Phòng thay đồ của U Việt Nam lúc này mang theo không khí hào hứng vì kết quả hiệp một. Tí vừa dùng bình xịt lạnh vừa hát:
- Cuộc đời vẫn đẹp sao tình yên vẫn đẹp sao...
Tín sớm đã cởi phăng hai chiếc giày cho thoải mái, cười chọc ghẹo:
- Bồ mày không đi xem mà vẫn còn yêu đời quá ha.
- Kệ tao, không đi xem càng hay, mấy em Hàn cũng đẹp vê lờ. Tao chỉ lướt mắt qua thôi mà đã thấy vài em xinh
Tèo bĩu môi:
- Toàn hàng fake mày ơi, gái Việt Nam vẫn là xinh nhất. Như em Hiền của tao nè, xinh khỏi phải nói, hôm nay ẻm còn bày đặt nhí nhảnh cột tóc hai đuôi.
Thái hết hồn hỏi:
- Gì, vậy mà mày cũng thấy được luôn hả.
Tí nói luôn:
- Mắt nó là mắt cọp mà, nhìn gái là nhanh lắm. Mà công nhận mày nói đúng thật, mấy em Hàn nhìn thì đẹp mà cứ giả giả thế nào. Thôi thì ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục vẫn là...cái ao..
Đội trưởng Minh Hiếu ngồi bên cạnh giơ ngón cái ra:
- Anh công nhận bốn đứa lỳ thiệt, giờ này còn sức mà nói giỡn nữa. Anh đuối như trái chuối rồi.
Trung vệ đứng cạnh Tín là Đinh Tiến ngồi phệt một cái cạnh đội trưởng lắc đầu:
- Mấy đứa này cứ thấy gái là hăng à. Tuổi bẻ gãy sừng trâu mà. Tụi Hàn đá rắn quá, Tín không đau hả em
Nhìn lại mới thấy bàn chân Tín sưng lên một cục, hắn xịt thuốc rồi quấn băng lại, sảng khoái nói:
- Nhiêu đây nhầm nhò gì anh. Nhớ khi xưa bán vé số một mình thằng này đi khắp đất Sài Gòn.
- Quá dữ, còn Tí - Hiếu đưa mắt sang hỏi.
Tí vỗ cái đét vào đùi mình nói:
- Còn nguyên xi anh ơi, thằng Tí này đã từng bỏ nhà đi phượt từ Cà Mau ra tận Sài Gòn thì ngáng gì ba cái thằng Hàn Quốc. Cặp giò này còn chơi được.
Thái chọt vào:
- Mày có giỏi thì vỗ vào bắp vế chân trái kìa.
Chỗ đó đúng là bị hậu vệ của đối phương đạp một cái, sau đó mấy phút cuối hiệp một Tí phải đi cà nhắc chứ không chạy nổi, ban nãy Tí đã xịt nhiều thuốc mới thấy đỡ đau, bây giờ bị Thái vạch mặt nên cố nói cứng:
- Sợ gì, chỗ này sao bằng lúc nhỏ bị bò đá.
- Ha ha ha ha - Cả đội cười lớn.
HLV Park và ban huấn luyện từ ngoài cửa đi vào thấy không khí vụi vẻ thế này thì rất yên tâm, thầy Park động viên:
- Các bạn, trận đấu chỉ còn phút quyết định này thôi, tỉ số hiện giờ là - nghiên về phía chúng ta nhưng nên nhớ đây không phải là tỉ số an toàn. Mọi người phải cố gắng bằng hai trăm phần trăm sức mạnh của mình. Phải thật cẩn thận trong từng pha bóng. Các em đã làm rất tốt rồi. Quyết thắng.
Cả đội đồng thanh hô vang khẩu hiệu:
- Viêt Nam vô địch.
...
Hiệp hai bắt đầu, HLV U Hàn Quốc thay một cầu thủ ở tuyến tiền vệ, hòng bổ trợ hàng công vì người vào thay chính là một tiền vệ tấn công. Coi như lần này ông Kim Hag Bum đã chuẩn bị đầy đủ bài vở. Hiệp hai U Hàn Quốc sẽ tấn công toàn diện.
"Ngay khi bóng vừa lăn thì U Hàn Quốc đã tăng tốc độ của trận đấu, có vẻ như ông Kim đã đổi sang sử dụng --."
"Hiệp hai này hai bên đổi sân, U Việt Nam sẽ bảo vệ phần sân bên phải còn U Hàn Quốc thì bảo về sân bên trái"
Trong phòng họp của U Hàn Quốc vài phút trước, một số nghiên cứu được ban huấn luyện của U Hàn Quốc cấp tốc đưa ra:
- Thứ nhất là nên tập trung cánh phải là chủ yếu vì cánh phải yếu hơn cánh trái. Nhìn đội hình kim cương của ông Park, cánh trái có gã "trung vệ thép" số này và gã số biệt hiệu "người không phổi" là hai người rất khó chơi, nên hạn chế giữ bóng và đối mặt với hai gã này.
- Ông Park đã đổi số áo, trận bán kết cả hai cầu thủ này đều mang áo số khác nhưng chúng ta có thể nhận ra đặc điểm chính là thể hình bọn họ tốt hơn hẳn phần còn lại. Như cầu thủ số trung vệ thép tuy thân thể đồ sộ nhưng toàn là cơ bắp mà lại cao đến tận mét . Nhưng nhược điểm có lẽ là vẫn chưa thích ứng lắm với vị trí nên đôi lúc rời vị trí cần thiết.
- Người số thì cao đến mét gần một mét chín nhưng lại có tốc độ quá nhanh, rất may mắn ông Park xếp hắn đá cánh trái chứ không phải tiền đạo mục tiêu. Điểm yếu là ham bóng, rất thích chạy bọc vào trong và đảo cánh bất ngờ. Mà đó cũng là điểm mạnh của cậu ta.
- Nói chung là chúng ta sẽ vờ tấn công cánh trái xong rồi đảo cánh, tập trung đào khoét cánh phải. Hoặc có thể dẫn dụ bọn họ đảo cánh xong chúng ta có thể thọc vào giữa và sút xa.
- Nói về cậu tiền đạo này thì thật sự rất khó đối phó, bây giờ tôi tạm thời thay vào Won Du Jae đảm nhiệm vai trò đeo bám và đánh chặn từ xa. Cậu cũng có nhiệm vụ tấn công/
...
Trở lại trận đấu, y như chiến thuật được đề ra, U Hàn Quốc ồ ạt tràn lên cánh trái của Tí, áp dụng chiến thuật chọc khe dài xuống tuyến trên xong trả về.
Tí rất khôn khéo bám theo dai dẳng lại thêm có Tín bọc lót phía sau nên U Hàn Quốc công phá nhiều lần nhưng vẫn bất lực.
Phút thứ ,
"U Hàn Quốc đang có bóng, lại là một pha lên bóng ở cánh trái, Tí và Tín đã vào vị trí để ngăn chặn. Ồ là một đường chuyền về cho tuyến sau"
"Hậu vệ U Hàn Quốc là số Lee Sang Min lên tham gia tấn công, anh lại chuyền về, ồ tuyến sau thực hiện đường chuyền vượt tuyến qua cánh phải đang trống rỗng"
"Tiền vệ vào thay người là Won Du Jae đón được bóng, thực hiện đường tạt bóng sệt vào khu vực mét , nguy hiểm quá. VÀOOO. Tiền đạo số Jeong đã thực hiện pha sửa lòng cận thành, Thái tuy đã người hết cỡ nhưng bóng bay quá hiểm hóc. Hai đều"
Won Du Jae là một trong số nhân tài của U Hàn Quốc, định giá của cầu thủ tuổi này là một triệu mốt đô la trên thị trường chuyển nhượng, ngay cả trong game Fifa mà Tèo chơi cũng có tên luôn là đủ hiểu giá trị của cầu thủ này.
Cao m, với tốc độ và khả năng rê dắt bóng kỹ thuật, trong tương lai nếu được đào tạo có thể xuất ngoại như người đàn anh Son Heung Min.
Quan trọng nhất là Won Du Jae đá được cả công lẫn thủ, là mẫu tiền vệ toàn diện, cũng chính là con át chủ bài của HLV Kim bên phía Hàn Quốc.
Won Du Jae sau khi ghi bàn thì chạy thẳng qua bên phía khán đài Hàn Quốc, cả người quỳ xuống giơ hay tay lên trời ăn mừng. Một bàn thắng quá quý giá trong thời điểm then chốt này. Trận đấu trở lại vạch xuất phát.
U Việt Nam nhận được chỉ thị bên ngoài của HLV Park là đá chậm lại, đồng thời ông cũng rút tiền đạo đứng cạnh Tèo ra, thay vào một tiền vệ hỗ trợ cho tuyến giữa.
Vậy là bây giờ U Việt Nam sẽ đá với đội hình phòng thủ, hai cánh của viên kim cương hạ xuống để tạo thành dàn phòng thủ hậu vệ, tuyến giữa do có thêm một người nên bây giờ là trung vệ và Tèo chính là tiền đạo duy nhất. Kiểu phòng thủ xe buýt hai tầng.
Lần này ông Park quả thật không dám mạo hiểm, một kết quả hoà trong hiệp hai có thể kéo đến hiệp phụ.
Bên phía U Hàn Quốc, người bạn đồng hương của ông mỉm cười, điều này đã nằm trong dự tính, ông lập tức kêu trợ lý và thêm một cầu thủ ra sân, người vào sân là một tiền đạo, số Oh Seun, cũng là con át chủ bài thứ hai của ông.
"Jeong được thay ra nghỉ, nhiệm vụ của anh đã hết trong trận đấu lần này, một tiền đạo thay bằng một tiền đạo mới, ông Kim lúc này đang muốn chơi khô máu với đội Việt Nam đây mà"
"Quả thật là vậy, một sự thay đổi người chiến lược khi số của U Hàn Quốc đã thấm mệt, ra sân lúc này là hợp lý"
"Trận đấu hôm nay đúng là một sự giao đấu của chiến thuật của hai vị huấn luyện viên, không những cầu thủ trên sân mà toàn bộ ban huấn luyện của cả hai bên cũng đang so kè với nhau từng ly từng tí"
Nhìn qua bên phía Hàn Quốc, ban huấn luyện gồm các trợ lý liên tục hoạt động, người ra kẻ vào chỉ đạo cầu thủ trên sân, truyền đạt lại ý chỉ của huấn luyện viên.
Bên U Việt Nam không hề thua kém, hai trợ lý của thầy Park làm việc liên tục, vừa phải thông dịch, vừa phải hò hét vào sân chỉ đạo cầu thủ. Thành Công là cầu thủ được thay vào ở tuyến trung vệ, trước khi ra sân được chú Cường nhét vào tay một mảnh giấy, Công đọc nhanh xong vứt đi.
Mảnh giấy nhỏ đó được ghi sơ đồ chiến thuật sẽ được áp dụng khi anh vào sân, y hệt như trong trận chung kết Seagame mà chúng ta đã chiến thắng.
Đội ngũ y tế của cả hai bên Việt Nam và Hàn Quốc liên tục vận động hết công suất, gần như cứ mấy phút là phải chạy đi săn sóc cho một cầu thủ mà tốc độ chăm sóc chỉ là vài giây, cứ như là đội ngũ thay bánh trong những cuộc đua công thức một.
Tèo đứng vj trí cao nhất thấy đồng đội di chuyển là biết hắn phải mang trọng trách cực lớn. Hắn biết là thầy muốn an toàn. Nhưng trong một phút giây khó ai phát hiện, Tèo nhìn ra đường biên thì thấy thầy làm nhanh một động tác tay, giơ lên năm ngón tay xong nhanh chóng rụt về. Hắn nhìn sâu vào mắt thầy một lúc thì sực hiểu ý đồ, hắn biết tính thầy rất nóng mà cũng rất tham vọng, ông không bao giờ bằng lòng với một kết quả hoà.
Nếu ai trước mặt ông Park mà nói kiểu "Ùi, trận này đá cho vui thầy ơi, dù sao cũng vào vòng trong rồi, hoà là được" thì sẽ bị ông mắng té tát. Trong từ điển của ông Park không hề có chữ nào là "đá cho vui" hay "hoà là được".
Tèo mỉm cười, thầy đúng là hợp gu mình. Hoà thế éo nào mà hoà bóng đá mà. Tiến công anh em ơi.