“Xong rồi sao?" Thôn trưởng vẻ mặt ôn hòa hỏi.
“Đã xong.” Minh Hạo gật đầu, từ trong túi đồ lấy ra cái đầu gà còn chảy máu cùng khẩu súng đưa đến trước mặt lão.
Lão thôn trưởng không bận tâm tay mình dính máu me dơ bẩn, một tay cầm đầu gà, xoay qua xoay lại nhìn. Lúc sau đặt đầu gà qua một bên, kế đó đem khẩu súng cất đi dưới gầm giường.
Quay người đi tới, nhìn Minh Hạo với ánh mắt kinh dị, nói ra với vẻ khó tin: “Tốt lắm, chỉ mới tân binh đã có thể hoàn thành xuất sắc như vậy, hiện tại ta hoàn toàn tin tưởng ngươi.
Con súc sinh chết đã chết, ta cũng phải thực hiện lời hứa, có điều mong ngươi hoàn thành điều kiện cuối cùng của ta.”
“Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ, nhận được + danh vọng, + đồng, + độ hảo cảm với npc thôn trưởng Hàn Lâm.”
“Chúc mừng người chơi tăng đến cấp .”
Hệ thống thông báo vang lên, Minh Hạo liền biết chính mình lần nửa tăng cấp, sau khi giết boss xong, bởi vì âm thanh báo quá nhiều, cho nên Minh Hạo tạm tắt bớt. Hiện tại nghe bên tai hệ thống thông báo tăng level, Minh Hạo tò mò không biết bản thân mình thuộc tính cao bao nhiêu rồi, ý niệm chuyển xem thông tin nhân vật.
“Bên trong túi đồ người chơi có bộ sáo trang chưa mặc, phải hay không mặc vào?”
Nghe tiếng hệ thống, Minh Hạo trong lòng ngạc nhiên, chẳng lẽ đánh boss rớt ra? Có điều không quan tâm lắm, hắn nói: “Phải, mặc vào.”
Trong nháy mắt, Minh Hạo cảm giác mình thay đổi rõ rệt, cơ thể bỗng chốc nhẹ nhàng hơn, một luồng sức mạnh dâng trào trong cơ thể. Hắn cảm giác, một nấm tay lập tức có thể dễ dàng đánh nát tảng đá.
Quần, áo, kiếm, mũ, nhẫn, giày, trang sức đột ngột xuất hiện trên người Minh Hạo, hắn lúc trước chỉ mặc quần áo thô cùi bắp, lần này sau khi trang bị xong, kết hợp với khuôn mặt thật, quả nhiên soái trai hơn trước.
Thần Chiến chú trọng đến tính % chân thực, cho nên khuôn mặc hay giới tính, âm thanh đều thuộc mặc định (không thể thay hay chuyển đổi), ngoài đời ra sao thì trong game như vậy, trừ ra các trường hợp đặc biệt như khuyết tật hay sức khỏe yếu.
Còn vấn đề như xích mích gay gỗ đánh nhau không cần lo lắng, bởi vì (GM) do hệ thống (Ai) giám sát mọi nơi, nhất là các câu đối thoại của game thủ. Nếu trong game xuất hiện tình cảnh gây gổ hay rủ rê đánh nhau, lập tức hệ thống sẽ tự động gởi đến thông tin của người chơi đến nhân viên chính phủ, sau đó nhân viên sẽ gởi lên chính phủ, trực tiếp cho chính phủ xử lý. Để tự chính phủ can thiệp vào game lẫn đời sống thật của hai bên liên quan, nhầm ngăn cản huyết tinh xảy ra…
Minh Hạo lúc này mới kiểm tra thông tin cá nhân.
Tên nhân vật: Chịch Gái Ngàn Năm
Danh vọng:
Đẳng cấp: lv ( /)
HP: (sửa lại phần này, là + mỗi cấp nhé)
MB: (sửa lại phần này, là + mỗi cấp nhé)
Sát thương:
Phòng thủ :
Bạo kích:
Tốc độ:
May mắn:
Tiền: đồng.
Thấy thuộc tính của mình tăng lên mảng lớn, Minh Hạo khóe miệng cong lên mỉm cười, tắt đi bảng thông tin nhân vật, nhìn qua thôn trưởng nói: “Còn điều kiện gì thôn trưởng?”
Hàn Lâm nở nụ cười âm hiểm, có chút vô sỉ, đi tới bên tai Minh Hạo, nhỏ giọng nói: “Ngươi làm cho ta JJ cương lên a, sau đó để cho ta chịch một em gái, sau khi ta thỏa mãn sẽ đưa ngươi thứ ấy khặc khặc…”
“Nhiệm vụ (ẩn): Chữa trị jj thôn trưởng
Phần thưởng: + exp, +thẻ Quỷ Thần chuyển nghề nhiệm vụ”
Nói xong lão càng cười lớn, nước miếng văng tung tóe lên mặt mũi Minh Hạo.
Minh Hạo tay lau nước miếng, hai mắt bắn ra luồng sát khí bất quá rất nhanh thu lại, mỉm cười nói ra: “Nếu tôi làm được, như vậy ngài sẽ đưa ta thứ ấy?”
“Khặc khặc…” Lão nghe hắn nói mà cười lạnh, nói ra: “Không chỉ vậy, nếu ngươi thật sự làm cho JJ ta đứng lên, còn có thỏa mãn dục vọng bấy lâu nay, ta còn cho luôn ngươi chức vụ thôn trưởng, còn có một bí mật….”
Minh Hạo nghe vậy lùi vài bước, vẻ mặt đề phòng nhìn lão, chẳng lẽ lão này lên cơn hứng tình, do sinh lý yếu bây giờ muốn xxx nam nhân?
Hàn Lâm thấy Minh Hạo phản ứng, biết mình có hơi quá, cười phất tay nói: “Ngươi hiểu lầm, ta không phải là loại người đặc thù chơi gay hậu cúc nha, ta thật sự là nam nhân %.”
Minh Hạo gật đầu, không tiếp tục giỡn lão, giả vờ nói: “Đơn giản, tôi biết cách khiến ngài có thể….Chỉ là, bỏ ra cái giá rất đắt.”
“Cái gì, ngươi có thể làm ta cương?” Hàn Lâm nói với giọng kích động hỏi.
“Cái đầu gà.” Minh Hạo nói ra ba chữ, vẻ mặt bí hiểm làm người không đoán được hắn nghĩ gì.
“Cái đầu gà?” Hàn Lâm nhìn qua trên giường cái đầu gà còn chảy máu, vẻ mặt khó hiểu.
Nhăn mặt mày một chút, lão không nghĩ ra được ý nghĩa câu nói của Minh Hạo, đành nhìn Minh Hạo nói: “Ngươi nếu thật sự làm được điều kiện như ta nói, ta sẽ cho ngươi thứ ấy, kể cả chức vị thôn trưởng này.”
“Ok.” Minh Hạo gật đầu đáp ứng, đi đến cạnh giường cầm cái đầu gà, sau đó quay qua nhìn Hàn Lâm nói: “Có lọ không, hay đồ chứa?”
“Có có.” Dù sao cũng là thôn trưởng, mấy loại lật vật này vẫn phải có, Lâm Hàn rất nhanh lấy cái hủ (rượu) trống không đưa cho Minh Hạo.
Minh Hạo đem một mảng thịt đầu xé ra lỗ lớn, nhanh chóng đưa sát hủ, máu tươi như nước từ lỗ hỏng trào ra liên tục.
Mãi đến một phút sau mới vắt xong toàn bộ máu gà vào hủ, Minh Hạo vứt đầu gà khô máu xuống đất, đem cái hủ đến trước mặt Hàn Lâm, nói: “Nếu ngài muốn JJ cương hãy bôi máu gà này vào, tôi đi ra ngoài trước, còn tin hay không tùy ngài.”
Nói xong, Minh Hạo đặt hủ gà lên giường, đi ra ngoài.
Hàn Lâm ánh mắt nghi ngờ nhìn bóng lưng Minh Hạo, nhìn qua hủ máu, chốc lát lão cắn răng. “Liều, cùng lắm nếu không được thì thôi, ta cũng không mất gì.”
Lão từ lâu đã khao khát được chịch rồi, nhưng bởi vì thương tích ở mấy năm trước để lại. Thật ra, còn câu chuyện mà hắn giấu diếm Minh Hạo chưa nói ra, bởi vì chuyện này hết sức nhạy cảm.
Chính là khúc tiếp theo, sau khi chạy thoát con gà đổi lại một cánh tay cứu về một mạng, hắn cuối cùng tinh thần và cơ thể kiệt quệ, thế là ngã xuống đất.
Nhưng lần này không ngã đâu, lại ngã ngay cục đá, thế là phần dưới chim chim huynh đệ của hắn ăn ngay cục đá, lộ ra một mảng lớn da bị tróc…. Sau khi tỉnh lại, phát hiện chính mình JJ từ đó không bao giờ lên được…Hơn nửa cảm giác vô cùng đau nhức mỗi lần đi tiểu.
Vài năm trở lại đây mới giảm hẳn cơn đau nhức này.
Do dự một lúc, lão rốt cục làm ra quyết định thử “thuốc” mà Minh Hạo đưa.
…
Một lát sau Minh Hạo vào lại, nhìn lão thôn trưởng, lập tức biết ngay chính mình thành xông..
Thật ra đây là một series nhiệm vụ ẩn đặc biệt dành cho tân thủ, tất nhiên series nhiệm vụ chỉ có Minh Hạo, loại này người tạo ra game mới biết được thôi.
Hàn Lâm nở nụ cười sáng lạng, có thể thấy bên trong đôi mắt đục ngầu của lão hiện ra vui mừng khôn xiết. Thấy Minh Hạo đi vào, lão như con chó hớn hở vẫy đuôi chạy tới, hai tay nhăn nheo nắm chặc tay Minh Hạo, tựa như đồng bạn gay lâu năm không gặp, thân thiết nói ra: “Thiếu niên, ta bây giờ tin cậu. Cậu chờ một chút, ta đưa cho cậu thứ ấy.”
Nói xong Hàn Lâm đi tới sát bức tường nhà, lấy tay gõ gõ hai ba cái, từ trong bức tường một ô hình chữ nhật đột ngột thục lùi ra sau, hiện ra khoảng đen bên trong.
Minh Hạo ngạc nhiên, không nghĩ đến lão này cất giấu kỹ như vậy, may là hắn không giết lão, nếu không không biết chỗ nào mà lấy đồ vật. Giết NPC sẽ không rơi vật phẩm tại chỗ như giết quái, chỉ nhận được exp mà thôi, cho nên Minh Hạo ngay từ đầu không giết lão.
Còn vấn đề tại sao Minh Hạo có coi nhiệm vụ lẫn hướng dẫn nhưng không trực tiếp lấy đồ vật kia luôn mà phải dong dài với lão là có nguyên nhân.
Bởi vì hắn không xem mấy phần cất giấu đồ vật của NPC, dù sao nếu lấy đồ vật nhưng không hoàn thành nhiệm vụ (không được exp) mất vui rồi?
Từ trong bức tường, Hàn Lâm lấy ra một cái thẻ màu trắng. Lão lưu luyến xoa xoa thẻ trên tay một chút, sau đó thần sắc trở nên vui vẻ, đi tới đưa cho Minh Hạo cái thẻ, nói ra: “Cậu cầm lấy đi, coi như phần thưởng của ta.”
Minh Hạo nói: “Cám ơn ngài thôn trưởng.” Vừa nói, tay vừa tiếp thẻ, cùng lúc âm thanh hệ thống vang lên.
“Chúc mừng người chơi Chịch Gái Ngàn Năm nhận được [thẻ nhiệm vụ chuyển class Quỷ Thần].”