Siêu Cấp Máy Tính

chương 120: gặp mặt "cha vợ"

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quản Dịch đem điện thoại cất đi sau đó liền nhìn Trần Húc, Trần Húc bị nàng nhìn thế cũng chả hiểu mô tê gì sất, Quản Dịch sắc mặt rất là phức tạp làm Trần Húc rốt cục nhịn không được hỏi:" Uy, ngươi nhìn ta làm cái gì thế hử?"

Quản Dịch không biết suy nghĩ cái gì, nhưng có thể nhìn ra được nàng đang đấu tranh tư tưởng rất là gay gắt.

Thật lâu sau Quản Dịch mới nói:" Ngươi hiện tại rảnh chứ, có thể đi với ta ra ngoài một chuyến."

" Đi ra ngoài? Làm gì vậy? "

"Thôi, Đừng quản, cư đi đến đó là biết!" Quản Dịch túm ót Trần Húc kéo tới cửa, sau khi ra ngoài mới nói:" Ba của ta muốn gặp ngươi."

" Ba của ngươi? "Trần Húc kinh dị hô:"Chị hai a, cha ngươi vì sao lại muốn gặp ta?"

Quản Dịch thở dài một cái:" Ta làm sao biết? Đại khái là nữ nhi của hắn không ở trong nhà mà cứ chạy loạn, sau đó hắn muốn xem cái tên đã bắt cóc con gái của hắn đi có dạng như thế nào này."

Trần Húc đổ mồ hôi, nói:"Chị hai a, chúng ta rất trong sạch.....!" Nhưng vừa mới dứt lời đã nghĩ đến sự việc của đêm hôm qua môi hai đứa chạm nhau, vì vậy Trần Húc liền câm miệng.

Quản Dịch có thể không biết cảm xúc biến hoá của Trần Húc, coi như hắn thông minh, tự nhiên có thể nhĩ sự việc hết thảy là vì sao.

Nàng biết mình có được bốn năm tự do, nhưng nhất định là người nhà sẽ phái người theo dõi mình. Sau đó toàn bộ nhất cử nhất động cảu mình sẽ không qua nỗi mắt lão già, kể cả Trần Húc mà lão cha cũng muốn tìm gặp rồi. Thật sự biết con gái không ai bằng cha mà. Quản Dịch cũng đã rất lí trí phân tích tình cảm giữa mình và Trần Húc, điểm này chắc phụ thân cũng đã biết. Lão già lần này từ Hawaii bay tới, có lẽ mục đích cũng chỉ là khảo sát con rể tương lai.

Gì, con rể a? Nghĩ tới đây mặt Quản Dịch có chút đỏ lên, phụ thân chơi chiêu này là ý gì a? nguồn TruyenFull.vn

Trần Húc đi theo Quản Dịch lên xe taxi, trên đường đi Quản Dịch cũng không có nói chuyện. Thẳng đến khi xuống xe đến cửa nhà hàng, Quản Dịch lúc này mới nói một câu:"Chút nữa chú ý chút phòng độ, đừng làm cái vẻ lưu manh thường ngày."

Nhà hàng này là nhà hàng sao, ở tại khu kinh tế đang quy hoạch. Đúng là rất khang trang, Trần Húc cũng có chút cảm thấy mới lạ, tiến vào khách sạn liền có bồi bàn rất cung kính hỏi thăm và đưa người tới phòng đã đặt trước

Đẩy cửa ra, chứng kiến trong phòng đang có người, có một người ước chừng khoảng tuổi, cái khí độ phi phàm này hẳn là cha của Quản Dịch rồi. Quả nhiên chợt nghe Quản Dịch nói:" Cha, Tạ Thúc, các ngươi như thế nào lại tới nơi này."

Quản Dịch lão gia tử cười cười, vẫy vẫy tay, Quản Dịch thân mật ngồi xuống bên cạnh hắn. Có chút làm nũng nói:" Cha, tới cũng đã tới rồi, làm gì lại để con mang hắn tới luôn thế?."

Trần Húc chả biết làm gì cứ đứng đực ở cửa, lúc này cha Quản Dịch mới chú ý đến, phảng phất có chút thưởng thức rồi sau đó nói:" Ngươi là Trần đồng học a, ngồi đi, cứ tuỳ tiện, không cần câu nệ."

Trần Húc kỳ thật cũng không phải cái loại người hay câu nệ, chỉ là trước mặt cha Quản Dịch có chút không tự nhiên. Trần Húc hồi nhỏ thường cùng ba chơi đùa, mà ba hắn cũng rất vui vẻ, còn có chút nghịch ngơm. Mà cha của quản dịch ngồi ở chỗ kia, lại cho người khác một cảm giác uy nghiêm. Loại cảm giác này làm Trần Húc cảm thấy bị đè nén... Huống chi, mình và Quản Dịch bây giờ lại ở cùng một nhà, hơn nữa giường cũng đã ngủ chung, hiện tại cái cảm giác của Trần Húc giống như đi ra mắt cha vợ vậy.

Cha của Quản Dịch nhẹ nhàng cười, không thể không nói nụ cười của cha nàng rất có mị lực nha, có thể nhìn được thời trẻ đã khiến bao nhiêu cô gái điêu đứng a. Nếu không cũng không thể sinh ra được một Quản Dịch rạng ngời như vậy rồi. Cha nàng từ từ nâng chứn trà lên, nhấm nháp một chút mới chậm rãi nói:" Tự giới thiệu, Ta là phụ thân của Quản Dịch. Vị này họ Tạ, là bạn nối khố của ta, ngươi cứ gọi là Tạ thúc được rồi."

Trần Húc biết điều vội vàng chào hỏi. Cha Quản Dịch cười nói:" Lần này mạo muội mời ngươi tới là muốn đa tạ ngươi nửa năm qua đã chiếu cố Tiểu Dịch nhiều."

Nghe lời này, Trần Húc có cảm giác rất quái lạ, thật ra hắn đã chiếu cố khi nào nhỉ, bất quá cũng chỉ là quan hệ gần gũi chút thôi, nhưng hắn vẫn là làm một bản mặt khách sáo. Ba Quản Dịch biết Trần Húc đang rất khẩn trương, cũng không nói chuyện tiếp, ngoắt ngoắt tay bảo người bồi bàn có thể mang thức ăn lên. Sau đó nhìn Trần Húc nói:" Tiểu Trần, ngươi còn chưa có ăn cơm a?, cùng ăn một bữa tối với chúng ta."

Trần Húc cũng đã đến gặp mọi người rồi, ngoại trừ gật đầu cũng không thể nói thêm được gì.

Món ăn rất nhanh được bê vào, món ăn cũng không nhiều lắm. Quản Dịch phụ thân cười cười, hỏi:" Có cần uống chút rượu không nhỉ?". Trần Húc vội vàng điên cuồng lắc đầu một hồi. Nhưng Quản Dịch phụ thân lại cười nói:"Nam nhân không uống rượu sao được? Đừng có mà giả bộ, nghe Tiểu Dịch nói ngươi có tửu lượng rất khá, ta lần này có mang đến một chai Mao Đài năm, uống với ta một chút xem.

Rượu đế a?

Trần Húc còn chưa khi nào uống thử rượu đế, nhưng lúc chai rượu đã được mở ra, mùi hương xộc vào mũi làm Trần Húc nhịn không được có ý muốn thưởng thức. Rượu được rót ra, uống một ngụm liền cảm thấy rất nóng, nhưng rất nhanh một cỗ nồng đậm ngọt ngào dâng lên, cảm giác rất là tuyệt vời dzô mốt. Quản Lão Gia cũng uống một ngụm, sau đó cười hỏi:" Phụ thân ngươi xuất ngoại, như thế nào mà ngươi không đi với hắn."

Trần Húc sững sờ, nói: "Ngài biết cha ta sao?"

Quản Dịch phụ thân cười cười:"Chữa được bệnh chó dại, hiện tại chỉ sợ người không biết cũng rất ít, Vừa vặn sinh ý của ta cũng có quan hệ đến chuyện này. Về sau có thể sẽ hợp tác cùng phụ thân ngươi." Lúc này Tạ Chiến đứng bên cạch cũng cười nói:" Không sai, có một số việc cần lệnh tôn ngươi hỗ trợ. Ngươi cùng Tiểu Dịch là bạn học, đây cũng là duyên phận a. Đã có duyên nên hợp tác cũng thuận tiện hơn một chút."

Nghe đến đó Trần Húc cũng có chút suy nghĩ ra lí do đến đây, nguyên lai là muốn cùng phụ thân mình hợp tác.

Thuốc chữa bệnh chó dại trên thị trường cũng đã vững vàng chiếm lĩnh một vùng rồi, dù sao cũng là một miếng thịt béo, nghe nói có người khởi tố yêu cầu phụ thân Trần Húc công khai cách điều chế... Đương nhiên cái hành động ngu ngốc đó cũng chả cần để ý.

Bất quá theo như phụ thân Trần Húc kể, hiện tại hắn mặc kệ ở đâu, trên cơ bản đều có mặt mũi rất lớn. Rất nhiều thỉnh cầu được hợp tác mở đại lí. Thậm chí có người trực tiếp đem theo tiền đến thăm hỏi. So với trước kia chỉ là một nhà máy nhỏ nhoi thì bây giờ đã tốt hơn rất nhiều.

Vì vậy Trần Húc rất cẩn thận nói:" Bá phụ, Cái việc đó ta cũng không thể quản được, ngài có thể tìm phụ thân ta đàm phán."

Phụ thân Quản Dịch cùng Tạ Chiến nhìn nhau cười, mà ngay cả Quản Dịch cũng cười híp cả mắt. Bởi vì Trần Húc không rõ điều kiện trong nhà Quản Dịch, sản nghiệp trong nhà hắn phải nói chả bằng cái lông của Quản Gia.

Bất quá Trần Húc đã sinh ra chút hiểu lầm mấy người kia cũng không muốn giải thích. Phụ thân Quản Dịch trước giơ chiếc đũa lên cười nói:" Mọi người ăn trước ăn đã nào, bằng không món ăn nguội hết."

Trần Húc bận rộn cả buổi trưa, hiện tại da bụng đã dính vào da lưng, mà cũng rất kỳ diệu, khi hắn cảm giác phụ thân Quản Dịch đối với hắn như là có việc muốn nhờ khiến nội tâm hắn cũng không khẩn trường nữa, sau đó lại uống một chút dần dần cũng không có câu nệ nữa.

Cục diện rất nhanh đã được hoà hợp tự nhiên.

Bất quá rất kỳ quái, Quản Dịch một mực ngồi ở bên cạnh chưa có mở miệng lần nào, đều là phụ thân Quản Dịch hỏi han Trần Húc, tỷ như bọn họ làm web game, rồi còn chuyện về tên cắt cổ,...."

" Ngươi bắt được cái tên cắt cổ đó khiến ta rất cảm kích đấy, thiếu chút nữa con gái ta đã xong rồi, haha....." Phụ thân Quản Dịch khách khí cười nói. Kỳ thật ngày đó bị tên cắt cổ nhắm vào là Cao Hiểu Tiết chứ không phải Quản Dịch. Sau đó hắn nói:" Ta muốn hỏi ngươi, ta xem trên báo chí có một tin tức thì biết ngươi lúc ấy đi ngang qua chỗ ấy, thấy phía sau cổ của tên cắt cổ đó vì vậy liền nghi ngờ đi theo đúng không?"

Trần Húc gật đầu, cái này hắn đã nói dối qua vô số lần, cơ hồ hắn cũng cho đó chính là sự thật rồi.

Quản Dịch phụ thân gật gật đầu, nói:" Như vậy ta nghĩ như thế này, ngươi cũng đừng xem là ta cậy già lên mặt."

" Xin mời ngài nói"

" Ừ, ngươi là một sinh viên, nghe nói thân thủ ngươi cũng không tệ. Nhưng một sinh viên đối mặt với tên sát nhân biến thái, ngươi không biết là loại người này thường dễ xúc động hay không? Ý của ta là, nếu ngươi đã hoài nghi đó là tên cắt cổ, tại sao lại không báo cho cảnh sát mà tự mình đi giải quyết?"

Sắc mặt Quản Dịch đột nhiên trở nên rất khẩn trương, bởi vì nàng nàng, đây là lần khảo nghiệm của cha nàng!.

Trần Húc ngược lại cũng không có nghĩ nhiều như vậy, kỳ thật tuy là hắn có nói dối, nhưng tình hình lúc đó cũng khác là mấy. Nhất là thời điểm bắt được tên cắt cổ càng là không có sửa một chi tiết nào.

Vì vậy Trần Húc liền trả lời:" Thúc thúc, ta lúc ấy còn chưa có xác định tên ấy có phải là tên cắt cổ hay không. Lúc đó đang thấy hắn ngồi trên ghế đá không biết đang nghĩ gì, lúc này lại có hai cô gái đang đi về phía hắn, ta sợ các nàng gặp nguy hiểm nên đi theo xem sao. Cho đến khi tên Hoắc Hồ lấy lưỡi dao ra, lúc này ta cũng không nghĩ đến thứ gì khác nữa, chỉ nhĩ là cứu người quan trọng hơn."

Quản lão gia "Ừ" một tiếng, gật gật đầu không nói, cũng không biết hắn trả lời có thảo mãn hay không.

Lúc này Tạ Chiến lại nói:" Tiểu Trần đồng học tuổi còn nhỏ đã có dũng khí rất lớn, lại khiến ta rất là bội phục. Nào, ta mời ngưoi một ly."

Kế tiếp Quản Lão Gia lại hỏi thêm về cuộc sống trong trường và một vài tin tức thời sự, muốn thử xem Trần Húc có ý kiến gì không. Trần Húc trả lời cũng rất tự nhiên, có vài chuyện hắn cũng là biết rất rõ, cũng có vài chuyện chả biết mô tê gì, nói chung là trước mặt trưởng bối cũng không có gì khó nói.

Loại thái độ này của Trần Húc làm cho Quản Lão Gia rất là hài lòng, bởi vì hắn không giống với trông nom người tuổi trẻ không biết chuyện cũng bịa ra mà nói để tỏ ra mình rất uyên bác.

Bất quá khi Trần Húc trả lời, Trần Húc lại làm cho Quản Dịch lên voi xuống chó.

Một hồi Trần Húc cười nói:" Ta là người không có ôm mấy cái chí lớn, về phần tương lai ta cũng không có nghĩ quá nhiều, chỉ muốn tự do mà sống, làm chuyện mà mình thích."

Quản Dịch sở dĩ khẩn trương, là vì nàng biết rõ phụ thân của mình ghét nhất là mấy loại ăn không ngồi rồi không làm việc gì. Quả nhiên, Quản Lão Gia Tử nhíu mày nói:" Người tuổi trẻ nếu như không có chí lớn, điểm ấy thật không tốt, làm nam nhân, điều quan trọng phải có sự nghiệp của mình. Phụ thân ngươi có thể đem nhà máy đó kinh doanh tốt, chẳng lẽ ngươi lại không muốn đem nó phát dương quang đại?."

Trần Húc ha ha cười:"Con cháu cũng có cái phúc của con cháu, nếu là ta muốn ở nhà máy của phụ thân làm việc, lúc trước đã không thi nhành Công Nghệ Thông Tin, mà là trực tiếp đi học trường Y Khoa rồi. Kỳ thật, ta lại không cho răng con đường này ta chọn lại không tốt."

Trần Húc lúc này đã có chút cao hứng do rượu, hắn dù sao cũng thường uống bia chứ không phải rượu, tuy nhiên tửu lượng cũng không kém, nhưng là lần đầu uống rượu đế, khó tránh khỏi có chút không đỡ được. Mao Đài hảo tửu, độ cồn cũng cao hơn rượu bình thường, dù sao cũng có vài phần men say, cho nên hiện tại Trần Húc cũng có chút hưng phấn vì rượu, có một vài câu bình thường không dám nói, nhưng hiện tại lại nói ra.

"Bá phụ, ta nghĩ có thể hỏi một câu ngài đứng trách, ngài có được tự do làm điều mình thích sao?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio