương lão biết bọn họ đang vui mừng thì có khi người gặp họa sẽ là bọn họ. Cuộc sống về sau sẽ không có ngày yên ổn.
Đứng trước máy giải thạch, Vương lão miệng mấp máy. Cao lão lập tức tiến lên, yêu cầu Vương lão nghỉ tay, chính mình thực hiện công việc làm sạch mặt cắt.
Mắt cắt nhanh chóng được rửa sạch. Tất cả mọi người đều ngệch mặt ra. Cao lão trên mặt lại càng không thể tin được, hai tay bắt đầu run lên.
Ước chừng gần một phút đồng hồ, Cao lão mới ngẩng đầu nhìn Lý Dương, cất giọng nói run run:
- Băng Chủng!
stevenqb
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ