Tăng Tuyết nhìn thấy thời sự liền bật mình ngồi dậy từ trên giường, cắt một ảnh gửi cho Lâm Lam: “Tiểu Lam, Trần Lâm Kiệt xảy ra chuyện rồi!”
Lâm Lam nhìn lại tấm ảnh đẫm máu đó, nhìn không rõ mặt mũi của Trần Lâm Kiệt, nhưng cô tưởng tượng được nó thảm liệt đến mức nào, còn lại câu anh yêu em khi người đó nhảy xuống, Lâm Lam khó chịu đến mức quay đầu chỗ khác không có gửi tin trả lời lại Tăng Tuyết.
Tăng Tuyết lo lắng cho Lâm Lam, liền vội vội vàng vàng gọi điện.
Chưa đợi người bên kia nói gì, Lâm Lam đã khàn giọng mở miệng trước: “Chị yên tâm, em không sao đâu.”
“Ừm, em cứ ngoan ngoãn, việc còn lại để cho chị xử lý.” Tăng Tuyết nhận thức được Lâm Lam đã biết trước rồi, không muốn nói lời dư thừa nữa, tối qua cô đi tìm kiếm tài liệu đến đêm khuya, chính là muốn điều tra rõ bản cam kết hợp đồng mà Trần Lâm Kiệt ký kết rốt cuộc là như nào, làm sao có thể kéo Lâm Lam ra khỏi vòng xoáy đó.
Ai ngờ sáng sớm đã nhận được tin nhảy lầu của Trần Lâm Kiệt.
Nhưng Tăng Tuyết cũng không ngạc nhiên quá, thời gian cô quen biết Trần Lâm Kiệt cũng không phải là ít, người đó vừa tự cao kiêu ngạo mà còn thích sỹ diện, từ thời học sinh đã xây dựng lên hình tượng của một đàn anh ưu tú, sau này hình tượng ở Tinh Thần cũng duy trì rất tốt, kiểm soát rất tốt về mức độ yêu Lâm Lam, cũng không ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt với cô gái khác.
Tất cả mọi người đều thấy rằng Trần Lâm Kiệt vừa có tài lại còn có một phẩm chất đạo đức tốt cho đến khi chuyện xấu của anh ta và Hàn Hinh Nhi bị tiết lộ. Vì vậy Trần Lâm Kiệt không tiếc nuối phải trả giá cao để tiếp tục bịa tội Lâm Lam, lại tạo ra một hình tượng mình vừa chung tình lại vô tội.
Tiếc là may mắn không đến, bị “tát mặt” liên tục.
Cuối cùng nội dung hiệp định của anh với nhà họ Hàn được tiết lộ ra, đây không còn là vấn đề trên đạo đức, mà là đã xúc phạm pháp luật.
Tăng Tuyết từng đi tư vấn, dựa vào tình hình Tinh Thần hiện tại, tốt một chút Trần Lâm Kiệt cũng phải ngồi 7 đến 8 năm tù. Với lại anh còn vi phạm hợp đồng, đã nợ nần đầy thân.
Nếu không chết, đời này của Trần Lâm Kiệt muốn có cơ hội quay trở lại có thể nói là không có.
Tăng Tuyết cúp máy đi, nhanh chóng thu thập thông tin thời sự, Tinh Thần có thể sụp đổ, Trần Lâm Kiệt có thể mất đi, nhưng cô không thể để Lâm Lam khó khăn biết bao mới có chút danh tiếng như bây giờ lại một lần nữa ngã vào vực thẳm.
Với lại Tăng Tuyết cũng tin tưởng, Diêm Quân Lệnh sẽ không để cho việc đó xảy ra.
Trên xe.
Lâm Lam sau khi cúp máy, người dựa vào cửa sổ, lâu lâu không có động tĩnh gì, chỉ lẳng lặng dựa vào như vậy.
Diêm Quân Lệnh cũng không làm phiền cô ấy, tuy không biết lầu thượng đã xảy ra những chuyện gì, nhưng anh biết cái chết của Trần Lâm Kiệt, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Lâm Lam.
Nếu Trần Lâm Kiệt vẫn còn sống, Lâm Lam sẽ vẫn căm ghét anh ta, cô sẽ hoàn toàn xóa đi dấu vết của người đàn ông này khỏi cuộc sống của mình.
Nhưng Trần Lâm Kiệt chết rồi, còn lựa chọn phương thức để Lâm Lam tận mắt nhìn anh ta chết.
Diêm Quân Lệnh có thể không hiểu được nỗi tuyệt vọng lúc đó của Trần Lâm Kiệt, nhưng anh hiểu rõ cú nhảy của Trần Lâm Kiệt, coi như đã để lại một dấu vết sâu đậm trong lòng Lâm Lam.
Những chuyện ân hận trước đây đều đã tan nhòa đi, chỉ để lại ôn tình của ngày hôm qua.
“Là em sai rồi sao?” khi xe sắp đến biệt thự, Lâm Lam chợt ngẩng đầu hỏi Diêm Quân Lệnh, trên tay cô vẫn đang cầm giấy cam kết chấm dứt hợp đồng mà Trần Lâm Kiệt để lại cho cô, trong đầu không ngừng tái hiện câu anh yêu em của người đó.
“Anh yêu em” là câu cuối cùng Trần Lâm Kiệt nói với Lâm Lam, anh ta muốn cô nhớ suốt đời, và quả thật, anh ta đã làm được điều đó.
“Nếu việc này có ai đó sai, người đó cũng không phải là em.” Diêm Quân Lệnh trả lời một cách bình tĩnh và khẳng định, giọng điệu vẫn cuốn hút như mọi khi.
“Thế sao?” Lâm Lam nhẹ nhẹ hỏi ngược một câu, nhưng không giống như muốn tìm đáp án với Diêm Quân Lệnh, cô như đang lẩm bẩm tự hỏi.
Diêm Quân Lệnh lái xe vào biệt thự và điêu luyện đỗ tại gara ô tô, một tay ôm Lâm Lam xuống xe, tâm trạng hai người đều không tốt cho lắm, Lâm Lam là vì tận mắt nhìn thấy cái chết của Trần Lâm Kiệt, còn Diêm Quân Lệnh phần lớn là vì cái gò má đang sưng lên của vợ mình.
Tiểu Vượng Tài chạy tới, lần này Diêm Quân Lệnh lại không để ý đến nó, mà dặn thím Vương chuẩn bị viên đá, còn anh bế Lâm Lam lên nhà, nhẹ nhàng chườm từng chút một cho cô.
Lâm Lam mở mắt thật to, trong đôi mắt đó hoàn toàn trống rỗng, chỉ đơ người nhìn chằm chằm vào trần nhà, cứ để cho Diêm Quân Lệnh chườm mặt giúp, nhưng khi Diêm Quân Lệnh chuẩn bị đứng dậy, cô bật dậy kéo lại tay anh: “Đừng đi...”
“Được, anh không đi.” Diêm Quân Lệnh để lại chậu đá, ngồi bên cạnh Lâm Lam.
Nếu nói lúc Lâm Lam bị bắt cóc cô rất sợ, nhưng lúc đó cô lại biết rõ mình đang sợ cái gì, nhưng lúc này lại khác, cô không biết mình đang sợ gì, nhưng cơn hoảng sợ vô danh này vẫn chồi lên từ sâu đáy lòng, khiến cô không thể thả tay người đàn ông của mình ra được.
Diêm Quân Lệnh thương xót bộ dạng Lâm Lam bây giờ, dứt khoát nằm vào bên cạnh Lâm Lam, dùng tay ôm cô gái này vào lồng ngực, dịu dàng an ủi: “Nếu mệt rồi thì ngủ đi, anh sẽ luôn ở bên cạnh hem.”
Lâm Lam gật gật đầu, dựa vào lồng ngực của Diêm Quân Lệnh, cứ thế lẳng lặng ngủ thiếp đi.
Trong biệt thự ấm áp yên tĩnh, nhưng bên ngoài Tấn Thị giờ đang rối loạn như một nồi cháo sôi sùng sục.
Từ giao diện kênh giải trí đến giao diện thời sự đều là thông tin cái chết của Trần Lâm Kiệt, cộng với việc phá sản của Tinh Thần, trong đó lại dính dáng đến việc mại dâm quy mô lớn của các người mẫu nghệ sỹ.
Thậm chí kênh truyền thông giải trí đã tiết lộ một dãy chữ phiên âm đầu tiên của danh sách tên người mẫu, chữ “L” trong đó, đã thành công đẩy Lâm Lam vào mắt bão của vụ việc này.
Dưới tác động của thời sự, bên cục cảnh sát đã thành lập nhóm điều tra đặc biệt, mục đích chính là muốn điều tra rõ vụ việc, đồng thời quy chỉnh lại trào lưu tác phong của giới giải trí.
Việc này đối với toàn bộ nghệ sỹ của Tinh Thần, nhất là Lâm Lam, Hàn Hinh Nhi sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Nhà họ Diệp cũng là đối tượng điều tra quan trọng.
Đối với công ty “trắng đen” với quan hệ phức tạp trong Tấn Thị này, dưới sự ảnh hưởng trong “Cơn bão”, đã tạm thời thậm chí đóng cửa hẳn các cửa hàng giải trí lớn nhỏ được gần mười mấy chi nhánh giải trí trong chuỗi sản nghiệp của mình, ngay cả tòa nhà đang chào bán của nhà họ Diệp cũng bị yêu cầu phải quy chỉnh lại từ đầu. Thậm chí đã có nguy cơ phải tháo dỡ đi.
Diệp Đại Hải lần trước bị Diêm Quân Lệnh dọa cho hoảng hồn, tổn thất lớn thì không nói rồi, bây giờ lại còn gặp phải nguy cơ lớn như thế này, ông bật mình từ giường bệnh dậy, sau đó lại nặng nề ngã về, ông ngất đi.
Đợi đến lúc tỉnh lại, Diệp Đại Hải không bận tâm việc điều tra thân Phận của Diêm Quân Lệnh để trả thù nữa, ông chuẩn bị bỏ chạy.
Nhưng chưa ra hẳn bệnh viện, đã bị người của nhóm diều tra bắt được.
Diệp Đại Hải vừa tức vừa sốt ruột, trực tiếp chửi mắng trước mặt cảnh sát, ông thật sự là không biết mấy kiếp trước của mình đã làm ra những tội lỗi gì, mà kiếp này gặp phải hai người xui xẻo Lâm Lam và Trần Lâm Kiệt, một người thì hại ông và anh em ông thành thái giam, một người thì hại ông mất cả công ty.
Quan trọng nhất là Diệp Đại Hải hiểu rõ, nếu ông câm mồm không nói gì, tự nhận tội tất cả, còn có thể để lại tính mạng, nếu không cẩn thận tiết lộ ra một tí gì đó, nhà họ Đồng sẽ không tha cho ông ta đâu.
Nói thẳng ra, Diệp Đại Hải căn bản không phải là một ông chủ thật, ông như một người quản lý, trước đây vì soi mói vào tài nguyên và khả năng của Trần Lâm Kiệt, muốn lợi dụng danh tiếng nghệ sỹ chơi trò dịch vụ đẳng cấp, nhưng cuối cùng ông đã đền cả người ông vào trong.
Rất nhanh cảnh sát đã chứng minh với truyền thông báo chí, ông Trần Lâm Kiệt - nguyên Tổng Tài công ty Tinh Thần quả thực có giao dịch với nhà họ Diệp, và vấn đề tài chính của công ty này từ đầu năm này đã xuất hiện thất thoát nguồn vốn rất lớn.
Tin tức ập đến như từng cơn sóng, dần dần càng nhiều thông tin nội bộ được tiết lộ ra ngoài.
Trần Lâm Kiệt chết rồi, tất cả những việc mà anh ta làm giờ cũng lộ diện trước mắt công chúng, người nhà họ Trần đã bị phóng viên chặn đường mấy lần, nhưng lão gia Trần chỉ cứng giọng nói, nhà họ Trần không có con cháu như Trần Lâm Kiệt.
Một câu nói như vậy đã triệt để phủ nhận sự tồn tại của Trần Lâm Kiệt. [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọcbản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé