Lam Bách Hợp dẫn Lâm Phi đến một nhà hàng cao cấp.
- Tôi nói này, cô mời tôi ăn cơm thôi mà không cần phải tiêu pha như vậy đâu.
Lâm Phi nhìn mấy số đằng sau giá tiền các món ăn, khó hiểu nói.
- Đây là tôi chỉ cho anh lễ tiết khi dùng cơm, tránh ngày mai gặp em tôi lại thất thố. Đúng rồi, tôi đã thêu dệt cho anh thân phận rất tốt. Anh đã tốt nghiệp học viện y học Thiên Long Liên Bang. Giờ anh yêu thích rồi học thêm điều khiển cơ giáp. Bây giờ anh là lính đánh thuê vũ trụ, hơn nữa là phó đội trưởng của một đoàn đội...
Lam Bách Hợp vô cùng nghiêm túc kể cho Lâm Phi thân phận của hắn.
Lâm Phi ăn cơm vô cùng thoải mái, nhưng không nhớ rõ Lam Bách Hợp đã dặn dò những gì. Hơn nữa, thân phận kia cũng quá khoa trương.
Sau đó Lâm Phi đi dạo với Lam Bách Hợp ở con đường dành riêng cho người đi bộ trên Bắc Đẩu Tinh. Khó có được khoảng thời gian thong dong nhàn nhã như vậy. Hai người đi đi trên con đường dành riêng cho người đi bộ, nhìn ngắm những tấm biển cửa hàng đủ loại màu sắc xung quanh kia, vô cùng thả lỏng.
Buổi tối hôm đó, Lâm Phi đi đến cửa hàng nội thất, đặt một chiếc giường đơn thoải mái rồi đưa đến căn phòng khách tồi tàn của Lam Bách Hợp.
Ngày hôm sau, mới sáng sớm Lâm Phi đã bị Hệ Thống Chiến Thần đánh thức, bắt đầu tiến hành rèn luyện. Mà nhìn Lâm Phi không ngừng hít đất, không biết Lam Bách Hợp nghĩ gì trong lòng.
Ban ngày êm đềm trôi qua rất nhanh, xế chiều, Lam Bách Hợp nhận được điện thoại của em. Gặp mặt vào buổi tôi, ở quán rượu Màu Lam Bắc Đẩu Tinh, đúng với dự đoán của Lam Bách Hợp.
Buổi tối, sau khi ăn mặc quần áo cẩn thận, Lam Bách Hợp và Lâm Phi xuất hiện ở trong quán rượu Màu Lam. Sau đó, bọn hắn được một nam phục vụ đã đợi từ lâu dẫn tới căn phòng mà em gái Lam Tinh Tinh đã đặt sẵn, cách âm trong phòng rất tốt, đối lập hoàn toàn với âm thanh ồn ào bên ngoài quán rượu.
Một cô gái tóc dài màu lam, khuôn mặt gần như giống hệt Lam Bách Hợp, chỉ là bộ ngực nhỏ hơn Lam Bách Hợp một chút, dáng vẻ dọa người đang ngồi trên ghé salon chính giữa căn phòng. Ghế salon bên cạnh cô là một thiếu niên cao hơn hai mét, nặng ít nhất hai trăm cân, thoạt nhìn giống hệt như người thú.
- Chị, anh ấy là bạn trai mà chị nói à? Từ khi nào mà chị lại thích loại mặt trắng thế?
Thấy Lam Bách Hợp và Lâm Phi đi tới, em gái tên Lam Tinh Tinh liền dùng ngữ khí cao ngạo nói với Lam Bách Hợp. Đồng thời, ánh mắt thiếu niên người thú ngồi đằng sau cô cũng hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Phi.
- Không thể nhìn dáng vẻ mà đánh giá một người được. Chào em, anh là Lâm Phi, bây giờ đang ở chung với chị em. Anh thường nghe Bách Hợp nhắc tới em, em gái.
Lâm Phi mỉm cười nói.
Mà sau khi nghe thấy một câu đơn giản của Lâm Phi, sắc mặt ba người cùng biến đổi không đồng nhất.
Tay Lam Bách Hợp đặt sau lưng, bấm một cái vào eo Lâm Phi.
Thiếu niên người thú cũng đứng lên, đi tới trước mặt Lâm Phi.
- Tôi là Áo Đinh Đặc, là sinh viên hệ cao đẳng năm sáu của học viện quân sự Bắc Đẩu, vừa mới vượt qua kỳ thi điều khiển cơ giáp trung cấp.
Hắn giơ cánh tay thô to ra, muốn bắt tay với Lâm Phi.
Mà hai chị em họ Lam nhìn thấy Áo Đinh Đặc cường tráng như người thú muốn bắt tay với Lâm Phi, vẻ mặt đều cổ quái.
Thân là em, Lam Tinh Tinh hự một tiếng. Mặc dù anh rể của cô nhìn không được khá lắm nhưng cô cũng không đồng ý để người ngoài bắt nạt.
Mà Lam Bách Hợp nhìn Lâm Phi vẻ ngoài bình thường nhưng hàng ngày rèn luyện như quái vật kia, trong thân thể chứa lực lượng kinh người, vẻ mặt lại vui vẻ chờ xem kịch.
Nhìn thấy có người khiêu chiến, còn có mùi thuốc súng rất nặng, Lâm Phi có chút hứng thú.
- Như thế nào? Bây giờ, cuộc thi cơ giáp trung cấp qua dễ vậy à? Ngay cả người thú cũng có thể qua.
Lâm Phi vừa nói vừa giơ bàn tay trái ra, cầm vào bàn tay thô to của Áo Đinh Đặc.
Răng rắc, răng rắc...
Sau đó hai người bắt đầu dùng sức. Mặc dù Áo Đinh Đặc cường tráng hơn so với những người bạn cùng lứa nhưng động phải tên quái thai Lâm Phi không ngừng bị Hệ Thống Chiến Thần bắt rèn luyện, còn được cải tạo tế bào kia thì hắn ta vẫn còn kém mấy bậc.
Dưới con mắt kinh ngạc của cô em gái Lam Tinh Tinh, bàn tay Áo Đinh Đặc bắt đầu biến dạng. Khuôn mặt hắn ta bắt đầu xuất hiện vẻ đau đớn, sau khi xuất hiện vài tiếng động, chắc xương tay đã gãy vài cái.
- Mày...
Áo Đinh Đặc tức giận, nhanh chóng nắm bàn tay khác thành quyền rồi đánh lên đầu Lâm Phi.
- Dừng tay!
Em gái Lam Tinh Tinh kinh hô. Nhưng hình ảnh Lâm Phi bị đánh bay trong tưởng tượng không xuất hiện. Cô chỉ thấy một bóng đen nhoáng lên phía trước. Lâm Phi nhanh chóng di chuyển đến góc chết bên mắt phải Áo Đinh Đặc. Bốp một quvền nặng, hắn đã đánh trúng nách thiếu niên người thú Áo Đinh Đặc. Hơn nữa Lâm Phi cũng không ngừng lại, xoay người lần nữa ra sau lưng thiếu niên người thú kia. Hợp thành một góc chuẩn. Hắn nắm cổ Áo Đinh Đặc, ném qua vai, trực tiếp ném Áo Đinh Đặc ngã lăn quay vào bàn trà bằng gỗ. Bàn trà vỡ nát bấy.
Sau đó Lâm Phi nhanh chóng giơ cao chân, mắt thấy sẽ đá thẳng vào đầu Áo Đinh Đặc.
Một loạt động tác công kích của Lâm Phi quá nhanh, em gái Lam Tinh Tinh bên cạnh căn bản không kịp phản ứng.
Nhưng còn may mà Lam Bách Hợp ra tay ngăn Lâm Phi đá thẳng vào đầu. Nếu không tối nay, chỗ này lại có thêm một cỗ thi thể rồi.
- Cậu ta là bạn học của em tôi, anh đừng giết cậu ta.
Lam Bách Hợp xoa xoa cánh tay có chút vết thương nhẹ mà vừa nãy mới ngăn Lâm Phi đá thẳng vào, nói Lam Bách Hợp cũng đoán được năng lực cận chiến của Lâm Phi vô cùng mạnh mẽ, nhưng cô không ngờ hôm nay thấy Lâm Phi ra tay lại hung ác như vậy, toàn chiêu trí mạng còn kinh khủng hơn tưởng tượng của cô nhiều. Nếu không phải có cô ngăn cản, vài giây nữa sẽ có thêm một người chết rồi.
Lam Bách Hợp hơi thất thần nghĩ. Nếu cô đối kháng với Lâm Phi thì có thể đỡ được mấy chiêu của Lâm Phi.
- Ngại quá, thói quen đánh nhau, đừng để ý.
Lâm Phi khôi phục vẻ mặt mỉm cười, nói.
- Anh ta chính là người mà chị nói, là bác sĩ đã tốt nghịệp học viện y học liên bang à? Bác sĩ gì mà có thể đánh nhau tới trình độ như vậy chứ?
Lam Tinh Tinh nói. Lần này cô bắt đầu chú ý tới bạn trai mới của chị, thiếu niên tên Lâm Phi này.
Sau khi nói xong em gái Lam Tinh Tinh liền ngồi xổm xuống xem xét thương thế của người thú Áo Đinh Đặc cường tráng này. Ít nhất cũng phải gãy ba cái xương sườn. Đây là dưới tình huống chị ấy còn ra tay kịp thời. Nếu không thì tối nay, chỗ này thật sự có thêm một cỗ thi thể rồi.
- Trời ạ, chị tìm đâu ra một tên bạn trai nhìn vẻ ngoài bình thường nhưng động chút là muốn lấy mạng người thế này?
Trái tim Lam Tinh Tinh nhảy loạn, cũng không dám nói lung tung nữa.
- Chúng ta đổi chỗ khác ăn cơm đi. Còn nữa, gọi người tới đưa bạn học của em đi bệnh viện đi.
Lam Bách Hợp nhìn thiếu niên người thú nắm ngất xỉu trên mặt đất, thở ra thì nhiều, hít vào thì ít, bất đắc dĩ cười nói, cũng kéo Lâm Phi ra ngoài.
Nữa giờ sau, Lam Bách Hợp dẫn Lâm Phi, còn cả em gái đến một quán cà phê.
Nhưng lần này, vẻ mặt cô em gái không còn cao ngạo như lúc mới gặp nữa. Trong lòng Lam Bách Hợp vô cùng vui sướng.