Siêu Cấp YY Hệ Thống

chương 6: siêu cấp quái vật !!! siêu cấp thiên tài !!!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chính vào lúc này đột nhiên trong đầu Minh Hạo vang lên âm thanh:

“Đing! Hoàn tất quá trình tích tụ năng lượng, kích hoạt hệ thống công năng…”

“Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được siêu cấp thể chất tinh”

“Đing! Chúc mừng chủ nhân đạt được + vé may mắn, + trái ác quỷ chấn động”

“Đing! Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến (ẩn) thu hoạch được + gien dược tề cấp A(S)”

Nghe được âm thanh quen thuộc này, Minh Hạo lập tức ngẩn người, sau đấy liền vẻ mặt mừng như điên, qua năm từ khi không nghe đến hệ thống nhấc nhở thì hắn đã quên béng luôn cái hệ thống này, bây giờ hình như hệ thống từ ‘ngủ say’ đã ‘thức tỉnh’ lại a.

Lúc này Kim Hải lão tổ mặt đã đỏ bừng, nhìn ra được hắn đã đạt tới bạo phát cảnh giới lại không thể nhẫn được nửa, hắn đứng lên ho khan một cái, sau đấy trầm giọng khàn khàn:” Xin lỗi làm các vị chờ đợi nãy giờ, thay mặt nhà họ Kim cúi đầu xin…”

Kim Hải định nói chữ ‘lỗi’ thì mắt lúc này thì đôi mắt trợn tròn lên, nhìn chằm chằm đài cao màu đen trắc thí, trong ánh mắt hiện ra không thể tin. Vì lúc này đài kiểm trắc rốt cục đã động!

Chỉ thấy Tinh lóe sáng lên, tiếp đấy là Tinh, tinh … Tinh, chưa kết thúc tại đó, nó càng lóe nhiều hơn: – – – – – … hẳn đến tròn Tinh mới dừng.

Quý khách A đang cảm thấy cuồng phim này sắp sửa kết thúc, thì bỗng nhiên nhìn thấy cảnh vậy đều mộng, tưởng rằng mình bị hoa mắt nhanh chóng lấy tay dụi dụi, nhưng ra sau khi dụi thử vài lần thì trên đài kiểm trắc vẫn hiện lên Tinh lóe sáng mù mắt hắn.

“Cái !!!” Hắn nhịn không được thô tục chửi một phát, nghĩ rằng chắc dạo này xxx gái nhiều quá nên bị ‘hoa’ nặng a?, kiểu này phải kiên chịch gái một thời gian mới được.

Nhưng lúc này vị bên cạnh khách quý B cũng giống như hắn: “A mắt ta nhìn lầm a?” tiếp theo đấy các vị bên cạnh C,D,E… khách quý đều y như nhau đều có chung câu: Nhìn nhầm à?

Cho dù lão tổ Kim, Phương,hay gia chủ Hàn,Nguyễn,Ngô đều là tưởng lầm mình bị hoa mắt a…Tất cả mọi người trong đại sảnh đều là dụi mắt một lần, thậm chí có người dụi đến lần cũng là không nguyện ý lúc này tin tưởng đến a.

Bọn hắn nhìn thấy cái gì?

Đài kiểm trắc thiên phú thế mà cùng lúc lóe sáng Tinh. Đây là Tinh a, chứ không phải Tinh hay Tinh. Nếu là nó phát ra Tinh hoặc Tinh thì mọi người còn có thể miễn cưỡng chấp nhận được, nhưng là hơn tinh a… Đây không phải là nhân loại nửa, à, cũng không phải quái vật, mà là siêu việt quái vật a.

“Tại sao cái đài kiểm trắc hơn phút không động đậy, bây giờ bỗng nhiên cái đài trắc thì này hoạt động, hơn nửa là chiếu sáng Tinh? Chẳng lẽ cái máy này thật là trục trắc vấn đề?”

Lúc này trong đại sảnh có người đầu tiên phát ra nghi vấn, người này không là ai khác chính là Hàn Thái Tú.

Nghe được Hàn Thái Tú phát ra nghi vấn, mọi người lúc này cũng tỉnh lại, có vị gia chủ Hàn gia đứng ra, liền vài vị khách quý khác cũng là gan lớn phát ra nghi vấn:” Đúng đấy, có thể do cái máy này có vấn đề a, xin mời người ra kiểm tra lại…”

“Đúng vậy, chắc có thể do cái máy này có vấn đề.”

“A ta nghĩ chắc là thế rồi, chứ từ hơn năm rồi làm gì có người thiên phú đạt Tinh!!! Nhớ lại thiên tài mạnh nhất cũng là đạt Tinh thôi… Cho dù đánh chết ta cũng không tin một người thiên phú đạt đến tinh!!!”

Lúc này bất kể nội hay ngoại họ Kim cùng họ Phương trên mặt đều hiện ra không tin tưởng, không phải là bọn hắn không muốn tin đứa con cháu này, mà là cái này đã siêu việt thế giới quan mọi người a, y như thế kỷ thứ có người nói: Tương lai con người có thể trở khám phá tất cả mọi ngõ ngách của vũ trụ, hoặc giả như trên thế giới này có ma quỷ các loại…

Nếu ngươi nghe vậy tin không? Câu trả lời chắc chắn là: Không!

Cái tương lai con người có thể khám phá vũ trụ, đây là điên! Vì sao? Bởi vì không ai có khả năng làm được! Ai biết được vũ trụ rộng lớn bao nhiêu? Ai có thể phán đoán chính xác được khi nào con người mới có thể khám phá được vũ trụ bộ mặt thật? Phải biết trái đất chỉ là trong hàng ngàn tỷ tỷ tỷ tỷ hạt cát vũ trụ mà thôi, mà vũ trụ này thì giống như là đại dương rộng mênh mông vô bờ vậy, muốn một cái hạt cát nhỏ khám phá được hết đại dương trong đấy …Đây là mơ mộng hão huyền đi!

Còn về ma quỷ… bằng chứng đâu!? Không có bằng chứng mà muốn người ta tin à? Buồn cười!

Thậm chí người nói câu đó sẽ bị người khác cho là tên thần kinh, tin thứ nhảm nhí không có thật ….

Lúc này tất cả mọi người ở đây, bao gồm cha, mẹ, chú dì, bác cô, nội, ngoại gia tộc Kim cùng Phương gia … tất cả trên mặt đều viết hai chữ không tin.

Kim Hải nghe được mọi người đặt nghi vấn cũng tỉnh táo lại, sau đấy lớn tiếng nói với người phía sau:”Ngươi đi kêu vị đại sư cơ giới tốt nhất ra đây kiểm tra”

“Vâng lão tổ!” Vị trung niên đứng sau bảo vệ lão tổ nghe vậy đáp, sau đấy đi vào trong kêu ra vị đại sự.

Lần này để chắc ăn, lão tổ Kim Hải liền là kêu hơn người đến.

Lúc này hơn vị đầu tóc bạc phơ mặt mũi hồng hồng từ phía sau đi ra, bọn hắn trên tay cầm cái vali chứa đồ hành nghề, chầm chậm đi đến đài kiểm trắc thiên phú đặt giữa trung tâm đại sảnh bắt đầu lần lượt kiểm tra toàn diện.

“Phần đầu ổn, khay ổn, cơ nhiệt ổn, phần cứng ổn, bộ mạch ổn…”

Sau phút kiểm tra kỹ lưỡng hơn lần trước nhiều, vị đại sư cơ giới cùng nhau bàn bạc đưa ra ý kiến nhất trí: Hoàn toàn bình thường, không có vấn đề gì.

Sau đấy một vị đại sư cơ giới đứng ra xác nhận chuyện này: ”Thưa lão tổ, trải qua chúng ta vài lần kiểm tra có thể xác nhận được cái đài này thật sự là % hoạt động bình thường” Trong giọng nói của vị đại sư già này cũng là vô cùng không tin tưởng, nhưng bọn hắn không thể phủ nhận sự thật.

Nghe được vị lão sư già này xác nhận, Kim Hải trong lòng là kinh hỉ, đại kinh hỉ, đến nổi lúc này mặt lão đã đỏ một mảnh, cả thân thể run rẩy bẩy, sau đấy có thể do ‘hạnh phúc’ đến quá nhánh mà ngất xỉu.

“A lão tổ không sao chứ!” Người nhà họ Kim thấy lão tổ bỗng nhiên ngất xỉu liền hoảng hốt.

Cũng may chỉ là ngất xỉu vài giây liền tỉnh lại. Sau đấy không để ý hình tượng chạy đến bên người Minh Hạo ý là phải bảo vệ hắn cho bằng được.

Thấy tình cảnh này mọi người ở đại sảnh lần này là đều trợn tròn, sau đấy đại sảnh liền yên tĩnh đến cực điểm, không có tiếng bàn tán, không có lời chế nhạo…

Hơn ánh mắt đều đổ dồn vào thân ảnh bé nhỏ đứng ngay giữa trung tâm đại sảnh, trong ánh mắt những người này có thể thấy được nhiều loại cảm xúc khác nhau: có ghen tỵ, có tự hào, có không thể tin, có thán phục, có buồn bã, có mơ mộng…

Riêng là trong đấy có hơn vị ánh mắt âm trầm vô cùng lạnh lẽo, thậm chí trong ánh mắt bọn hắn đều có thể nhìn ra vô tận sát cơ đang nhảy lên trong mắt bọn hắn. Hiển nhiên tất cả những người này đều có ý nghĩ ‘bóp nát khi còn trong trứng’.

Nhưng không ai dám ra tay cả, vì nếu ra tay thì đồng nghĩa với việc tuyên chiến. Cho nên bọn hắn đành giấu sát ý trong lòng, chờ thời cơ tốt…

Phương Tuyết lúc này mặt đã chảy đầy nước mắt, diễn biến quá nhánh làm nàng không theo kịp, lúc này trong lòng là một mảnh tự hào cùng hạnh phúc, thầm nghĩ không hổ là con của lão nương a.

Kim Long cha Kim Minh Hạo giờ phút này mặt mày uy nghiêm cùng binh tĩnh còn đâu, khắp cả khuôn mặt lúc này là một mảnh vui mừng… Có thể hiểu được kinh hỉ a…

Nhà họ Kim cùng Phương cũng là thay đổi độ, lúc trước là một mảnh ‘tức giận’ muốn lọc xương ăn thịt người, nhưng bây giờ thay vào là một mảnh vui mừng, thậm chí bắt đầu có người hô to tên:” Minh Hạo! Minh Hạo! “ hoặc là các thiếu nữ mắt “Em yêu anh Minh Hạo!!!” …

Kim Hải ho khan một tiếng, sau đấy cao giọng nói:” Cám ơn các vị đã đến tham dự lễ trưởng thành của cháu ta, chúng ta nhà họ Kim chân thành cám ơn các vị đã bỏ thời gian đến đây…” Đây là ý đuổi khách trắng trợn a, nhưng không ai nói ra.

Sau đấy các vị đang ngồi xem diễn biến khách quý cũng là kịp phản ứng, liền là đứng lên nói vài lời khách sáo chúc mừng nhà họ Kim sinh ra bảo vật…

Rồi nhanh chóng tự thân mình mõi người đưa lên phần mình quà tặng chấp tay cáo biệt.

Tin tức lớn! tin tức lớn! Nhà họ kim sinh ra một siêu cấp thiên tài, à không, siêu cấp quái vật mới chính xác!!! phải báo cho cấp trên biết!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio