“Các ngươi quyết định thế nào?”
Minh Hạo nhìn đám nữ hỏi, nếu như các nàng muốn bỏ chạy hoặc phản kháng, hắn không ngại một lần xử hết, dù sao hắn cũng không muốn lưu lại hậu hoạn.
Đám nữ nhìn nhau, mọi người ở đây tận mắt thấy Minh Hạo một tay giết một vị Dâm Vương sơ cấp, lại nhìn hình dáng trẻ tuổi Minh Hạo, các nàng sống trong gia tộc lớn, lần đầu tiên gặp một người trẻ tuổi có thiên phú kinh khủng như vậy.
Hơn nửa, tại Minh Hạo xé quần dùng súng, các nàng chứng kiến được ‘hàng khủng’ của Minh Hạo.
Một người thiên phú kinh khủng tuyệt luân như vậy, nếu bỏ đi hay đối nghịch với hắn thì thật là bất hạnh.
Các nàng lúc này cùng suy nghĩ bằng mọi giá phải lôi kéo Minh Hạo đầu nhập gia tộc chính mình.
Một người nhảy xuống xe bay, nữ tử tóc xanh dương dài đến nách, ăn mặc bộ váy ngắn mát mẻ, đôi mắt nàng cùng một màu xanh dương như mái tóc.
Điểm đặc biệt nhất của nàng chính là khuôn mặt, từng góc cạnh hoàn hảo, lông mi dài qua kẽ mắt, nét mũi duyên dáng, tất cả đều là hoàn hảo như vậy, giống như một người con gái được bàn tay chuyên nghiệp họa sĩ vẽ ra.
Nàng tự nhiên bước đến trước mặt Minh Hạo, khom người thi lễ kiểu quý tộc, nở nụ cười xinh đẹp nói ra: “Tôn kính cường giả, thiếp xin tự giới thiệu, thiếp tên là Bùi Xuân Tình, tuổi , là đại tiểu thư của một cao cấp thượng thừa gia tộc, thiếp không biết tôn kính cường giả đây có đồng ý làm khách khanh gia tộc không? Chúng ta gia tộc mặc dù chỉ cao cấp thượng thừa gia tộc, nhưng gia tộc thiếp chủ yếu làm nghề dược sư…”
“Ngươi nói cho ta biết về phân cấp gia tộc, còn có các nghề nghiệp trên thế giới này, càng chi tiết càng tốt, ta sẽ suy nghĩ một hai.”
Minh Hạo gật đầu nói.
Bùi Xuân Tình ngẩn ra, ánh mắt quái lạ nhìn Minh Hạo như nhìn người rừng mới đi đến hiện đại, đột nhiên nhớ đến một người cao lớn cơ bắp nữ tính đi theo hắn, liền dáng vẻ trở lại bình thường, nàng nói: “Gia tộc phân chia làm các cấp như sau: sơ cấp gia tộc, trung cấp gia tộc, cao cấp gia tộc. “
“Cao hơn là: sơ cấp thượng thừa …cao cấp thượng thừa. “
“Kế đó là sơ cấp cổ tộc…cao cấp cổ tộc.”
“Về nghề nghiệp chia làm hai cái: luyện dược sư và luyện khí sư.”
“Luyện dược sư chuyên chế tạo ra đan dược như trợ phá cảnh giới, tăng sức mạnh tạm thời…”
“Luyện dược sư rất hiếm có, chỉ một số gia tộc như chúng ta mới nắm giữ luyện dược sư, còn gia tộc bình thường thì đừng hòng, hoặc mời với giá cao trở về để trấn giữ.”
“Luyện khí sư đồng dạng như luyện dược sư, nhưng chuyên về rèn luyện vũ khí.”
“Muốn làm luyện dược sư hay luyện khí sư phải nắm giữ thiên phú…”
“Những người này đi đến đâu, bất kì tông môn hay gia tộc đều hết sức lôi kéo, có thể nói bọn hắn thân phận cao quý đến không thể tả.”
“Còn có một số nghề nghiệp khác nhưng không bằng hai cái trên,: đầu bếp, thương nhân…”
Minh Hạo nghe vậy gật dầu, khi này các nữ khác rời xe bay, lần lượt đến trước mặt Minh Hạo ‘chào hàn’.
“Tôn kính cường giả, ta tên là Y Yến Yến…”
“Tôn kính cường giả, ta tên là…”
Minh Hạo phất tay chặn lại đám người chào hàng, tay chỉ vào thiếu nữ mái tóc xanh dương chào hàng đầu tiên, nói ra: “Ta chọn nàng.”
Thấy Minh Hạo quyết định, trừ mỹ nữ tóc xanh dương vui mừng, còn lại vẻ mặt ủ rũ trở về xe bay.
“Đúng rồi, cái này sử dụng ra sao, ta lần đầu tiên mới nhìn thấy.” Minh Hạo hướng về ‘xe bay’ nói.
Bùi Xuân Tình giới thiệu: “Tôn kính cường giả, cái này gọi là nô phi, là một chủng tộc đặc biệt, từ {V} có thể phun ra dâm khí để có thể di chuyển nhanh, trong người chỗ ấy [V] có thể chứa một lượng dâm khí gấp lần người thường.”
“Nữ nô? Như vậy thức ăn của nó là gì.” Minh Hạo đã xác định loại này là một chủng loài mới chưa từng gặp.
“Thức ăn của nó chính là tinh dịch của nam nhân.” Bùi Xuân Tình má trắng hồng hào nói, hiển nhiên đối với hai chữ ‘tinh dịch’ rất xấu hổ.
Minh Hạo xém bị sặc, khi này hắn rốt cuộc bó tay toàn tập, vãi cả tinh dịch làm thức ăn.
Lúc này Bùi Xuân Tình nói tiếp: “Tinh dịch phải loại thượng đẳng, nếu loại hạ đẳng hay trung đẳng thì không đủ cung cấp cho Nô Phi… Cho nên chỉ có những gia tộc, thế lực từ cao cấp thượng đẳng trở lên mới có thể nuôi được loại này.”
“Tinh dịch còn có phân cấp.”
Minh Hạo khuôn mặt hoàn toàn đen, hai tay che lại mặt, mẹ ơi, cái thế giới này rốt cuộc dị giới hay hentai vậy, hắn có chút hoài nghi cái bản nguyên kiếp trước là một tên nghiên cứu hentai thâm sâu lâu năm cho nên mới tạo ra loại như vậy kì dị tràn đầy sắc tố biến thái như vậy a…
Bùi Xuân Tình gật đầu, nói ra: “Tinh dịch đến từ đàn ông, phân chia bốn cấp: hạ cấp – trung cấp – cao cấp – siêu cấp – thánh cấp – thần cấp.”
“Nhưng đa số đàn ông ở thế giới này đều thuộc loại hạ cấp tinh dịch, còn về trung cấp đến cao cấp đã hiếm càng hiếm hơn như lá mùa thu, cho nên đừng nói gì đến siêu cấp hay thánh cấp, thậm chí thần cấp vì loại này đã tuyệt chủng hơn chục vạn năm khoảng chừng….”
Minh Hạo mặt đã đen nay còn đen hơn, vãi cả thần cấp tinh dịch, hắn lúc này mới phát hiện ra thế giới này thật kì diệu a, tinh dịch cũng phân chia đẳng cấp như vậy.
“Thế Tông, ngươi có sao không?” Tam Nương đi tới, lo lắng hỏi.
“Không sao, ta đã giải quyết mọi chuyện.” Minh Hạo quay đầu mỉm cười, vẻ mặt nghiêm túc nhìn nàng, trầm giọng nói: “Ngươi lần sau không cần làm ra hành động khờ dại như vậy, ta cảnh giới Dâm Vương sơ cấp, cùng đẳng cấp với tên kia, cho nên dù có bị đánh trúng cũng không sao.”
Minh Hạo không chút che giấu cảnh giới của mình nói ra, âm thanh rất lớn, đám người vừa nghe liền biến sắc, trong lòng một trận kinh thiên biển gầm.
Tam Nương thần sắc rung động, không những nàng, mà còn đám nữ khác, ánh mắt kinh sợ nhìn chằm chằm Minh Hạo.
Nếu nói, thì chỉ có Tam Nương là người hiểu Minh Hạo nhất, nàng nhớ mang máng ngày hôm qua kia Minh Hạo cảnh giới chỉ mới Dâm Sinh sơ cấp, hôm nay lại đột phá đến hơn hai, ba cảnh giới, đạt Dâm Vương sơ cấp, bây giờ, nàng không biết dùng từ gì để diễn tả nửa, Minh Hạo đã đạt thiên phú ngoài tầm hiểu biêt của nàng.
Đám nữ tâm tình lúc này y chang Tam Nương, bộ dáng kinh sợ, mặc dù các nàng đoán được Minh Hạo tầng tuổi này đạt đến cảnh giới cao hơn các nàng, nhưng lại không nghĩ đạt đến cảnh giới Dâm Vương…
Không ai nói chuyện, tất cả mọi người không hẹn mà nhìn Minh Hạo với ánh mắt kinh dị như nhìn quái vật.
Minh Hạo gãi gãi đầu, nhìn đám người ánh mắt kinh sợ nhìn mình có chút lo lắng, chẳng lẽ ta đáng sợ đến thế sao? Chỉ là thật thà thôi mà.
“Khặc, hiện tại thời gian không còn sớm, chúng ta nên đi nghỉ thôi.” Minh Hạo ho khan một tiếng nói.
Đám nữ giật mình lại gật đầu, sau đó dám người sắp xếp, bởi vì bọn nữ kia đều là gia tộc lớn, cho nên khi đi xa dều mang theo thức ăn, nước uống, các loại dụng cụ cắm trại đầy đủ.
Mọi người đồng ý chải ra khăn để nằm trên xa mạc, mỗi người luân phiên nhau canh gác - tiếng để đề phòng xung quanh…
...