Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
-An trưởng phòng, cảm ơn ý tốt của cô, không cần phiền toái như vậy đâu, chúng ta tùy tiện tìm một chỗ là được rồi
Suy nghĩ một chút, Lý Dương lắc đầu từ chối lời đề nghị của An Văn Quân.
Lý Dương hiểu được dụng ý An Văn Quân, thấy cô nhiều lần liếc nhìn khối Huyết Mỹ Nhân như vậy thì tên ngốc cũng đoán được là cô muốn khối Phỉ Thúy này, cô muốn dùng bửa ăn để thuyết phục Lý Dương bán nó cho cô. Chỉ tiếc là khối Phỉ Thúy này Lý Dương không định bán nên hắn cũng không muốn cho An văn Quân cơ hội này.
An Văn Quân vội nói:
-Lý cố vấn, kỳ thật chúng tôi cũng muốn cảm ơn ngài, ngài đã giúp chúng tôi rất nhiều ở Ám Tiêu, lần này lại giải ra đỉnh cấp Phỉ Thúy Huyết Mỹ Nhân nên thuận tiện tổ chức luôn một lần thôi mà
-Trưởng phòng An, nếu cô không chê thì đi ăn cùng chúng tôi một bửa cơm, hiện tại mọi người đều đang đói bụng, lấp đầy bụng mới là quan trọng
Tư Mã Lâm phát hiện ánh mắt ám chỉ của Lý Dương nên bước lên nhỏ giọng nói, kỳ thật bọn họ cũng nhìn ra ý muốn mua khối Phỉ Thúy này của An Văn Quân. Trong long, bọn họ cũng không muốn Lý Dương bán khối Phỉ Thúy này cho An Thị, đồ tốt như vậy bọn họ không thể náo nhìn thấy thường xuyên được, bán cho An Thị thì không biết bao giờ bọn họ mới có thể thấy một thứ như thế.
Đây coi như là một chút tư tâm đi.
-Tốt, tôi cũng rất đói bụng rồi, chúng ta đi nhanh thôi, tôi muốn ăn đồ nướng
Trịnh Khải Đạt lập tức gật đầu, Trương Vĩ, Vương Hạo Dân đều đứng ra hưởng ứng, An Văn Quân cười khổ lắc đầu, cô cắn chặt răng rồi quyết định đi theo nhóm người Lý Dương.
Trịnh Khải Đạt gọi bảo an lái xe tới, những người này tối hôm nay sẽ không trở về, nơi ăn ngủ của những người này sẽ do Trịnh Khải Đạt an bài, có những người này đi theo thì hắn cũng yên tâm hơn.
An Văn Quân chỉ để lại bốn gã bảo tiêu, những người khác đều được cho về công ty, mang theo nhiều người như vậy cũng không tiện.
Đoàn người trực tiếp đi tới khách sạn.
Thời gian đã khá khuya, tìm một phòng, gọi đồ ăn, ngay khi đồ ăn được dọn lên thì mọi người đều ăn như hổ đói, bây giờ cũng sắp giờ, giữa trưa bọn họ chỉ ăn có một chút nên bây giờ mọi người đều đang rất đói.
-Lý cố vấn, hôm này ngài cũng đạ thấy được, Thiệu Ngọc Cường đã giải ra Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, nói thật, An Thị cần phải có ột khối Phỉ Thúy cùng cấp với nó để tọa trấn, khối Huyết Mỹ Nhân này ngài có thể chuyển nhượng cho chúng tôi không?
Còn chưa an xong An Văn Quân đã khẩn cấp biểu thị ý của mình, An Văn Bình cũng khẩn trương nhìn Lý Dương, cô hiểu được tầm quan trọng của khối Phỉ Thúy này đối với An Thị.
-Thực xin lỗi, An trưởng phòng, khối Phỉ Thúy này tôi không định bán ra, chỉ có thể xin lỗi ngài thôi
Lý Dương thở dài trong lòng, An Văn Quân vẫn nói ra câu này, nếu là Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục thì nói không chừng Lý Dương có thể đáp ứng cô, Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục Lý Dương đã có nên tặng cho An Thị cũng không sao.
Nhưng thứ này là là Huyết Mỹ Nhân, Lý Dương cũng không biết là sao này còn có thể gặp thứ tương tự vậy không nữa.
Rất nhiều người đều biết ngọc có thể dưỡng người, ngọc tốt thì càng giúp ích cho con người, một khối ngọc tốt rất có lợi cho cơ thể con người.
Trong các loại ngọc, Huyết Ngọc là loại giúp ích con người nhiều nhất, trong nhân gian có rất nhiều truyền thuyết về Huyết Ngọc càng làm tăng them tính huyền bí của nó. Mà bí mật của Phỉ Thúy thì người chơi Phỉ Thúy đều biết, Huyết Ngọc làm thành đồ trăng sức còn tốt hơn những loại khác một bậc, Huyết Ngọc càng tốt thì giá trị càng cao.
Một cái vòng tay làm từ Băng Chủng thì hai trăm vạn sẽ mua được, nhưng một cái vỏng tay làm bằng Huyết ngọc thì sẽ có giá hơn vạn, thậm chí nó còn có thể lên tới , trăm vạn.
Mà Huyết Mỹ Nhân lại là loại Huyết ngọc cao cấp nhất, hơn nữa lại là Thủy Tinh Chủng thì lại càng khó có được.
Lý Dương lên kế hoạch xong, khối Huyết Mỹ Nhân này cho dù không làm vòng tay thì cũng sẽ làm thành những đồ trang sức đeo hàng ngày cho những người trong gia đình, có như vậy thì nó mới có thể trợ giúp cho người nhà của hắn có thể sống lâu.
Đương nhiên, những thứ này sau khi làm ra nhất định phải giữ bí mật, thậm chí còn phải ngụy trang cho nó nếu khong bị người có long nhìn ra thì không tốt cho lắm, như vậy thì chuyện tốt sẽ biến thành chuyện xấu, Lý Dương tuyệt đối không cho phép xuất hiện loại tình huống này.
-Ngài có thể suy nghĩ một chút hay không, thật sự là thứ này rất quan trọng đối với An Thị, Ngài cũng là Thiệu Thị hiện đang như hổ rình mồi với chúng tôi, hiện tại bọn họ lại có một khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, nếu chúng tôi không có một khối cùng cấp thì không thể nào đảm bảo thị trường được
An Văn Quân lại vội vàng nói một câu, lúc này cô chỉ có thể cầu xin Lý Dương, cô tuyệt đối không thể nói ra cô cũng để ý khối Huyết Mỹ Nhân này.
Trên thực tế là kết quả không có nghiêm trọng như trong lời nói của cô, cho dù Thiệu Thị có Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục đi nữa thì cũng chỉ tạo thành một chút ảnh hưởng với An Thị mà thôi, nếu muốn lật đổ thì không thể nào. Chỉ một khối Phỉ Thúy thì không thể nào có năng lực làm như vậy, trừ phi sau này AN Thị không có nguồn cao cấp Phỉ Thúy cung cấp nữa mới có thể bị Thiệu Thị đánh bại.
-Thật xin lỗi, khối Phỉ Thúy này rất quan trọng đối với tôi, sau này nếu có cơ hội thì tôi sẽ giúp các người tìm một khôi đỉnh cấp Phỉ Thúy khác
Lý Dương lại lắc đầu, đây là thứ tốt nhất mà hắn có thể giúp đở, trong lòng Lý Dương, An Thị không thể nào so được với người thân của hắn.
-Chị ba, ăn cơm trước đi
An Văn Bình đột nhiên nói một câu, mấy ngày nay An Văn Bình đều đi theo Lý Dương nên cô cũng biết được tính tình của hắn, đừng thấy bình thường Lý Dương dễ nói chuyện, một khi hắn đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được.
An Văn Quân kinh ngạc nhìn em mình liếc mắt một cái rồi bất đắc dĩ lắc đầu, lần này thu mua thất bại nhưng cô sẽ khng từ bỏ, cô quyết tâm phải có được khối Phỉ Thúy này.
Bửa cơm này ăn rất nhanh, tất cả mọi người vừa mệt vừa đói nên không có lòng dạ nào uống rượu nói chuyện phiếm, hơn nữa trên người còn mang theo Phỉ Thúy giá hơn trăm triệu nên khi mọi người lấp đầy bụng liền rời khỏi.
Thời gian đã muộn nên Phỉ Thúy không thể nào gửi ngân hàng được, đặt trong khách sạn mọi người đều lo lắng, cuối cùng mọi người vẫn quyết định ở trong khách sạn, Trịnh Khải Đạt còn cố ý an bài bốn bảo tiêu thay phiên trực đêm để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra
Sau khi trở lại khách sạn, mọi người đều không có quay về phòng mình, tất cả đều ở trong phòng Lý Dương, ngay cả Ngô Hiểu Ly cũng chạy tới.
Mỗi người đều ngắm nhìn khối Huyết Mỹ Nhân một chút, bộ dáng của mọi người giống như là nhìn không dủ vậy, nhìn bộ dáng của mọi người, Lý Dương khẽ cười một tiếng, hắn cầm lấy một quyển sách rồi yên lặng ngồi trên ghế so pha bắt đầu đọc. Mấy ngày ở Bình Châu, ngày nào Lý Dương cũng trích một chút thời gian để đọc sách, bổ sung tri thức cho mình.
Ầm ĩ tới giờ, mọi người mới quay về phòng mình nghỉ ngơi, khối Phỉ Thúy kia giao cho Lưu Cương bảo quản, nó ở torng tay Lưu Cương an toàn hơn ở trong tay hắn nhiều.
Hơn tám giờ ngày hôm sau mọi người mới xuống lầu, bên dưới không có cái gì ăn nên mọi người đều chạy tới quán trà ăn điểm tâm.
-Lý Dương, mau tới đây
Lý Dương còn chưa đi vào, Trịnh Khải Đạt liền mạnh mẽ kéo tay hắn, nghe Trịnh Khải Đạt kêu như vậy mọi người đều tập trung nhìn Lý Dương.
Từ từ đi vào nhà ăn, Lý Dương xoa xoa thắt lưng của mình, hai gã bảo tiêu của Trịnh Khải Đạt cũng đi theo vào bên trong.
Lưu Cương đã một mình ra ngoài, thứ này cầm trong tay mãy cũng không tốt lắm, phải gởi về sớm một chút nếu không An Thị sẽ không từ bỏ ý đồ của mình, hơn nữa không chỉ có họ mà các công ty khác cũng tìm tới, một viên đỉnh cấp Phỉ Thúy như vậy đối với bọn họ quả thật là có sức hấp dẫn rất lớn.
Nơi tốt nhất chính là chỗ của Hà lão, Lưu Cương nói hắn có cách rất nhanh có thể đưa về, Lý Dương cũng không hỏi them mà giao cho hắn đi làm.
Để cho Hà lão bảo quản Lý Dương cũng thấy yên tâm.
-Lý lão đệ, cậu xem như đã hoàn toàn nổi danh rồi, nam vương bắc thánh, Ngọc Thánh Lý Dương, danh hiệu thật vang dội a
Trương Vĩ cười tủm tỉm nhìn Lý Dương, trong giọng nói còn tràn ngập hâm mộ, vẻ mặt thượng ghen tị cũng không có che dấu, hắn vừa nói như vậy thì người xung quanh nhìn Lý Dương lại tăng them một ít, một vài người còn cầm tờ báo vừa xem vừa liếc nhìn Lý Dương.
-Cái gì nam vương bắc thánh? Trương tổng ngài đang nói cái gì vậy?
Lý Dương không hiểu gì cả, Trương Vĩ nói cái gì mà Ngọc Thánh, Lý Dương cho dù có tự đại tới mức nào cũng không dám xưng mình như vậy.
-Cậu xem cái này là biết
Tư Mã Lâm cười cười đưa tờ báo cho Lý Dương, đây tờ báo mới ra sáng hôm nay, bốn chữ cực lớn trên trang đầu vô cùng bắt mắt.
'Nam Vương Bắc Thánh' chính là bốn chữ đó.
Lý Dương vội vàng nhìn nó, một lát sau, hắn mới hiểu được Trương Vĩ vì cái gì lại nói như vậy, mọi thứ đều do tờ báo này gây ra cả.
Báo đồ ngọc Bình Châu sáng nay cường điệu việc giải thạch của Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường ngày hôm qua, một phần tư trang đầu hoàn toàn là nói về chuyện này.
Người của tòa soạn báo quả thật là lợi hại, bọn họ không ngờ lại đem mọi chuyện của Lý Dương kể ra, trong đó còn có cả việc Lý Dương là chuyên gia xem xét Cổ Ngọc, có điều thân phận chuyên gia viện bào tang Cố Cung bọn họ không có viết ra.
Cuối cùng, tòa soạn báo này còn đánh giá rất cao Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường, Thiệu Ngọc Cường được chính thức bầu là truyền nhân của Phỉ Thúy Vương, hắn sẽ là một Phỉ Thúy Vương trong tương lai.
Trước đó Thiệu Ngọc Cường tuy có lợi hại nhưng vẫn không đủ. Lần này giải ra Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, mọi người chắc chắn sẽ không còn gì để nói, có nghi ngờ thì trước hết hãy giải ra một khối như thế rồi nói sau, huống chi khối Phỉ Thúy này lại là được chọn từ khu giao dịch tự do của Bình Châu nữa.
Danh hiệu Phỉ Thúy Vương dành cho Thiệu Ngọc Cường nên cũng phải cho Lý Dương một lời giải thích hợp lý, nếu không mọi người sẽ không phục, biểu hiện của Lý Dương lần này còn chói mắt hơn cả Thiệu Ngọc Cường nên tòa soạn tự cấp cho Lý Dương cái danh hiệu Ngọc Thánh này.
Vừa lúc Thiệu Ngọc Cường là người phía nam, Lý Dương là người phương bắc nên tòa soạn gom lại thành Nam Vương Bắc Thánh luôn. Tờ báo này không làm cho tòa soạn thất vọng, nó có thể nói là làm kinh động mọi người.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ