Siêu Cấp Phú Nhị Đại

chương 326

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Anh ta quay ngoät lại, là Giang Ninh!

Hắn gọi ai là vợ?

“Hả, anh muốn khiêu vũ à?”

Lâm Vũ Chân trả lời.

Dương La Lâm chỉ cảm thấy đầu mình bỗng nổ mạnh.

Vợ à?

Giang Ninh gọi Lâm Vũ Chân là vợ, cô còn trả lời?

“Được thôi.”

Cô còn đồng ý!

Lỗ tai Dương La Lâm cũng kêu ong ong ong. Mẹ nó, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?

Khóe miệng Giang Ninh cong lên, liếc nhìn Dương La Lâm, cố ý kèm theo sự khiêu khích.

Sau đó, hẳn đi tới trước mặt Lâm Vũ Chân, dắt tay cô, dẫn cô bước vào sàn nhảy: “Em không biết nhảy à? Anh sẽ nắm tay dạy em”

Hắn đặt một tay trên lưng Lâm Vũ Chân, một tay khác nắm tay Lâm Vũ Chân, bước theo nhịp, dẫn cô di chuyển theo.

Chỉ một thoáng, tất cả mọi người ở đó đều chú ý!

Không một ai ngờ được Lâm Vũ Chân từ chối Dương La Lâm, lại đồng ý với lời mời của Giang Ninh.

“Người kia… vừa gọi tổng giám đốc Lâm là gì vậy? Vợ à?”

“Hình như… gọi tổng giám đốc Lâm là vợ. Người kia…

chính là chồng của tổng giám đốc Lâm so?”

“Đó không phải là tài xế của tổng giám đốc Lâm à?”

Xung quanh Dương La Lâm vang lên những tiếng ồn ào.

Gương mặt anh ta hết đỏ tới tái rồi trở nên trắng bệch, bỗng trở nên dữ tợn!

Anh ta thậm chí nghe được có người đang thông cảm với mình!

Nói mình kém hơn một người tài xết “Rắc rắc rác!”

Dương La Lâm siết chặt nắm đấm, trên bàn tay nổi rõ từng sợi gân xanh.

Lâm Vũ Chân từ chối mình, nói cô ta không biết khiêt vũ, nhưng lúc này không phải nhảy với Giang Ninh rất tốt sao?

Đó chẳng qua chỉ là cái cớ mà thôi!

“Tổng giám đốc Lâm!”

Dương La Lâm cũng không nhịn được nữa, đột nhiên hô †o một tiếng: “Cô làm như vậy là có ý gì?”

“Cô sỉ nhục Dương La Lâm tôi sao?”

Âm nhạc lập tức ngừng lại.

Lâm Vũ Chân ngẩn người, không biết Dương La Lâm nói vậy là có ý gì.

Cô sỉ nhục Dương La Lâm lúc nào?

Cô làm sao có thể làm chuyện như vậy được.

“Ha ha, cô từ chối lời mời của tôi, lại khiêu vũ với tài xế của cô, còn để cho hắn gọi cô là vợ. Tổng giám đốc Lâm, cô là muốn hơn tài xế của cị ¡ cho tôi biết, họ Dương tôi còn kém Mặt Dương La Lâm tái mét, vô cùng dữ tợn.

Ban đầu anh ta muốn nhân bữa tiệc này để tạo quan hệ thân thiết hơn với Lâm Vũ Chân, tiện tiến hành động tác kế tiếp.

Anh ta không bao giờ thích cưỡng ép, mà thích chinh phục một người phụ nữ, làm cho bản thân cô ta chủ động, ngoan ngoãn tới hầu hạ mình hơn.

Nhưng lần này, anh ta bị sỉ nhục!

“Sao sếp Dương lại nói vậy?”

Lâm Vũ Chân khẽ nhíu mày, liếc nhìn Giang Ninh: “Giang Ninh là tài xế của tôi, nhưng anh ấy cũng thật sự là chồng của tôi.”

Cô chưa nói Giang Ninh còn là vị thần bảo vệ của cô.

“Thối lắm!”

Dương La Lâm hoàn toàn không tin, cười lạnh: “Cô thật sự xem tôi là kẻ ngốc sao?”

Ở đây có không ít người nhận ra anh ta có thiện cảm với Lâm Vũ Chân, nhưng bây giờ Lâm Vũ Chân nói chồng của cô là tài xế của cô?

Mẹ nó, như thế còn không phải là sỉ nhục mình sao?

“Cậu đúng là ngốc thật.”

Tay Giang Ninh vẫn ôm lấy thắt lưng của Lâm Vũ Chân không buông, hắn kéo nhẹ khiến cô lao thẳng vào lòng hắn.

“Tôi cũng đã nói với cậu, cậu thậm chí còn chưa đạt được tiêu chuẩn thấp nhất để Vũ Chân nhà chúng tôi coi trọng, sao cậu lại không tự hiểu lấy mình vậy?”

Hắn nhìn Dương La Lâm, thản nhiên nói: “Vừa rồi, tôi hình như đã nói, chúng ta đánh cược thì phải chấp nhận thua.”

Dương La Lâm quay đầu liếc nhìn một đĩa chất đầy bánh ngọt được để ở bên cạnh.

Anh ta giật mình hiểu ra, Giang Ninh và Lâm Vũ Chân đang cố ý đùa giỡn mình!

“Anh tính là gì chứ?”

Dương La Lâi chuyện với t lạnh lùng nói: “Anh có tư cách gì mà nói Anh ta không muốn thừa nhận.

Giang Ninh cười.

Hắn bước nhanh tới, đôi mắt nhìn chằm chằm vào.

Dương La Lâm lại giống như mãnh thú nhìn chằm chằm vào con mồi của mình.

“Tôi tính là gì thì không biết, nhưng con người tôi đã nói ra, vậy nhất định phải làm được!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio