- m, không cần phải sâu như vậy chứ.
Cao Bá chau mày, ông ta không biết là Lý Dương đã nhìn xuyên qua được lớp đất, phía dưới chân của họ là một nguồn mạch khoáng vô cùng dồi dào.
Dựa vào những kiến thức cơ bản, muốn thu thập hết cả gốc đến ngọn là công việc sau khi xác định được đổ quặng xong mới làm, những nơi chưa xác định chỉ là những điều kiện phân tích bên ngoài mà thôi, thu thập m thì gần như là phải chuẩn bị công tác khai động đào móc rồi.
- Không, tôi nghĩ là m vẫn chưa đủ, cần phải thu thập ít nhất khối có độ sâu m nữa, bây giờ bắt tay vào việc, mọi người phải tiết kiệm thời gian, có khi lúc tôi đi đến giao dịch thì đã có tin vui rồi cũng nên.
Lý Dương cười lắc đầu, một khu mạch khoáng lớn như vậy bị hắn phát hiện thì làm sao có thể bỏ qua được, nếu không phải là không tiện giải thích tình hình bên trong thì Lý Dương đã trực tiếp bảo tướng quân Thornton cho đội khai thác đến đây lập tức khai thác rồi.
- Cao Bá, làm theo những lời Lý tiên sinh nói đi
Sang Dala nói nhỏ một câu, hắn cũng không hiểu mệnh lệnh của Lý Dương, hắn muốn hỏi nhưng dường như có cái gì đó chặn lại.
Sang Dala chợt nhớ lại hôm qua hắn cũng nghi ngờ về khối nguyên thạch đó, nhưng kết quả cuối cùng lại chứng minh là Lý Dương đúng. Về phương diện đổ thạch thì Sang Dala chắc chắn không bằng Lý Dương, nếu đã quyết định dốc sức ủng hộ Lý Dương đổ quặng rồi thì phải làm đến cùng thôi.
Chỉ là thu thập mẫu xét nghiệm nên cũng không tốn nhiều thời gian lắm.
Lệnh Lý Dương vừa đưa ra, cả đoàn liền bắt tay vào việc, họ đều là những thành viên có tay nghề, họ cũng không hiểu nỗi Lý Dương nhưng cũng không hề tỏ thái độ phản đối.
Biểu hiện của Lý Dương hôm qua đã chinh phục họ hoàn toàn, họ cũng muốn xem Lý Dương làm như vậy với mục đích gì.
Khai thác tiêu bản trên một vùng mạch khoáng bị bỏ đi, điều này e rằng chưa có ai từng làm qua, Cao Bá cười khổ lắc đầu, ông bỏ những điều khó hiểu trong lòng rồi ra lệnh cho mọi người bắt đầu làm việc.
Thu thập tiêu bản cũng không khó, thành viên đoàn đổ quặng đều mang đầy đủ dụng cụ, họ mang cả máy phát điện đến nữa nên công việc được tiến hành rất nhanh.
Lý Dương đang đứng trước một chiếc máy giải đá loại nhỏ bên trong chiếc trại lớn nhất, loại máy giải này chỉ có thể cắt chứ không thể mài. Nó không những không nặng mà còn có thể tách riêng từng bộ phận để mang theo, đây là công cụ cần phải có của đoàn đổ quặng.
- Đây là nguyên thạch ở độ sâu m vừa thu được, có tất cả là khối.
Cao Bá từ ngoài bước vào, còn có hai binh lính đang mang hai cái sọt dính đầy bùn đất, trong sọt bốc ra một mùi bùn thuần chất, bên trong còn có một vài nguyên thạch đậm màu .
Lý Dương cầm đại một khối đặt lên máy cắt.
Tư Mã Lâm, Lý Xán hiếu kỳ nhìn Lý Dương, bọn họ không biết cắt tiêu bản rồi quan sát tình hình bên trong rồi từ đó phán đoán cả khối núi là điều kiện cần của bất kỳ một chuyên gia đổ thạch nào.
Những điều này là Lý Dương học được từ Trác Lão, dùng được càng nhiều điều Lý Dương càng thấy biết ơn ông.
Đổ quặng và đổ thạch có rất nhiều chổ giống nhau, phân tích này cũng giống như nghiên cứu một vài đặc trưng của lớp vỏ nguyên thạch vây. Điều khác là đặc trưng của nguyên thạch có thể nhìn thấy trực tiếp được còn những đặc trưng của đổ quặng thì không, nó cần phải thu thập tiêu bản rồi từ đó mới bắt đầu tìm kiếm.
Một khối, hai khối, Lý Dương cắt liền khối một lần, phía bên cạnh còn có người đứng ghi chép.
- Xanh, có màu xanh
Khối thứ vừa mới được cắt xong một nửa, thì cái người đang đứng ghi chép đó bỗng reo lên, Sang Dala đang đứng xem bản đồ vội bước đến, Cao Bá lúc này đang chỉ huy ở bên ngoài, không có mặt bên trong trại.
- Thực sự là có màu xanh?
Sang Dala thật sự không ngờ đến, đây là vùng khoáng mạch đã được bỏ từ lâu, có thể đào được nguyên thạch có màu xanh ở đây đúng là kì tích.
Đừng nói là Sang Dala, những người đang có mặt trong trại đều không ai tin vào mắt mình nữa.
Màu xanh bây giờ còn đậm hơn màu xanh xuất hiện hôm qua, những người đang đứng trong trại ai cũng mở to mắt ra nhìn.
Những nguyên thạch dùng để làm tiêu bản không lớn, chỉ hai phút sau là đã bị Lý Dương cắt xong rồi.
Nguyên thạch có màu xanh thì không còn gọi là nguyên thạch nữa, phía trong rất có khả năng sẽ xuất hiện Phỉ Thúy, cho dù chỉ có một dải ngọc Phỉ Thúy thì cũng là Phỉ Thúy, những nguyên thạch như thế này đều được gọi là nguyên thạch Phỉ Thúy cả.
Sang Dala tự tay lấy chậu nước chạy đến giúp Lý Dương rửa sạch mặt cắt, một màu xanh xán lạn lập tức xuất hiện trước mắt mọi người.
- Đây là nguyên thạch Phỉ Thúy?
Sang Dala vui mừng ngẩng đầu lên, đặc trưng của Phỉ Thúy đã rõ rệt như vậy thì không cần anh ta nói mọi người cũng biết đây là nguyên thạch Phủ Thúy thực sự.
- Không sai, đây là nguyên thạch có Duyên Thân Đới.
Lý Dương cười gật đầu, thu thập tiêu bản chỉ là cái cớ của hắn thôi, hắn sớm đã phát hiện ra ngọc khoáng rồi, chỉ là phải theo những trình tự cơ bản làm cho chúng xuất hiện trước mặt mọi người, nhờ đó mới che được cái khả năng đặc biệt của hắn.
- Khối này lấy được ở chổ nào vậy?
Sang Dala lập tức quay đầu lại hỏi người đang ghi chép, anh ta vội vàng lật sổ xem rồi trả lời:
- Tam công tử, đây là tiêu bản ở vị trí sô trên đỉnh núi.
- Đỉnh núi, đỉnh núi có Duyên Thân Đới?
Mắt của Sang Dala bỗng sáng lên, giọng nói nhỏ đi rất nhiều nhưng ai cũng nghe thấy.
Lý Dương lại gật đầu cười, Sang Dala là một người thông minh, khối nguyên thạch Duyên Thân Đới này được đào lên mà hắn không nghĩ ra được điều gì thì không cần phải làm người kế thừa gia tộc nữa, tìm sợi dây thừng đi thắt cổ tự tử cho xong.
- Lý tiên sinh, ý của ngài là ở đây có khả năng là sẽ có quặng, và quặng này nằm ở trên đỉnh núi?
Sang Dala chợt quay đầu lại, đưa ánh mắt vừa vui mừng vừa tràn đầy hi vọng nhìn Lý Dương, trên núi là nơi trước đây đội chuyên gia của gia tộc Ku Ba chưa từng đào đến.
- Tôi cũng chỉ đoán vậy thôi
Lý Dương cười nói.
- Đoán, có cái để đoán là được rồi, là được rồi.
Sang Dala rất xúc động nhắc lại hai lần từ được rồi.
Anh ta không thể đứng im một chổ nữa, cứ bước qua bước lại trong trại, trên núi nếu có quặng thì sẽ dễ khai thác hơn ở chân núi rất nhiều, như vậy thì càng có thể tiết kiệm được rất nhiều thứ.
Điều quan trọng nhất là màu xanh của khối Duyên Thân Đới này vô cùng thuần chất, bình thường mà nói thì hình dáng của Duyên Thân Đới cũng sẽ đại diện cho phẩm chất của quặng Phỉ Thúy, ở đây nếu có ngọc khoáng thì chắc chắn sẽ là ngọc khoáng tốt.
Một tiếng sau Cao Bá lại mang thêm một sọt nguyên thạch đến, đây là tiêu bản được đào ở độ sâu m và hai khối tiêu bản m.
- Cao Bá, ông đến đây mà xem
Cao Bá vừa đến, chưa kịp giao đồ cho Lý Dương thì đã bị Sang Dala lôi đi, mặt anh ta rất xúc động.
- Duyên Thân Đới?
Nhìn màu xanh trên mặt cắt Cao Bá bỗng kinh ngạc reo lên một tiếng, ông ta không còn lạ lùng gì với khối nguyên thạch này nữa, ông ta vừa mới đưa nó đến lúc nãy.
- Không sai, cái này là Lý tiên sinh vừa cắt ra, tiêu bản số trên đỉnh núi, đỉnh núi cũng có Duyên Thân Đới.
Sang Dala vui mừng gật đầu, ở đây nếu thật sự có đổ quặng thì không chỉ có thể giải quyết khó khăn cho gia tộc nhà anh ta mà còn đánh một cái tát tai vang vội vào gia tộc Ku Ba.
Phế quặng mà gia tộc Ku Ba bỏ đi thì lại được những chuyên gia của gia tộc Sang Dala tìm thấy quặng tốt, cảm giác này đúng là rất tuyệt.
Điều này giống như một người trúng lớn vậy, họ mua đổ thạch mà người ta giải lỗ với giá thấp về giải rồi trúng lớn thì cái người bán đó ho ra máu cũng là may mắn lắm rồi.
Hơn nữa người bán đó lại là kẻ thù của mình, cảm giác trúng lớn này thoải mái thật không có gì có thể sánh được.
Đổ quặng cũng như vậy, đây là phế quặng của đối thủ, và bây giờ là vùng đất vô chủ, vì vậy họ không cần bỏ ra bất kì giá gì để chiếm lĩnh nó, nếu thực sự tìm ra được đổ quặng ở đây thì cả gia tộc Ku Ba phải hối hận đến hộc máu.
Cứ nghĩ đến điều này là Sang Dala lại thấy rất sung sướng, Cao Bá cũng như vậy, nhìn thấy khối nguyên thạch này ông ta liền lập tức hiểu được ý nghĩa trong đó, ông đã có mấy mươi năm kinh nghiệm về đổ quặng.
Lý Dương đang lật xem hai khối tiêu bản nằm ở độ sâu m, người đứng bên cạnh vội vàng cầm sổ ghi chép, hắn cũng nhìn Lý Dương kính phục. Nếu có được đổ quặng cũng sẽ có một phần công lao của hắn.
Mắt Lý Dương mở mỗi lúc một to, ánh mắt còn lộ ra vẻ kinh ngạc nữa.
Khối nguyên thạch này hắn không dùng khả năng đặc biệt để quan sát, lúc cầm trên tay đúng là có cái gì đó khang khác, Lý Dương chợt nghĩ đến một cái gì đó, khuôn miệng hé nụ cười.
Sau khi vận dụng khả năng đặc biệt, khối nguyên thạch hiện lên mồn một trong đầu hắn.
Trong khối nguyên thạch này có một màu xanh tươi rất bắt mắt.
Lý Dương cười mỗi lúc một tươi hơn, lúc trước khi nhìn tổng thể khối núi hắn đã phát hiện ra bên trong có một vài Phỉ Thúy phân tán, chúng rất ít, phần lớn là ở giữa các tầng đá, nơi cạn nhất cách mặt đất chưa đến m.
Bây giờ thì có thể thấy thành viên trong đội đổ quặng rất may mắn, nguyên thạch chính gốc nằm ẩn chứa trong khối núi đã bị họ đào lên, còn được mang đến đây làm tiêu bản nữa.
Lý Dương đảo mắt, lập tức đặt nguyên thạch lên máy cắt, phía trong nó không phải là Duyên Thân Đới mà là một khối nguyên thạch Phỉ Thúy thực sự, bên trong là Phỉ Thúy Kim Ti.
Nếu so sánh đổ quặng với đổ thạch thì Duyên Thân Đới là màu trứng muối biểu hiện bên ngoài của đổ thạch, nguyên thạch có màu trứng muối giá sẽ rất cao, có thể trúng lớn.
Tuy nhiên màu trứng muối dù có tốt đến mấy cũng chỉ là bề ngoài mà thôi, ai cũng không biết được bên trong như thế nào, từ trong lòng núi tìm được một nguyên thạch Phỉ Thúy chính gốc cũng giống như là lớp sương xuất hiện khi cắt đổ thạch vậy, mà còn là lớp sương trắng tốt nhất, khối bán đổ thạch vừa có sương trắng vừa có cả màu trứng muối thì quan trọng hơn khối toàn đổ thạch chỉ có màu trứng muối rất nhiều, những người có chút kiến thức về đổ thạch cũng đều biết điều này.
Lý Dương tin rằng sau khi giải khối nguyên thạch này ra thì không cần hắn dặn, Sang Dala cũng không từ bỏ thăm dò nơi đây.