Siêu Cấp Shipper

chương 230

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHương :

Sợ cô gái khác nhìn thấy, chẳng lẽ không sợ tôi nhìn thấy sao, đây là lý do rách nát gì thế?

“Người đẹp, vậy tôi thật sự bó tay rồi, hay là tôi để đồ ở bên ngoài, cô tự mình cầu nguyện đi”

“Không được, anh nhất định phải đem vào giúp tôi, nếu không tôi sẽ đánh giá kém cho anhl’ “Người đẹp, cô cũng làm khó người khác quá đi?”

“Không thì như vậy đi, anh ở bên ngoài trông chừng trước, đợi nhà vệ sinh không còn ai, tôi sẽ lập tức gọi anh vào.

“Được rồi”

Tám chín mươi phần trăm đây là đơn hàng đặc biệt rồi, nên nếu không đến mức thật sự không được, Phương Dạ cũng không muốn bỏ cuộc, đợi thì đợi vậy.

Anh ngồi xổm ở chỗ trống bên ngoài đợi, người ra vào nhà vệ sinh nữ chưa từng dừng lại, cho đến mười phút sau, cuối cùng cũng xem như không có người ra nữa.

“Chắc bên trong không còn người khác nữa, mau vào đây đi”

“Biết rồi!

Phương Dạ nhìn ngang nhìn dọc, chắc chắn gần đây không có người, anh mới bất chấp đẩy cửa nhà vệ sinh nữ ra.

Tay vừa chạm vào tay nắm cửa, Phương Dạ bồng nhiên phát hiện mình đang cách một người đàn bà cao lớn vạm vỡ không đến một milimet, mũi suýt nữa đã đụng vào!

“Lưu manh, biến thái, cậu… cậu muốn làm gì?” Người đàn bà mập đột nhiên hét lên một tiếng, sau đó giơ túi xách trong tay lên đập về phía anh.

Phương Dạ mau chóng tránh khỏi, vừa giải thích: “Xin lỗi bác gái, tôi đi nhầm nhà vệ sinh!”

Người đàn bà lại càng tức giận hơn: “Cậu mù à, năm nay người ta mới tròn hai mươi tuổi, cậu gọi ai là bác gái đấy?”

Phương Dạ kinh ngạc, dáng người và gương mặt này của cô có liên quan chút gì đến tuổi hai mươi sao?

Vì để xoa dịu cơn giận của đối phương, anh chỉ có thể cúi đầu khom lưng nói: “Xin lỗi em gái, mắt của tôi từ nhỏ đã không tốt, cô hãy rộng lượng mà tha thứ cho tôi nhé!”

Người phụ nữ mập thấy mặc dù Phương là một shipper nhưng trông khá đẹp trai, hơn nữa thái độ nhận sai rất thành khẩn, lửa giận trong lòng chị ta lập tức dịu đi không ít.

“Cậu thật sự đi nhầm, chứ không phải cố ý vào nhìn trộm tôi đấy chứ?”

Nhóm chú trọng lên truyện trên app truyện hola nhé cả nhà! Phương Dạ lảo đảo suýt nữa té ngã.

Rốt cuộc phải tự tin đến mức nào mới cho rằng có người muốn nhìn trộm cô?

Trừ khi thật sự bị mùi!

Phương Dạ nói ngược với lương tâm của mình: “Người đẹp, tôi có thể lấy lương tâm của mình ra thề, tôi thật sự không nhìn trộm chị!”

“Được rồi, thấy miệng cậu ngọt như vậy, tôi tin cậu một lần vậy” Người đàn bà mập nhếch miệng cười: “Cậu cũng nhìn ra tôi là người đẹp rồi, vậy có muốn add wechat không?”

Phương Dạ tỏ vẻ tiếc nuối nói: “Thật là đáng tiếc, điện thoại của tôi đúng lúc hết pin, đợi lần sau có duyên gặp lại đi!”

Người đàn bà mập cười nói: “Không cần tiếc nuối, cậu đợi một chút, tôi ghi lại cho cậu là được rồi, sau khi trở về cậu nhớ phải add tôi đấy”

“Được…

Phương Dạ hận không thể cho mình một bạt tai, trong lúc bất lực, anh chỉ đành cầm lấy bịt khăn giấy ảo não rời đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio