Siêu Cấp Phú Nhị Đại

chương 618

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Khinh Vũ đã chạy từ trong phòng sau tới, thấy Diệp Sơn ra tay độc ác như vậy thì lập tức nổi giận.

“Ba thật đáng quá, sao có thể làm như vậy chứt”

Cô ấy nhanh chóng xông tới trước người Giang Ninh, ngăn cản Diệp Sơn: “Anh có bị thương không? Thật xin lỗi!”

Lâm Vũ Chân chạy vội đến trước mặt Giang Ninh, nhìn trái nhìn phải thấy GÌang Ninh không:có vẻ gì bị thương mới yên lòng.

“Làm em sợ muốn chết!”

Giang Ninh còn chưa lên tiếng, mặt Diệp Sơn đã đỏ bừng, đầy vẻ uất ức và không cam lòng.

Mình là người không có chừng mực như vậy sao!

Ông ta rõ ràng một bậc cha chú, chẳng lẽ thật sự ra tay tốn thương một người thế hệ sau à?

Lại nói, cho dù có bị thương, chỉ sợ người bị thương.

cũng là mình đi!

Lâm Vũ Chân không quen biết ông ta thì không tính làm gì, nhưng Diệp Khinh Vũ là con gái mình, mình trút giận cho con bé, là đang bảo vệ nó, nó lại còn trách mình?

Diệp Sơn tức giận đến mức muốn mắng người.

“Chồng à, anh không sao là tốt rồi, em thật sự bị dọa Lâm Vũ Chân võ nhẹ vào ngực, thở hát ra một hơi.

Nghe Lâm Vũ Chân gọi Giang Ninh, Diệp Sơn thoáng ngẩn người ra.

“Cháu là vợ của cậu ta à?”

Ông ta nhìn Lâm Vũ Chân.

Lâm Vũ Chân khẽ gật đầu.

“Vậy Khinh Vũ…”

“Là bạn tốt của cháu ạ”

Lâm Vũ Chân cười nói: “Chú Diệp, cháu là Lâm Vũ Chân, Khinh Vũ không nói với chú sao?”

Đầu óc Diệp Sơn chấn động. Cái tên Lâm Vũ Chân hình như hơi quen tai. Diệp Khinh Vũ chưa từng nói qua, ông †a không nhớ rõ, nhưng gần đây ở Thịnh Hải hình như thường nghe được cái tên này.

Cô bé là vợ của thằng nhóc này, vậy Diệp Khinh Vũ và thằng nhóc này có quan hệ thế nào?

“Anh ấy thật sự chỉ là sếp của con thôi, anh ấy bảo vệ con vì con là chị em tốt của Vũ Chân thôi. Bây giờ ba đã biết rõ chưa?”

Diệp Khinh Vũ biết Diệp Sơn hiểu nhầm quan hệ của mình và Giang Ninh, hơi bất đắc dĩ nói.

“Thật may ba không tổn thương đến Giang Ninh, nếu không ba bảo con biết ăn nói thế nào với Vũ Chân chứ?”

“Bọn họ tới tìm con là vì bọn họ sẽ lập tức rời khỏi Thịnh Hải, trước khi đi muốn hẹn con ăn một bữa cơm thôi, lại không có chuyện gì lớn. Ba cần gì phải xuống tay nặng như vậy”

Diệp Sơn nghe Diệp Khinh Vũ nói từng câu đều trách mắng thì mặt già càng lúc càng đỏ hơn.

“Thôi quên đi, không sao. Tôi chỉ đang so tài với chú Diệp một chút thôi. Chú Diệp có chừng mực, sẽ không.

làm tôi bị thương đâu”

Giang Ninh liếc nhìn Diệp Sơn, đột nhiên hơi thông cảm cho ông ta nên vội vàng mở miệng hoà giải.

Hắn đã nhìn ra được Diệp Sơn hiểu nhầm quan hệ giữa mình và Diệp Khinh Vũ, cho rằng mình muốn dựa vào.

thân phận làm sếp để bát nạt Diệp Khinh Vũ, đây là muốn cho mình một bài học và ra oai phủ đầu đấy.

Ôi, một người đàn ông trung tuổi nghiêm túc cổ hủ, nuông chiều con gái lại không quen biểu đạt mà.

Mắt Diệp Sơn cũng thoáng đỏ hoe.

Cả đời này, ông ta chưa từng phải chịu uất ức như hôm nay.

Bị thương à?

Người suýt nữa bị thương là ông ta đấy có được không?

Thực lực của tên bi3n thái Giang Ninh kia quá đáng sợ.

Nắm đấm của ông ta đạt được thực lực cấp Tông Sư, ở trên tay Giang Ninh vẫn không chiếm được chút ưu thế nào, nếu muốn chém giết, người chết chỉ có thể là ông tat Nhưng kết quả thì sao, vẫn ăn mắng như thường!

Vậy ông ta đi đâu để đòi lẽ phải đây?

“Bây giờ ra ngoài ăn cũng không kịp nữa, cứ ở lại nhà tôi ăn đơn giản một chút đi. Tôi đi xào vài món ăn, đợi lát nữa sẽ tiên hai người tới sân bay.”

Diệp Khinh Vũ không để ý đến Diệp Sơn, trực tiếp quay.

đầu nhìn Lâm Vũ Chân, hỏi ý kiến của cô.

Lâm Vũ Chân không nói gì, ngược lại liếc nhìn Diệp Sơn, sợ Diệp Sơn sẽ mất hứng.

“Trong tủ lạnh có thức ăn, con đi xào mấy món đi”

Diệp Sơn hừ một tiếng.

Lúc này Lâm Vũ Chân mới gật đầu, đi theo Diệp Khinh Vũ quay lại phòng trong.

Giang Ninh muốn cùng đi theo nhưng bị Diệp Sơn gọi lại.

Nhưng Lâm Vũ Chân rất yên tâm vì biết họ sẽ không đánh nhau nữa.

Phòng luyện võ còn lại hai người Giang Ninh và Diệp.

Sơn.

Diệp Sơn đi tới cửa và đóng cửa lại, sác mặt trở nên vô cùng nghiêm túc.

Ông †a đi tới trước mặt Giang Ninh, ánh mắt sâu thảm giống như là một người hoàn toàn khác hản với người cha già nuông chiều con gái vừa rồi.

“Có phải là cậu giết mấy cao thủ cấp Tông Sư ở Thịnh Hải này không?!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio