Một cảnh tượng kinh hoàng xảy ra ngay phía trong Linh Thứu Cung. Từng bang phái ngay giữa nơi này chém giết lẫn nhau giành lấy sự sống của mình. Ngô Minh cũng không phải tự nhiên mà đưa ra đề nghị kỳ hoặc như thế này, hắn chính là muốn để cho bọn họ nội bộ tự có chia rẽ.
Nhóm người này sở vĩ có thể làm tới bước này là bởi bọn họ đoàn kết với nhau, bọn họ có chung một kẻ thù. Ngô Minh không muốn đều này, thứ hắn cần là thuộc hạ cần người nghe lệnh hắn chứ không cần một đám người đoàn kết với nhau chống lại mình. Ngô Minh muốn phá vỡ mối quan hệ này bằng mệnh lệnh vừa nêu ra.
Thử nghĩ nếu kẻ hôm trước muốn giết người hôm sau ngươi có muốn hợp tác với hắn, đều này hoàn toàn không có khả năng. Cuộc chém giết ngày hôm nay sẽ phân hóa đi tình cảm giữa động đảo. Cuộc chém giết kết thúc với sự hủy diệt hoàn toàn của hai đảo là An Thiên và Cự Ngô. Hai đảo này được Ngô Minh quăng ra làm phần thưởng cho hai người đầu tiên giết Trác Bất Phàm. Sau đó Ngô Minh đuổi tất cả mọi người ra khỏi Phiêu Miểu Phong.
Cách làm của Thiên Sơn Đồng Lão trước đây rất hợp ý của Ngô Minh. Hắn không phải loại người lấy đức phục tài như Hư Trúc, sẽ không có việc hắn đi giải Sinh Tử Phù cho những người này. Sinh Tử Phù vẫn sẽ là thứ hắn dùng để uy hiếp tất cả mọi người. Tác dụng của thứ này đã được Thiên Sơn Đồng Lão khẳng định, bằng chứng là mấy chục năm nay vẫn đế chế mà Thiên Sơn Đồng Lão tạo dựng vẫn còn sống.
Lấy bạo lực áp chế quần hùng tuy không phải là cách tốt nhất nhưng nó cũng là cách. Kẻ không có đức thì phải dùng bạo quyền để chế phục người khác. Đức Ngô Minh không có được thứ này, thứ hắn có chỉ là sức mạnh là thực lực cường đại của bản thân. Người ta thường nói đế chế xây bằng cường quyền thường sẽ bị dập tắt bởi cường quyền nhưng họ đều quên một thứ là những kẻ bị đánh bại đó điều có một điểm chung. Họ là con người có lúc già yếu đi, khi họ mạnh nhất không ai có thể đánh bại họ nhưng khi họ già yếu thứ sức mạnh áp đảo không còn dẫn tới thất bại. Ngô Minh không như vậy, hắn có thứ để duy trì lợi thế của mình. Từ khi thấy tận mắt Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công Ngô Minh đã biết cuộc đời mình sẽ còn đi rất xa rất dài.
Trong tương lai cũng chẳng biết Ngô Minh có là một người tốt hay không nhưng lúc này hắn đã lựa chọn làm một kẻ xấu. Đinh Xuân Thu lúc trước nói rất đúng, một kẻ tốt trở thành kẻ xấu rất dể dàng nhưng ai có thể đi ngược lại con đường đó. Ngô Minh từ một kẻ trói gà không chặt đã trở thành một tên giết người không chớp mắt, dù là mục đích gì thì hắn cũng đã thay đổi.
Ngô Minh sau khi kể rõ mọi việc lại cho mọi người trong Linh Thứu Cung thì săp xếp lại chín bộ Cửu Trùng Thiên của Linh Thứu Cung. Theo đó hai bộ đã hoàn toàn bị tiêu diệt hắn cũng không muốn lập lại, hiện giờ nhân lực cũng không đủ. Theo đó nhờ vào số tài nguyên mà bọn người Ô Lão Đại cóng nạp Ngô Minh lần nữa xây dựng lại Phiêu Miễu Phong. Bảy bộ còn lại vẫn được giữ nguyên nhưng Ngô Minh đổi chúng thành một cái tên dễ nhớ hơn là “ một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy” những từ tiếng Việt này nhóm nữ tử kia hoàn toàn không hiểu nhưng cũng nghe theo Ngô Minh phân phó. Theo đó mà chia ra hoạt động như củ.
Bộ máy của Linh Thứu Cung chủ yếu là tạo thế lực kiểm soát động đảo, nó không khác một quốc gia là mấy với Ngô Minh là kẻ vua của cả bộ máy này.
Ngô Minh tiếp tới đó cho người đi về Cô Tô đón hai nữ nhân của mình tới nơi này sinh sống. Sống mấy chục năm ở vùng sông nước trước phong cảnh thế này Ngô Minh cũng cảm thấy thích thú. Hơn nữa hắn còn muốn nữ nhân mình luyện Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công. Thứ võ công này lợi ích không thể nghi ngờ, hắn cũng không muốn mình một người cô độc mấy trăm năm. Theo bí kíp ghi lại thì môn võ công này có tới lần trùng sinh sẽ là năm tuổi thọ nếu không có gì xảy ra. Nhưng đó vẫn chưa phải là giới hạn mà Ngô Minh tin tưởng. Với nhưng gì Ngô Minh có được hắn có một tia hy vọng có thể tìm ra một cách cải tiến môn kỳ công này thành một thứ có thể khiến con người ta trường sinh bất tử.
Cách cải lão hoàn đồng trong Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công này ghi chép có thiếu sót. Đơn giản người bình thường đọc qua sẽ không hiểu thứ bên trong viết là gì chứ nói gì tới thiếu sót bên trong nhưng nên nhớ Ngô Minh là người đã chân chính cải lão hoàn đồng. Hắn biết rõ quá trình đó cần thứ gì và sẽ như thế nào nên qua những thứ này Ngô Minh có tự tin cải tiến nó tốt hơn.
Ngồi trong phòng Ngô Minh được hai người Mai Kiếm cùng Trúc Kiếm hầu hạ mọi thứ. Từ nhỏ Ngô Minh cũng đã quen với việc này nên vô cùng hài lòng.
“ Chủ nhân người thức rồi.”
“ Ta nói rồi, gọi ta là công tử. Cái từ chủ nhân này nghe quá nặng nề, ngài nào cũng gặp mặt cứ như vậy rất có khoảng cách.”
“ Vâng công tử.”
“ Các ngươi chuẩn bị thức ăn đi, ta ăn xong còn có thứ muốn hai ngươi giúp.”
Ngô Minh sau đó ăn uống một chút rồi cùng hai người họ đi xuống phía dưới thạch thất của Linh Thứu Cung. Tới trước cửa thạch thất cả Mai Kiếm cùng Trúc Kiếm dừng lại nói ra.
“ Công tử đây chính là thạch thất mà công tử muốn tìm, chỗ này chúng đệ tử không dám bước vào.”
“ Các ngươi cùng đi vào đi, ta là chủ nguyên tắc đều là phục vụ cho ta mà thôi, có sự cho phép của ta các ngươi được quyền đi vào.”
“ Vâng công tử.”
Đi vào bên trong Ngô Minh nhìn lên phía trên đều là những bức họa ghi chép võ công. Ngô Minh nhanh chóng dặn dò cả hai người Mai Kiếm cùng Trúc Kiếm.
“ Hai người các ngươi hiện tại không nên nhìn những thứ này, ta trước tiên giúp các ngươi bổ sung chút chân khí tránh bị nó tổn thương rồi mới bắt đầu luyện những thứ trong động này được.”
“ Công tử không cần đâu, không thể vì chúng tôi mà hao tổn chân khí của công tử được.”
“ Cái này không phải vì các ngươi, là thuộc hạ của ta cũng phải có chút bản lĩnh mới được.”
Ngô Minh nói ra sau đó nắm lấy hai bàn tay của hai người vận chuyển chân khí giúp cả hai đả thông kinh mạch tăng cường nội lực. Bọn họ là thuộc hạ của Ngô Minh nên không có chuyện hắn phải đi cứu giúp bọn họ được vì vậy bản lĩnh cũng không thể quá yếu đuối. Thuộc hạ chính là để phục vụ mình, ngay cả Ngữ Yên hay Uyển Thanh Ngô Minh cũng đã dần cảm thấy không thể mọi lúc đi bảo vệ các nàng. Hai người họ đã là quá đủ nói chi thêm cả trăm nữ nhân ở đây. Việc tăng thực lực cho bọn họ cũng là điều đương nhiên.
Ngô Minh sau này còn muốn phân loại các loại võ công mình học được rồi tùy theo chức vụ phân phó từng người luyện tập để tự gia tăng thực lực của mình. Sau khi cả hai người Mai Kiếm cùng Trúc Kiếm được Ngô Minh trợ giúp liên tục tạ ân Ngô Minh hai mắt cũng đã cảm động tới đỏ lên. Theo lời Ngô Minh cả hai theo những bức vẽ trên tường mà luyện tập võ công.
Ngô Minh không quan tâm tới những thứ bên trên mà đi vòng quanh tìm kiếm căn phòng mà trước lúc chết Thiên Sơn Đồng Lão đã nói qua. Hắn cũng không có hỏi hai người Mai Kiếm vì họ cũng là lần đầu tiên đi vào, cả cái Linh Thứu Cung này chắc cũng chẳng ai biết về sự tồn tại của căn mật thất đó.
“ Đều là đá tảng rõ cũng không thể nhận ra chỗ nào rỗng, muốn tìm ra chỗ mật thất xem ra tốn thời gian.”
Ngô Minh học theo những thứ hắn từng thấy đi rõ quanh các vách tường tìm nơi có âm thanh khác biệt phát ra. Nơi có mật thất chắc chắn sẽ là một nơi rỗng sẽ phát ra âm thanh khác với những nơi còn lại nhưng sau khi tìm xung quanh Ngô Minh phát hiện toàn bộ điều là đá tảng cực dày không thể biết nơi nào là nơi mật thất kia ẩn trốn.
“ Keng”
Ngô Minh trong lúc tìm kiếm đánh rơi một chiếc bình xuống mặt đất khiến nó vỡ ra thành mảnh vụn. Nhìn bề ngoài không có gì bất thường nhưng Ngô Minh lại nhận ra điều đặc biệt từ việc này.
“ Là bên dưới, dưới này còn có tầng hầm?”
Ngô Minh sau khi nghe được tiếng vang từ lòng đất phát ra đã phát hiện bên dưới này mới thật sự là thứ hắn đang tìm kiếm.
“ Lại giấu ở phía dưới, cái này đúng là thách đố người khác nếu không nhờ cái bình này mình còn định phá nát mấy vách núi xung quanh tìm mật thất rồi.”
Ngô Minh vui mừng sau đó đuổi hai người Mai Kiếm ra ngoài. Sau khi xác định được vị trí mỏng nhất của sàn nhà Ngô Minh một Kim Cương Quyền đánh thẳng xuống dưới làm cả sàn nhà run lắc rồi nứt ra. Ngay lúc này nó mới lộ ra bên người là một căn phòng tối ôm phủ bủi dày đặt. Ngô Minh dùng dị năng khởi phát một ngọn lửa ngay tay trái mình đi xuống phía dưới ở bên dưới cuối cùng chỉ tìm được một cái rương cùng một bức ảnh lớn treo bên trong. Theo chữ bên trong thì đây chính là di ảnh của Tiêu Dao Tử.
Ngô Minh quỳ lại một cái sau đó lấy đi chiếc rương rồi lấp lại miệng hố. Hắn dù sao có có một sự kính trọng đối với Tiêu Dao Tử, con người này tuy chỉ nghe qua lời kể nhưng những thứ mà ông để lại thứ nào cũng trân quý, là châu báu trong châu báu. Đủ để thấy được Tiêu Dao Tử là một người tài lược như thế nào.
Cũng ngay lúc này suy nghĩ trong đầu của Ngô Minh càng trở nên mãnh liệt hơn. Tiêu Dao Tử theo lời kể hơn năm trước đã là một người đỉnh cao trong thiên hạ luyện tới Âm Dương Cảnh có thể gọi là vô địch vậy sao lạ có thể mất tích kỳ bí như vậy. Khả năng chết già của ông ta là không có, nên nhớ Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn là ai sáng tạo ra. Khả năng bị người khác giết càng thấp hơn, ai có thể đã thương một kẻ đã đứng trên đỉnh cao của võ học như vậy. Theo những gì Thiên Sơn Đồng Lão cùng Vô Nhai Tử kể lại Ngô Minh có thể thấy được dù là hắn hiện tại cũng không phải đối thủ của Tiêu Dao Tử vậy lý do vì sao ông ấy lại biến mất. Tất cả dường như chứa trong chiếc hộp mà Ngô Minh đang ôm trên người còn cả bí mật về chiếc hình xăm kỳ lạ kia, Ngô Minh sắp tìm ra lời giải cho toàn bộ những thắc mắc của mình bấy lâu nay.