Giọng nói của Mộc Hồng Diệp vẫn rất nhẹ nhàng và tinh tế như vậy.
Có cảm giác giống như chị gái nhà bên.
"Cậu chủ, nhiệm vụ luyện tập thứ tư đã chính thức mở ra, dòng tộc cho cậu chủ thời gian nửa năm để làm mười dòng tộc đứng đầu Giang Nam khuất phục."
Cái gì đến rồi cũng sẽ phải đến.
Trong vòng nửa năm, làm cho mười dòng tộc đứng đầu Giang Nam khuất phục nhất định không phải chuyện dễ dàng.
Có thể nói điều đó là vô cùng khó!
Lúc trước, khi biết chuyện về Dương Kim, Thẩm Lãng vẫn bình tĩnh, dù sao cũng không có thời hạn.
Nhưng lúc này khi nghe Mộc Hồng Diệp nói như vậy, chỉ dùng nửa năm để làm cho mười dòng tộc đứng đầu Giang Nam khuất phục, đều là thật hay sao?
"Thời gian nửa năm cũng thật là quá ngắn".
Thẩm Lãng nói thẳng.
"Đó là sự thật, cậu chủ cũng biết đấy, ý kiến trong dòng tộc cũng không thống nhất.
Ông nội của cậu chủ đã đứng về phía cậu chủ và đã cố gắng hết sức để giành mọi thứ tốt nhất cho cậu chủ, nhưng những người phản đối cậu chủ lại không hề vừa lòng cũng như không chấp thuận nó, nên mới tạo ra phiền phức cho cậu chủ.
Cuộc tranh luận diễn ra rất lâu, thậm chí còn có người đề nghị làm việc này chỉ trong năm tháng, nhưng cuối cùng hai bên đều lùi một bước dẫn đến quyết định trong nửa năm." Mộc Hồng Diệp đáp lại.
Thẩm Lãng tin rằng tất cả những gì Mộc Hồng Diệp nói đều là sự thật.
Hiện tại trong nội bộ nhà họ Thẩm quả thật đang không thống nhất, có thể thấy rõ qua những chuyện mà Thẩm Tư Nguyên đã làm.
Anh cũng biết rằng ông nội vì ủng hộ anh mà đã phải ra sức giúp đỡ anh rất nhiều.
Bao gồm cả phần thưởng này, trang viên Tống Nghị đã là món quà lớn nhất với anh rồi.
Chỉ là...!nửa năm cũng chỉ có sáu tháng, cũng không khác biệt với năm tháng bao nhiêu thời gian.
"Tôi hiểu các ông đã cố gắng hết sức để giúp đỡ tôi rồi, nửa năm thì nửa năm, nếu như người thừa kế của nhà họ Thẩm làm tốt như vậy thì sẽ có tư cách được hưởng vinh hoa phú quý vô tận.
Cô có thể phân phát những nhiệm vụ nhỏ rồi."
Cuối cùng Thẩm Lãng lựa chọn cách thản nhiên tiếp nhận hết tất cả mọi thứ.
Anh ngồi ở vị trí này thì đã được định sẵn là vận mệnh của anh không giống như những người khác.
"Được rồi cậu chủ, xin cậu chủ hay nghe rõ những điều dưới đây, nhanh chóng chiếm đoạt nhà họ Vu ở Giang Nam." Mộc Hồng Diệp nói.
Nhà họ Vu ở Giang Nam, tại khu bắc Giang Nam có một chút thế lực và đứng thứ ba ở đó.
Đương nhiên nếu đặt nó vào Vân Thành, nó sẽ là dòng tộc hạng hai đúng nghĩa.
"Chiếm đoạt nhà họ Vu? Nhà họ Vu ở Giang Nam, ở tầng lớp thứ mấy?"
Thẩm Lãng nhìn về phía Dương Kim đã hiểu rõ mọi chuyện về mười dòng tộc đứng đầu Giang Nam, nhưng ông ta cũng không hiểu rõ về ba dòng tộc ở Giang Nam, ví dụ như nhà họ Vu.
"Nhà họ Vu sống tại khu bắc Giang Nam, có chút thế lực, gia chủ nhà họ Vu đã quay về từ lâu.
Sau vài năm thì ở đám nhà giàu ở Giang Nam có tài xế nhà họ Bàng, sau khi tách ra khỏi nhà họ Bàng thì bị một nhân vật bí ẩn nào đó ra tay đầu tư sau đó tạo dựng ra công ty Vu thị.” Mộc Hồng Diệp nói.
"Ừ, tôi nhớ kỹ rồi, xem ra để tôi có thể chiếm đoạt được nhà họ Vu vào tay thì nhất định phải có điều gì bí ẩn trong đó." Thẩm Lãng nói.
"Cậu chủ, cậu chủ nói đúng.
Các thế lực lớn ở Giang Nam phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng, ngoài mặt thì bọn họ hi vọng có thể có quan hệ tốt với nhà họ Thẩm, bám dính lấy nhà họ Thẩm.
Tuy nhiên, tình huống ở trong thực tế thì lại phức tạp hơn nhiều.
Một số đại gia thực sự muốn dựa dẫm vào nhà họ Thẩm nhưng có một số đại gia thì có dã tâm lớn hơn.
Có người giàu có tham vọng lớn, trong âm thầm nâng đỡ một số các doanh nghiệp vừa và nhỏ, để họ có thể theo mình và làm việc cho mình, tiếp tục không ngừng phát triển để lớn mạnh và củng cố quyền lực của mình, từ từ tích lũy đi lên." Mộc Hồng Diệp nói.
Trong nội tâm Thẩm Lãng cũng hiểu rằng, sở dĩ dòng tộc để anh chiếm đoạt nhà họ Vu vào tay chính là bởi là vì nhà họ Vu có người bí ẩn nào đó đầu tư phía sau.
Không những vậy, nhà họ Vu cũng từng có quan hệ gắn bó chặt chẽ với nhà họ Bàng giàu có, cho nên trận chiến đầu tiên ban đầu chính là muốn khai triển với nhà họ Vu.
Chỉ sau khi hai bên đánh nhau thì mới có thể thăm dò được thông tin có giá trị.
Hơn nữa, Thẩm Lãng cho rằng có khả năng nhà họ Vu chỉ là một quân cờ nhỏ của người đầu tư bí ẩn đằng sau, nhưng từ quân cờ này sẽ có thể đào sâu hơn nữa.
"Tôi đã hiểu, như vậy dòng tộc cho rằng người thần bí đứng đằng sau có thể là người giàu có Giang Nam sao?" Thẩm Lãng nói.
"Dòng tộc cho rằng, không chỉ có một thế lực đầu tư bí ẩn mà còn nhiều hơn nữa, tôi cũng nghĩ rằng mười dòng tộc lớn ở Giang Nam cũng không bằng lòng cả đời làm những dòng tộc cùng đứng thứ nhất mãi." Mộc Hồng Diệp nói.
Những dòng tộc hạng nhất ở vùng Giang Nam được coi là hạng nhất cả nước.
Mà giữa lớp gần đầu và lớp ở giữa, vẫn còn kém một cái cấp bậc.
"Hầu hết các đại gia Giang Nam đều có tham vọng, những dòng tộc gần đầu cũng muốn biết cảm giác trở thành dòng tộc hạng nhất trong nước sẽ như thế nào.
Như vậy, nhiệm vụ của tôi đánh bại hoặc thuyết phục những dòng tộc giàu có không có lợi cho nhà họ Thẩm.
Nếu như thật lòng muốn hợp tác cùng nhà họ Thẩm thì đó không thành vấn đề, hoan nghênh hợp tác giống như nhà họ Tống lúc ở Vân Thành, nhất định sẽ không đối xử tệ bạc."
Ngay lập tức, giọng điệu của Thẩm Lãng dần dần trở nên lạnh lẽo tựa như sương lạnh bên trong trời đông giá rét.
"Nếu như chống lại họ nhà Thẩm của tôi thì tôi tuyệt đối sẽ không mềm lòng nương tay"
Thẩm Lãng có thể cảm nhận được áp lực từ nhiệm vụ này nhưng anh cũng dũng cảm bùng lên với tinh thần chiến đấu cao.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện cùng với Mộc Hồng Diệp, Thẩm Lãng liền lập tức yêu cầu đến điều tra nhà họ Vu và tìm hiểu xem hướng đi gần đây của nhà họ Vu như thế nào.
Rất nhanh ngay sau đó, đã đưa ra tin tức.
"Cậu chủ, đêm nay nhà họ Vu sẽ tổ chức lễ kỉ niệm mười lăm năm thành lập công ty.
Tại khách sạn Đông Pha, bữa tiệc mời cùng một tầng lớp xã hội và các nhân vật có mặt mũi trong giới."
"Tốt lắm, vậy đêm nay lập tức tiến vào nhà họ Vu tham gia tiệc mừng."
"Cậu chủ, trước đây cậu chủ chưa từng có bất kì liên hệ gì với nhà họ Vu, bây giờ đột nhiên tham gia tiệc, không phải sẽ gây ra những nghi ngờ hay sao?"
Lí do lo lắng cũng không phải không có lý.
Tuy nhiên, Thẩm Lãng đã có sẵn kế hoạch trong tay.
"Không cần phải lo lắng, tôi có thân phận, tôi là học trò của sư phụ Bất Du, tôi sẽ dùng thân phận này để tham gia bữa tiệc."
Dùng thân phận này khá là hợp lý.
Sư phụ Bất Du cũng không phải là một nhân vật trong giới kinh doanh, sư phụ là một họa sĩ vĩ đại.
Trong lĩnh vực hội họa, địa vị của sư phụ tuy có đặc biệt nhưng bởi vì không phải người làm ăn cho nên địa vị trong giới kinh doanh không cao lắm, thế nhưng cũng không yếu hơn so với những dòng tộc hạng ba ở Giang Nam.
"Cậu chủ, cậu chủ nói đúng, lấy thân phận là học trò của sư phụ tham gia không dễ gây sự nghi ngờ."
Cứ quyết định như vậy, tạm thời cũng không có thân phận khác thích hợp hơn để thay thế.
Đến hơn bảy giờ tối, Thẩm Lãng để lái chiếc xe Rolls-Royce trong chỗ chứa phía Nam tiến đến khách sạn khu bắc Giang Nam, hướng Đông sườn núi.
Gần đây thật sự rất bận rộn, các cuộc gọi liên tục đến.
Dù sao thì mới từ Vân Thành đến Giang Nam, cần thời gian để giải quyết.
Lúc này, khi xe vừa mới khởi động đã nhận được cuộc gọi của Tống Tri Viễn.
Nghe giọng điệu, dường như mang tới những lời phàn nàn.
"Thẩm Lãng, cháu đã đến Giang Nam nhanh như vậy sao? Đã thu xếp ổn thỏa chưa? Nếu chưa được thu xếp ổn thỏa thì cháu đi sớm như vậy để làm gì?"
Lúc trước, muốn đưa Thẩm Lãng cùng đi đến Giang Nam, vì thế nên Tống Tri Viễn cố ý hơi chậm lại, có sự giúp sức của đám bạn bè tại Giang Nam thì sẽ có sự chuẩn bị tốt về phòng ở và xe, như thế này thì khi đến Giang Nam sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Hơn nữa, ông ta còn có cái ý nghĩ khác.
"Việc công ty cần đến sớm hơn một ngày."Thẩm Lãng nói.
"Công ty thật sự cần sao? Tên nhóc nhà cậu sẽ không ung dung vui vẻ mà đưa Tống Thiên Nga của tôi đi chứ?" Trong lòng Tống Tri Viễn hoài nghi.
"Công ty truyền thông Tử Đằng cần tìm kiếm nghệ nhân, công việc truyền thông giải trí của Giang Nam phát đạt như thế, công ty truyền thông Tử Đằng làm sao có thể bỏ lỡ cho được, thời gian là tiền là bạc." Thẩm Lãng nói bừa cái lý do để giải thích, Tống Tri Viễn có tin hay không thì cũng kệ.
"Đã như vậy, cố gắng thật tốt, tôi sẽ lập tức đến Giang Nam, chờ đến sân bay cậu đón tôi cùng Tiểu Từ, chúng ta cùng nhau về nhà."Tống Tri Viễn nói.
"Tình hình là như thế nào? Về nhà? Về nhà nào?" Thẩm Lãng hỏi ba lần liên tiếp.
"Đương nhiên là về nhà của chúng ta, tôi đã chuẩn bị cho cậu với Tống Thiên Nga một ngôi nhà cưới trong tương lai, cũng có thể tính đến là một căn biệt thự ở Giang Nam, mặc dù nhà họ Tống của tôi cũng không phải là nhà có quyền thế ở Giang Nam nhưng về tài sản riêng cũng có thể cùng dòng họ hạng hai ở khu vực Giang Nam phân thắng thua."
Tống Tri Viễn cũng không muốn đồng nhất với dòng họ ở dưới, ông ta vừa đến Giang Nam là muốn tạo thế.
Thẩm Lãng nghe thấy nhà cưới, trong nháy mắt lặng im.
"Cháu đã đồng ý kết hôn với Tống Thiên Nga lúc nào?"
"Cái gì? Cậu cho rằng Tống Thiên Nga nhà tôi không xứng với cậu sao?" Giọng điệu của Tống Tri Viễn bỗng nhiên lạnh đi..