Cảnh tượng trước mặt Lâm Phi thay đổi rất nhanh. Sau khi dị năng kết thúc, Lâm Phi trở lại trạng thái đối đầu với người đàn ông đầu trọc.
- Còn may là súng khoa học kỹ thuật không biết của tên đầu trọc kia dù hiệu quả có mạnh nhưng mình còn có dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy) càng bá đạo hơn. Nói tóm lại, dù nhân phẩm của Hệ Thống Chiến Thần không ra sao nhưng dị năng cấp cho mình vẫn còn tính là cao cấp. Người ghi chép trật tự thời không này vẫn không ngăn cản được dị năng của mình.
Lâm Phi âm thầm mắng.
Lần này hắn đã có chuẩn bị, né sang một bên rất nhanh, đồng thời giơ súng laser lên bắn.
Khi Lâm Phi chuẩn bị bắn thì cũng giống như trước, người đàn ông đầu trọc chuyển động.
Chỉ thấy trong tay hắn thoáng một cái liền hiện ra thiết bị giống súng của khoa học kỹ thuật tương lai. Ánh sáng màu xanh lại bắn về phía Lâm Phi.
Nhưng lần này Lâm Phi khi di động đã có chuẩn bị, nhẹ nhàng tránh được tia sáng công kích màu lam của người đàn ông đầu trọc.
Mà súng laser của Lâm Phi cũng khai hỏa, chia làm ba chùm sáng, bắn về phía đầu, chân trái và ngực phải của người đàn ông đầu trọc.
Lâm Phi không mong một còn giết chết, thầm nghĩ trước tiên đánh bị thương đối thủ đã, dò xét hư thự của người đàn ông đầu trọc này. Cho dù hắn có thể tránh né được thì ít nhất cũng bị trúng một súng. Chiến đấu sau đó sẽ dễ dàng hơn một chút rồi.
Nhưng phản ứng của người đàn ông đầu trọc lại rất khí phách, kể cả né cũng không thèm, đứng thẳng ở đó, chịu hẳn ba phát đạn của Lâm Phi.
Lâm Phi hơi không thể tin nổi kết quả. Súng laser của mình bắn ra ba phát đều trúng nhưng người đàn ông đầu trọc kia lại giống như chẳng việc gì mà đứng đó. Trên áo quần hắn chỉ có thêm mấy lỗ thủng, da thịt cũng chẳng bị bắn rách.
Lâm Phi nhìn người đàn ông đầu trọc từ xa, thấy sau khi hắn bị súng laser bình thường có thể bắn xuyên người đánh trúng, trên da chỉ có thêm ba vết đen ám khói, mặt cũng chẳng lộ vẻ đau đớn chút nào, cơ thể vẫn đứng ổn định ở đó.
- Ông trời ơi, Hệ Thống Chiến Thần, lần này rốt cục ngươi lôi tới loại quái vật gì thế này?
Lâm Phi nhìn chỉ số thời gian nhiệm vụ trên đầu mình là :, trong lòng hồi hộp hỏi Hệ Thống Chiến Thần.
- Người ghi chép trật tự thời không có hành động rất quỷ dị. Năng lực chống đòn của bọn họ rất mạnh, không phải thứ vũ khí khoa hiện nay của nhân loại có thể gây thương tổn được.
- Hệ Thống Chiến Thần kiến nghị ký chủ chiến đấu bằng vũ khí lạnh, tiến hành cận chiến. Còn có điểm hệ thống phải đính chính. Người ghi chép trật tự thời không là do tản bộ gặp phải. Sáng ra ký chủ nên ngồi xe bay, không nên tản bộ, lại còn đi lại trong vùng núi hoang vắng này, đụng phải người ghi chép trật tự thời không. Chuyện này không liên quan tới hệ thống mà là do ký chủ tự tìm lấy.
Tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần thong thả vang lên trong đầu Lâm Phi. Giọng điệu đó giống như đang chờ xem kịch vui vậy.
- Cận chiến à? Quái vật đầu trọc kể cả laser bắn cũng chẳng chết, ngươi lại bảo ta đi cận chiến. Lão đại hệ thống à, ta triệt để thua ngươi rồi đó.
Lâm Phi oán hận nói nhưng cũng đành chịu. Không có cách nào khác, Lâm Phi liền vứt súng laser trong tay xuống, lấy từ trong không gian giới chỉ ra một con dao phẫu thuật bằng hợp kim.
Hai tay Lâm Phi cầm hai con dao, bắt đầu dùng bộ pháp bà lão thích khách ở thế giới kiếm và pháp thuật dạy, nhanh chóng di động tiến tới, vọt về phía người đàn ông đầu trọc.
Người đàn ông đầu trọc bắn hai phát về phía Lâm Phi đang di động, phát hiện ra không đánh trúng được cũng thu hồi khẩu súng siêu hiện đại của hắn, đứng thẳng tắp chờ đợi, chờ Lâm Phi đến gần hắn.
Lâm Phi vung hai con dao phẫu thuật, đâm về hướng cổ họng người đàn ông đầu trọc. Keng một tiếng, Lâm Phi đâm trúng cổ học người đàn ông đầu trọc nhưng mũi dao phẫu thuật chỉ đâm được vào da của đối phương một chút liền không vào nổi nữa. Lâm Phi cảm thấy dao phẫu thuật của mình giống như đâm vào một tấm hợp kim dày vậy.
Mà người đàn ông đầu trọc cũng chuyển động. Hắn giơ tay phải lên đấm vào ngực Lâm Phi.
Ầm một tiếng, ngực Lâm Phi bị người đàn ông đầu trọc đánh trúng. Lâm Phi cảm thấy mình như bị một cơ giáp di động với tốc độ cao đánh trúng, cơ thể như muốn vỡ tán vậy. Hắn ngã bay ra, rơi xuống mặt đất, hai mắt đầy sao, miệng hộc máu, hít vào thì ít, thở ra thì nhiều, xương cốt và lục phủ ngũ tạng đã bị trọng thương rồi.
Đây vẫn là cơ thể mà Lâm Phi đã được Hệ Thống Chiến Thần rèn luyện, chứ nếu đổi lại thành cơ thể người bình thường thì bị một đòn của người đàn ông đầu trọc này là trực tiếp bye bye thế giới nhân loại ngay.
Lâm Phi ngã xuống mặt đất, nghe thấy âm thanh bịch bịch. Người đàn ông đầu trọc đang đi về phía hắn, bước chân dẫm lên mặt đất.
- Trở lại mười giây trước.
Lâm Phi lập tức sử dụng dị năng, cảnh tượng trước mặt lại biến hóa lần nữa.
Cảnh tượng biến thành Lâm Phi đang vọt tới trước người người đàn ông đầu trọc. Hắn vung dao phẫu thuật, lần này không đâm vào cổ họng đối phương mà đâm thẳng vào hai tròng mắt.
Nhưng người đàn ông đầu trọc này cũng không tránh né. Chẳng qua tốc độ phản ứng của mi mắt hắn rất nhanh, trực tiếp nhắm mắt lại. Dao phẫu thuật của Lâm Phi đâm vào mí mắt người đàn ông đầu trọc này.
Ken két. Tiếng cọ sát chói tai vang lên. Mí mắt người đàn ông đầu trọc kia không biết do tổ chức gì tạo thành mà lại cứng rắng kinh khủng, hơn nữa trơn nhẵn, không chịu tác động bởi lực lượng.
Mũi dao phẫu thuật của Lâm Phi trượt từ mí mắt người đàn ông đầu trọc xuống mặt hắn, cọ xát lên mặt đối phương, cũng không thể đâm vào được.
Người đàn ông đầu trọc lại giơ tay phải lên đánh vào ngực Lâm Phi. Mặc dù một đòn của người đàn ông đầu trọc rất nhanh nhưng lần này Lâm Phi đã chuẩn bị trước, cơ thể né sang, tránh hiểm được một đòn.
Nhưng Lâm Phi vẫn cảm thấy được gió do một quyền của người đàn ông đầu trọc này cuốn quần áo của mình. Lâm Phi liếc mắt một cái, thấy quần áo của mình không ngờ bị quyền phong đánh thủng một lỗ dài rồi.
- Người đàn ông đầu trọc này da dày quá, giá trị phòng ngự toàn thân quá cao, mình công kích không nổi. Mà hắn công kích mình một chút, chỉ cần trúng đòn là toi ngay. Trận đánh này căn bản là không công bằng.
Lâm Phi nghĩ. Nhưng hắn cũng không còn cách nào khác. Hắn bắt đầu cầm dao phẫu thuật công kích các vị trí là tử huyệt của người bình thường, thử tìm nhược điểm của đối phương. Có thể nói, người đàn ông đầu trọc này là đối thủ khó chơi nhất mà Lâm Phi từng gặp trong chiến đấu. Hắn cảm thấy có sức mà không dùng nổi.
Chiêu thức công kích của người đàn ông đầu trọc dù không nghịch thiên nhưng tốc độ và lực tấn công của hắn có thể nói là không kém cơ giáp nhân thể là mấy. Song quyền hung ác kia chỉ cần dính một chút là sẽ bị thương ngay.
Lâm Phi đánh tới tức giận, bắt đầu lợi dụng kỹ thuật cận chiến học từ Hệ Thống Chiến Thần và bà lão thích khách, hai tay vung dao phẫu thuật rất nhanh.
Trong nhất thời, phía trước người đàn ông đầu trọc giống như huyễn hóa ra hai bàn tay của Lâm Phi, không ngừng công kích từ những góc độ, phương hướng bất đồng lên cơ thể hắn.
Két két, keng keng, xoạt xoạt. Tiếng va chạm không ngừng vang lên. Lâm Phi tránh né rất nhanh, kéo giãn cự ly với người đàn ông đầu trọc.[/CHARGE]
Lâm Phi đưa mắt nhìn lại, thấy quần áo trên người người đàn ông đầu trọc này toàn vết thủng, có thêm vài điểm đỏ nhưng hắn vẫn đứng thẳng tắp nơi đó, vẻ mặt không biểu hiện gì, không có dáng vẻ bị thương chút nào.
Bịch một tiếng, người đàn ông đầu trọc lại tiến tới rất nhanh, một quyền hung ác đánh về phía vị trí trái tim Lâm Phi. Nếu một quyền này mà đánh trúng thì Lâm Phi không chết cũng trọng thương. Lâm Phi tránh né không kịp, ngay lập tức đưa dao phẫu thuật lên cản một quyền của người đàn ông đầu trọc.
Nhưng người đàn ông đầu trọc không hề có ý định rút tay lại, một quyền hung mãnh không thể ngăn cản vẫn đấm tới.
Nắm tay va chạm với dao phẫu thuật, Lâm Phi cảm thấy hai bàn tay tê dại, suýt không cầm nổi dao phẫu thuật. Cổ tay hắn đau đớn kịch liệt. Lâm Phi bị chấn thụt lùi về phía sau ba bước mới đứng vững được.
Hắn nhìn con dao phẫu thuật trong tay. Hai con dao hợp kim không ngờ bị đánh cong. Cổ tay của mình cũng sưng đỏ lên. Mà nhìn trên nắm đấm của người đàn ông đầu trọc kia chỉ có một vết đỏ nhỏ, da cũng chẳng rách.
Người đàn ông đầu trọc không cho Lâm Phi có thời gian nghỉ ngơi, bước nhanh về phía trước. lần này không ngờ hắn không dùng nắm đấm mà giơ chân đá về hướng Lâm Phi.
Chân người đàn ông đầu trọc còn chưa đá lên, Lâm Phi có cảm giác như gió đã đánh vào mặt đau đớn, giống như bị dao cắt vậy.
Hắn lập tức ném dao phẫu thuật đi, hai tay tạo thành hình chữ thập đặt phía trước ngăn lại một chút.
Răng rắc một tiếng, Lâm Phi lại bị đánh lui, vừa đứng vững đã cảm thấy tay phải mình bị đánh gẫy xương, tay trái mất đi cảm giác.
- Con bà nó. Tên trọc này còn biết dùng chân. Thế này thì còn đánh làm sao?
Lâm Phi thấy người đàn ông đầu trọc đang muốn công kích tiếp, lập tức sử dụng dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy), trở lại hai mươi giây trước.
Cảnh tượng trước mặt Lâm Phi biến đổi rất nhanh. Hắn vung dao phẫu thuật lên, liên tục công kích rất nhanh lên cơ thể người đàn ông đầu trọc. Nhưng Lâm Phi biết va chạm liên hồi này không có chút hiệu quả nào, mà lại không thể dừng lại. Chỉ cần mình dừng lại là sẽ gặp phải phản kích hung mãnh của người đàn ông đầu trọc này ngay.
- Hệ Thống Chiến Thần, không phải ngươi kiến nghị ta dùng vũ khí lạnh cận chiến với người đàn ông đầu trọc này sao? Hiện tại vũ khí lạnh căn bản không phá vỡ được phòng ngự của hắn. Ngươi khống chế cơ thể ta chiến đấu với hắn nhé. Nếu không thì chỉ sợ là vinh dự của Chiến Thần sẽ phải mất cùng với tên trọc người ghi chép trật tự thời không này mất.
Lâm Phi bắt đầu thử thuyết phục Hệ Thống Chiến Thần.
- Ký chủ muốn trưởng thành cần tự chiến đấu mới có thể trở thành Chiến Thần bất bại. Nếu như ký chủ làm tổn hại tới vinh dự của Hệ Thống Chiến Thần, thua trong tay người đàn ông đầu trọc này, hệ thống sẽ khống chế tế bào cơ thể ký chủ, chấp hành tự bạo.
- Gợi ý: Chiến đấu vũ khí lạnh, dao phẫu thuật không thể phá vỡ phòng ngự của người đàn ông đầu trọc thì có thể sử dụng vũ khí lạnh hạng nặng. Lực lượng và trình độ phát lực của ký chủ cũng không kém người đàn ông đầu trọc này nều, chỉ là năng lực kháng kích của ký chủ còn chưa được đề cao thôi.
- Trong Hệ Thống Chiến Thần, ký chủ còn để lại bên trong hệ thống một thẻ vũ khí: Thần côn kim loại ( thu được trong nhiệm vụ nữ dị hình). Cây côn này có thể co duỗi tự nhiên, có thể to có thể nhỏ, sức nặng có thể tùy ý ký chủ sửa đổi.
- Một khi sử dụng, thần côn kim loại này sau khi tồn tại nửa giờ sẽ biến mất. Ký chủ có muốn sử dụng thẻ vũ khí duy nhất: Thần côn kim loại này không?
Tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần lại vang lên trong não Lâm Phi.
- Có, hiện giờ dùng luôn. Ta nói này lão đại Chiến Thần à, lần sau ngươi nói một lần cho hết được không? Đừng có nói chuyện một nửa như vậy, sẽ hại chết người đó. Ngươi sớm nói cho ta biết là muốn dùng vũ khí nặng đánh nhau thì phải dùng vũ khí hạng nặng để đối phó với người đàn ông đầu trọc kia thì tốt rồi.
Lâm Phi oán giận nói, ném hai con dao phẫu thuật trong tay đi. Trong nháy mắt khi người đàn ông đầu trọc nhắm mi mắt lại, Lâm Phi liền nhảy tránh ra rất nhanh.
Sau đó trước người Lâm Phi lóe lên kim quang. Trong tay hắn xuất hiện một cây gậy màu vàng dài hai thước. Trên cây gậy này có hai chữ cổ kính, màu vàng phát sáng: Thần côn.
Lâm Phi nắm cây thần công tạo hình khéo léo, lấp lánh kim quang này, bắt đầu điều tiết sức nặng của nó. Sau khi cảm thấy thích hợp, hắn mới dừng lại.
- Đầu trọc, xem thiếu gia tao đánh mày thành đầu heo đây.
Lâm Phi sau khi có vũ khí mới, đấu chí lại dâng lên, vung Thần côn gõ xuống đầu người đàn ông đầu trọc.
Người đàn ông đầu trọc nhìn thấy cây gậy vàng đột nhiên xuất hiện trong tay Lâm Phi, cũng không để ý mấy, chỉ đứng nơi đó, giơ đầu chuẩn bị chịu đòn. Dù sao thì trước đó súng laser và dao phẫu thuật của Lâm Phi cũng khiến người đàn ông đầu trọc cảm thấy rất bình thường, gần như không có chút lực sát thương.
Nhưng lần này người đàn ông đầu trọc đã nhầm rồi. Lâm Phi vung thần côn lên, lúc đập lên đỉnh đầu hắn bỗng tăng sức nặng của thần côn lên rất nhiều.
Bùm một tiếng rất lớn vang lên. Thần côn bị tăng sức nặng lên rất nhiều trực tiếp nện lên đỉnh đầu người đàn ông đầu trọc. Nửa người hắn bị đánh lún xuống đất. Phía trước mặt đất chỉ còn lộ ra cái đầu trọc và bộ ngực của hắn.
Hai cánh tay của người đàn ông đầu trọc vùng vẫy trên mặt đất, trên đầu bóng nhẫy của hắn có một cây thần côn màu vàng đang ép xuống.
Lâm Phi nhìn trên cái đầu trọc của người đàn ông đầu trọc kia đã hiện ra một cục đỏ lớn. Vốn đầu trọc tới phát sát, hiện giờ lại giống như một quả hồ lô, đỉnh đầu có thêm một quả bóng nhỏ.
- Thằng ranh, giỏi thì ra vẻ nữa đi. Tăng sức nặng nữa, tao cũng không tin là mày còn có thể chui ra được.
Lâm Phi đắc ý với với người đàn ông đầu trọc.
Mặt kẻ này vẫn không lộ tình cảm gì, hai tay lộ ra khỏi mặt đất bắt đầu đè lên đất đá, thử bò ra nhưng trên đầu của hắn vẫn có thần côn ép xuống, căn bản không thể động đậy được.
Người đàn ông đầu trọc thử dùng hai tay nâng thần côn trên đầu lên nhưng sức nặng của thần côn đã bị Lâm Phi điều chỉnh, thật sự là quá nặng. Sức lực người đàn ông đầu trọc này dù lớn nhưng vẫn không thể đẩy cho thần côn nhúc nhích được.
Người đàn ông đầu trọc nhìn Lâm Phi đang cười tà trước mắt hắn, bắt đầu nhắm hai mắt, hai bàn tay tạo hình kỳ quái đặt trước người.
Sau đó, Lâm Phi thấy một cảnh tượng khiến hắn giật mình. Cơ thể người đàn ông đầu trọc bị đánh lún một nửa vào lòng đất không ngờ biến mất. Rầm một tiếng, thần côn đã đập lên trên mặt đất.
Trước mắt Lâm Phi chỉ còn một hố đất, không còn người đàn ông đầu trọc nữa.
Hắn lại cảm thấy phía sau có một luồng gió lạnh, lập tức muốn né tránh một chút nhưng còn không trốn kịp.
Bình một tiếng. Sau lưng Lâm Phi bị quyền nặng đánh trúng. Cơ thể hắn bị đánh bay ra ngoài năm sáu thước, ngã xuống mặt đất, lại hộc máu lần nữa.
Lâm Phi xoay đầu nhìn lại, thấy người đàn ông đầu trọc không ngờ xuất hiện phía sau lưng mình, vẻ mặt không biểu cảm nhìn mình, hơn nữa còn đang đi về phía mình.
- Con bà nhà nó. Tên quái vật trọc này còn biết di động trong nháy mắt. Có cho người ta sống nữa không đây?
Lâm Phi cảm thán, ngay lập tức sử dụng dị năng trở lại mười giây trước. Cảnh tượng trước mặt Lâm Phi biến đổi rất nhanh.