(Phần này chỉ là viết chơi, không liên quan đến nội dung cốt truyện nhé.)
(Phần này chỉ là viết chơi, không liên quan đến nội dung cốt truyện nhé.)
(Phần này chỉ là viết chơi, không liên quan đến nội dung cốt truyện nhé.).
...
Kỷ Nguyên Đại Đế Tranh Phong.
Ý chỉ thiên tài vạn cổ xuất hiện tầng tầng lớp lớp, tại kỷ nguyên này, tiên đế có hơn tên, Tiên Vương có hơn trăm vạn, Cổ Tiên ngàn vạn cái.
……….
Đại Thiên Thế Giới
Nhân loại một thời phồn vinh nay đã tàn héo.
Từng tiếng la giết, khóc than liên miên, ngọn lửa chiến tranh bùng nổ dữ dội….
Tòa siêu cấp cổ thành vô danh do vị tân tiên đế nhân loại lập nên.
Căn phòng cao sang quý phái, bên trong có sáu người thanh niên ngồi trên ghế, thần sắc có bình tĩnh, lạnh nhạt, bình thản, đạm mạc...
Sáu người này, chính là tiên đế nhân loại, người đều là từ đại thế giới khác đột phá lên, bọn hắn đều có điểm chung, thiên phú vạn cổ, tâm chí kiên định như sắt.
Theo thứ tự: Tiêu Viêm Tiên Đế - Long Quân Tiên Đế - Lâm Động Tiên Đế - Miêu Nghị Tiên Đế - Mục Trần Tiên Đế - Thạch Hạo Tiên Đế.
-Thưa lục cựu tổ, hiện tại tất cả các cánh quân đã chuẩn bị sẵn sàng, xin mời cựu tổ đưa ra chỉ thị.
Cửa mở ra, một trung niên ăn mặc áo bào trắng, đi tới cách mét dừng lại, thần sắc cung kính, hai chân quỳ xuống dưới đất, đầu để sát đất nói.
Miêu Nghị Tiên Đế là một người thanh niên ăn mặc bình dị, khí chất như người thường không có gì đặc biệt, nhưng đôi mắt hắn lại thâm thúy như bầu trời đêm, ánh mắt lấp lánh có thần, dễ dàng khiến người nhìn vào mắt hắn bị hút hồn.
Miêu Nghị Tiên Đế đứng lên, từ trong trữ vật giới lấy ra tấm bản đồ vô cùng rộng lớn, dài khoảng m, rộng có hơn m.
Bản đồ màu cam, nhìn màu sắc vô trông nó vô cùng cỗ lão, có thể đã tồn tại hơn vạn năm khoảng chừng. Phía trên tấm bản đồ đánh dấu nhiều ký hiệu, chữ cái khác nhau.
Miêu Nghị Tiên Đế đem bản đồ để lên bàn, người tiên đế khác thần sắc đột nhiên chuyển thành nghiêm túc, khí chất cũng hoàn toàn thay đổi, trang nghiêm mà quý phái.
Nhìn chằm chằm bản đồ một lát, hắn quay lại với tiên đế khác, nghiêm túc nói: “Tiêu Viêm trấn giữ phía Tây, Mục Trần trấn giữ phía đông, Lâm Động trấn giữ phía nam, Thạch Hạo cùng Long Quân trấn giữ phía bắc.”
“Còn ta sẽ đi đến kết giới vị diện trấn thủ lại, đề phòng đám người kia làm xằng bậy.”
“Miêu Nghị, ngươi cảm thấy liệu việc này thành công không? Hiện tại ta cảm thấy có chút không yên tâm lắm.”
Lâm Động Tiên Đế nhìn xem bản đồ một vòng, nhíu mày một hồi, trầm giọng nói.
“Thành công” Miêu Nghị Tiên Đế gật đầu, dáng vẻ tự tin chắc chắn nói.
“Có lời này của ngươi thì bọn ta yên tâm…đi thôi.”
Lâm Động Tiên Đế cùng bốn tiên đế khác đứng dậy, chậm rãi bước ra khỏi phòng.
…
Đại Thiên Thế Giới xảy ra đại quy mô xâm lược của Minh Tộc, Huyết Tộc, Ma Tộc cùng hơn trăm vạn chủng tộc kết hợp mà thành.
“Rầm rầm rầm”
Từng lỗ đen trên bầu trời phá vỡ, từ hố đen bay xuống đám người ăn mắc hắc bào.
“Graooooooooooooo!”
Tiếng gào như thú vang dội thiên địa, ở thời khắc này, một bàn tay khổng lồ đỏ rực nhô ra, đánh về phía đám người ăn mặc hắc bào vừa hạ xuống đất.
Bàn tay màu đỏ đi qua đâu, nơi đó rực cháy, thiêu đốt vạn vật không để lại tro bụi.
“Ầm!”
Ở lúc này, một bàn tay màu đen khác nhô ra, thành côn chặn ngang lại bàn tay màu đỏ, sát theo đó âm thanh cười quái dị vang lên toàn bộ thiên địa, khiến người sởn tóc gáy.
“Kẹt kẹt kẹt, Tiêu Viêm Tiên Đế ngươi còn non lắm.”
Bàn tay vừa xuất hiện, ma khí màu đen bắt đầu từ cánh tay thả ra, tràn ngập thiên địa.
“Hừ, Cổ Tôn Ma Đế, cho dù ngươi chặn lại thì thế nào!? Hỏa Thiêu Phần Thiên!”
Âm thanh khác vang lên, hắn hừ lạnh một tiếng.
Dứt lời, lại một bàn tay màu đỏ khổng lồ khác từ không gian nhô ra, đập vào bàn tay đen kia.
“Xì….”
Bàn tay đen từng luồng khói xám dày đặc bay lên, khiến bên trong bàn tay đen lộ ra xương trắng.
“Kẹt kẹt kẹt…”
Âm thanh cười khiến người sởn tóc gáy vang lên, theo đó, bỗng nhiên hơn mười bàn tay màu đen nhổ ra, đánh về phía bàn tay màu đỏ…
“Hừ” Âm thanh trẻ tuổi hừ lạnh vang lên, theo sát đó, thiên địa xuất hiện từng đóa hoa sen, nó bắt đầu hé cánh, nở rộ ra, hình thành nên hoa sen màu, trông mỹ lệ mà yêu diễm.
“Liên Hoa Thất Thải!”
Bồng!
Những đóa hoa sen diễm lệ đột nhiên nổ tung, theo đó là ánh lửa ngút trời, thiêu đốt toàn bộ thiên địa.
Từng đoàn lửa thiêu đốt tràn ngập toàn bộ không gian, hơn mười cánh tay màu đen khổng lồ xì xì xì bay ra khói đen, từng luồng ma khí ô uế bắt đầu bị hỏa diễm thanh lọc sạch sẽ.
Đám ma binh vừa hạ xuống theo đó hét thảm một tiếng, thân hình bọn hắn dần dần mờ ảo, từng làn khói đen trong cơ thể chúng bay lên…
…
Một nơi chiến đấu khác…
Phía Đông
“Mục Trần Tiên Đế, ngươi ngoan ngoãn thì đầu hàng đi, hiện tại các lộ khác đều bắt đầu tổng tiến công, nhân tộc các ngươi chẳng còn duy trì được bao lâu đâu.”
Một tên khuôn mặt màu trắng xát, hắn quần áo cũng là màu trắng, lơ lửng trên không trung, nhìn thanh niên tóc dài trẻ tuổi cười nói.
“Minh Đế, ngươi sẽ hối hận vì lời nói này.” Người gọi là Mục Trần Tiên Đế khuôn mặt tuấn dạt, tóc dài đen nhánh, hai mắt như ẩn chứa lôi điện, sắc bén mà thâm thúy, thần sắc bất động nhìn người trước mắt trầm giọng nói.
Dứt lời, trong thân thể của Mục Trần Tiên Đế, thánh phù đồ tháp cao lớn phóng ra ánh sáng, tiên lực trong cơ thể quét ra như lũ cuốn, cuối cùng rót hết vào trong thánh phù đồ tháp.
Oanh!
Lúc này đột nhiên cơ thề Mục Trần Tiên Đế bộc phát ra ánh sáng thuỷ tinh, cả người áo bào bay phần phật, độ mạnh mẽ của tiên lực dần dần tăng lên, đạt đến đỉnh phong tiên nhân cảnh giới.
Ngắn ngủi thời gian mấy hơi thở, dao động tiên lực bộc phát ra từ cơ thể Mục Trần Tiên Đế, đã vượt qua tiên nhân cảnh giới cực hạn đại viên mãn.
Lần đầu tiên giao chiến với Mục Trần Tiên Đế, Minh Đế trong mắt hiện ra khó tin, không nghĩ trên đời lại có pháp thuật tăng lên tiên lực mạnh mẽ đến thế.
Tiên lực mênh mông vô tận cuộn trào trong cơ thể, năm ngón tay Mục Trần Tiên Đế chậm rãi nắm chặt, sau đó đánh ra một quyền về phía trước.
Oành!
Một quyền ấn thuỷ tinh khổng lồ bắn ra, ẩn chứa uy năng mạnh mẽ, trực tiếp đánh nát hư không, giống như một viên thần thạch, hung hăng đánh về Minh Đế.
Nhìn xem quyền ấn thủy tinh đánh về, Minh Đế nhanh chóng vận chuyển toàn lực, hai tay hợp lại ấn, từ hai tay hắn bay ra một chữ khổng lồ.
“Trấn ~~~~!!!”
Tiên lực cuồn cuộn mênh mông như nước, dời sông lấp biển tiên lực tạo ra chữ ‘trấn’, bảo vệ trước người Minh Đế.
Quyền ấn thủy tinh lúc này đã đánh về phía chữ trấn, rốt cuộc chữ trấn cùng quyền ấn gặp nhau.
“Ầm!”
Tiếng nổ rung trời chấn đất, tạo ra một làn sóng xung kích hủy diệt lan rộng xung quanh, không gian như bị làn sóng chấn nổ, từng mảnh vỡ của không gian nứt ra, tạo thành từng cái hố đen, đem vạn vật xung quanh hóa thành cát bụi.
…
Phía Bắc
Thạch Hạo Tiên Đế, Long Quân Tiên Đế quần áo tung bay, lơ lửng trên không trung, thần sắc trấn định bình tĩnh lạ thường, hai mắt nhìn xuống dưới trăm triệu ngàn vạn tỷ tỷ đại quân không đếm hết tiến đến chỗ bọn hắn.
Trong đại quân đó có ma tộc, minh tộc, vu tộc cùng hơn mấy trăm ngàn chủng tộc tà ác khác hợp lại mà thành…
“Long Thần Quyền!”
Long Quân Tiên Đế toàn thân khí thế bộc phát tiên lực vận chuyển liên tục, hét lên một tiếng, hai tay liên tục đấm ra từng quyền dữ dội, mõi quyền là tượng trưng cho một con rồng, từng con rồng gào thét dữ dội, bọn nó như có linh tính, bay về phía đại quân, cắn xé bọn hắn.
“Ầm ầm ầm ầm”
Trong chớp mắt, hơn chục triệu binh lính hắc ám bị long thần quyền đánh tan, nhưng đây đối với đại quân phía dưới ngàn vạn tỷ triệu như mất sợi lông trên con trâu, không đáng nhấc tới.
“Rồng Thần Hiện Thân!”
Nhìn xem dày đặc không thấy cuối cùng đại quân, Long Quân Tiên Đế nhíu mày, nhanh chóng vận chuyển tiên lực trong cơ thể, âm thanh như thiên lôi vang vọng bầu trời đêm.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trên trời mây đen dày đặc, từng tiếng sét vang dội, bỗng nhiên lúc này trên trời giáng xuống một con rồng màu vàng khổng lồ vô cùng, hắn hai mắt lạnh lùng nhìn Long Quân Tiên Đế hỏi: “Ngươi có một điều ước, ngươi muốn ước gì?”
Long Quân Tiên Đế trầm tư suy nghĩ một chút, nói: “Ta muốn ước đại quân phía dưới biến thành quần lót chữ T.”
“Dễ thôi!” Con rồng màu vàng khổng lồ lạnh nhạt nói một tiếng, sau một giây, triệu tỷ đại quân hắc ám bỗng nhiên biến thành từng cái quần lót xinh đẹp hình dáng chữ T…….
Mà theo đó, Long Quân Tiên Đế như mất hết sức lực, hai mắt nhắm lại, thân hình xụi lơ tự do rơi xuống dưới, rất may được Thạch Hạo Tiên Đế nhanh chóng đỡ lấy.
“Cám ơn Thạch Hạo ca…”
“Không có gì…”
“…”
Phía Nam
Lâm Động Tiên Đế đứng giữa thiên khung, quần áo phấp phới tung bay, hai mắt bình tĩnh, nhìn đối diện Huyết Nguyệt Tiên Đế nói: “Đối thủ của ngươi là ta, bắt đầu đi.”
Huyết Nguyệt Tiên Đế toàn thân màu đỏ như máu, tóc, mặt, mắt…tất cả đều là màu đỏ.
Hằn nhìn Lâm Động Tiên Đế cười khan một tiếng nói: “Ha ha, Lâm Động Tiên Đế, ta đã nghe danh của ngươi từ lâu, không nghĩ đến ngươi trẻ tuổi như vậy a, cũng được, hôm nay Huyết Nguyệt Tiên Đế ta sẽ dùng máu tươi tẩm bố, chiêu đãi ngươi!”
Nói xong, Huyết Nguyệt Tiên Đế tay phất một cái, già thiên cái địa biển máu tràn ngập thiên địa, hướng đến Lâm Động Tiên Đế.
Lâm Động Tiên Đế vẻ mặt bình tĩnh, bàn tay nắm chặt, trong thiên địa có tám đạo hào quang lướt mà đến, cuối cùng vờn quanh tại hắn quanh thân, đó là cái kia Bát Đại Tổ Phù mà Lâm Động ở đại thế giới thường sử dụng chém giết địch nhân.
XIU....XIU....
Ngay sau đó, lại lần nữa có từng đạo hào quang lướt đến, đó là chín đại thần vật, Tổ Thạch, Đại Hoang Vu Bi...bắt đầu hiện ra.
“Thiên Mệnh Trấn Áp!”
Lâm Động Tiên Đế hét lên một tiếng, tất cả pháp bảo hợp lại, hình thành một tòa bia đá khổng lồ, trên tòa bia đá có viết bốn chữ rồng bay phượng múa: Thiên! Mệnh! Trấn! Áp!
........
Một cây xanh khổng lồ, vươn lên tận chín tầng mây xanh, khiến người ngược nhìn lên không thấy cuối cùng. Xung quanh thân cây bao trùm nhiều hình dáng xêu vẹo xêu cong khác nhau, nhìn vô cùng xấu xí.
Ngồi dưới gốc cây, một người thanh niên tóc dài, ánh mắt bình thản thâm thúy, lại tràn đầy kim quang cơ trí, hắn đang chơi đánh cờ đen trắng.
Bàn cờ đen trắng này vô cùng lớn, nó hình dáng y hệt tấm bản đồ không khác gì nhau, từng ký hiệu đến hình vẽ đều giống hệt.
Miêu Nghị hai mắt nhìn chằm chằm bàn cờ không chớp mắt, một tay trái đẩy cờ trắng tiếp đó tới tay phải đẩy cờ đen, cứ thế lần lượt trái phải cùng chơi.
“Hì hì…Lấy thế giới làm bàn cờ, cờ chính là lính, người chơi cờ chính là minh chủ…ngươi muốn trở thanh con cờ hay trở thành người chơi cờ Miêu Nghị Tiên Đế?”
Tiếng cười giòn giã vang lên, âm thanh tự nhiên trong trẻo như tiếng suối cười nói.
Một thiếu nữ ăn mặc dải lụa màu trắng, có dáng cao dài.
Uyển chuyển lồi lõm thân hình từ trong bóng đêm đi ra, một bước của nàng là một huyễn tượng hiện lên, bên trong như một thế giới, có cực hàn, có cực nóng, có đầy bão táp, sấm lôi …
Miêu Nghị như giả điếc không nghe thấy, hai tay tiếp tục chậm rãi đánh cờ một mình.
Đột nhiên, hắn ngước lên, nhìn thiếu nữ, âm thanh trầm ổn nói: “Ngươi muốn phá giới diện?”
Câu hỏi ngắn gọn súc tích, nhưng bao hàm đầy ý nghĩa sâu xa.
“Hì hì, ngươi đã sớm biết còn hỏi?”
Thiếu nữ bình tĩnh, lung linh từng bước đi tới bàn cờ ngồi xuống, nhìn Miêu Nghị cười nói.
Đó là một đầu tóc trắng dài, hai mắt không tròng như vô hồn, khí chất tự nhiên mà quý phái, lạnh lùng mà cao ngạo, bên trong lại có thánh khiết khí tức tản ra xung quanh, khiến nàng giống như tiên nữ từ trên trời hạ xuống nhân gian.
“Ta sẽ cản ngươi.” Miêu Nghị thần sắc trấn định bình tĩnh, đối mặt trực tiếp với thiếu nữ, hắn chỉ nhàn nhạt lạnh lùng nói một câu.
“Tốt, vậy chúng ta tới một ván cờ.” Thiếu nữ cười nói, hai mắt nàng như chiếu ra tia ánh sáng huyền diệu, chiếu vào khuôn mặt Miêu Nghị.
“Ầm!”
Huyễn quang sáng chói, thiên địa dị tượng xuất hiện xung quanh hai người.
“Ầm ầm ầm”
Bầu trời sấm sét rền vang, thiên địa xuất hiện một con mắt khổng lồ, ngước nhìn về phía hai người, như đang theo dõi hai người.
Đây là con mắt thiên địa, chứng giám vạn vật, làm chứng công bằng nhất trong thiên địa.
Xung quanh đột nhiên xuất hiện ‘vù vù’ gió xoáy, kèm theo đó, chỉ thấy trên không trung xuất hiện cái bàn cờ màu cam khổng lồ, trên bàn cờ có hơn . ô vuông khác nhau.
Hai người Miêu Nghị cùng Linh Nhiên Hồn Đế bắt đầu chơi cờ.
“Cạch cạch ------!”
“Cạch cạch ------!”
“Cạch cạch ------!”
Âm thanh xung quanh tĩnh lặng, chỉ còn tiếng ‘cạch cạch’ của hai người chơi cờ, một nữ một nam, một trắng một đen…
….
Sau cuộc chiến kinh thiên động địa, giữa nhân tộc cùng các tộc khác, Đại Thiên Giới linh khí bị phá hủy %, thiên địa dị bảo giảm hơn %...
Khắp nơi hoang tàn, xác chết chồng chất như núi, biển máu trải dài cả vùng đất.
Thiên Mệnh bị vỡ nát, bầu trời ảm đạm vô quang …
Không gian truyền tống của toàn bộ vị diện của đại thế giới bị cắt đứt, từ đó không còn ai phi thăng lên.
Sáu vị tiên đế trẻ tuổi nhất nhân loại, theo thứ tự:Tiêu Viêm Tiên Đế, Mục Trần Tiên Đế, Miêu Nghị Tiên Đế, Lâm Động Tiên Đế, Thạch Hạo Tiên Đế, Long Quân Tiên Đế.
Tiếp đó là các tộc đế khác: Ma Đế, Minh Đế, Huyết Đế, Hồn Đế, Tu La Tiên Đế...
Yêu tộc các đại đế: Hổ Đế, Quy Đế, Long Đế, Phượng Đế tứ đế chết trong cuộc chiến.
Tất cả tiên đế sau trận chiến trọng thương, rơi vào ngủ say dài dằng dẵng ở dòng thời gian trường hà mãi mãi …
Nhân loại tổn thất thảm trọng, hơn mấy trăm vạn Tiên Vương chết trong trận này, ngàn vạn Cổ Tiên khắp nơi có thể thấy xác bọn hắn.
Chỉ còn vài trăm người là may mắn sống sót.
Còn các chủng tộc xâm lược Đại Thiên Thế Giới quy mô tấn công thất bại, trọng thương nguyên khí nặng nề, nhanh chóng rút lui về vị diện riêng mình.
Nhiều truyền thừa nghịch thiên đứt gãy …
Các nơi tài nguyên, đai bí cảnh bị hủy diệt sau trận chiến.
Kỷ nguyên Tiên Đế Tranh Phong cứ thế mà kết thúc, dòng thời gian vẫn vô tình tiến đến, kỷ nguyên cánh cửa khác bắt đầu mở ra.
…
.. năm sau.
Đại Thiên Thế Giới, trải qua hơn triệu năm, linh khí, linh dược đã khôi phục lại một chút, nhưng thông đạo phi thăng của đại thế giới bị chặt đứt.
Thiên mệnh tan vỡ, linh khí không còn dồi dào như lúc trước, tại triệu năm này, không còn ai có thể đột phá thành tiên đế, cao nhất đẳng cấp là Tiên Vương nhưng chỉ lác đác mấy chỉ.
Nhân gian lưu truyền nhiều truyền thuyết về cuộc chiến kỷ nguyên đại đế tranh phong.
(end)
P/s: tác giả viết chơi, mặc dù nói không liên quan đến nội dung cốt truyện nhưng có một chút dính vào, ae nhìn xem thử