Hơn trăm người xung quanh đều tập trung nhìn Lý Dương, lúc này Lý Dương đã bắt đầu cắt.
-Không xem, cũng không phác họa, hắn cứ như vậy trực tiếp cắt?
-Một khối lớn như vậy, quý như vậy mà không chuẩn bị gì cứ thế trực tiêp cắt?
-Đây là khối nguyên thạch trị giá vạn Euro chứ không phải .
Mọi người xung quanh tiếp tục nghị luận, một ít người còn lớn tiếng nói lên sự nghi ngờ của mình. Rất nhiều người của công ty châu báo đều lắc lắc đầu, Lý Dương cắt như vậy quả thật rất kỳ quái, không chuẩn bị cũng không phân tích, cứ vậy mà trực tiếp hạ đao, việc này làm cho mọi người có cảm giác đang bị đùa giỡn.
Đừng nói là khối nguyên thạch quý trọng như vậy, cho dù là khối nguyên thạch bình thường thì ít nhất cũng phải xem xét qua mới cắt.
Tiếng động chói tai vang lên, khối nguyên thạch được đăt cố định trên một tấm ván, đây là máy chuyên dùng để giải những khối nguyên thạch lớn.
Ở hai bên khối nguyên thạch còn có hai sợi dây thừng dùng để phòng ngừa thiết đao cắt xong phần bị cắt rơi xuống, Lý Dương bắt đầu cắt ngay giữa khối nguyên thạch, chia đều khối lượng của khối nguyên thạch này ra, không dùng dây thừng là không được.
Đặc biệt là người hiện đang giải thạch chính là Lý Dương, với vấn đề an toàn của Lý Dương bọn họ không có chút nào dám qua loa.
Mặc kệ xung quanh nhị luận thế nào, Lý Dương vẫn giữ vững tốc độ tiếp tục cắt, một lát sau, âm thanh nghị luận đã nhỏ xuống, tất cả mọi người đều muốn biết kết quả của nó rốt cuộc là như thế nào.
Thiệu Ngọc Cường cũng đang đứng trong đám người, hắn cúi đầu xuống không biết là đang suy nghĩ cái gì
Cắt khối nguyên thạch lớn thế này lâu hơn cắt khối nhỏ nhiều, cho dù thanh đao được mạ một lớp kim cương thì nửa giờ mới chỉ cắt được hơn một nữa, nếu muốn cắt hết thì cũng phải tốn ít nhất một giờ.
Một giờ đủ để giải một khối nguyên thạch nhỏ, nhưng thời gian này chỉ đủ để cắt một đao.
Thời gian từ từ trôi qua, người xung quanh càng ngày càng nhiều, buổi chiều có không ít người tới trung tâm châu báo, một ít người nghe nói có người giải khối nguyên thạch lớn trị giá vạn Euro ngày hôm qua nên cũng hiếu kỳ tới xem.
Ngay cả người quản lý đại hội cũng chạy tới nơi này để duy trì trật tự và mang camera theo quay lại chuẩn bị tuyên truyền.
Khối nguyên thạch này nếu như không có gì bọn họ sẽ ngay lập tức cắt bỏ đoạn phim hoặc là niêm phong lại, có điều nếu đổ tăng thì đây sẽ là một lần tuyên truyền không tệ. Hiện tại chính phủ Myanmar không khinh suất như mấy chục năm trước, bọn họ biết cái gì mới có lợi cho mình.
Hơn phút sau, thiết đao đã sắp cắt xuyên qua. Khối nguyên thạch này là nguyên thạch thượng đẳng, một khối nguyên thạch thượng đẳng là lớn như thế rất là hiếm thấy.
Có điều nguyên thạch càng lớn thì tính phiêu lưu càng lớn, trước kia cũng có khối nguyên thạch còn to hơn khối này xuất hiện vài lần, cuối cùng có thể đổ tăng vẫn rất ít. Khối nguyên thạch này có biểu hiện cũng không tốt lắm, nếu không nó không phải chỉ có giá khởi điểm là vạn Euro.
Giá khởi điểm là thế, nhưng giá thành giao làm cho mọi người rất giật mình, mọi người càng thêm hiếu kỳ về khối nguyên thạch này.
"Rè rè "
Thiết đao đã suyên qua phần dá cưới cùng, khối nguyên thạch thì không chút vặn vẹo mà vẫn nằm ở chỗ củ, Lý Dương lui lại phía sau, đám người Triệu Khuê tiến lên dùng cần cẩu tách phần ra, Thường Thịnh và Lâm Lang thì mang theo chậu nước lớn tới chuẩn bị rửa bề mặt vết cắt.
-Rỗng, thật sự không có gì.
Bề mặt còn chưa có tẩy sạch thì rất nhiều người đã kêu lớn, âm thanh của những người này còn có chút kích động
Nụ cười trên mặt Lâm Lang và Thường Thịnh từ từ biến mất, hai người rất nhanh rửa sạch mặt vết cắt, bề mặt lộ ra một tầng màu đen, một chút Phỉ Thúy cũng không thấy.
Dựa theo biểu hiện mà nói thì một đao này đã thất bại.
Ánh mắt Lâm Lang không ngừng chuyển động, một lát sau lại lộ ra nụ cười, mà Thường Thịnh thì sắc mặt rất khó coi, một đao này và khối nguyên thạch trước đó hắn giải giống nhau, đều không thấy được gì.
-Thật đáng tiếc, vạn cứ như vậy trôi mất.
-Bắc Thánh cũng không gì hơn cái này.
-Cũng không nhất định, đây chỉ mới là đao thứ nhất, khối nguyên thạch này rất lớn, chỉ cần giải ra Phỉ Thúy thì có thể lấy lại vốn, nếu như giải ra Thủy Tinh Chủng thì sẽ phát tài.
Rất nhiều người nghị luận, cuối cùng có người sờ sờ đầu phản bác người bên cạnh một câu, lời người này vừa nói ra đem lại một tràng cười nhạo.
-Thủy Tinh Chủng, nằm mơ đi.
-Tôi thấy là hoàn toàn trống rỗng, một chút Phỉ Thúy cũng không có.
-Đúng vậy, khẳng định là không có gì, nếu không tôi và anh đánh cược, tôi nói là khối nguyên thạch này không có gì, muốn đánh cuộc cái gì tùy anh chọn.
Vài người phản bác làm cho mặt người này đỏ bừng, nhưng là không thể nề hà, đánh cược thì hắn không dám bởi vì chính hắn cũng không xem trọng Lý Dương.
-Đặt nữa khối bên phải qua một bên, chúng ta giải khối này trước.
Có vài lời Lý Dương nghe được, nhưng hắn chỉ cười nhẹ mà không dể ý tới những người này, hắn không cần đánh giá từ bên ngoài, hắn tiếp tục chuẩn bị giải tiếp.
Khối nguyên tạch bị tách ra làm hai nên đã nhỏ đi không ít, mỗi khối nặng hơn nghìn kg nên vẫn cần cần cẩu hỗ trợ, người bình thường rất khó nâng nó lên, hơn nữa rất có thể sẽ gặp chuyện không may.
Dưới sự trợ giúp của cần cẩu, khối nguyên thạch rất nhanh đã được cố định, cẩn thận nhìn thoáng qua một chút, hắn bắt đầu giải thạch.
Khối Phù Dung Chủng hơn kg đang nằm trong này, nó chiếm diện tích gần /, một đao này sẽ cắt tới Phỉ Thúy bên trong, sau đó từ từ mài ra.
-Lý tiên sinh.
Thường Thịnh đột nhiên nói một câu, lúc nói hắn còn có chút do dự.
-Thường tổng, anh làm sao thế?
Lý Dương quay đầu lại nhìn hắn một cái, trên mặt còn mang theo chút kinh ngạc.
-Ngài có lẽ nên đổi người trợ giúp đi thôi.
Thường Thịnh cắn chặt răng rồi nói ra lời trong lòng mình
Lúc này hắn không còn tin tưởng vào bản thân nữa, khối nguyên thạch này trị giá vạn NDT, nếu như không giải ra cái gì, nói Lý Duong không trách hắn là chuyện không thể nào. Đổi thành hắn, hắn sẽ đổi trợ thủ ngay.
-Ha ha, Thường tổng dù sao cũng là nhân sĩ thành công, khi nào biến thành mê tín như vậy?
Lý Dương cười to một tiếng, nói xong hắn không để ý tới Thường Thịnh nữa mà trực tiếp hạ đao, tiếp tục cắt khối nguyên thạch trước mặt. Thời gian cắt một đao này ngắn hơn lúc trước nhiều, nhưng cũng không ít, không nắm chặt thời gian thì chưa chắc có hể hoàn toàn giải hết khối nguyên thạch này.
Thường Thịnh yên lặng đứng đó, một lát sau mới phản ứng lại, trong lòng hắn cảm thấy có chút xấu hổ.
Lý Dương không để ý, ngược lại hắn mới là người để ý, nếu Lý Dương không thèm để ý thì hắn để ý làm gì, hỗ trợ việc giải thạch mới là việc hắn nên làm lúc này.
Thiết đao chậm rãi đẩy mạnhxung quanh càng ngày càng nhiều người, những người bên ngoài mới tới còn mang theo dụng cụ dùng để đứng lên hoặc là quan sát từ xa.
-Hoàng lão, Ngài thấy thế nào?
An Văn Quân có chút lo lắng, cô lặng lẽ hỏi Hoàng lão một câu, cô cảm thấy khối nguyên thạch này không tốt, ở giữa khối lại là một tầng đá, xung quanh rất khó có thể xuất hiện Phỉ Túy.
-Chờ một chút mới biết được, khối nguyên thạch này lớn như thế, nói không chừng sẽ có thay đổi.
Hoàng lão nhỏ giọng nói, tuy là ông nói rất tốt, nhưng sự lo lắng của ông không thua gì An Văn Quân, ông cũng không xem trọng khối Phỉ Thúy này.
-Cũng chỉ có thể như vậy.
An Văn Quân khe khẽ thở dài, trong lòng còn có chút phức tạp.
Nếu khối nguyên thạch này mà thua lỗ thì danh dự của Lý Dương sẽ bị đã kích lớn, danh hiệu Bắc Thánh cũng sẽ bị người khác nghi ngờ.
Điểm tốt là sức ảnh hưởng của công ty với Lý Dương nói không chừng sẽ khôi phục lại một ít, chỗ tệ là những tên trong hội đồng quản trị sẽ một lần nữa càu nhàu, việc này quả thật là đau đầu.
An Văn Quân chỉ nghĩ sức ảnh hưởng của Lý Dương sẽ giảm đi chứ không hề nghi ngờ về năng lực của Lý Dương, trong lòng cô đã sớm tán thành thực lực của Lý Dương rồi.
Đương nhiên, An Văn Quân cũng không biết Phỉ Thúy Vương từng cạnh tranh khối nguyên thạch này, cuối cùng chênh lệch với Lý Dương một ít nên mới thua, nếu biết điểm này thì cô khẳng định sẽ không nghĩ như thế.
Khối nguyên thạch mà Nam Vương Bắc Thánh đều để ý thì không thể không đổ tăng được.
Bên ngoài, trong đám người, sắc mặt Thiệu Ngọc Cường càng thêm nghiêm túc.
Bề mặt vết cắt hắn thấy được, không có xuất hiện Phỉ Thúy, điều này làm cho suy nghĩ của hắn càng thêm vững chắc, nhưng tin tưởng khẳng định của mình tức là nghi ngờ thầy hắn, việc này làm cho hắn rất đau khổ.
Ngoài ra, Thiệu Ngọc Cường còn cảm thấy có chút không đúng, sắc mặt của Lý Dương rất kỳ lạ.
Thiệu Ngọc Cường luôn chú ý tới sắc mặt của Lý Dương, nhưng làm cho hắn thất vọng là cho dù lúc đầu hay là bây giờ, nguyên thạch có biến háo thế nào đi nữa thì sắc mặt của Lý Dương vẫn như vậy chẳng chút thay đổi nào.
Có điều Thiệu Ngọc Cường nhìn ra sắc mặt này của Lý Dương không phải là không thèm để ý mà là có tuyệt đối tự tin, Thiệu Ngọc Cường không biết sự tự tin của Lý Dương có từ đâu nữa.
-Mở ra.
Hơn phút sau, trong đám người có một người hô lên, đao thứ hai rốt cuộc cũng đã cắt xong, hai nữa khối từ từ rớt ra, Lâm Lang và Thường Thịnh tiến lên rửa bề mặt vết cắt.
-Có màu xanh, ra rồi, mọi người nhìn kìa, có màu rồi.
Nước còn chưa vẫy lên thì bên dưới đã có người điên cuồng hô lên, bề mặt vết cắt rất lớn, nhưng phần đá không nhiều, xuyên qua lớp bột mịn có thể mơ hồ thấy được màu xanh, không chỉ có hắn mà còn rất nhiều người thấy được.
-Có màu xanh, thật sự đã có màu xanh.
Thường Thịnh và Lâm lang nhìn thoáng qua nhau, trên mặt hai người đều là nụ cười kích động, tương ứng mà nói Thường Thịnh kích động nhiều hơn, áp lực trên người hắn cũng đã giảm đi hơn một nữa.
Mỗi người phụ trách một khối, hai chậu nước đầy đã rửa sạch bề mặt vết cắt.
-Phỉ Thúy thật lớn.
-Đây là Phù Dung Chủng Phỉ Thúy.
-Ông trời của tôi ơi, chỉ mới bề mặt mà đã lớn như vậy, thế viên Phỉ Thúy bên trong rốt cuộc lớn bao nhiêu?
Đámngười lại huyên náo hẵng lên, vừa rồi là cười nhạo, bây giờ là than thở sợ hãi.
Hai khối nguyên thạch đều dài rộng hơn nữa thước, bề mặt vết cắt ngoài một chút tầng đá ra, phần còn lại là Phỉ Thúy sáng bóng, một khối Phỉ Thúy lớn như vậy, lại là loại cao cấp-Phù Dung Chủng thì càng hiếm thấy.