Siêu Mẫu Hàng Đầu

chương 336

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhờ sự công nhận và ủng hộ từ Sally, Lâm Lam có thể chụp ảnh bìa cho GGI như trước, điều khiến mọi người cảm thấy sâu xa là trên ảnh bìa đã từ một người trở thành ba người.

Lâm Lam nhận được tin này thì hết sức ngạc nhiên, không phải vì tờ bìa có nhiều hơn hai người mà vì bất ngờ trước việc Trần Văn cũng nhận lời chụp ảnh.

Nếu như vị trí hiện tại của Lâm Lam còn kém hơn chút so với Đỗ Tịch, thì với Trần Văn cô không chỉ kém một hai cấp.

Hơn nữa trong giới người mẫu không thể so bì với giới điện ảnh được, không có đủ am hiểu gì về sàn diễn, rất khó có thể tiến lên bậc cao hơn, GGI là nhãn hàng nổi tiếng, tạp chí cũng vậy, nhưng cũng không đến nỗi khiến Trần Văn hạ thấp mình chụp chung với cô.

Sau khi tin tức truyền đi hai ngày đã trở thành tiêu đề của các phương tiện truyền thông lớn, rất nhiều anh hùng bàn phím không có việc gì làm lại bắt đầu đào bới tiểu sử của Lâm Lam, từ một người mẫu nhỏ bé non nớt ở Tấn Thị trở nên ngang hàng với siêu mẫu.

Hiện giờ cô đã thay thế Đỗ Tịch đóng bộ phim “Hán Vương” do Tô Mộ Bạch làm đạo diễn kiêm diễn viên, thủ đoạn này khiến mọi người phải chậc lưỡi ngạc nhiên, rất nhiều người tò mò, kim chủ đứng phía sau cô rốt cuộc là ai, lại có thể làm ra những chuyện như vậy.

Vừa thức dậy Lâm Lam đã nhìn thấy những tin này, “Cuộc chiến giành ngôi chị cả” còn chưa làm cô thương tích đầy mình, xem ra lần này chính là muốn hoàn toàn hạ gục cô.

“Vẻ mặt gì đây?” Diêm Quân Lệnh nhìn Lâm Lam chưa ăn xong bữa sáng đã than thở.

“Sớm biết vậy em đã không nhận lời tạp chí của Sally, bây giờ thì hay rồi, áp lực đầy đầu.” Cô mặt đầy uất ức nhìn anh.

“Không bị nói xấu thì làm sao nổi tiếng được? Đợi cho mọi chuyện lắng xuống, sợ rằng sau này vị trí của em có thể sánh với Đỗ Tịch và Trần Văn, không tốt sao?” Diêm Quân Lệnh ngược lại rất đỗi thản nhiên.

“Tốt sao?” Lâm Lam hỏi ngược lại.

Diêm Quân Lệnh nhún vai: “Với tình hình nóng như thế này, về cơ bản em không thể đi làm được, lát nữa cùng anh đến công ty?”

“Em ở nhà cũng rất tốt.”Lâm Lam dứt khoát từ chối.

“Bố, Lâm Lam ở nhà cũng rảnh rỗi, để cho cô ấy cùng con đi làm được không?” Diêm Quân Lệnh quay đầu nhìn bố vợ nói.

“Được chứ, nó ở nhà một mình cũng ngột ngạt, đi với con còn có thể học thêm được điều gì đó.”

“Bố, con ở nhà cùng bố rất tốt mà.”Lâm Phúc Sinh không đồng ý, Lâm Lam giận đùng đùng nhìn anh một cái, nói với bố.

“Con ở cùng một ông già như bố làm gì? Hơn nữa bố đã hẹn chơi cờ với chú Hình, con đi rồi đỡ vướng bận.” Lâm Phúc Sinh không khách khí trả lời.

Lâm Lam tổn thương, cô mới không ở nhà mấy ngày, sao đã bị ghét bỏ như vậy chứ?

“Em phải nghe lời bố.” Diêm Quân Lệnh nhìn biểu cảm ưu thương của bánh bao nhỏ, nói đúng trọng tâm.

“Đồ đáng ghét.” Lâm Lam ngoài miệng thì nói vậy, nhưng đáy mắt cô không hề mang vẻ tức giận nào.

“Thôi bỏ đi, cùng anh đi làm thì đi thôi.”

Đạt được mục đích nên trong lòng anh vô cùng vui sướng, dắt Lâm Lam định cùng cô đi làm, tiếc là có người không để anh toại nguyện.

Coco đợi ở ngoài biệt thự của Diêm Quân Lệnh đúng giờ, nhìn thấy cô đang ngồi xe đi ra: “Ông chủ Diêm, tôi dẫn vợ của anh đến công ty một chuyến, muộn chút sẽ mang trả lại anh.”

“Thời gian này đến công ty sao?” Diêm Quân Lệnh không dễ dàng gì mới thuyết phục được cô, kết quả nửa đường lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, đương nhiên sẽ không vui.

“Ừm, có việc quan trong phải bàn.” Trong lúc nói chuyện, Coco dùng những ngón tay xinh đẹp mở cửa xe ra.

Diêm Quân Lệnh thật sự khó chịu đến mức bất lực, người phụ nữ bên cạnh anh một lời không nói liền mở cửa đi xuống: “Coco tôi cùng cô đến công ty.”

“Thế mới được chứ, ông chủ Diêm tạm biệt nhé.” Coco đắc ý kéo Lâm Lam ra khỏi xe rồi đi đến phía xe của cô ấy.

Sau khi lên xe, Lâm Lam tò mò hỏi: “Tin tức còn đang nóng như thế này, chúng ta ra ngoài liệu có sao không?”

“Tần Sâm gọi điện hẹn tôi bàn chuyện hợp đồng quản lý, tôi cảm thấy mình nên mang theo cô.” Coco đã quyết định chỉ ký hợp đồng làm quản lý cho Lâm Lam, việc này nhất định liên quan đến lợi ích của công ty giải trí Tân Trí.

Lần này Tần Sâm chủ động tìm họ nói chuyện, Coco cũng rất ngạc nhiên.

“À.” Nghe đến Tần Sâm, Lâm Lam không thể nhịn được nghĩ về chuyện tối hôm qua, gật đầu, cô cũng nên đi để giải thích với Tần Sâm, xem đối phương có phải đã hiểu lầm cô điều gì.

Đã như vậy, Coco cũng không nói điều vô ích, lái xe đưa Lâm Lam đến công ty giải trí Tân Trí.

Trên xe, Tăng Tuyết gọi điện đến, nói với Lâm Lam tình hình hiện tại, dặn dò họ nhất định phải chú ý đám nhà báo và chó săn, tránh bị chúng đi theo chụp ảnh.

Lâm Lam hiểu, rất nhanh đã đi khỏi khu nhà ở.

Diêm Quân Lệnh không vui chút nào, nhìn cô gái nhỏ cứ thế mà rời đi, chú Trương nhỏ giọng hỏi: “Ông chủ, vậy bây giờ chúng ta?”

“Đến công ty.” Đột nhiên Diêm Quân Lệnh thấy chán ghét việc đi làm.

Xe còn chưa tới Đỉnh Thành, Diêm Quân Lệnh đã nhận được điện thoại của Lý Húc: “Thưa sếp, tin đồn có người chụp được ảnh của chị dâu và kim chủ, hình như là ngài.”

“Hửm?” Diêm Quân Lệnh nhíu mày, nếu như chỉ đơn giản là chụp trộm thì Lý Húc không cần báo cáo với anh như này.

“Là người của Trác Phong chụp.” Lý Húc đã tạo quan hệ với không ít giới truyền thông, tên họ Trác này là khó đối phó nhất, cũng là tên không biết nể mặt nhất.

“Mau chặn họ lại, không ngăn được lại bàn tiếp.” Diêm Quân Lệnh đăm chiêu, nếu như không ngăn được, nhân cơ hội này có thể công khai mối quan hệ của cô và anh, đây cũng không phải chuyện xấu.

Có được ý định này, Diêm Quân Lệnh vừa rồi còn đang buồn bực lại trở lên thoải mái, anh đã chịu đựng cuộc hôn nhân lén lút này đủ lắm rồi, đường đường chính chính không tốt sao?

“Vâng.” Lý Húc ở bên cạnh Diêm Quân Lệnh lâu như vậy, tâm tư của sếp anh ta đều có thể đoán ra được nên đồng ý một câu rồi nhắc nhở: “Lát nữa anh nên đến Tấn Thị.”

“Ừm, cậu sắp xếp đi.” Diêm Quân Lệnh mấy ngày nay chỉ quan tâm đến tình hình của Lâm Lam, suýt chút quên mất chuyện này.

“Máy bay đang đợi anh rồi.” Lý Húc đành chịu, gần đây sếp lo chuyện ngoài quá nhiều nên không xem mail sao?

“Ha, chú Trương trực tiếp đến sân bay.” Diêm Quân Lệnh nói với chú Trương một câu, cúp máy điện thoại của Lý Húc.

Ngày khởi công sắp đến, thông thường Diêm Quân Lệnh không tự mình đến cắt băng khánh thành, lần này đích thân lãnh đạo Tấn Thị mời tới, cộng thêm việc đối phương là bạn chiến hữu của bố vợ, anh không thể từ chối.

Xe đi đến sân bay riêng, Diêm Quân Lệnh lên thẳng máy bay đến Tấn Thị.

Bên kia, Coco đưa Lâm Lam đến công ty giải trí Tân Trí, họ trốn tránh sự dòm ngó của báo chí, đi đến văn phòng làm việc của Tần Sâm. Việc không vui xảy ra tối qua làm Lâm Lam có chút ngượng ngạo với Tần Sâm.

Hơn nữa thực sự cô không nghĩ rằng, Tần Sâm sẽ thích cô.

Tính cách Coco như thế nào, khi Tần Sâm còn tỏ ra khách khí, cô ấy đã thẳng thắn khẳng định quyết định của bản thân, Tần Sâm không giấu được sự ngạc nhiên trên khuôn mặt: “Cô muốn ký hợp đồng quản lý riêng cho Lâm Lam?”

“Điều này có gì lạ sao? Tôi tán thưởng cô ấy, cô ấy cũng đáng để tôi đầu tư, còn đạt đủ tiêu chuẩn tôi đặt ra, tính toán một cách tỉ mỉ việc này đối với Tân Trí cũng không phải chuyện xấu, còn tiết kiệm được rất nhiều tiền.” Coco vẫn quyến rũ, mặc dù lúc nói chuyện đầy kiêu kỳ nhưng khiến người khác không thể kháng cự lại.

“Nếu tôi không đồng ý thì sao? Huống hồ cô ấy lấy gì trả tiền quản lý cho cô?” Tần Sâm không tin Lâm Lam có thể lấy ra nhiều tiền như vậy để mời Coco.

“Điều này chắc không cần phiền đến chủ tịch Tần phải lo lắng đâu?” Coco không để cho Lâm Lam nói, liền đáp lại.

Lâm Lam thấy vậy, biết sự việc e rằng không tốt lành: “Ý của Coco chính là ý của tôi, về tiền phí, chủ tịch Tần không phải lo lắng.”

“Ha ha, phải vậy không?” Tần Sâm cười lạnh lùng, tất nhiên không cần anh ta phải bận tâm, lão già kia đã thay cô trả rồi.

“Phải.”

“Xem ra cô Lâm không xem chủ tịch này ra gì, các người đi đi.” Tần Sâm nhìn Lâm Lam, anh ta đã biết nên làm như thế nào.

“Chủ tịch, việc này...”

“Không cần thiết nhắc đến nữa.” Lâm Lam còn muốn giải thích chuyện hiểu lầm của họ, nhưng bị Tần Sâm thẳng thừng cắt ngang, thầm cười khổ, cô ký hợp đồng với Coco, không khác gì đã đánh vào mặt Tần Sâm, nói thêm chỉ càng làm sự việc xấu đi.

Coco hoàn toàn không để tâm, kéo Lâm Lam bỏ đi, nhưng vừa đến cửa lớn của công ty giải trí Tân Trí, phóng viên vây kín Lâm Lam: “Xin hỏi cô Lâm được ông già 60 tuổi bao nuôi đúng không, là thật sao?”

Cái gì?

Lời phóng viên nói ra khiến cô ngây người tại chỗ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio