Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

chương 504: biệt thự cổ điển (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-Vương tổng

Trên trán của quản lí trực ban lúc này đang đầy mồ hôi, trong biệt thự mát mẽ này mà có thể chảy nhiều mồ hôi như vậy cho thấy hắn hiện giờ đang rất gấp gáp.

-Người nọ không chạy trốn chứ?

Người trung niên vội vàng hỏi một câu, người này gọi là Vương Thắng, tổng giám đốc trung tâm tiêu thụ, nguyên bản chính tự mình tiếp đãi một gã khách nhân, hắn vốn đang tiếp một người khách nhưng khi nghe Triệu công tử bị người đánh nên ngay lập tức chạy xuống.

-Không, có điều Triệu công tử đang rất tức giận

Người quản lí lắc đầu rồi quay đầu lại nhìn thoáng qua, ngay lập tức hắn liền sững sờ.

Hai người trẻ tuổi khi đi tới trước mặt Lý Dương liền giơ nắm tay lên, hai người còn chưa kịp đụng vào Lý Dương thì đã bị đánh bay ra ngoài, người quản lí vừa lúc thấy được cảnh hay người bị đánh bay ra.

Lúc này Vương tổng cũng thấy được.

-Chính là bọn họ, bọn họ còn dám đánh người?

Người quản lí lắp bắp nói với Vương tổng, tay hắn thì chỉ về phía Lý Dương và Lưu Cương, Vương tổng nhìn chằm chằm hai người, hắn không ngờ ở đây có nhiều bảo an như vậy mà bọn họ còn dám động thủ.

-Các người còn thất thần làm gì, nhanh bắt hai người đó lại cho tôi

Vương tổng rống giận một tiếng, Triệu công tử bị đánh không phải là việc nhỏ, hiện giờ nhân viên cũng bị đánh luôn, hắn không tức giận không được.

Hai người này chính là đàn em đi theo Triệu công tử, nhưng mà hình như hai người cũng rất có lai lịch, ai cũng không phải là người mà hắn có thể đắc tội được.

Bốn bảo an nhìn nhau, từ bên trong có hai bảo an cầm côn chạy ra, sáu người cùng nhau đánh về phía Lý Dương và Lưu Cương.

Bang bang bang bang

Trong đại sảnh liên tục truyền ra tiếng kêu, sáu tên bảo an đều bị Lưu Cương đánh bay ra ngoài. Sáu người vùng vẫy muốn đứng lên nhưng làm thế nào cũng không đứng lên được.

-Lưu Cương, bọn họ không có việc gì chứ?

Thấy Lưu Cương có thân thủ lưu loát như vậy Lý Dương rất hâm mộ, có điều hắn hiểu được muốn có được thân thủ như thế không phải là chuyện dễ dàng gì, phải luyện tập từ nhỏ, hơn nữa còn phải luyện tập cao độ mới được.

-Hai tên trước đó không có chuyện gì lớn, vào bệnh viện nằm nghỉ , ngày là khỏi, mấy tên bảo an này thì nghỉ một chút là tốt thôi

Lưu Cương cười khẽ vỗ vỗ tay, hai tên trước đó là người hầu nên không cần nương tay, nhưng những bảo an này chỉ nghe theo lệnh mà thôi, để cho bọn họ tạm thời mất năng lực hành động là đủ, không cần phải rat ay quá nặng.

-Các người, các người...

Vương tổng ngơ ngác đứng ở đó, nơi này có tổng cộng bảo an, nhưng trong đại sảnh thì chỉ có người, những người khác đều ở bên ngoài.

-Lý ca, tên kia còn trừng mắt nhìn anh, có muốn tôi qua ‘giao lưu’ với hắn một chút không?

Lưu Cương hắc hắc cười một tiếng, Triệu Bằng quả thật là đang trừng mắt nhìn, nhưng không phải trừng mắt nhìn Lý Dương mà là hoảng sợ mở to mắt, người hầu của hắn vảo bảo an đều bị dánh gục, hắn hiểu hôm nay mình gặp phải người lợi hại rồi.

Ít nhất thì người này so với những người trước kia hắn gặp mạnh hơn nhiều, hiện giờ hắn không thể đắc tội, nếu không thì người thảm chính là hắn.

-Tốt

Tên này sau khi bị giáo huấn còn tìm người tới đánh mình, không cho hắn chút giáo huấn thì hắn sẽ tiếp tục tới làm phiền.

Lưu Cương cười cười rồi từ từ đi qua.

Sự sợ hãi trên mặt Triệu Bằng càng tăng lên, Vương tổng đứng bên cạnh nhanh chóng chạy lại đứng trước mặt Lưu Cương.

-Anh, anh không được làm xằng bậy, đây là con của bộ trưởng bộ tài nguyên Triệu bộ trưởng

Sắc mặt Vương tổng có chút trắng bệch, cha của Triệu Bằng là phó bộ trưởng bộ tài nguyên, bộ tài nguyên là bộ có thực quyền, đừng nói là hắn, cho dù là ông chủ của hắn cũng không dám đắc tội Triệu gia.

-Bộ tài nguyên?

Lý Dương nhíu mày nhưng cũng không nói gì, Lưu Cương thì không có phản ứng gì mà chỉ đẩy Vương tổng ra rồi ngồi trước mặt Triệu Bằng.

Lưu Cương là người của cảnh vệ trung ương, bọn họ mặt kệ là bộ gì, đối với bọn họ những chỗ này chẵng có liên quan gì cả.

-A ~

Triệu Bằng thê lương hét lên, tất cả mọi người đều bị tiếng la này dọa sợ, Vương tổng thì sững sờ đứng ở đó.

Triệu công tử lại bị đánh, chuyện này đã nghiêm trọng hơn nhiều rồi.

Chuyện này đã không phải là chuyện bọn họ có thể xữ lý, Vương tổng rung rẫy lấy di động ra rồi gọi điện cho ông chủ mình rồi gọi điện cho cục cảnh sát, dựa vào bảo an thì không thể nào, Vương tổng cũng chỉ có thể trông chờ vào cục công an mà thôi.

Lưu Cương mỉm cười đứng dậy đi về chỗ Lý Dương, Triệu Bằng bị hắn đánh một hồi như vậy thì phải nằm viện ít nhất tới cuối tuần, muốn khôi phục bình thường ít nhất cũng phải chờ một tháng.

Bàn tay nhỏ bé của Vương Giai Giai đang được Lý Dương nắm, sắc mặt của cô bây giờ lạnh như băng, cô rất ủng hộ hành vi của Lưu Cương, tiểu tử này không ngờ dám đùa giỡn cô.

Người trong đại sảnh đều kinh hãi nhìn đám người Lý Dương, ai cũng không ngờ cuối cùng lại có kết quả như thế.

Triệu Bằng này là con cháu cán bộ, bình thường không ít lần làm ra chuyện càn quấy, hôm nay bởi vì nghe nói có một cô gái xinh đẹp xuất hiện nên chạy tới.

Hai tên người hầu của hắn có nhà ở nơi này, hai người bọn họ không phải là con cháu cán bộ nhưng trong nhà đều có chút tiền, nếu như người bình thường thì cũng không thể làm người hầu ch Triệu Bằng được.

Hai người bọn họ đi theo vốn định cổ vũ, Triệu Bằng tới nơi này không ngờ gặp một người bình thường không ngờ lại có khẩu khí lớn như thế nên định tới giáo huấn một tí, không ngờ là phát hiện Vương Giai Giai

Khuôn mặt thanh thuần đáng yêu của Vương Giai Giai có thể làm xúc động rất nhiều người trẻ tuổi, tên Triệu công tử này khi thấy Vương Giai Giai liên nhìn chằm chằm không rời.

Lúc đó trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ là phài có được cô trong tay.

Từ đầu tới cuối hắn đều không có nghĩ tới hai người trẻ tuổi này rốt cuộc là có thân phận gì, hắn và nhân viên tiêu thụ trong này đều phạm phải một sai lầm lớn là từ đầu bọn họ đã xem Lý Dương là người bình thường.

-Vương tổng, Triệu, Triệu công tử hôn mê rồi

Người quản lí rung rẫy đi tới trước mặt Vương tổng, nghe thế Vương tổng liền tối sầm mặt, Triệu công tử không ngờ bị đánh tới bất tỉnh, việc này đã biến lớn, hiện giờ ngay cả hắn cũng đã bị liên lụy.

-Giai Giai, nếu không thì hôm khác chúng ta lại đi?

Lý Dương nhỏ giọng nói với Vương Giai Giai một câu, phó bộ trưởng bộ tài nguyên là một chức quan không nhỏ, Lý Dương trong lòng cũng có chút lo lắng, không phải hắn lo lắng gậy thù mà muốn sớm nói tin này cho Hà lão một chút.

Cho dù là trước đó biết thân phận của tên này Lý Dương cũng sẽ không chút do dự mà xuống tay.

-Không, chúng ta ở đây, chúng ta làm đúng có gì mà phải đi, tiểu thư kia, lại đây

Vương Giai Giai lắc lắc đầu rồi gọi cô gái vừa rồi giới thiệu nhà cho họ lại.

Vương Giai Giai không giống với Lý Dương, dù sao thì từ nhỏ cô cũng đã sống torng gia đình cán bộ, trong người cô cũng có một chút kiêu ngạo.

Huống hồ Vương Giai Giai hiểu rõ quan trường hơn Lý Dương nhiều, bộ trưởng bộ tài nguyên họ Trần, không phải họ Triệu, vị gọi là Triệu bộ trưởng này chỉ là phó mà thôi, so với cha cô còn kém xa.

-A, tôi?

Cô gái bán hàng run rẫy chỉ ngón tay vào mũi mình, lúc này trong lòng cô cũng rất sợ hãi.

Cô biết thân phận của Triệu công tử, người vừa mới tiếp đón triệu công tử chính là em cô, người này bình thường không ít lần khoe thân phận của Triệu công tử.

Hiện tại Triệu công tử bị đánh, hơn nửa còn là người mà cô phục vụ đánh, cô không biết việc này có làm cho Triệu công tử ghét hay không nữa.

-Chúng tôi muốn xem phòng

Vương Giai Giai khách khí hơn rất nhiều, cô không giống như Triệu Bằng thường ỷ thế gia đình mà làm chuyện không đàn hoàng.

-Tôi, tôi...

Cô gái há miệng chỉ nói được chữ, nói xong liền quay dầu chạy.

Bên ngoài phát ra một trận còi cảnh sát, Vương tổng chấn động, khuôn mặt cũng không phục lại chút tinh thần, hắn còn quay đầu lại liếc nhìn Lý Dương và Lưu Cương một cái.

Người của cục công an đã tới, Vương tổng vừa rồi gọi cho phó đội trưởng đội hình cảnh, người này là một người bạn của hắn, chuyện này hắn không dám gọi cho nên chỉ dám ngọi điện cho người hắn quen

Nghe tiếng còi cảnh sát, Lý Dương cúi đầu nhìn thoáng qua Vương Giai Giai rồi khẽ thở dài.

Lý Dương không lo lắng an nguy của chính mình, nếu như không được thì gọi điện thoãi cho Hà Kiệt, có Hà lão, cho dù là người của cục công an cũng không làm được gì hắn, hiện tại rất có thể Hà lão đã ở Bắc Kinh rồi.

-Vương tổng, rốt cuộc là có chuyện gì?

Từ bên ngoài có một người turng niên khoảng tuổi đi vào, vừa mới vào hắn đã hét to một tiếng, vừa thấy người này sắc mặt khẩn trương của Vương Tổng giảm đi một nữa.

-oo-

Nguồn:

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio