Tí ôm bóng đến giữa sân đặt xuống, không khí lúc này trên sân đã được đẩy lên cao độ. Sát khi phát ra từ phần sân APFC làm người ta rợn cả người, trên môi mỗi người đều toát lên một nụ cười chứa đựng dao búa.
Bên ngoài sân, Tèo đã trở về sau khi nạp đủ năng lượng. Huấn luyện viên Dominik trách móc:
- Cậu không sao chứ? Ban nãy cậu biến đâu mất, bác sỹ vào không thấy nên chạy ra báo, tôi đã sai toàn đội dự bị đi kiếm cậu đó.
Tèo gãi đầu:
- Dạ em bị trúng thực, chạy về phòng giải quyết cái là hết rồi. Thấy thay em vào đi.
Ông Dominik nghi ngờ nhìn Tèo nhưng không nói nhiều, phất tay ra hiệu cho Khôi tới thay người. Lúc Tèo ra thì đã có một cầu thủ vào thay Tèo, bây giờ lại phải thay ra. Cũng may đây chính là trận giao hữu, theo luật thì hai đội được phép thay người thoải mái, bao nhiêu lần và bao nhiêu cầu thủ cũng được.
Tèo chạy vào sân, thấy không khí có vẻ hắc ám bèn đi đến gần Tín hỏi nhỏ:
- Ê chuyện gì vậy mày.
Tín trả lời cộc lốc:
- Biết sau đi, giờ mày khoẻ chưa.
- Ngon lành.
Tín nói luôn:
- Giở bài mới tập luôn, cho tụi U này biết mặt.
Tèo sửng sốt nhưng cũng gật đầu, nghĩ thầm:
- Má! Sao sung vậy.
Nhìn qua trái phải trước sau, thấy đồng đội mình cùng một bộ dáng như lâm đại địch, như nhìn thấy kẻ thù giết cha, Tèo khó hiểu nghĩ: "Bà mẹ, sao mới có mấy phút mà tụi này biến đổi vậy trời. Có chuyện gì vậy?"
Bên ngoài sân, như cảm nhận được gì, ông Trezeguez quắc một học trò đang ngồi trên ghế dự bị hỏi nhỏ:
- Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Sao bên APFC lại mặt mũi hầm hầm, như sắp ra chiến trường?
Cậu học trò đương nhiên là không hiểu ất giáp gì, đành trả lời cho qua chuyện:
- Em nghĩ là APFC thua nên tức.
- Ừm, có lẽ là vậy.
Bóng lăn, Tí chuyền ngay về cho Tín, Tín không suy nghĩ gì chuyền ngay cho Tèo đang đứng chếch phía trên. Như chiến thuật đã tập, Tèo đỡ bóng bằng gót kỹ thuật, bóng tâng qua đầu cầu thủ U đang lao tới, sau đó Tèo lách người vượt qua, không chút chần chờ chuyền xỏ háng trung vệ APFC vào giữa sân bên U. Tí ở đâu không biết đã có mặt nhận lấy bóng, lại nghe tiếng quát tháo bên phía đối phương:
- Khép vào, coi chừng nó sút xa. Một đứa lên, bọc lót phía sau.
Tí cười nửa miệng, vừa nhận bóng thì lại dùng má ngoài hất mạnh một cái, bóng nảy lên văng qua biên phải cho Tèo. Tèo kịp thời đón bóng, hậu vệ U lại xông lên, Tèo lập tức đánh gót ngược về cho Tín phía sau.
Tín nhận bóng, tiếp tục chuyền ngắn cho đồng đội gần đó. Đồng đội Tín đã quen với lối đá này, biết giờ là lúc lật cánh nên tiếp tục chuyền ngắn một chạm, bóng luân chuyển qua cánh trái rồi đi thẳng dọc xuống đường biên trái. Tí đón bóng, chuyền nhanh cho Tèo. Tèo xuất hiện, nhận bóng từ Tí, lách qua một nhịp để né cú chuồi của hậu vệ U, sau đó lại chuyền qua cho Tín.
Một loạt chuyền qua lại liên tục đã làm náo loạn đội hình U, hai hậu vệ đang chạy tới cản phá Tín thì tông vào nhau ngã ra đất. Tín đứng trước vòng m , vung chân bốp một cái. Hai hậu vệ nhảy lên cản phá thì thấy bóng chỉ đi sệt chếch qua trái khung thành.
- LÀ CHUYỀN, bị hố rồi!!! - Thủ môn U hét lên, vội lao ra nhưng đã không còn kịp.
Tèo nhận bóng, bình tĩnh đảo chân lách qua thủ môn đang nhào người tới mình, thuận lợi sút vào lưới trống.
- VÀOOOOOOO - Tèo hét lên dài một tiếng rồi chạy tới đập tay với các chiến hữu.
Tí hất mặt lên, giơ ngón cái lên thị uy, miệng mấp máy:
- Một trái.
Mặt các cầu thủ đàn anh xám ngắt, Minh Công nói:
- Bọn nhóc này đá phối hợp kiểu gì thế này? Tiki-taka à. Đừng đùa.
Quang Trung thở hồng hộc chạy lần gần nói nhỏ:
- Tiki-taka rất dễ bị phá, chỉ cần đá pressing áp sát, không tin là không phá được.
Tiki-taka là chiến thuật đã đưa Barca lên đỉnh cao một thời. Suốt mấy năm trời không ai phá được chiến thuật này. Điểm mấu chốt của kiểu đá này chính là con người. Lúc Barca hết thời là lúc các cầu thủ không thể đáp ứng được sức bền và độ dẻo dai và kỹ thuật để cầm bóng. Hơn nữa chỉ cần đối phương đổ bê tông, đá pressing tầm xa là lập tức bị phá.
Biết được điểm yếu này, huấn luyện viên Dominik đã biến đổi tiki-taka của Barca thành một bản khác. Tuy cũng là chuyền ngắn nhưng không riêng tập trung vào một người như Barca từng làm. Lúc trước Barca chủ yếu tập trung bóng vào Messi nên phụ thuộc gần như % vào phong độ của số . Rút kinh nghiệm, Tèo và đồng đội chuyền ngắn cho nhau nhưng không quá phụ thuộc vào Tèo, hơn nữa lúc nào cần tiki-taka mới đá chuyền ngắn liên tục, còn lúc không cần thì sẽ thay đổi thành chuyền dài.
Binh bất yếm trá, lúc thì chuyền dài, lúc thì chuyền ngắn. Với nguồn thể lực dồi dào, Tí liên tục đổi cánh, Tèo thu hút sự chú ý của hậu vệ. Đến hết hiệp một thì U Việt Nam đã không còn tí sức lực nào mà tỉ số đã là - .
Hiệp hai hoàn toàn là hiệp đấu của APFC, U đã thấm mệt, vốn là để phá hoại tiki-taka của Tèo, các cầu thủ phải chủ động xông lên cản phá, hơn nữa phải kéo hết về đổ bê tông. Điều mà Minh Công không nhận ra đó chính là thể lực. APFC thì sung mãn như trâu còn U thì đã đi bộ.
Thua một trái cũng là thua, hai trái cũng là thua nên càng về cuối hiệp hai U càng thua đậm, tỉ số đã lên đến - , đúng mười bàn mà Minh Công đã khoác lác.
Một trận này Tèo ghi bốn bàn, ba trong số đó là sút cận thành từ những pha phối hợp nhanh, một cú sút xa với tuyệt chiêu lái gió của mình.
Tí cười ha ha ha sau tiếng còi kết thúc trận đấu của trọng tài:
- Ha ha ha ha, đã thấy chưa, này thì mười bàn. Này thì dạy cho bài học.
Tín vỗ vai bạn:
- Thôi, vậy đủ rồi, cho đàn anh biết là kiêu binh tất bại. Mỗi đứa đàn em chí ít cũng cho đàn anh hai bàn đấy.
Tèo sớm đã hiểu chuyện gì xảy ra, đến giữa hiệp hai thì huấn luyện viên đã cho Tèo ra nghĩ, nhân tiện hỏi thăm chuyện gì.
Thái ngáp dài:
- Mẹ tụi mày, định làm tao thất nghiệp hả. May mà bố chạy lên tham gia, cũng ghi được bàn ha ha ha ha.
Trên hàng ghế dự bị ở ngoài, các cầu thủ đang thu dọn đồ đạc, tiếng bàn tán vang vọng không ngừng:
- Mày thấy cú sút ban nãy của tao không?
- Ê phối hợp đẹp vl mậy, chọc khe hay vãi.
- Thằng chó, học đâu cú câu bóng hay vc. Lần đầu tiên ra sân mà tao ghi bàn sướng vãi.
U trở về trong ũ rũ. Thua trận này có lẽ sẽ ảnh hưởng tâm lý không nhỏ, nhất là các thủ môn đã liên tục bị dội bom vào khung thành. Tuy có mười bàn nhưng ít nhất APFC cũng đã tung ra gần cú dứt điểm.
Rất may mắn đây chỉ là trận đấu nội bộ do hai ông bạn già sắp xếp nên không có báo chí nào biết, chỉ có trợ lý Khôi và Thuận của APFC chuyên làm truyền thông cho câu lạc bộ có lên sóng live stream hiệp một, nhưng cũng chỉ có vài trăm người xem, sang hiệp hai thì cả hai tắt luồng live stream mà tập trung thu hình làm tài liệu.
Tuy thua nhưng huấn luyện viên Trezeguez nở nụ cười toe toét. Ông sớm đã muốn cho lứa U này một bài học rồi. Với thái độ khinh thường đối thủ thì qua bài học lần này, chắc chắn lứa này sẽ tiến bộ lớn. Ông vui vẻ tiến tới gần nhóm của Tèo, giơ tay chào hỏi:
- Cậu là Tèo phải không?
Tèo đang tám chuyện với đám bạn, thấy ông thầy đội U tới thì lễ phép bắt tay trả lời:
- Dạ vâng
- Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Trezeguez, huấn luyện viên trưởng đội U và U tuyển Việt Nam. Tôi tin là các cậu ở đây đã nhận được thư triệu tập lên tuyển. Đầu tiên tôi muốn chúc mừng các cậu, hy vọng sau khi lên tuyển có thể thấy được một màn trình diễn đặc sắc hơn thế này.
Tèo được khen thì nở nổ mũi, lòng tự tin lên hẳn, ra bộ dáng nghiêm túc trả lời:
- Dạ vâng, em sẽ không bao giờ phụ lòng thầy, em sẽ cố gắng nên người, không phụ lòng của cách mạng, của bố mẹ em. Em sẽ trở thành cầu thủ giỏi để xứng đáng và làm rạng danh đất nước và con người Việt Nam, để không phụ lòng đảng và nhà nước vì "Đảng đã cho ta một mùa xuân đầy ước vọng, một mùa xuân tươi...."...
Ông Trezeguez méo hết cả mặt, xua tay:
- Dừng dừng. Tôi hiểu em là được. Tạm biệt.
Nói rồi ông đi thẳng một mạch.
Tèo làu bàu:
- Mẹ! Lâu lâu mới có cơ hội ghi điểm với huấn luyện viên trưởng, tao còn bài hát tình cha ấm áp và tình mẹ bao la nữa thế mà ổng bỏ đi không khen một lời. Tụi bây thấy có tức không chứ... Ê Ê
Tèo nhìn xung quanh thì đã thấy vắng lặng như tờ.... Mẹ mấy thằng cờ hó này... bỏ huynh đệ anh em vậy đó hả.
...
Ngay chiều hôm đó, trong học viện xảy ra hai sự kiện, một là mọi người phát hiện một số đồ dùng trong học viện đã không cánh mà bay nhưng không có vấn đề gì quá lớn. Sự kiện thứ hai chính là lý do mà Tèo và đồng đội từng đứa được kêu lên văn phòng. Tèo bước vào phòng họp, là một căn phòng như một văn phòng làm việc thông thường, có một cái tròn ở giữa, có tivi và máy chiếu, diện tích cũng không lớn lắm.
- Chào cậu Tèo, mời cậu ngồi. - Phạm Thiên Long đã đứng đón sau khi Tèo tới, tiến hành bắt tay xã giao.
Tèo thấy ông lão tướng quân cũng đã ở trong phòng, ông đứng lên cười chào hỏi và bắt tay Tèo, xong ai về ghế người nấy ngồi quanh bàn tròn.