Siêu Cấp Phú Nhị Đại

chương 395

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh không nói Lâm Vũ Chân chính là nữ chủ nhân của Đông Hải, chỉ cần là bạn của cô thì ở Đông Hải này sẽ không ai có thể làm hại.

Lâm Vũ Chân đơn thuần lương thiện, trước giờ không có tâm cơ nhưng lại không ngốc.

Người cô có thể coi là bạn thì tự nhiên cũng có thể tin tưởng được.

Giang Ninh rất rõ chuyện này chọ’iên sẽ không hỏi nhiều thêm một cầu nào nữa. = “Được rồi, bên đây chăm sóc xong rồi thì về nhà, mẹ nói tối nay đưa bạn em về nhà cùng ăn cơm/ Giang Ninh quay đầu nhìn Lâm Vũ Chân, “Cùng chúc mừng chuyển nhà mới”

Lâm Vũ Chân gật đầu.

“Khinh Vũ, đến nhà tôi ăn đi, mẹ tôi nấu ăn rất ngon đó.”

Cô khoác tay Diệp Khinh Vũ đi ra ngoài, vừa áp thấp giọng nói, “Chúng ta phải đi nhanh một chút, nếu không ai đó giành đồ ăn thì chúng ta giành không lại anh ấy đâu!”

Diệp Khinh Vũ còn có chút mơ hồ, chưa kịp từ chối thì đã bị Lâm Vũ Chân kéo lên xe.

Cô cũng không tiện từ chối, Lâm Vũ Vũ Chân giúp cô giải quyết rắc rối lớn như vậy, bây giờ lại mời cô lại đến ăn cơm, Diệp Khinh Vũ thật sự cảm thấy rất cảm kích.

Ở Đông Hải này cô chỉ là người dưng, cô đơn lại không có chỗ dựa.

Thậm chí vừa nãy chút nữa là bị người khác mang đi, nếu cô thật sự rơi vào tay của Tô Minh Toàn, chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy tuyệt vọng.

Giang Ninh lái xe đưa Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ đến biệt thự.

Tuy biết Lâm Vũ Chân nhất định không thiếu tiền nhưng nhìn trang trí của biệt thự này, Diệp Khinh Vũ vẫn có chút chấn động.

Nếu cô biết cả dãy mười biệt thự này đều là của nhà Lâm Vũ Chân sợ là sẽ càng chấn động!

“Hoan nghênh hoan nghênh, vị này chính là bạn của Vũ Chân đúng không?”

Nghe thấy tiếng động, Tô Mai đi ra ngoài, nhìn thấy Diệp Khinh Vũ thì mắt bất giác sáng lên, “Cô bé xinh đẹp quá”

“Chào dì, con là Diệp Khinh Vũ, cảm ơn dì đã khen ạ”

Diệp Khinh Vũ gật đầu, vui vẻ nói.

Cô có thể nhìn ra Tô Mai là người rất hiền lành, vừa vào nhà của Lâm Vũ Chân liền có một cảm giác thân thiết khó giải thích.

“Các con ngồi đi, cơm nước sẽ xong nhanh thôi”

Tô Mai lại đi vào bếp.

Lâm Vũ Chân kéo Diệp Khinh Vũ ngồi xuống sofa, bản thân cô cũng chưa biết bố cục và kết cấu của cả biệt thự, chỉ có thể ngồi ở phòng khách.

Giang Ninh cũng không quản, không nói chen vào, chủ đề giữa phụ nữ không phải thứ hắn có thể tham gia.

Hán dứt khoát đi vào bếp giúp Tô Mai rửa rau.

“Người nhà của cô thật tốt”

Diệp Khinh Vũ có chút ngưỡng mộ nói, “Có một người mẹ thương cô, có một người chồng yêu cô, khiến người khác ngưỡng mộ chết đi được đấy”

Lâm Vũ Chân mỉm cười, híp mắt giống như hai vầng trăng khuyết.

Cô cũng cảm thấy rất hạnh phúc, tuy có lúc sẽ nghĩ thật sự rất giống nằm mơ, nhưng dù là mơ bản thân cũng phải thông qua cố gắng khiến bản thân không ngừng trở nên ưu tú, để khiến giấc mơ thành hiện thực.

“Cô thì sao?”

Cô nhìn Diệp Khinh Vũ nói.

“Tôi à?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio