Siêu Cấp Tự Ngược Hệ Thống

chương 17

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Lần này tưởng là cửu tử nhất sinh không ngờ dễ ăn còn được món hời cũng may là lão già kia chủ quan nếu không còn phải đánh nhau một bận đây lần này về phải đi Ngọc Hương Lâu ăn mừng mới được khà...khà "

Đang tưởng tượng cảnh đẹp ý vui hắn bỗng nhiên để ý xung quanh trở nên im lặng có chút khác thường hắn cảm giác có ai đó nhìn mình hơi ngẩng đầu lên hắn cảm thấy nhịp tim mình như bị chậm lại trước mắt hắn là long hạo thiên nhưng không còn ánh mắt si ngốc tay chân run rẩy mà như biến thành người khác hai mắt đỏ như máu phát ra hồng quang cực kì yêu dị giam giữ hai tay xiềng xích dài ra từng mắt xích mọc ra thiết thứ đầu sợi xích là một mũi thương tản mát ra hắc quang như hòa quyện vào bóng đêm

Tên này cũng là người dày dặn kinh nghiệm nhanh chóng bình tĩnh lại nhìn phía lồng giam nhưng lồng giam vẫn hoàn hảo không tổn hại

" Mọi thứ vẫn hoàn hảo vậy đứa bé lúc nãy? Người đâu? "

Người này cảnh giác nhìn xung quanh trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm vừa lùi một bước một bóng đen xẹt qua quấn lấy cổ hắn tiếp đó hắn cảm giác mình bị kéo lên vội vung trường kiếm nhưng giống như bị vật gì giữ lại nhìn xuống thì trường kiếm đã bị xiềng xích màu đen quấn chặt đang kịch liệt rung động như muốn thoát ra mặc cho trường kiếm làm gì đều vô dụng hắn lấy tay khác muốn gỡ ra xiềng xích nhưng xiềng xích nhanh chóng đem cả người hắn quấn chặt hắn muốn mở miệng kêu cứu đột nhiên một sợi xích cắm vào mi tâm hắn thuận dây xích nhìn xuống long hạo thiên đứng dưới chân hắn lùi lại thủ thế dùng sức kéo nhưng không có máu đổ mà giống như có thứ gì đó bị kéo ra là linh hồn của hắn hắn điên cuồng dãy giụa xiềng xích trên người hắn đột nhiên xiết chặt thiết thứ đâm rách da thịt theo xiềng xích xiết lại ở trên người hắn rạch ra đem da thịt cày nát máu bắn khắp nơi đem long hạo thiên cả người nhuộm đỏ đau đớn khiến linh hồn hắn điên cuồng dãy dụa nhưng chỉ làm xiềng xích xiết chặt hơn chỉ nghe răng rắc tiếng xương bị nghiền nát nghe rợn cả người vài giây sau linh hồn của hắn bị triệt để kéo ra trên mặt mang theo kinh hoàng hóa thành điểm sáng bị xiềng xích hấp thu

Long hạo Thiên đứng dưới gốc cây nhìn lên ánh mắt lại trở thành màu đen nhỏ giọng nói

"Đây là ta làm sao? "

Long hạo thiên lau đi trên mặt máu đen nhìn thi thể một lúc lâu không biết đang nghĩ gì tay hơi động thu về xiềng xích thi thể rơi trên mặt đất phát ra "bộp " tiếng vang, một giây sau ba bóng đen đã bao vây lấy long hạo thiên ba người nhìn lấy thi thể một tên trong đó gầm lên

"Lão tứ, tên súc sinh đền mạng! "

Nói xong hắn vọt lên trước nhưng bị hai người khác giữ lại nói

"Nhị đệ không cần kích động nhiệm vụ đưa hắn về chính là làm thí nghiệm đến lúc đó ta sẽ làm hắn sống không bằng chết đau khổ hơn nghìn lần tứ đệ đã chịu giờ bắt giữ hắn đã "

Người gọi là nhị đệ nghe vậy mới thôi nhưng cũng chưa từ bỏ nói

"Được nhưng đệ phải cho hắn một chút giáo huấn nhỏ "

Nói liền hướng long hạo thiên đi tới hai người kia thấy vậy muốn ngăn cản nhưng lại thôi chỉ nhắc nhở

"Nhị đệ đừng làm hắn xương cốt đều nát tốn tiền chữa trị của chúng ta gãy vài cây thôi nếu có người ra tay chúng ta sẽ giết luôn hắn"

Lão nhị nghe vậy khẽ hừ xem như đồng ý hắn đi tới sau lưng long hạo thiên vung quyền đánh tới tốc độ cực nhanh nhưng không biết từ khi nào long hạo thiên đã quay lưng lại một ngón tay đem quyền của hắn chặn lại mở miệng hỏi

"Ngươi muốn giết ta trả thù cho huynh đệ ngươi? "

Không để ý tới long hạo thiên hỏi hắn muốn thu hồi nắm đấm lại phát hiện tay hắn như không tồn tại dù nhìn thấy nhưng không cảm giác được nhưng hắn không hoảng loạn mà vung tay còn lại trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm khắc đầy phù văn hướng long hạo thiên đầu đâm tới nhưng cũng bị một ngón tay cản lại ngay lúc này hắn nhấc chân dùng tốc độ cực nhanh đá vào ngực đem long hạo thiên đá bay xong hắn cười gằn nói

"Có giỏi mọc thêm tay nửa ta xem ngươi rất quỷ dị nhưng quá non --"

Vừa nói được một nửa trước mặt hắn liền vụt qua một bóng đen quấn lấy cổ của hắn nhìn kĩ là một sợi xích có gai ngược phản ứng lại vừa định phản công lại bị kéo bay về phía trước tiếp đó là một nắm đấm đã gần sát mặt hắn và một đôi mắt đỏ như máu đó là hình ảnh cuối cùng hắn nhìn thấy sau đó... không có sau đó vì đầu hắn đã nát như tương

Linh hồn hắn từ thân thể bay ra nhoáng cái đã xuất hiện ở bên cạch hai người vừa mở miệng muốn nói gì đó đột nhiên khựng lại không thể tin nhìn ngực bản thân bị xiềng xích đâm xuyên đầu xích cắm vào thân cây gần đó tiếp lấy khuôn mặt hắn kinh hoảng vặn vẹo cả người mờ dần sau đó biến thành điểm sáng bị xiềng xích hấp thu tất cả chỉ xảy ra trong một giây hai người kia giống như đứng hình mọi chuyện diễn ra quá nhanh nhưng bọn hắn chỉ ngây người chỉ giây lát lại nhìn về phía bụi mù vừa tản đi nơi đó long hạo thiên đang ngồi hai tay ôm đầu bộ dạng cực kì thống khổ không biết đang nghĩ gì nhưng hai người cũng mặc kệ cổ tay khẽ đảo hai người trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm giống hệt kiếm của lão tam vừa chết xông về phía long hạo thiên phân biệt đâm vào mi tâm cùng trái tim vừa đến gần long hạo thiên đột nhiên biến mất cùng lúc đó sau lưng truyền tới đau đớn hai người cảm giác được một cỗ cự lực làm gãy mất vài đốt sống lưng hai người bay ra xa phun ra một ngụm máu lớn cũng chỉ gượng dậy được một chút lại nằm long hạo thiên cũng không giết hai người mà biến mất tại chỗ một giây sau đã xuất hiện bên trong lồng giam nắm lấy long hạo thiên biến mất hai người nhìn long hạo thiên biến mất trong tay nhiều hơn một khối ngọc bội bóp nát liền bất tỉnh

...

Nhìn người kia đã không thấy tên đội trưởng này mới bấm vào một dãy số vài giây sau một giọng nói có chút trầm vang lên

"Thế nào, mọi chuyện thuận lợi chứ? "

"Đại nhân ta đã bắt giữ được đối tượng không có thiệt hại nhưng có tới hai người nên ta đã bắt cả hai và kiểm tra không có vấn đề có lẽ một cái là vật thế mạng để đánh lạc hướng "

Tên đội trưởng trả lời đột nhiên trên người hắn hai viên ngọc vỡ nát thấy vậy hắn sắc mặt đại biến vội nói

"Chủ nhân có biến "

Đầu bên kia trả lời

"Tốt khi cần thiết cho phép xử cả hai ta chỉ cần vật thí nghiệm "

Sau đó không nghe thấy gì thêm tên này mới dám cất máy tính bảng đi vừa bước ra lều định gọi đồng bọn tập trung hắn bỗng ngửi thấy mùi máu tanh thân hình nhoáng một cái đã xuất hiện chỗ lồng giam nhìn lồng giam trống rỗng cùng hai người bất tỉnh sắc mặt hắn âm trầm đến cực điểm đột nhiên hắn vung tay lên đem hai người hai thi thể ném vào lồng giam đem lồng giam thu lại trận pháp lóe lên một vật hình tròn bay vào tay hắn tay kia hắn xuất ra hai tấm phù đúng lúc này phía chân trời truyền tới tiếng rống giận rung trời toàn bộ rừng cây vì đó đều rung rên sương mù bị đánh tan phi cầm tẩu thú như thủy triều chạy tán loạn

"Tặc tử phương nào dám ở ta long gia bắt người còn không mau đem người thả "

Tên đội trưởng này sắc mặt lúc này trắng bệch run rẩy nói

"Long... Long gia lão tổ không phải đang bế quan sao? "

Nhưng hắn không có thời gian suy nghĩ chậm nửa sẽ chết hơn nửa rất thê thảm đem một tấm dán trên người ngay lập tức hắn biến thành một đạo bạch quang trốn đi tấm còn lại hướng mặt đất rơi xuống tấm phù này vừa chạm đất liền phát ra tiếng nổ kinh thiên một quả cầu lửa màu trắng xuất hiện đem ngọn núi san thành bình địa khí lãng đem xung quanh đại thụ thổi bay cả vùng rộng lớn ngập trong biển lửa

Một đám người bay tới một người trong đó giống như không thấy biển lửa biến thành một đạo hồng quang đuổi theo tên đội trưởng

Đám người tiếp tục tiến tới một cái thanh y ông lão mắt đục ngầu râu tóc bạc trắng lưng còng chấp tay sau lưng vung tay Áo đem tất cả hỏa diễm thu vào đám người sau lưng ông lão hơn người mang huyết sắc chiến giáp che kín người sau lưng khắc lấy Long chữ là long gia huyết long vệ đám người hạ xuống trong đó có cả Lữ Thiên Phong!

Thanh y ông lão đối Lữ Thiên Phong hỏi

"Hiện tại ngươi còn cảm ứng được sao trận Pháp là dừng ở đây liền mất dấu vết "

Lữ Thiên Phong khiêm tốn đứng một bên ôm quyền cúi đầu nói

"Tiền bối thứ lỗi ta cũng mất dấu ở đây..."

Thanh y ông lão cũng không phản ứng gì nhiều mà nói

"Tất cả các ngươi di xa một chút tìm xem có thể chúng giấu người gần đây cả ngươi nữa Thiên Phong ngươi cũng tìm đi nơi này để ta "

Sau lưng ông lão hơn người đồng thanh vâng một tiếng liền biến mất tại chỗ Lữ Thiên Phong chần chừ một lúc cũng lắc người biến mất, chỉ còn lại thanh y ông lão lúc này ngẩng đầu lên trời thì thầm chỉ mình hắn nghe được

"Nghiệt duyên, là nghiệt duyên số phận trêu đùa tại sao lại để một đứa bé gánh chịu chuyện này tại sao không phải lão già gần đất xa trời như ta tại sao? Hạo Thiên gia tộc này nợ con một món nợ không thể trả, ta sẽ đền bù cho con bằng tất cả thứ ta có..."

Thì thầm xong những câu này hắn như già thêm vài tuổi một giọt nước mắt từ khóe mắt hắn chảy xuống nhưng bị hắn làm bốc hơi ngay lập tức, một đạo hồng quang hướng bên này bay tới một bóng người hiện ra một cái mặc hắc y trang phục râu tóc bạc phơ lão giả giống thanh y lão giả phần nhưng khác là lão giả này cơ thể cường tráng mắt sáng quắc dáng đi long hành hổ bộ đi lại gần thanh y lão giả nhẹ giọng hỏi

"Đại ca ngươi lại nghĩ tới chuyện đó sao? Ngươi... "

Hắc y lão giả còn muốn nói gì đó nhưng sau cùng lại biến thành thở dài hắn ở xa đã thấy giọt nước mắt của thanh y lão giả dù rất nhanh bốc hơi nhưng hắn vẫn thấy hai người im lặng một lúc thanh y lão giả mở miệng hỏi

"Đệ không bắt được người sao? "

Hắc y lão giả lúc này tức giận nói

"Con chuột nhắt đó bỏ nửa cái mạng dùng huyết độn để chạy đệ... Đuổi không kịp"

Thanh y lão giả lắc đầu nói

"Không trách đệ đối phương cũng gần với lão tổ cấp bậc lại dùng huyết độn đệ đuổi không kịp rất bình thường hơn nữa...đây là số mệnh trêu đùa chính tay ta sẽ tìm hạo thiên"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio