Đỗ Thiên Lượng ra mắt bằng lễ dập đầu xong, lộ vẻ cà lơ phất phơ.
"Ừ, cái kia, thiệt hại trong tiệm tôi sẽ chịu, chắc cũng khoảng triệu, dù sao tiền tiêu vặt năm nay còn chưa xài hết, chút ít ấy mà.
"
Thẩm Lãng thấy Đỗ Thiên Lượng khoe giàu, đáy lòng chẳng cảm thấy gì mà còn muốn cười!
Tiền tiêu vặt ba tháng của bản thiếu gia hơn tỷ còn chưa nói gì, ai cho hắn can đảm khoe giàu thế?
"Cậu đã dễ dàng bù lại thiệt hại của tiệm tôi như vậy, tôi lại cho cậu thêm chút giải trí, mỗi ngày khuân vác ở công trường tiếng, thời gian còn lại kiêm chức làm vệ sĩ cho tôi, tôi cần dùng cậu thì kêu đến phải đến.
"
Vệ sĩ gì đó, hoàn toàn không quan trọng, Thẩm Lãng chỉ là muốn sai vặt thôi, với bản lĩnh của hắn, thì không cần người đến bảo vệ.
Vừa nghe lời ấy, Đỗ Thiên Lượng lập tức xù lông.
"Cái quỷ gì? Khuân vác? Mày!"
Đỗ Thiên Lượng tính nói mày có bệnh à, nhưng đến bên miệng lại chưa nói ra, bởi vì ánh mắt sắc bén của Đỗ Kim Thủy đang nhìn chằm chặp hắn.
Thấy ông nội cảnh cáo, Đỗ Thiên Lượng chỉ nói nửa câu, còn lại nuốt vào trong bụng.
"Công việc đơn giản, bắt đầu cũng mau, đợi đến công trường rồi, đương nhiên sẽ biết làm.
" Thẩm Lãng cười khẽ.
Cậu chẳng phải không phục à, không sao hết, tôi chơi chiêu của tôi, tuyệt đối chơi chết cậu!
Giờ phút này, sắc mặt Đỗ Thiên Lượng cực kỳ khói coi, y như bị táo bón.
Vốn nghĩ dùng tiền bồi thường là xong, kết quả còn dùng cách xử phạt về thể xác!
Ông trời ơi, tha hắn đi!
Đỗ Thiên Lượng vô cùng hối hận, đập tiệm làm gì, đây là tự tìm phiền phức cho mình mà!
Thấy mặt Đỗ Thiên Lượng đầy vẻ khó chịu, Thẩm Lãng khẽ cười.
Sau này, tháng ngày gian khổ còn rất nhiều đấy, thế này đã là gì chứ.
phút sau, Thẩm Lãng, Đỗ Kim Thủy, Đỗ Thiên Lượng đi ra khỏi tiệm.
Khiến quần chúng xem cuộc vui thất vọng rồi, Thẩm Lãng thong dong, bình yên vô sự.
Không chỉ có thế, mọi người còn thấy lúc Thẩm Lãng đi ra, thì đứng ở giữa Đỗ Kim Thủy và Đỗ Thiên Lượng.
Vị trí, có thể thể hiện ra địa vị của một người.
Nhìn lại, giống như ông cháu nhà họ Đỗ đang đi theo Thẩm Lãng vậy.
Điều này khó tránh khỏi sẽ khiến mọi người bàn tán, trong lòng dâng lên sự khó hiểu.
"Cái quái gì thế này? Sao cậu ta không bị gì hết vậy?"
"Khó hiểu ghê, người nhà họ Đỗ khi nào thì trở nên hiền như thế?"
"Vị trí trung tâm, ghê gớm thật!"
"Thế mà không bị nhà họ Đỗ chỉnh, người này có chút bản lĩnh đó!"
Còn Lâm Nhuyễn Nhuyễn nhìn thấy Thẩm Lãng bình yên vô sự đi ra, trái tim đang treo lơ lửng, rốt cuộc hạ xuống.
Thẩm Lãng không có dừng lại lâu, dẫn theo Lâm Nhuyễn Nhuyễn đi luôn.
Kế tiếp còn có chuyện cần xử lý.
Đi nhà họ Đỗ lấy cái vòng cổ giá trị triệu trước đã, thuận tiện bàn bạc một chuyện với Đỗ Kim Thủy, sản nghiệp mà giờ nhà họ Đỗ quản lý, ngoài đường Bình An, còn có một số hạng mục khác.
Ngoài ra, Thẩm Lãng đã đồng ý giúp ông bạn già của Tống Tri Viễn chữa bệnh, ba ngày trước đã nói xong, hắn cần phải thực hiện lời hứa.
Còn Tống Từ đối với hắn thế nào, điều này không liên quan đến Tống Tri Viễn, ít nhất ông ấy đối xử với hắn cũng không tệ lắm.
Đi biệt thự nhà họ Đỗ cũng không đi chung với Đỗ Kim Thủy, con Hennessey Venom GT của hắn còn dừng ở góc khuất ở trên đường Bình An.
"Lát nữa gặp.
"
Thẩm Lãng nói với Đỗ Kim Thủy một tiếng rồi rời đi với Lâm Nhuyễn Nhuyễn.
Đỗ Kim Thủy giãn mày, lo lắng chờ đợi một tuần, rốt cuộc sắp giải quyết ổn thỏa, tâm trạng của ông cũng thả lỏng lại.
Chẳng qua, Đỗ Thiên Lượng thì lại khác.
Hắn nhìn bóng lưng Thẩm Lãng dần dần đi xa, trợn mắt khinh bỉ nhìn, ở trong lòng âm thầm suy nghĩ.
"Rõ ràng là tuổi sấp xỉ nhau, dựa vào cái gì bắt mình gọi hắn bằng ông.
Tuy ở mặt ngoài mình phục hắn đấy, nhưng sau lưng sẽ ngáng chân hắn, con nhỏ bên cạnh hắn cũng khá ngon, lâu rồi chưa thấy cô em nào trong sáng động lòng người như vậy, thật là muốn nếm thử hương vị!"
Ở trên đường đi đến chỗ lấy xe, người qua đường vây xem dần dần giảm bớt.
Hiện nay, quan hệ của Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn giống một đôi trai gái sắp yêu, chỉ kém chưa đâm thủng một tầng giấy mỏng kia mà thôi.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn đối với Thẩm Lãng, đa số là ngưỡng mộ, cô không phải ngưỡng mộ tiền, mà là mị lực trong tính cách và bản lĩnh của Thẩm Lãng.
Có điều, cô vẫn chưa nghĩ tới việc phát triển quan hệ với Thẩm Lãng thành người yêu, bởi vì cô cảm thấy chính mình còn chưa đủ ưu tú, kế tiếp sẽ nghĩ biện pháp hoàn thiện mình hơn.
Chờ cô có được một bản lĩnh riêng rồi, sẽ động theo đuổi Thẩm Lãng.
Ai có thể nghĩ đến, hoa hậu giảng đường xinh đẹp nõn nà, khí chất tuyệt vời lại tự nhận là trước mắt còn không có tư cách theo đuổi Thẩm Lãng.
Nếu để những người ngưỡng mộ hoa hậu giảng đường trong trường học biết, có lẽ sẽ tức giận đến mức cầm dao tự cắt dưa chuột.
Còn tình cảm mà Thẩm Lãng đối với Lâm Nhuyễn Nhuyễn, thì đa số là muốn bảo vệ cô, không để cô bị làm hại một xíu nào hết.
Trong nhà Thẩm Lãng còn có một cô con dâu nuôi từ bé, thanh mai trúc mã, tuy chưa làm tình với nhau, nhưng ngủ với nhau từ nhỏ, trên người có mấy viên nốt ruồi đều biết rõ ràng.
Nay lại trưởng thành thành cô vợ đảm đang, thông minh hiền lành, đa tài đa nghệ, giúp nhà họ Thẩm giải quyết đầu sóng ngọn gió của công ty lớn nhất Trung Quốc, rất được lòng mẹ Thẩm Lãng.
Sau này lựa chọn như thế nào, còn cần thời gian để chứng minh.
Thẩm Lãng vẫn chưa nghĩ xa như vậy.
Hắn vẫn biết có câu, đường xa mới biết chân tình, lâu ngày cho thấy trái tim một người.
Chỉ có cùng nhau trải qua sóng gió, mới có thể là bằng chứng cho tình yêu chân thành tha thiết.
Trước mắt cần làm, đó là nhanh chóng hoàn thành từng nhiệm vụ một, mới có thể lấp kín miệng của mấy ông anh họ trong gia tộc.
Gia tộc càng lớn, người càng nhiều, quan hệ bên trong phức tạp hơn rất nhiều so với bề ngoài.
Chỉ chốc lát sau, đã đi đến chỗ đậu xe.
Đúng lúc này, hai người bỗng nghe thấy có người gọi tên Lâm Nhuyễn Nhuyễn.
Lông mày Lâm Nhuyễn Nhuyễn nhíu lại, khó hiểu quay đầu, phát hiện không ngờ lại là Lý Mộc Ca hội trưởng hội Sinh Viên ở trường đại học!
Thực ra, Lý Mộc Ca không chỉ là hội trưởng hội Sinh Viên, gã còn có một thân phận khác là con trai của hiệu trường trường đại học Bình An.
Người này ở trong trường là một nhân vật nổi tiếng, rất có tiếng tăm, hơn nữa còn được con gái hoan nghênh.
Vẻ ngoài đẹp trai, giao tiếp rộng rãi, trong ngoài trường đều có quan hệ rất tốt.
Gx còn rất có tài văn Chương, có thể viết chữ bằng bút lông cực kỳ đẹp, là đại thần thư pháp trong trường.
Hơn nữa, ở đại học Bình An, thì Chu Tử Hạo và Lý Mộc Ca là hai đầu cực đoan.
Chu Tử Hạo là trùm trường tiếng xấu lan xa, còn Lý Mộc Ca lại là hot boy nổi tiếng tài hoa.
Đến nỗi Thẩm Lãng, bốn năm qua vẫn im ắng không tiếng tăm, có thể khiến mọi người nhớ đến cũng chỉ có "Nghèo" và "Phạm tội cưỡng gian".
Ở trường học, Lý Mộc Ca có một số fan nữ lớn, thậm chí còn có một bộ phận nam sinh rất là ngưỡng mộ hắn, có thể nói là hot boy hoàn mỹ trong trường.
"Xin chào hội trưởng Lý.
"
Lâm Nhuyễn Nhuyễn không nói gì nhiều, chỉ lễ phép chào hỏi một tiếng.
Nếu là nữ sinh khác trong trường đại học Bình An, thì đôi mắt đã sớm nổi lên hình trái tim.
Lý Mộc Ca khẽ nhếch khóe miệng, nhìn Lâm Nhuyễn Nhuyễn mỉm cười nói: "Khéo ghê, tôi tới nơi này mua bút lông, nơi này có một tiệm, bút lông là chính tông nhất.
"
Nói xong, Lý Mộc Ca nhàn nhạt nhìn thoáng qua Thẩm Lãng, trong lòng hơi hơi khó hiểu.
Sao Lâm Nhuyễn Nhuyễn lại đi dạo với cái tên hồi xưa phạm tội cưỡng gian? Chẳng lẽ giống mình trùng hợp gặp phải?
Nhưng cái khó hiểu ấy chỉ lóe lên liền biến mất.
Ở trong mắt Lý Mộc Ca, Thẩm Lãng nhẹ như không khí, rẻ mạt như cọng cỏ, không đáng giá nhắc tới.
"Nhuyễn Nhuyễn, sắp tốt nghiệp rồi, đã nghĩ đi chỗ nào chưa? Nếu em cần, chỗ anh có quan hệ, có thể cung cấp cho em một cái cơ hội.