Ngay sau đó, Lý Thư Yểu đi đến trước chiếc xe "Kim cương đỏ".
Cô ta còn phát hiện bên cạnh "Kim cương đỏ" còn có một chiếc Porsche màu đỏ đang đậu.
Nhưng mà chiếc Porsche màu đỏ này đã bị mấy chiếc xe màu đen phía trước che mất nên không thể nhìn thấy.
Nếu như không đi qua đó thì rất khó phát hiện ra chiếc xe Porsche trong số đó.
Lý Thư Yểu đột nhiên tỉnh ngộ, cô ta cảm thấy rằng đây mới đúng là xe của Thẩm Lãng.
Có tổng cộng hai chiếc xe màu đỏ trong dàn xe này.
Mặc dù Porsche cũng là một chiếc xe sang nhưng nó vẫn thấp hơn mấy bậc so với chiếc Pagani Zonda được chế tạo đặc biệt với lớp bột kim cương đỏ trên thân.
Dù sao thì phiên bản chế tạo riêng này rất hiếm trên thế giới và không còn xuất bản nữa.
Lý Thư Yểu cho rằng với vị trí hiện tại của Thẩm Lãng, công ty trang bị một chiếc Porsche cho anh thì cũng không có vấn đề gì.
Hơn nữa hiện nay Tập đoàn Phi Vũ cần giữ thể diện, có thể sẽ cung cấp xe Porsche cho các giám đốc điều hành cấp cao của công ty con.
“Không lên xe ngồi một chút sao?” Thẩm Lãng hỏi Lý Thư Yểu.
Lý Thư Yểu gật đầu, quyết định lên xe ngồi một chút.
Nhưng đúng lúc này, bác của Lý Thư Yểu đang đứng ở đầu phố, bà ta hét về phía Lý Thư Yểu: "Thư Yểu, về nhà! Mau về nhà nhanh lên! Bác sẽ đưa cháu đi làm đẹp và làm tóc! Mua cho cháu mấy bộ quần áo đẹp!"
Ngày mai ở nhà hàng Phượng Lai Nghi, Lý Liên Hoa nhất định phải giành chiến thắng.
Bà ta muốn Lý Thư Yểu ăn mặc thật xinh đẹp, không để thua kém các cô gái con nhà giàu có ở Giang Nam, thành công nắm chắc cậu chủ nhà họ Liễu trong lòng bàn tay!
Lý Thư Yểu nghe thấy tiếng hét của bác mình, cô ta liếc nhìn Thẩm Lãng bằng vẻ mặt không biết phải làm như thế nào.
Thẩm Lãng cũng bất lực, anh nói: "Đi thôi, nếu như ngày mai cô không xử lý được thì lập tức gọi điện thoại cho tôi."
“Được, tôi biết rồi, tạm biệt.” Lý Thư Yểu mỉm cười gật đầu.
Sau đó Lý Thư Yểu quay người và rời đi.
Còn Thẩm Lãng thì đi về phía chiếc xe "Kim cương đỏ".
Khi Lý Thư Yểu vừa trở về nhà của bác mình thì lập tức bị mắng một trận.
“Cháu nói chuyện với cái thằng đó làm gì, ngày mai cháu sẽ chính thức gặp mặt cậu Liễu Xuyên, bây giờ cháu nên chú ý lời nói và cử chỉ của mình!” Trên gương mặt của Lý Liên Hoa tràn đầy sự lạnh lùng.
"Cháu cũng không đính hôn với Liễu Xuyên, dựa vào đâu mà cháu phải chú ý lời nói và cử chỉ của mình? Bây giờ con cháu và Thẩm Lãng còn chưa chia tay, tại sao bác lại muốn xen vào?" Lý Thư Yểu chống đối vài câu.
"Lý Thư Yểu, chẳng phải bác là vì muốn tốt cho cháu hau sao, sao cháu lại không biết tốt xấu như vậy! Cháu nói xem, cháu cứ bám lấy nó làm gì? Hôm nay bác không thấy nó lái xe đến đây, liệu có phải ngay cả xe riêng mà nó cũng không có hay không!" Lý Liên Hoa nói với giọng đầy oán trách
"Anh ấy có xe mà bác, anh ấy lái chiếc Porsche tới đây, chiếc xe này còn chưa đủ tốt hay sao? Cháu nghĩ như vậy là ổn rồi.
Trước cửa nhà không cho đỗ xe nên bảo vệ bảo anh ấy đỗ xe ở con phố buôn bán trước nhà nên bác mới không nhìn thấy thôi.” Lý Thư Yểu nói.
“Ha ha, ý cháu là chiếc xe Porsche màu đỏ ở phố buôn bán ấy hả?” Lý Liên Hoa nhếch mép hỏi.
“Đúng vậy, chính là chiếc xe đó.” Lý Thư Yểu gật đầu.
"Đó là chiếc xe của nhà ông Vương ở bên cạnh, nhà ông ấy có một chiếc Porsche màu đỏ.
Bác nhớ rất rõ là cả khu nhà của chúng ta chỉ có duy nhất một chiếc Porsche màu đỏ này thôi." Trên gương mặt của Lý Liên Hoa tràn đầy vẻ xem thường, liên tục cười khẩy.
"Thư Yểu, những gì cháu nói hoàn toàn không phải là sự thật.
Uổng công bác vẫn thương yêu cháu, vậy mà cháu lại lừa gạt bác như vậy.
Như thế có gì hay ho sao?"
"Kể từ khi người bạn trai đó của cháu xuất hiện, cháu đã nói dối hết lời này đến lời khác."
"Hiện tại đang ở Giang Nam, một trong hai khu vực sầm uất trong nước chứ không phải ở Vân Thành nhỏ bé.
Bác hy vọng cháu cũng sẽ nâng cao tố chất cá nhân của mình.
Muốn khiến cậu Liễu Xuyên vừa mắt thì cháu phải xuất sắc trên mọi mặt."
"Thư Yểu, cháu có biết không? Một khi cháu và cậu Liễu Xuyên kết hôn thì đã là trèo cao rồi.
Nhà họ Liễu là một dòng tộc hạng hai ở Giang Nam, lẽ ra nên tìm một cô gái con nhà giàu môn đăng hộ đối mới đúng.
Nói thật thì nhà họ Lý chúng ta quả thực không xứng với nhà họ Liễu ở Giang Nam.
Nếu không có bác làm trung gian thì cháu nghĩ mình có thể có cơ hội kết hôn tốt như vậy hay sao?"
Lý Liên Hoa không ngừng nói trước mặt Lý Thư Yểu.
Mà Lý Thư Yểu cũng tuyệt đối không ngờ rằng chiếc Porsche màu đỏ kia thực sự là xe của hàng xóm.
"Chẳng lẽ Thẩm Lãng đang nói dối hay sao? Hay là chiếc kim cương đỏ kia mới là xe của Thẩm Lãng?"
Trong lòng Lý Thư Yểu cũng cảm thấy không chắc chắn, vô cùng phức tạp.
Thấy cháu gái mình mất tập trung, Lý Liên Hoa tức giận đến nỗi không thể chịu được.
“Cháu có chăm chú nghe bác nói hay không đấy?” Lý Liên Hoa tức giận mắng Lý Thư Yểu.
“Bác à, rất có thể là Thẩm Lãng lái chiếc xe kim cương đỏ đến đây đấy.” Lý Thư Yểu nhìn về phía Lý Liên Hoa và nói.
“Kim cương đỏ gì cơ, cháu mau chóng cắt đứt liên lạc với nó đi, sau này ít qua lại với loại rác rưởi này thôi!” Giọng nói của Lý Liên Hoa vô cùng lạnh lùng: “Đi thôi, bác đưa cháu đi làm đẹp, làm tóc, nhất định ngày mai phải nắm chắc cậu Liễu Xuyên trong lòng bàn tay!
Lúc này, tại nhà họ Liễu ở Giang Nam.
Liễu Uyên, người đứng đầu nhà họ Liễu đang ngồi trên ghế ngắm cảnh ở nhà mình, nhàn nhã thưởng thức trà.
Đối diện là vợ của ông ta, Tôn Ngọc Mai.
“Buổi lễ gặp mặt thông gia vào ngày mai đã được chuẩn bị gần xong rồi chứ?” Tôn Ngọc Mai hỏi Liễu Uyên.
"Cũng tàm tạm rồi, căn bản là không cần chuẩn bị chút nào.
Chẳng phải chỉ là gặp mặt con gái của một dòng tộc sa sút thôi sao? Thật sự cũng chẳng có gì đáng để chuẩn bị cả." Liễu Uyên bưng tách trà, trong lời nói thể hiện thái độ không quan tâm.
Trong mắt ông ta không hề có dòng tộc nhà họ Lý này.
Cho nên cũng không có kỳ vọng gì đối với Lý Thư Yểu.
"Những thứ gì nên chuẩn bị thì vẫn phải chuẩn bị.
Dù sao thì bà mối cũng là người của nhà họ Cát, vẫn phải giữ thể diện cho nhà họ Cát chứ.
Huống hồ tôi nghe nói dung mạo Lý Thư Yểu cũng không tệ, khí chất cũng tốt, cả điều kiện và ngoại hình đều rất phù hợp với thẩm mỹ của nhà họ Liễu chúng ta.
Nhà họ Liễu chúng ta phải tìm một cô gái có tri thức hiểu lễ nghĩa để làm con dâu, để làm hãnh diện nhà họ Liễu.”
Tôn Ngọc Mai luôn cảm thấy rằng, điều khiến nhà họ Liễu yếu thế hơn so với những dòng tộc khác có cùng cấp bậc nằm ở chỗ xuất thân.
Nhà họ Liễu là một dòng tộc mới nổi, những năm gần đây đã có những phát triển nhanh chóng và thuộc hàng mới nổi trong giới kinh doanh.
Nhưng xuất thân vẫn chưa đủ, đây chính là khuyết điểm của nhà họ Liễu.
Mà Lý Thư Yểu lại được sinh ra trong một gia đình dòng dõi văn học ở Vân Thành, nếu để con trai mình kết hôn với Lý Thư Yểu thì có thể bổ sung thêm xuất thân và nội hàm cho dòng tộc.
"Điều này cũng đúng.
Dù sao thì nhà họ Liễu chúng ta cũng là dòng tộc mới nổi trong giới doanh nhân Giang Nam.
Hiện tại có triển vọng phát triển khá tốt, nhưng so với các dòng tộc khác có cùng cấp bậc thì tôi vẫn cảm thấy có sự chênh lệch.
Tôi đã xem ảnh chụp và video do Lý Liên Hoa đưa rồi, quả thực Lý Thư Yểu không tệ, cũng rất xứng đôi với Liễu Xuyên nhà chúng ta.” Liễu Uyên nói.
“Đúng rồi, đàm phán chuyện hợp tác với Công ty Lương Dược ra sao rồi?” Tôn Ngọc Mai hỏi.
"Nhất định có thể giành được dự án hợp tác mới.
Đây là một thương vụ lớn, Công ty Lương Dược là một trong ba công ty dược phẩm lớn nhất ở Giang Nam.
Nếu chúng ta giành được thương vụ lớn này thì nhà họ Liễu cũng có thể chứng tỏ được bản thân.
Những người khác luôn nói rằng chúng ta dựa vào nhà họ Bạch để phát triển, còn nói nếu như không có nhà họ Bạch thì nhà họ Liễu chúng ta sẽ không thể trở thành dòng tộc mới nổi của giới kinh doanh Giang Nam, lần này chúng ta nhất định phải chứng minh cho bọn họ thấy rằng, nhà họ Liễu chúng ta cũng có năng lực, nếu giành được cuộc làm ăn này thì nhà họ Liễu có thể xếp vào hạng số má trong ngành rồi!"
Liễu Uyên vẫn luôn cảm thấy vô cùng khốn đốn, bên ngoài có tin đồn rằng nhà họ Liễu dựa vào nhà họ Bạch để làm giàu, điều này giống như một tảng đá đè chặt trong lòng ông ta.
Mà ở trước mặt nhà họ Bạch, ông ta cũng không thể ngẩng cao đầu, đứng thẳng lưng.
Nhưng ông ta cũng không thể không thừa nhận rằng nhà họ Liễu thật sự dựa vào sự giúp đỡ của nhà họ Bạch để làm nên cơ nghiệp.
Nếu không có sự giúp đỡ của nhà họ Bạch, nhà họ Liễu sẽ phải phấn đấu ít nhất mười năm nữa mới có thể đạt được quy mô như hiện tại.
Để thay đổi cách nhìn của người ngoài thì nhà họ Liễu phải ngày càng lớn mạnh, đợi đến khi nhà họ Liễu trở thành một dòng tộc hàng đầu ở Giang Nam thì quyền lên tiếng mới nằm trong tay họ.
Đến lúc đó nhất định sẽ có thể ngăn miệng của người khác.
Vì vậy hôm nay Liễu Uyên rất vui mừng.
Người phụ trách của Công ty Lương Dược đã đồng ý bắt đầu một loạt hợp tác với nhà họ Liễu.
Điều này càng khiến Liễu Uyên hăng hái hơn, như thể bình minh ở ngay trước mắt.
Cùng lúc đó, Thẩm Lãng đã lái xe đến trước nhà họ Vu.
Hôm nay anh phải đi đòi nợ như đã nói.
Tuy rằng ba mươi bảy tỷ đồng chỉ là một số tiền nhỏ đối với Thẩm Lãng, hơn nữa anh cũng có thể bỏ tiền của mình ra để Thi Thanh Thanh có một cuộc sống giàu sang không lo không phiền, nhưng hết lần này đến lần khác, đồ của thầy đã bị cướp mất, anh là học trò của thầy thì nhất định phải đích thân lấy lại!
"Kim cương đỏ" lao như bay trên đường, mười phút sau đã đến nhà họ Vu.
Nếu hôm nay nhà họ Vu giở âm mưu độc ác, vậy thì lập tức tiêu diệt!.