Siêu Cấp Võ Thánh

chương 65

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Siêu Cấp Võ Thánh

Tác giả: Lãng Tử Biên Thành

Chương : Đánh người Đông Dương.

Nguồn dịch: Dịch giả - truongcaca

Share by:

Biên tập: metruye

Nguồn truyện: xiaoshuo

Đại Cá Tử kỳ thực cũng rất may mắn, chí ít gã cho rằng như vậy.

Mình chính là một kẻ si mê võ học, trong lúc vô tình còn nợ ân tình của Lý Đối Nhãn khiến mình phải đi gây sự với Vu Thiên, thế nhưng khi hai người đánh nhau, Đại Cá Tử mới biết gã kém Vu Thiên nhiều như thế nào. Cho nên gã mới có suy nghĩ bái Vu Thiên làm sư phụ. Hiện tại đã được như mong muốn đi theo Vu Thiên, làm đồ đệ dĩ nhiên muốn lấy sư phụ mình làm thước đo. Hiện tại Vu Thiên bảo gã nghĩ cách gây sự, vậy gã nhất định phải làm được.

Từ lúc nói chuyện với Vu Thiên xong, Đại Cá Tử bắt đầu lưu ý. Đúng lúc này, gã chú ý tới một người đàn ông uống nhiều rượu muốn đi qua bên cạnh mình, vì vậy, Đại Cá Tử liền khéo léo duỗi chân ra chắn ngang đường.

Người đàn ông say rượu kia thực sự uống quá nhiều, y hoàn toàn không trông thấy trước mặt mình có một cái chân, cho nên thoáng chốc đã vấp phải chân Đại Cá Tử giơ ra.

- A !

Một tiếng thét kinh hãi, người đàn ông say rượu kia bổ nhào tới trước.

- Đ - A – N – G…G !

Một tiếng vang nhỏ, người đàn ông say rượu kia tư thế như một con cờ hó ngã lăn ra mặt đất. Đã thế y còn làm bay mất bình rượu đang cầm trên tay.

- Sưu !

Một tiếng, bình rượu bay thẳng rơi trên mặt bàn phía trước. Rượu bắn trúng lên người một người đàn ông ngồi gần đó.

- Baka ( ngu ngốc ) !

Một người trung tuổi vốn đang ôm ấp một thiếu nữ sờ tới sờ lui, trong lúc đó gã cảm thấy bầu trời như xuất hiện trận mưa phùn, “ xôn xao” toàn bộ rượu rơi trúng người gã. Sau khi người trung niên kia tỉnh táo lại, ý thức được đây đang bên trong hộp đêm mà không phải trên đường cái, bầu trời sẽ không ở trong này, lại ngửi thấy mùi vị dính trên người không phải là nước mà là rượu, không nhịn được liền mắng một tiếng.

Đại Cá Tử thật không ngờ ngồi ở bàn phía trước là nam tử người Đông Dương, hiện tại nghe thấy gã nói, trên mặt Đại Cá Tử hiện lên vẻ thích thú.

Quả nhiên, nam tử Đông Dương rất nhanh tỉnh táo lại, đưa tay lau chỗ rượu dính trên người, sau đó quay qua hai nam tử ngồi cùng bàn nói :

- Người nào làm, các ngươi đem hắn ra giáo huấn cho tao.

Hai nam tử gật đầu biểu thị đã hiểu. Bọn hắn đứng lên, sau đó đi thẳng tới chỗ người đàn ông say rượu bị Đại Cá Tử ngáng chân ngã, hai người mỗi người vươn một tay ra, nhấc người đàn ông kia như nhấc con gà con. Nâng hắn hướng về phía người đàn ông Đông Dương đi tới.

Vu Thiên hiển nhiên cũng đã thấy toàn bộ sự việc, từ lúc người đàn ông say rượu kia ngã xuống đất, hắn từ trong tình trạng tự sướng tỉnh táo lại. Vốn hắn còn muốn trách Đại Cá Tử quấy rầy mình nhớ Trịnh Khả Tâm, nhưng bây giờ kịch vui sắp diễn ra làm sao có thể bỏ lỡ, hắn cười lạnh một tiếng, chờ xem những gì sắp diễn ra.

- Thằng khốn kiếp !

Trung niên Đông Dương thấy nam tử say rượu bị đưa đến trước mặt mình thì gã liền cho hai cái tát. Bá… Bá hai tiếng giòn vang, nam tử say rượu cũng đã tỉnh táo hơn lúc trước rất nhiều.

- Đông Phương quốc các ngươi thật không có lễ phép.

Nam tử kia giống như còn chưa hết cay cú, nghĩ một chút liền sút cho tên say kia một cái.

Một cước này của người Đông Dương khiến con ma men bay ra xa, xem phương hướng thì đúng là chỗ Vu Thiên đang ngồi.

Có Đại Cá Tử ở đây đương nhiên gã sẽ không để cho con ma men kia rơi xuống bàn của mình, cho nên thời điểm bóng đen kia bay tới chỗ bàn của mình, Đại Cá Tử đứng lên, sau đó nện một quyền vào người con ma men. “Thông” một tiếng, con ma men lại bị đánh bay trở lại.

Ban đầu đá con ma men một cước, người đàn ông Đông Dương còn tưởng không còn chuyện gì nữa, gã đang muốn ôm lấy thiếu nữ bên cạnh tiếp tục uống rượu, thế nhưng gã thấy vật thể vừa bị mình đá bay đi hiện tại đang bay ngược trở lại. Người đàn ông Đông Dương cũng không phản ứng nhanh như Đại Cá Tử, cho nên gã bị con ma men đụng trúng, cùng ngã theo gã còn có cái bàn uống rượu.

- A ! Người đâu cứu mạng !

Nam tử Đông Dương bị con ma men đụng trúng, cả người trực tiếp bị đập vào mặt bàn, hiện tại gã chỉ cảm thấy xương sống thắt lưng đau đớn, biết bản thân không xong nên gã bắt đầu kêu cứu mạng.

Hai tên vệ sĩ bên cạnh thấy người đàn ông Đông Dương la lên, vội vàng ngồi xổm xuống nâng gã dậy. Tội nghiệp cho nam tử Đông Dương bây giờ đến lỗ mũi cũng được ăn trầu, kính mắt của gã cũng bị vỡ nát.

- Khốn nạn, là ai, là ai đem con ma men này đánh về phía tao?

Nam tử Đông Dương vừa được vệ sĩ nâng lên liền vội vàng giận dữ hô to.

Trong đại sảnh xảy ra việc này, sớm đã bị mọi người chung quanh chứng kiến hết, bởi vì bàn cũng bị đạp đổ, truyền đến tiếng động lớn, cho nên mọi người trong phòng đều đình chỉ việc đang làm dở tay, khiêu vũ không nhảy, giãy dụa vòng eo không xoay, người hát cũng không hát tiếp nữa.

Cho nên mọi người đều đổ dồn ánh mắt tại đây.

Ban đầu, mọi người đến đây cũng là để tìm kiếm sự kích thích, hiện tại có đánh nhau chẳng phải càng kích thích thần kinh người ta hơn sao ? Cho nên tất cả mọi người đều đưa mắt về phía này hóng hớt.

Mà nam tử Đông Dương thấy mọi người đều hướng ánh mắt về phía mình, gã càng đắc ý. Gã rõ ràng nơi này là do người Đông Dương mở ra, bản thân mình lại là người Đông Dương, lại còn mang theo vệ sĩ bên người, cho dù gã có gây chuyện thế nào cũng sẽ không bị chịu thiệt.

- Khốn kiếp, tao hỏi lại, mới vừa rồi ai dùng con ma men này đánh tao ?

Dùng chân đá con ma men đang nằm trên đất, nam tử Đông Dương nhắc lại một lần. Mà con ma men dưới chân gã hiện giờ cũng chẳng được gọi là ma men nữa, chính xác phải gọi là ma quỷ. Hai cái tát và một cước của tên Đông Dương tuy không thấm vào đâu, nhưng một cước của Đại Cá Tử thật sư muốn mạng của hắn. Mặc dù Đại Cá Tử không cố ý dùng sức, nhưng vì gã coi những kẻ tới hộp đêm do người Đông Dương mở ra, đều chẳng thể gọi là người yêu nước, cho nên gã cũng không giảm lực chân xuống.

- Là tao, làm sao ?

Đại Cá Tử nghe người đàn ông Đông Dương kêu lên lần thứ hai thì gã mới mở miệng trả lời. Đồng thời gã cũng đứng lên, một bước đi nhanh tới trước mặt tên đàn ông Đông Dương.

Nói tới vóc dáng của nam tử Đông Dương này hẳn không thấp, gần m, nhưng chiều cao này mà đi so với chiều cao hơn hai mét của Đại Cá Tử thì thật sự nhỏ bé vô cùng.

- Mày! Mày tại sao lại làm như vậy.

Hiển nhiên nam tử Đông Dương vẫn không thể thích ứng được với chiều cao của Đại Cá Tử, cho nên trong miệng hơi khẽ run rẩy, nhưng vẫn muốn nói rõ vấn đề.

- Bởi vì mày đá người này về phía tao. Làm sao, lẽ nào mày cho rằng mày đá về phía tao được mà không cho phép tao đá về phía mày sao?

Lúc này, Đại Cá Tử nghiễm nhiên đem con ma men kia trở thành trái bóng, dùng từ đá để hình dung.

- Cái này …

Vừa nghe Đại Cá Tử nói như thế, nam tử Đông Dương cũng không biết nói làm sao cho tốt. Nhưng cho đến khi gã hơi nghiêng người nhận thấy mình còn có hai vệ sĩ bên người, lúc này gã mới rõ ràng. Đúng, mình bây giờ ở câu lạc bộ do người Đông Dương mở, bên cạnh còn có hai thằng ô-sin vệ sĩ, vậy thì sợ cái đếch gì thằng vai u thịt bắp to xác này.

Trong lòng đã rõ như thế, lúc này nam tử Đông Dương cố trấn định mình rồi nói với Đại Cá Tử:

- Tao đá qua đó cũng không phải là cố ý, còn mày đá qua giống như cố ý a.

Ban đầu, người đàn ông Đông Dương muốn nói tao đá qua đấy thì sao, nhưng khi gã vừa nhìn thấy thân thể hung hãn của Đại Cá Tử thì liền đổi giọng.

- Làm sao mày biết là tao cố ý, hơn nữa tao cố ý đó thì thế nào ?

Đại Cá Tử liếc mắt nhìn người đàn ông Đông Dương trước mắt thậm chí ăn nói đều không lưu loát, trong lòng gã vui cười. Nhưng gã cũng không quên kích thích tên Đông Dương một chút.

- Mày?

Vừa nghe Đại Cá Tử nói thế, người đàn ông Đông Dương cũng biết đây là đối phương muốn gây sự.

- Mày muốn chết.

Nghẹn nửa ngày nam tử Đông Dương cũng rặn ra được một câu.

Sau khi nam tử Đông Dương vừa dứt lời thì hai gã vệ sĩ cũng động thủ, hướng về phía Đại Cá Tử bổ nhào qua. Bọn họ có thể nhìn ra, Đại Cá Tử thân thể mạnh mẽ như vậy nên không thể dùng thân thể cứng đối cứng được, cho nên hai gã vệ sĩ vừa ra tay đã rất độc ác.

Đại Cá Tử sau khi nghe người đàn ông Đông Dương nói mình tìm chết xong, gã cũng nghe thấy tiếng gió vù vù hai bên tai. Gã biết đối phương đã động thủ. Đại Cá Tử cũng là kẻ thích đánh nhau, trong nhất thời hai mắt gã ánh lên sự hưng phấn. Nếu như có chuyện không may xảy ra, gã tin tưởng chỉ cần có Vu Thiên ở đây, tất cả vấn đề đều không tính là chuyện khó.

Đại Cá Tử trong lòng không hề lo lắng, vì vậy hôm nay gã cũng định ra tay độc ác, với lại gã cũng muốn đánh người Đông Dương. Cho nên, hai vệ sĩ của nam tử Đông Dương vừa vọt tới thì Đại Cá Tử mãnh liệt đề khí, hai cánh tay đột nhiên dang ra, tiếp đó song quyền huy động.

Phải biết rằng Đại Cá Tử thân thể to lớn, muốn so chiều dài cánh tay thì hai người kia sao có thể là đối thủ của gã được. Song chưởng duỗi ra trực tiếp đánh trúng mặt hai gã vệ sĩ. Nắm tay của hai gã vệ sĩ dù chưa đánh trúng nhưng vẫn phải cam lòng bỏ xuống.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio