Ngày hôm sau.
Lâm Lam ăn sáng xong, ngồi vào chiếc ghế xoay của Diêm Quân Lệnh, cuối cùng cũng danh chính ngôn thuận xuất hiện tại Đỉnh Thành rồi, không cần phải lén la lén lút nữa, càng không phải lo lắng dư luận giết người không dao kia nữa.
Lúc rời khỏi biệt phủ, phóng viên đã đứng chật cứng, Lâm Lam cũng vui vẻ chào hỏi.
Xe chạy rất xa rồi, Lâm Lam cứ ôm đầu suy nghĩ chuyện công việc, Diêm Quân Lệnh không đành lòng liền lấy tay ấn ấn thái dương cô, “Nghĩ gì mà nghiêm túc vậy?”
“Nghĩ vốn dĩ bản thân sống tốt rồi mới có sức đi tốt với người khác.” Lâm Lam lại cúi đầu nói, nếu như lúc này sau khi cô bị những người kia công kích, lạc lõng và không ai giúp, rơi vào vực thẳm, sợ là không thể ứng xử bình thường như vậy, chứ đừng nói đến chào hỏi.
Cô không phải là Thánh Mẫu, cũng biết oán cũng biết hận, có thể có được tâm thái như ngày hôm nay, cũng là do được yêu mới cảm thấy ấm áp, tình yêu quả thật kỳ diệu. Cho dù đường đời phía trước đầy chông gai, cô cũng sẽ không còn sợ nữa.
“ừm, nói rất triết lý.” Diêm Quân lệnh vỗ nhẹ đầu của Lâm Lam, bộ dạng giống như đang yêu thương thú cưng vậy.
Lâm Lam trợn mắt, ngiêng đầu vào vai Diêm Quân Lệnh, giống cô con gái nhỏ dựa đầu vào ba vậy.
Diêm Quân Lệnh nheo mắt, chu đôi môi mỏng ra, “Hôn lễ em có yêu cầu gì đặc biệt không?”
“Chú rể phải là anh.” Lâm Lam cười tinh nghịch đáp lời.
“Ha, em còn muốn chú rể là ai hả?” Diêm Quân Lệnh cúi đầu nhìn Lâm Lam.
Thấy vậy Lâm Lam lộ vẻ hơi thất vọng thở dài, “Đại khái cũng chỉ có thể là anh thôi.”
“Ha.” Diêm Quân Lệnh biết Lâm Lam cố ý, nhưng vẫn có chút không vui, liền gõ vào đầu Lâm Lam, “Người khác em đừng mơ tới.”
“ồ”. Lâm lam kéo giọng dài ra, cười giòn tan.
Chú trương không nhịn được cũng cười theo.
Tới tòa nhà giải trí Đỉnh Thành, Lâm Lam cuối cũng cũng không cần lét lút từ hành lang bí mật dưới hầm xe trực tiếp đi lên lầu nữa, mà được đàn ông dìu xuống xe, đường đường chính chính bước vào giải trí Đỉnh Thành.
Không những như vậy, Lâm Lam còn thoải mái được chụp hình, cảm giác trước ống kính cũng không tệ.
Tiếng máy chụp hình...
Tiếng chụp hình vang lên, đây là lần chụp hình chung đầu tiên sau khi Diêm Quân lệnh họp báo công bố mối quan hệ vợ chồng của hai người, nhận được không ít sự quan tâm của công chúng và dư luận.
“Đừng sợ.” Có phóng viên đứng lên trước, Lâm Lam theo phản xạ nghiêng về phía Diêm Quân lệnh, chuyện lần trước ít nhiều cũng để lại chút ám ảnh trong lòng cô, vết thâm tím bị người khác đạp lên trên đùi vẫn chưa khỏi hết.
“ừm.” Lâm Lam ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của người đàn ông thì tạm thấy yên tâm.
Người đàn ông mỉm cười làm tan chảy trái tim bao cô gái. Cảnh tượng này nhanh chóng được phóng viên chụp lấy.
Chờ Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh đi vào Đỉnh Thành, thì bản thảo tin tức đã phủ sóng khắp nơi.
Đặc biệt trước đây khi mọi người chụp được ảnh của Diêm Quân Lệnh và Trần Văn, người đàn ông luôn luôn lạnh lùng, toàn thân toát lên khí chất cao quý cao cao tại thượng, nhưng vừa rồi họ đã chụp được cái gì? Diêm tổng đã biết cười.
Bất luận là hai lần họp báo trước đây, hay là những lần chụp trộm chụp lén thì chưa bao giờ chụp được nụ cười của vị tổng tài này, ngược lại hoàn toàn với tên gọi Diêm Vương quyết đoán tàn độc, thủ đoạn vô cùng.
Bởi vậy tập ảnh này vừa công bố thì những người ấn tượng về Diêm Quân Lệnh thay đổi rõ rệt, trong đó có một câu bình luận hot nhất là “Đá lạnh cũng có mùa xuân”.
Các Fan nữ tuy trái tim tan nát, nhưng nhìn ảnh chung của Diêm Quân Lệnh và Trần văn trước đây, lại nhìn dáng vẻ bên cạnh nhau của Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam, không thể không thừa nhận đây mới là dáng vẻ nên có của người đang yêu.
Chỉ vài phút ngắn ngủi, các kênh đưa tin đẩy từ khóa Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh thành từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất.
Còn tin tức về Đỗ Tịch và Trần Văn lại bị nhấn chìm mất tăm tích.
“Chào Diêm tổng, chào Diêm phu nhân.” Vừa vào bên trong đại sảnh thì lễ tân cung kkinhs chào hỏi, những người khách cũng khách sáo lễ độ.
Lâm Lam lén lườm người đàn ông bên cạnh, sau đó nhìn về đối phương gật đầu, nhỏ giọng hỏi, “Là anh sắp xếp phải không?”
“tự giác đó.” Diêm Quân Lệnh kiêu căng trả lời.
“Hứ.”
Diêm Quân Lệnh trực tiếp đưa Lâm Lam tới studio, Trần Văn và Đỗ Tịch cũng đến rồi.
Chỉ hơn một tuần ngắn ngủi, vị trí thay đổi, khiến bầu không khí giữa 3 người trở nên rất khác lạ, đặc biệt là với Trần Văn. Vừa là tình địch vừa là đối thủ cạnh tranh.
Còn Diêm Quân Lệnh lại rất tự nhiên chào hỏi xong liền nghiêng đầu nhìn Lâm Lam, “Quay xong thì gọi cho anh, anh tới đón.”
Nét mặt Trần Văn rất khó coi, kiêu ngạo đứng ở đó, lần này bất luận là độ hot hay các phương diện khác cô đều thua Lâm Lam, nhưng người mẫu cuối cùng vẫn phải dựa thực lực để nói chuyện.
Nếu như Lâm Lam chỉ có 3 phần thực lực của người mẫu, vậy thì cho dù độ hot hay nhờ Diêm Quân Lệnh thì cô ta cũng chỉ là đứng thứ 3 thôi.
Ekip của studio cũng cảm thấy bầu không khí cạnh tranh trong đây, nhìn Lâm Lam lại nhìn Trần Văn, thầm nghĩ người cũ và người mới có đánh nhau không?
“Mấy vị trang điểm xong rồi có thể bắt đầu được chưa? Phụ trách chụp hình lần này là nhân viên ggi cẩn thận hỏi.
“Có thể trang điểm chưa?” Lâm Lam dường như không cảm nhận được bầu không khí xung quanh, dịu dàng hỏi.
“Đương nhiên là được, xin mời qua bên này.” Nhân viên vội vàng nói, đồng thời cũng không quên mời Trần Văn và Đỗ Tịch.
“Không cần, tôi có thợ trang điểm riêng.” Đỗ Tịch thẳng thắn từ chối, bản tính cô cao ngạo lạnh lùng, lần này bị thiệt như vậy, cũng không còn cách nào ứng xử hài hòa với Lâm Lam được.
Trần Văn càng không cần nói, vốn dĩ cô không xem trọng tạp chí này, bây giờ lại thành sự ủy thác của một người nào đó, tâm trạng vô cùng khó chịu. Đặc biệt đối phương còn là người phụ nữ mà Diêm Quân Lệnh yêu sâu đậm.
Lâm Lam và nhân viên ggi đều có chút ngượng ngịu, may là thợ trang điểm tương đối lanh lợi, mau chóng mời Lâm Lam đi qua.
Đợi trang điểm xong, 3 người cùng đứng một bên, cùng kiểu trang điểm, cùng mẫu trang phục nhưng phong cách và khí chất thì hoàn toàn khác nhau.
Nhiếp ảnh gia chau mày, trước khi chưa trang điểm thì sự khác biệt giữa 3 người không lớn lắm, nhưng sau khi trang điểm, Lâm Lam lại yếu thế hơn so với hai vị kia, hơn nữa so về phong cách được hình thành từ sớm của Trần văn và Đỗ Tịch, Lâm Lam ánh mắt nhẹ nhàng không có chút tính công kích nào, không hợp với chủ đề ngày hôm nay.
Như vậy phải làm sao mới tốt?
“Diêm phu nhân, phong cách của chúng ta lần này là mê hoặc.” Chủ biên phụ trách ảnh bìa lần này không kiềm chế được nhắc nhở Lâm Lam.
“tôi biết rồi.” Lâm Lam gật đầu.
Đỗ Tịch nhẹ nhàng mím môi, ánh mắt có chút khó chịu. Trần Văn vẻ mặt lại bình tĩnh, nhưng giống như cùng Đỗ Tịch về một phe, hôm nay bọn họ muốn nói với Lâm Lam rằng không phải có được người đàn ông giỏi thì có thể trở thành siêu mẫu.
Người phụ trách nhắc nhở xong thì thấy Lâm Lam vẫn bộ dạng nhạt nhẽo đó, đành bất lực vẫy tay với nhiếp ảnh gia, “bắt đầu thôi.”
Nhiếp ảnh gia cũng biết độ hot và gia thế gần đây của Lâm lam, trong lòng không vui, vẻ mặt cũng không khá hơn, liền gật gật đầu., “Chỉnh ánh sáng, bắt đầu nào.”
Dường như cùng với lúc nhiếp ảnh gia gọi, thì biểu cảm nhạt nhẽo trên mặt Lâm Lam cũng biến đi đâu mất, thay vào đó là sự mê hoặc đầy tính chiến lược, lại không có biểu hiện cướp đi vị trí của hai người kia, mà phối hợp động tác nhịp nhàng với hai người hai bên, khiến cho bản thân nổi bật nhất trong đó.
Cái này...
Trước khi mở máy 1 giây nhiếp ảnh gia vẫn còn thất vọng, nhưng khi tiếng chụp ảnh vang lên thì vô cùng ngạc nhiên, 3 người đối diện lại không ngừng biến hóa biểu cảm, động tác.
Chủ biên đứng bên cạnh, lúc bắt đầu còn lo lắng Lâm Lam sẽ bị Trần Văn và Đỗ tịch lấn át, nhưng ngay lúc này bỗng hiểu ra, Lâm lam có thể được Shali xem trọng, lại giành được một vai trong phim của Tô Mộ Bạch, tuyệt đối không phải là dựa vào bề ngoài xinh đẹp.