Siêu Cấp Phú Nhị Đại

chương 360

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Giết! Giết chúng cho tôi!”

Đột nhiên Dương Đống tức giận thét lên, âm thanh cũng run rẩy, “Kêu cao thủ mà nhà họ Dương nuôi đều đến Đông Hải, giết Giang Ninh đó, hủy tập đoàn Lâm thị!”

Dương Hoàng mặt âm trầm: “Chúng ta không có chứng cứ?

“Cần gì chứng cứ?”

Dương Đống tức giận, “Khu J®=n P ai, bán hàng đại lý của tập đoàn Lâm thị đều đập hết cho.

ba, phái toàn bộ cao thủ chúng ta nuôi đi Đông Hải, giết hết chúng, đây là mệnh lệnh!”

“Vâng!”

Dương Hoàng gật đầu.

Rất nhanh, mệnh lệnh được truyền xuống, nhưng mấy điểm bán hàng đại lý của Lâm thị ở khu vực Đông Nam đều rút về rồi, vườn không nhà trống, cái gì cũng không.

có.

Điều này khiến Dương Hoàng tức đến phát run.

Muốn phát ti3t cũng không có chỗ để phát.

Mà cao thủ nhà họ Dương nuôi có mười tám người, trừ.

hai người bị Dương La Lâm điều đi còn mười sáu người, cao thủ có thực lực cường đại.

Dương Đống chống gậy nhìn mười sáu người.

“Tôi không cần biết các người dùng cách gì, gi ết chết Giang Ninh! Giết tất cả người nhà họ Lâm!”

“Đầu Giang Ninh, mười triệu!”

“Đầu của nhà họ Lâm, mỗi người đều mười triệu!”

Dương Đống la lớ “RõI”

Mười sáu người đều tản đi, không cần nói cái khác, chỉ tiền thưởng cũng đáng để họ đi mạo hiểm.

“Dương Tiêu đâu?”

Thấy Dương Hoàng đứng một bên, Dương Đống lạnh mặt nói, “Anh hai nó bị người khác giết rồi, không lẽ nó cũng nguyện ý ra sức báo thù à?”

Thực lực của Dương Tiêu càng mạnh, quan hệ với thế giới ngầm Kiến Châu không hề yếu.

Đặc biệt là mấy đầu hổ dưới trướng Nhan Sùng!

“Không liên lạc được với con bé”

Dương Hoàng lắc đầu.

Ông ta biết Dương Tiêu không nguyện ý giúp sức, người chết là Dương La Lâm, cô ta hoàn toàn không quan tâm, hơn nữa bây giờ cô ta đang nhắm vào gia sản của nhà họ Dương, không đưa nhà họ Dương cho cô ta, còn mong cô ta giúp sức?

Nằm mơ đi.

“Hừ, đồ bất hiếu! Đúng là đồ bất hiếu!”

Trong mắt Dương Đống lóe lên tia sáng lạnh, trong lòng nghĩ đợi giải quyết xong Giang Ninh và Lâm gia, Dương Tiêu này cũng cần phải giải quyết rồi.

Cô ta biết quan hệ của bản thân và Dương La Lâm, một khi bị lộ thì địa vị của ông ta cũng gặp nguy hiểm!

Ông ta còn có thể sống mười mấy năm thì phải khống chế nhà họ Dương mười mấy năm!

Nhìn thấy Dương Đống rời đi, sắc mặt của Dương Hoàng âm trầm bất định.

Ông ta cuộn chặt nắm đấm lại đột nhiên thả ra, lấy điện thoại từ trong túi, trên đó vừa hay có một tin nhắn Dương Tiêu gửi đến.

Đọc nội dung trong đó, cả người ông giống như bị sét đánh vậy!

Loại sỉ nhục này, loại nhục nhã này khiến ông ta có xúc động muốn giết người!

“Ba, ba thật sự là người ba tốt của Dương Hoàng tôi đấy!”

Ông nhìn chằm chằm bóng lưng của Dương Đống, răng căn chặt kêu ken két.

Trước giờ ông ta chưa từng ngờ rằng người khiến bản thân chịu đựng sự sỉ nhục như vậy lại là ba ruột của mình, có lẽ ông nên chấp nhận kiến nghị của Dương Tiêu, ba con họ hai người mới có thể thật sự khống chế cả nhà họ Dương!

Mười sáu người toàn bộ đi về phía Đông Hải, Dương Đống không chút nghỉ ngờ thực lực của họ.

Những người này đều là cao thủ có chút danh tiếng trên giang hồ, thậm chí có vài người còn kế thừa môn phái, tên tuổi trong giang hồ không hề kém.

Mấy năm nay nhà họ Dương cướp đoạt của cải, không thể thiếu sự giúp đỡ âm thầm của đám người này Muốn giết Giang Ninh và cả nhà Lâm thị thì tính là cái thá gì?

Nhưng ba ngày trôi qua, mười sáu người không một người về, thậm chí còn không truyền về một chút tin tức.

nào.

Sau khi rời Kiến Châu đi thẳng đến Đông Hải thì trực tiếp bốc hơi khỏi nhân gian.

Dường như đã biệt tăm biệt tích rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio