Nhìn thấy dáng vẻ mê hoặc của nữ nhân này, biểu tình của Lí Húc đều méo mó, quay người đi.
“Lí Húc đứng lại cho tôi!” Coco bước ra nhìn thấy biểu hiện giật mình sợ hãi của Lí Húc, nghĩ tới việc lần trước còn chưa xong, dẫm giày cao gót đi lên trước mặt Lí Húc, không ngờ cái người này không nói lời nào trực tiếp chạy trốn.
Dường như không nghe thấy lời Coco, Lí Húc cắm đầu cắm cổ chạy về phòng làm việc của mình.
“Cái họ Lí kia, cậu có nghe tôi nói không hả, đứng lại cho lão nương!” Coco phát bạo rồi.
Peng!
Lí Húc nghe tới âm thanh càng ngày càng gần hơn liền đóng sập cửa lại, có chút không hiểu nổi người phụ nữ đi cái giày cao gót cao vậy làm gì, mà còn có thể đi nhanh như vậy, làm sao chạy tới được đây rồi.
Peng peng peng!
Chờ đến lúc Lí Húc suy nghĩ kỹ vấn đề này, Coco cũng đã bước đến gõ cửa phòng làm việc của anh.
Tuân theo lời phụ nữ là nhiệm vụ của đàn ông, nhưng cái người bất nam bất nữ này, Lí Húc nhất định không chịu mở cửa.
Lí Húc không mở cửa, Coco không bỏ cuộc, làm ồn tới hai người đang hưởng thụ bữa cơm bình yêu.
“Có chuyện gì vậy?” Diêm Quân Lệnh không dễ dàng gì mới cùng mình ân ân ái ái trong phòng, kết quả bị tiếng gõ cửa âm ầm làm ồn tới, khó chịu nói.
“Diêm, cậu tới vừa hay, nói Lí Húc ra ngoài cho tôi.” Coco vừa nhìn thấy Diêm Quân Lệnh, lập tức hùng hổ nói.
Diêm Quân Lệnh cau mày “Tiểu Lí trêu chọc cô à?”
“Anh cứ gọi anh ta ra đây cho tôi.” Coco không muốn nói chuyện mất mặt này ra làm gì.
Diêm Quân Lệnh cũng bất lực cầm điện thoại gọi Lí Húc “Ra ngoài.”
“Cự tuyệt.” Lí Húc sợ phiền nhất là phụ nữ, đặc biệt là cái loại như Coco.
“Ra ngoài, tôi cho cậu ba phút để ra ngoài, nếu không Coco đành phải phá cửa ra của cậu.” Diêm Quân Lệnh đây không phải là nói đùa.
Biểu tình Lí Húc co giật, đột nhiên nhớ tới Coco hình như có lịch sử này rồi. Nghiến răng, mở cửa.
Peng!
Mới mở cửa, một chiếc túi to không hề do dự đâm sầm vào mặt anh, Lí Húc hét lên “Cái đồ phụ nữ điên này, cô đến cùng là muốn làm gì?”
Lâm Lam cũng là bị người này phá hỏng không gian yên tĩnh, nhìn thấy bộ dạng này của Coco, quay lại tò mò hỏi người đàn ông bên cạnh “Coco bị trợ lý húc bỏ rơi à?”
“Cũng có thể.” Diêm Quân Lệnh không biết sự tình cụ thể là thế nào, nên cũng đồng ý với ý nghĩ của bánh bao nhỏ nhà mình.
Lí Húc và Coco phía trước cũng nghe thấy câu này, đột nhiên sững người, đồng thời nhìn sang phía Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh, dường như cùng lúc mở miệng hét to “Toàn lời vô nghĩa!”
“Ồ, hình như tôi đoán sai rồi.” Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh cùng gật đầu.
“Ai nói tôi với cái đầu gỗ này yêu nhau?” Coco vội vã giải thích.
Lí Húc cũng không hài lòng “Mắt tôi cũng không mù.”
“Anh nói cái gì?” Lí Húc nói xong, Coco một tay chống hông, một tay chỉ thẳng Lí Húc hỏi.
Lí Húc tăng âm lượng “Tôi với cô không có khả năng đó.”
“Ai muốn yêu đương gì với anh? Anh là thằng đàn ông thối tha!” Khí lực của Coco cũng bắt đầu run rẩy.
“Cô đây là chưa từng biết mùi vị đàn ông phải không?” Lí Húc trợn trừng mắt, từng ngụm từng ngụm nuốt cục tức vào họng.
“Anh... Tôi liều mạng với với anh!” Coco sợ nhất là người khác nói đến chuyện đó của mình, Lí Húc đây mà dám khai mào câu chuyện.
Lại thêm lời này, lại nghĩ tới chuyện lần trước anh ta nôn mửa, lòng tự trọng đều đang bị kích động.
Chửi xong, Coco lại cầm túi xách lên đánh Lí Húc.
Nhìn khung cảnh chọc cười này, Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh ngơ ngác nhìn nhau, ngay cả Linda cũng choáng váng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nếu để tin này truyền ra bị người khác biết trợ lí Lí của Đỉnh Thành, bởi vì nói nhầm lời, làm nhầm việc mà bị nhà quản lý vàng Coco đuổi tới hàng lang truy đánh, sẽ phản ứng như thế nào?
“Bây giờ phải làm thế nào?” Lâm Lam chớp chớp ắt, không biết có nên ngăn hai người bọn họ lại không.
“Để bọn họ chơi một mình đi.” Diêm Quân Lệnh hiếm khi nhìn thấy bộ dạng lạnh lùng kiêu ngạo của hai người náo thành cái dạng này, không những không lấy tư cách ông chủ giải quyết mâu thuẫn, mà còn đứng một bên cười trên nỗi đau người khác.
Lâm Lam lắc lắc đầu, kéo Diêm Quân Lệnh đi vào tiếp tục hưởng thụ bữa trưa tình yêu.
“Em ăn nhiều chút.” Diêm Quân Lệnh gắp thịt cho Lâm Lam.
“Anh lại gắp đồ ăn cho em nữa, em tuyệt giao cho anh xem.” Lâm Lam chuẩn bị hai phần đồ ăn, một phần là bữa cơm bình thường cho Diêm Quân Lệnh, một phần là dựa theo khẩu phần dinh dưỡng mà Coco đã quy định, nhìn rất phong phú, nhưng đều là rau quả thanh đạm. Nhưng Diêm Quân Lệnh không giống vậy, cô không dễ dàng mới kiềm chế không nhìn đồ ăn của người đàn ông nay, nhưng đối phương đáng ghét kia cứ mê hoặc cô, hại cô ăn hết một miếng sườn lợn lại thêm một thịt rán.
Với tư cách người mẫu, Lâm Lam mặc dù một tuần này không làm việc, nhưng việc duy trì khẩu phần ăn uống vẫn là việc cô bắt buộc phải tuân thủ nghiêm ngặt.
Nữ nhân a, một khi đã mất kiểm soát cân nặng, chính là lúc béo lên. Lâm Lam ngày trước tăng hai cân, đã ăn không ít thông khổ rồi, vì vậy bây giờ có đánh chết cũng không để Diêm Quân Lệnh gắp đồ ăn cho cô nữa.
Diêm Quân Lệnh lắc lắc đầu, anh lại bắt đầu hối hận để cô làm người mẫu rồi.
Ăn xong bữa trưa tình yêu, bên ngoài cuối cũng đã yên tĩnh lại rồi, Coco khí thế hăm hở bước vào phòng làm việc, nhìn thấy hộp cơm Lâm Lam vừa ăn không, giận dữ hỏi “Đây là cô muốn tự hại mình à?”
“Bình tĩnh nói chuyện.” Diêm Quân Lệnh ngữ khí rất không khách khí trả lời.
Coco trừng mắt nhìn Diêm Quân Lệnh, nhìn Lâm Lam “Nói, chuyện gì đây.”
Lâm Lam thầm ngưỡng mộ, lúc này Coco không còn cái vẻ điên rồ như nãy nữa, vừa quyến rũ vừa gợi cảm thập phần khí chất, ngữ khí nói chuyện cô của giống như khí chất của chị đại, Lâm Lam vội vã đem mọi chuyện nói ra.
Sắc mặc của Coco đều biến rồi, đem theo ngữ khí mỉa mai chế nhạo “Tôi nói Tần Sâm không việc gì cũng để tôi đi công tác, thì ra là cái chủ ý này, đây là làm tôi phải nhìn với cặp mắt khác rồi.”
“Cô đây là dự đinh gì?” Lâm Lam tò mò.
“Dự định gì? Anh ta không phải muốn tôi dẫn dắt người mới sao? Được nha.” Nói xong Coco liền xoay hông bước ra ngoài, Lâm Lam hóa đá, nói đi là đi rồi?
Cái quái quỷ gì đây!
“Ha.” Lâm Lam ngượng ngùng cười một tiếng nhìn Diêm Quân Lệnh.
Diêm Quân Lệnh cưng chiều xoa đầu Lâm Lam “Yên tâm, Tần Sâm vẫn chưa đủ tiền mời Coco đâu.”
“Vâng.” Lâm Lam liệu Tần Sâm thanh toán cho Coco bao nhiêu.
Bên ngoài, Coco liếc nhìn Lí Húc cái người vừa bị cô dùng túi xách đánh cho choáng váng “Nếu có khả năng thì đến tìm lão nương báo thù, nếu như lên nổi, lão nương sẽ phục vụ cậu như một thằng đàn ông.”
“Mẹ nó.” Lí Húc bị những lời kích động này làm cho phát hỏa rồi.
Mà Coco người vừa nhả ra những lời nói hung ác này, rút điện thoại ra giọng điệu liền thay đổi, thập phần quyến rũ hỏi “Tần tổng a? Nghe nói ngài muốn tôi dẫn dắt người mới, có thể a, nhưng giá cả có thể do tôi định không? Vâng vâng, có thể a? Vâng được a? Một trăm vạn như thế nào? Anh cũng biết dẫn dắt người mới vất vả như thế nào nha...”
Lí Húc là bị giọng điệu này của Coco làm cho nổi da già, rồi lại nghe tới một trăm vạn. Tôi thao, cái người phụ nữ là bị điên à? Vậy anh sao phải so đo với một người phụ nữ điên chứ?
Không đúng, để lấy lại khẩu khí, anh phải chiến tới cùng, yêu quái đáng chết! Nhưng cái mông kia của cô thật sự không phải là độn chứ? Ngay khi Coco quay mông đi vào thang máy, trong đầu Lí Húc bỗng dưng hiện ra vấn đề này?
Lắc lắc đầu, anh là bị điên rồi à?
Linda nhìn tới biểu tình phong phú của Lí Húc, toàn thân phát run, thì ra trợ lí Lí của chúng ta là S nha.