Siêu Cấp Shipper

chương 237

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

“Bởi vì anh ta là đàn ông, hơn nữa là một tên nhìn trộm nghiêm túc!” Phương Dạ nói: “May mà lúc nãy cô không đi vào nhà vệ sinh, nếu không thì…”

“Thật sao?” Lâm Thiến nghĩ lại mà sợ mất một lúc, lỡ như bản thân thật sự bị người ta chụp lén rồi tung lên mạng, vậy thì đúng là muốn chết đi cho xong!

“Bây giờ thằng cha đó sao rồi, anh có báo cho cảnh sát đến bắt anh ta không?”

Phương Dạ nhún vai: “Chắc là chỉ còn chút hơi tàn thôi, so với trận đánh tàn nhân lần này, tôi thấy anh ta là anh ta vần thích cảnh sát hơn một tẹo: “Cũng may mà gặp được anh, may quá đi mất…”

“Không nói nữa, tôi còn phải về lẹ để giao hàng đây, tạm biệt!”

Lâm Thiến thăm dò hỏi một câu: “Cái đó, chúng ta có thể thêm Wechat được không vậy?”

Phương Dạ cười lấy di động ra: “Có thể thêm Wechat của người đẹp, đương nhiên là tôi cực kỳ vui mừng, nhưng cô không thể để mẹ của cô biết chuyện này, bằng không bà ấy chắc chắn sẽ nhớ nhung tôi mất!”

Lâm Thiến che miệng mỉm cười: “Anh đừng nghĩ mẹ tôi là kiểu hung dữ ghê gớm gì, bà ấy thật sự rất dễ nói chuyện đấy: Phương Dạ cười khổ nói rằng: “Bà ấy nào chỉ có dễ nói chuyện thôi đâu, trí tưởng tượng đó có thể chọc thủng tầng ột câu nói đều có thể khiến tôi chết lặng, đầu rạp xuống đất!”

“Khụ khụ khụ, bà ấy đúng là hơi nói nhảm một chút…”

Sau khi tạm biệt Lâm Thiến, Phương Dạ vui vẻ quay về quán trà sữa, sau đó gọi Hạ Vi vào nhà bếp phía sau.

“Việc gì mà bí mật vậy? Người ta đang bận tối tăm mặt mày đây, không có thời gian tám chuyện với cậu đâu nha.”

Phương Dạ cười ranh mãnh, sau đó lấy từ trong túi ra một tờ giấy trắng được gấp vuông vức.

Sau khi nhìn thấy tờ giấy này, Hạ Vi giống như nghĩ đến thứ gì đó, khuôn mặt nhỏ lập tức đỏ bừng lên.

Phương Dạ nhận ra sự thay đổi của chị ấy ngay: “Ơ kìa, sao chị lại đỏ mặt thế?”

Hạ Vi ngập ngừng nói rằng: “Phương Dạ, cậu… Cậu cũng nóng vội quá đấy, tôi và Lâm Chi Thanh chia tay còn chưa đến nửa tháng… Nếu như người khác biết chuyện này sẽ nhìn tôi như thế nào đây?”

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhiều mỗi ngày nhé! Phương Dạ nghe mà đầu óc như lạc vào màn sương: “Chị Vi, rốt cuộc chị đang nói cái gì vậy chứ?”

Hạ Vĩ trở nên tức giận: “Cậu giả ngu hay là ngu thật vậy? Tôi nói là lá thư này của cậu gửi sớm quá đấy, ít nhất cũng để tôi chậm lại một hai tháng được không?”

nên càng nhanh càng tốt sao, tại sao phải chậm lại?”

Hạ Vi thẹn thùng liếc nhìn anh: “Sao mà cậu nóng lòng như thế chứ, chẳng lẽ tôi không cần mặt mũi sao? Tôi nói chậm lại hai tháng tức là hai tháng, cậu yên tâm, nên là của cậu thì nhất định vẫn là của cậu, không chạy đi đâu được!”

“Cái gì của em, cái này chính là của chung hai chúng ta!”

Sau khi nghe được hai chữ của chung, khuôn mặt Hạ Vi càng đỏ bạo hơn.

“Hơn nữa việc này liên quan đến túi tiền của chúng ta, việc không sớm thì muộn thôi mài”

Hạ Vĩ trực tiếp hiểu sai ý luôn: “Cậu đừng lo, mẹ tôi sẽ không há miệng nuốt miếng to đâu, quà tặng chỉ cần có ý nghĩa là được rồi!”

Phương Dạ dở khóc dở cười mà nói: “Chị Vi, việc mà hai chúng ta nói hẳn là không giống nhau mất rồi, sao mà ngay cả quà tặng chị cũng lôi ra nói thế?”

Hạ Vi choáng váng: “Hả, vậy việc cậu nói là việc gì?”

Phương Dạ dứt khoát đầu hàng: “Chị mở tờ giấy ra xem thử không phải là biết ngay hay sao?”

Hạ Vi ngượng nghịu nói: “Chẳng lẽ cái này không phải là một bức thư tình sao, sến rện chảy nước có gì hay đâu mà xem?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio