Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
- Ông ta đem đồ sứ cất giấu đi, sao cuối cùng lại được an táng cùng với ông ấy?
Mao lão hỏi một câu. Lưu Tuyết Tùng và Triệu Lão cũng sớm biết được kết quả nhưng khi nói ra cũng có chút xúc động.
- Đúng vậy, đây là nguyện vọng của ông ấy. Hẳn con cháu của ông ấy không dám đem những đồ sứ cổ tinh phẩm này giữ lại nên chôn cùng với ông ấy. Bởi vì lo lắng những món đồ sứ này sẽ mang đến đại họa cho bọn họ nên không an táng tại nhà mà lén lút đến đây chôn cùng. Để đảm bảo không xảy ra bất cứ chuyện gì, bọn họ đã thuê những người ở dịch vụ mai táng không quen biết với người chết và còn làm ra một ngôi mộ giả.
- May mắn là có ngôi mộ giả. Nếu không thì những vật quốc bảo này đã bị phá hỏng rồi.
Liễu lão vừa dứt lời thì Lưu Tuyết Tùng liền tiếp một câu. Lúc trước y tận mắt chứng kiến ngôi mộ giả bị phá hủy. Nếu ngay từ đầu không có ngôi mộ giả kia mà là ngôi mộ thật bị đào bới thì những món đồ sứ này có được thu hồi về thì nó cũng không thể bảo trì được nguyên vẹn. Đó mới chính là tổn thất nặng nề.
- Những bảo vật quốc giá được phát hiện, có thể nói công lao lớn nhất thuộc về Lý gia.
Triệu lão chậm rãi nói. Lý Thành lúc trước vì bảo vệ bảo vật mà bị thương. Hơn nữa trường học của Lý gia cũng bị chuyển đi. Những đầu tư xây dựng lúc trước đều bị tan thành mây khói. Nhưng người của Lý gia không hề nói nửa câu oán hận.
Cửa được mở ra, Liễu lão dẫn mọi người lên lầu ba. Những món đồ sứ vẫn còn được người quen của Liễu lão giám sát. Chờ đến ngày mai quốc khánh là có thể mang ra triển lãm. Thời gian diễn ra triển lãm đồ sứ và cá cược Ruili là cùng một ngày. Đều bắt đầu vào ngày lễ quốc khánh.
Thời gian triển lãm tổng cộng có bốn ngày. Dự tính ít nhất có hơn một triệu người sẽ đến tham quan. Triển lãm diễn ra vào ngày lễ quốc khánh sẽ phát huy được ảnh hưởng của các bảo vật quốc gia, làm cho càng nhiều người biết được những tinh phẩm của quốc gia trong thời kỳ thịnh vượng.
Ngày lễ quốc khánh rất nhanh đã đến. Những ngày này, Thụy Lệ cũng đã đón rất nhiều người từ bên ngoài đến. Tất cả các khách sạn, phòng trọ đều kín phòng.
Trong cá cược Ruili, mấy ngày nay đều có người giải ra được Băng Chủng Phủy Thúy hoặc cao cấp Băng Chủng. Thậm chí còn có hai khối Đế Vương Lục nhưng ngoại trừ Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy mà Lý Dương giải ra được ngày hôm đó thì nó không còn xuất hiện nữa.
Điều này có thể thấy được đây là Thủy Tinh Chủng hiếm thấy.
Sáng sớm ngày lễ quốc khánh, Dương Chí Cương lái xe chở Lý Dương đến quảng trường đổ bàn. Dọc theo đường đi hai người thấy rất nhiều xe đậu trước quảng trường, trong đó có đủ các loại xe.
Cá cược chính thức bắt đầu vào lúc mười giờ. Buổi sáng chỉ là xem qua, cũng không cần đến quá sớm.
Ba mươi khối nguyên thạch được đưa đến sân. Bởi vì người xem rất nhiều, nên nguyên thạch được đặt trên một cái động cơ xoay tròn để mọi người tiện quan sát.
Những khối nguyên thạch này không cho phép được chạm đến. Người bình thường cũng không với tới. Nơi này không giống như ở Bình Châu, mỗi khối nguyên thạch các chuyên gia đều có thể bắt đầu quan sát. Ở đây, năng lực khảo nghiệm của các chuyên gia phải cao hơn. Rất nhiều người tự nhận là các chuyên gia cao cấp về đổ thạch cũng đều muốn tỏ ra biểu hiện tốt một lần.
Đến h, Lý Dương đã đến quảng trường đổ bàn. Sau khi đến nơi, Lý Dương hơi ngây người ra một chút.
Từ quốc lộ đi vào đầy cả người. Lúc này tại quảng trường đổ bàn có ít nhất sáu, bảy ngàn người, mà nhiều nhất là những người trong nội thành đến.
Ở đây còn có một ít người còn dùng kính viễn vọng để quan sát cho rõ hơn.
Ba mươi cái đài cao đã được chuẩn bị xong. Nói là đài cao kỳ thật cũng không cao lắm. Vị trí đặt nguyên thạch cao không đến ba thước. Với độ cao này thì mọi người có thể quan sát rõ ràng nguyên thạch.
Tất cả nguyên thạch đều được mang ra bên ngoài. Hiện tại đều có vải đỏ trùm lấy, đợi đến đúng giờ thì sẽ mở tấm vải đỏ lên. Các khối nguyên thạch này không lớn cũng không nhỏ, kích cỡ đều ngang nhau. Phỏng chừng để lựa chọn được khối nguyên thạch tốt thì cũng mất không ít công phu.
- Đông người quá!
Ngô Độ hơi sửng sốt nhưng lập tức lộ ra thần sắc hưng phấn. Người càng nhiều thì không khí càng náo nhiệt. Lúc này chỉ có ở quảng trường đổ bàn mới có việc trọng đại như thế này diễn ra.
- Chúng ta đến đó đi.
Nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy, Lý Dương cũng có chút tâm động. Lý Dương đã có hỏi thăm qua, nơi này không thu tiền mặt nhưng có thể xuất ra chi phiếu. Mỗi lần không quá một triệu đồng. Nếu muốn nhiều khối thì bỏ ra nhiều lần chi phiếu.
Một triệu kỳ thật đã rất cao rồi. Cho dù là tập đoàn tài chính lớn cũng sẽ không mua một loại mà thường là đã chú ý đến một số loại rồi. Ví dụ như họ cảm giác Phỉ Thúy loại tơ vàng và phù dung sẽ xuất hiện nên mỗi loại đều mua một ít. Biết đâu lại trúng mánh thì sao.
Lý Dương vừa đến một bên sân của quảng trường thì đã bị một người ngăn lại, cầm một tập tài liệu ra vẻ thần bí nói:
- Đây là tư liệu tuyệt mật. Tư liệu về ba mươi khối nguyên thạch đều có ở trong này. Tiên sinh, anh có muốn mua hay không? Tốt nhất là nên nắm giữ một chút tư liệu trước khi bắt đầu, cam đoan là anh có thể giải thắng.
- Còn chưa bắt đầu triển lãm nguyên thạch mà anh đã có tư liệu về nó à?
Lý Dương sửng sốt hỏi.
- Đương nhiên là chúng tôi có tay trong cung cấp rồi. Tiên sinh, mua một quyển nha. Phải chuẩn bị trước thì mới thắng được.
Người nọ lập tức cười gật đầu, còn đem quyển vở đưa trước mặt Lý Dương, ngụ ý cho Lý Dương xem được nội dung bên trong.
Quả thật là bên trong có viết tư liệu về một ít nguyên thạch. Mỗi khối nguyên thạch có lớp da như thế nào, có điểm gì đặc biệt đều được ghi ra trong này.
- Bao nhiêu tiền một quyển?
Sau khi lật vài tờ, Lý Dương thuận miệng hỏi.
Nghe Lý Dương hỏi, người nọ trên mặt nở một nụ cười, vội vàng đáp:
- Không mắc lắm đâu, chỉ cần một ngàn là có thể mua được một quyển. Quyển sách này siêu giá trị. Đặc điểm của ba mươi khối nguyên thạch đều nằm đây.
- Một ngàn? Thôi quên đi!
Lý Dương lắc đầu, trả quyển sách lại cho y. Cho dù trong này có viết hết tất cả các đặc điểm của nó thì với Lý Dương cũng chẳng có tác dụng gì. Lý Dương chủ yếu dùng năng lực đặc biệt để xem nguyên thạch. Những gì viết ở đây cũng chỉ là đại khái suy đoán, không thể xác định được bên trong của nó.
- Tiên sinh, quyển sách này rất có lợi, lại là tư liệu tuyệt mật. Thôi thì giảm giá cho anh, còn đồng. Coi như là anh có lời rồi.
Thấy Lý Dương có vẻ không muốn mua, người nọ có chút sốt ruột, giảm giá xuống còn đồng.
- Tám đồng anh có bán hay không?
Một giọng nói đột nhiên vang lên. Người nọ tức giận nhìn thoáng qua, nhìn thấy người mới tới liền lập tức ngẩn người rồi vội vàng bỏ đi.
- Sang Dala, anh cũng đến sớm nhỉ.
Người mới tới chính là Sang Dala. Nhìn thấy bóng dáng của người nọ, Sang Dala không khỏi lắc đầu.
- Tôi ở đây từ tối hôm qua rồi. Nếu như không đến sớm thì làm sao mà phát hiện ra được kẻ lừa đảo chứ. Mà bọn này thật sự ngày càng nhiều, phải nghĩ ra biện pháp giải quyết mới được.
Sang Dala mỉm cười, quay đầu nhìn bốn phía. Trong sân của quảng trường đang có không ít người cầm quyển sổ nhỏ chào hàng.
- Kẻ lừa đảo? Anh nói cái tư liệu trên tay người kia là giả?
- Cái đó không phải là giả mà là thật. Để làm nổi bật được nguyên thạch, chúng tôi đã in và phát hành tư liệu về các đặc điểm nổi bật của nguyên thạch, bán với giá mười đồng. Ở giữa quảng trường có một quầy bán cái này. Bọn chúng mua xong rồi lại biến nó thành tư liệu tuyệt mật, sau đó bán cho người mới đến tham gia lần đầu tiên với giá trên trời. Năm trước đã xảy ra tình trạng này, năm nay lại càng nhiều hơn.
Sang Dala lắc đầu. Đầu năm nay, bọn lừa đảo đã tìm được lỗ hổng, nhìn thấy người mới đến tham gia lần đầu rồi cố ý thay đổi giá bán. Một số người không rõ chân tướng cho dù có bị lừa cũng đành chịu. Kẻ lừa đảo căn bản sẽ không chịu thừa nhận.
- Đúng rồi, tôi biết một tin, Thiệu Ngọc Cường ngày hôm qua đã đến Thụy Lễ, chính là để tham dự đổ bàn ngày hôm nay.
- Thiệu Ngọc Cường cũng đến đây à?
Lý Dương lập tức cau mày, không để ý đến bọn lừa đảo nữa.
Thiệu Ngọc Cường tham gia cá cược Ruili cũng nằm ngoài suy nghĩ của Lý Dương. Với thân phận và năng lực của Thiệu Ngọc Cường thì y không nên xuất hiện ở nơi này. Trừ phi là tập đoàn Thiệu Thị muốn mượn đổ bàn để kiếm tiền. Nhưng với quan hệ giữa Thiệu gia và người Myanmar thì không có khả năng xảy ra chuyện như vậy. Điều này sẽ ảnh hưởng đến việc hợp tác giữa bọn họ.
- Tôi phỏng chừng anh ta đến là vì cậu.
Sang Dala đột nhiên nói một câu. Lý Dương kinh ngạc ngẩn đầu, chân mày càng chau lại.
Lời nói của Sang Dala cũng không phải là không đúng. Từ khi gặp Thiệu Ngọc Cường thì y luôn tỏ ra cạnh tranh với Lý Dương. Chỉ tiếc là Thiệu Ngọc Cường chưa bao giờ thắng được Lý Dương một lần.
Ở Nam Dương hay Bình Châu cũng đều không thắng được Lý Dương. Nếu Thiệu Ngọc Cường biết Lý Dương đến Ruili thì khả năng y chạy đến đây để tiếp tục cạnh tranh với Lý Dương là điều có thể xảy ra.
- Kỳ thật thì cậu cũng không nên để ý làm gì. Cậu ta đã có thể bại dưới tay cậu một lần thì cũng có thể có lần thứ hai, thứ ba. Tôi thấy cậu mạnh hơn cậu ấy nhiều.
Sang Dala lại cười. Lý Dương lắc đầu bất đắc dĩ, đột nhiên hỏi:
- Sang Dala, nếu tôi thắng nhiều tiền thì anh không khó chịu chứ?
Vấn đề này Lý Dương sớm đã muốn hỏi Sang Dala. Biểu hiện nhiệt tình của Sang Dala sau khi thấy hắn làm cho hắn cảm thấy rất khó lý giải. Lý Dương đến cuộc thi đổ bàn này là để giải thạch kiếm tiền. Với Sang Dala thì Lý Dương phải thuộc loại không được hoan nghênh mới đúng. Lý Dương đến đây tham dự thì khả năng chiến thắng rất lớn.
- Lý Dương, có thể cậu không tin nhưng tôi thật sự muốn cậu thắng được nhiều một chút. Tính chất của việc giải thạch nơi này đã thay đổi. Ngày nay nó hoàn toàn biến thành một hoạt động đánh bạc. Có lẽ trong một vài năm nữa thì cá cược Ruili sẽ không còn là một hoạt động quan trọng nữa.
Sang Dala cười lắc đầu, khi nói chuyện còn có chút sầu não. Lý Dương đột nhiên nhớ đến, Sang Dala cũng là một cao thủ đổ thạch, cũng có thể sánh bằng với Thiệu Ngọc Cường.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ