"Ơ!"
"Tên khốn này ơ cái gì mà ơ!" Coco ngắt máy, Tăng Tuyết và Dương Nguyệt cố ý đùa giỡn, Coco không nhịn được mà khẽ mắng một câu.
Sao trước kia cô ấy lại thấy thằng nhóc này lương thiện ngoan ngoãn nhỉ?
"Vì tin của Đại Boss và Tiểu Lam, chị Coco à, chị nhịn một chút đi được không?" Vẻ mặt Tăng Tuyết nịnh nọt, tiến đến trước mặt Coco: “Nếu như trợ lý Lý đã nói tối nay sẽ đến, vậy nhất định sẽ có tin gì đó."
"Đúng vậy đúng vậy." Dương Nguyệt cũng gật đầu theo.
Coco hung hăng liếc mắt nhìn hai người một cái: “Suy nghĩ của các cô như thế nào tôi còn không biết sao? Tôi và anh ta không có khả năng đó đâu."
Nói xong Coco hất tay rời khỏi phòng làm việc.
Mặc dù trước nay Lý Húc chưa từng nói, nhưng Coco biết nhà họ Lý vẫn luôn sắp xếp để Lý Húc đi xem mặt.
Mà người đàn ông này lúc nào cũng leo lên giường của cô, trước nay chưa từng cự tuyệt.
Đàn ông, đúng là không đáng tin nhất.
Tăng Tuyết nhìn theo bóng dáng Coco rời đi: “Nguyệt Nguyệt, chị Coco sẽ không tức giận chứ?"
"Tôi lại cảm thấy chị ấy rất đau lòng." Dương Nguyệt lớn hơn Tăng Tuyết hai tuổi, nhưng kinh nghiệm tình trường lại cao hơn Tăng Tuyết rất nhiều, cô ấy vừa nhìn thấy dáng vẻ này của Coco liền đoán ra người phụ nữ này đã động lòng đồng thời cũng đã bị tổn thương.
"Đau lòng? Một người phụ nữ phóng khoáng như chị Coco mà cũng biết đau lòng sao?" Tăng Tuyết theo bản năng tiếp tục dõi theo bóng lưng của Coco.
"Dù là người phụ nữ mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa rồi cũng sẽ có lúc tổn thương, em không nhìn ra không có nghĩa là chị ấy không biết." Câu trả lời của Dương Nguyệt có chút cao thâm khó đoán.
Tăng Tuyết nghe xong, sửng sốt một chút: “Nói như vậy, chị à, chị từng bị tổn thương rồi sao?"
"Em chưa từng đau lòng sao?" Dương Nguyệt hỏi ngược lại.
Tăng Tuyết bị hỏi lại như vậy thì có chút ngạc nhiên, không tự chủ được mà nghĩ tới Thẩm Hoằng. Nhớ ngày đó sau khi say rượu cô ấy đánh nhầm anh ta, coi anh ta là “trai bao”, bỏ ra một trăm tệ ôm anh ta, kết quả là sau đó gặp lại, người đàn ông bị chọc giận này đã cưỡng ép cô ấy trong nhà vệ sinh ở sân bay.
Vốn tưởng rằng những tổn thương này đã qua rồi, nhưng bị Dương Nguyệt nhắc lại như vậy, Tăng Tuyết mới nhận ra, có lẽ không phải những tổn thương đó đã không còn nữa, mà do cô ấy cố ý quên đi mà thôi.
"Ài." Tăng Tuyết khẽ thở dài, mấy ngày trước tên mặt dày Thẩm Hoằng kia đã cưỡng ép, bắt cô ấy chuyển hành lý đến căn biệt thự bên cạnh nhà Lâm Lam, nói là phòng cưới của hai người họ.
Nơi đó có nằm mơ Tăng Tuyết cũng chưa từng nghĩ tới, hơn nữa sau khi anh ta mượn Tiểu Lục của cô một tuần, bây giờ lại cảm thấy giống hệt như Tiểu Hồng của Tiểu Lam vậy.
Mặc dù Tăng Tuyết không biết xe mình đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể khẳng định tất cả những thứ này đều liên quan đến Thẩm Hoằng.
Người đàn ông này mà nhiệt tình lên thì đúng là chết người mà.
Chỉ là Tăng Tuyết vẫn mãi suy nghĩ về một chuyện, đó là sự nhiệt tình của Thẩm Hoằng có thể duy trì bao lâu.
Theo cô ấy biết, tình yêu của cậu Thẩm này kéo dài được một tháng là dài nhất.
Bây giờ cô ấy là thư ký của anh ta, nhưng cái chức thư ký này đến bao giờ kết thúc, Tăng Tuyết không biết, cũng phát hiện ra mình không có quyền chủ động.
Tình yêu với thiếu gia nhà giàu, từ khi mới bắt đầu Tăng Tuyết chưa từng có quyền lựa chọn.
Cô ấy thở dài: “Nguyệt Nguyệt, hay là chúng ta nghĩ cách giải quyết tổ tiết mục này đi."
Buổi sáng, chương trình “Chào anh, tình yêu đích thực!” vẫn liên tục gọi điện thoại tới thúc giục, bắt Lâm Lam và chủ tịch Diêm có mặt đúng giờ ở địa điểm ghi hình, nhưng họ vẫn không tìm thấy Đại Boss của mình đâu.
Cứ một lúc tổ tiết mục lại gọi điện tới, họ thực sự không biết trả lời như thế nào.
"Em nói mới nhớ, hình như bên chương trình không gọi lại được một lúc rồi nhỉ?" Dương Nguyệt đột nhiên định thần lại.
"Cũng đúng, trước tiên mặc kệ nó đi, chúng ta tìm người trước đã, họ gọi điện thoại tới thì nói sau." Tăng Tuyết xoa ấn đường, từ khi xuất hiện tai tiếng từ tối qua đến nay họ vẫn chưa được ngủ ngon giấc, sau đó lại biết được Lâm Lam và Đại Boss xảy ra chuyện như vậy, càng không thể yên tâm nghỉ ngơi.
"Ừ, được, bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy." Dương Nguyệt vừa dứt câu, mở trang mạng lên kiểm tra xem hôm nay tai tiếng đã hạ nhiệt hay chưa, kết quả là cô ấy ngây người trước màn hình máy tính: “Sao... sao có thể như vậy được?"
"Sao lại như thế nào?" Tăng Tuyết kỳ quái hỏi.
"Xảy ra chuyện lớn rồi!" Dương Nguyệt phản ứng lại, gầm nhẹ một tiếng.
"Xảy ra chuyện gì? Chuyện lớn hôm nay còn chưa đủ kích động hay sao? Chị đừng làm em sợ!" Tăng Tuyết đặt tay lên tim mình, chứng tỏ hôm nay cô ấy không thể chịu được thêm bất kỳ sự đả kích nào nữa.
"Em tự xem đi!" Dương Nguyệt nhìn bảng xếp hạng tìm kiếm, mắt chữ A mồm chữ O không nói thành lời, sao lại thành ra bộ dạng này cơ chứ?
Tăng Tuyết nhíu mày, tiến đến trước mặt màn hình máy tính của Dương Nguyệt, lập tức hóa đá tại chỗ, sau đó tức giận khẽ gầm lên: "Nói năng bậy bạ, toàn là những lời nhảm nhí, sao Đại Boss có thể ly hôn với Tiểu Lam được, họ còn đang mặn nồng thế cơ mà!"
"Chúng ta biết không có nghĩa là dân mạng biết." Kể từ khi Dương Nguyệt phụ trách khoản tuyên truyền cho Lâm Lam cho tới nay, cô ấy rất hiểu quy tắc trò chơi của ngành nghề này cùng với tình hình tâm lý của dân mạng.
Một đôi yêu nhau càng có hình tượng đẹp, thì càng có người muốn kéo họ xuống vực sâu.
Tối qua tin tức Lâm Lam ngoại tình với Tô Mộ Bạch là ví dụ tốt nhất, họ đã tốn không biết bao nhiêu thời gian nhưng vẫn không thể khiến thông tin đó hạ nhiệt, sau đó nếu không nhờ Đại Boss thô bạo đáp trả, cộng thêm sự phối hợp của Tô Mộ Bạch, hôm nay e là Lâm Lam sớm đã thành kẻ bị mọi người ghét bỏ rồi.
Trên trời dưới bể chẳng qua chỉ cách nhau một suy nghĩ mà thôi. Từ có thể hình dung chính xác nhất trong giới giải trí có lẽ chỉ có thể là từ “Đáng sợ”, nó có thể khiến cho bạn nổi tiếng sau một đêm, cũng có thể khiến bạn ngã xuống vực sâu vạn trượng chỉ trong chớp mắt.
Nhìn tài khoản buôn chuyện đưa tin Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh ly hôn, khiến Dương Nguyệt cùng Tăng Tuyết lạnh hết cả người.
Rốt cuộc là kẻ nào, lại dám thấy người gặp nguy thừa cơ hãm hại lúc này chứ.
Càng đáng sợ hơn là nguồn gốc của những tin này được lan truyền trên mạng xã hội, đối phương dám lấy thân phận cháu gái của luật sư tung ra bản ly hôn, đưa cho tài khoản chuyên buôn chuyện, còn chỉ thẳng Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh dù đã ly hôn nhưng vẫn giả vờ tình cảm vẫn nồng thắm, vì kiếm tiền, vì muốn nổi tiếng mà không từ một thủ đoạn nào.
Tội danh này không lớn, nhưng khớp với tin tức hôm qua Lâm Lam ngoại tình với Tô Mộ Bạch, hơn nữa Diêm Quân Lệnh lại thô bạo đáp trả, càng chứng tỏ sự châm biếm khác thường.
Nếu như đó là sự thật, vậy những việc trước kia há chẳng phải là một trò cười sao?
Nếu chuyện này không được xử lý thỏa đáng, chẳng những sẽ kết thúc sự nghiệp người mẫu của Lâm Lam, mà còn tổn hại đến hình tượng của Diêm Quân Lệnh trước mặt công chúng, đồng thời cũng mất đi niềm tin công chúng dành cho anh.
So với tin đồn ác ý hôm qua, chuyện hôm nay gây ảnh hưởng hơn nhiều, mức tổn hại cũng lớn hơn.
Mà điều đáng ngại hơn là hai nhân vật quan trọng lại mất tích.
"Đầu tiên chúng ta phải chứng thực thật giả đã." Dương Nguyệt xem chừng vẫn tỉnh táo, lập tức nói với Tăng Tuyết.
Tăng Tuyết tức giận: “Cái này còn cần chứng thực sao? Nhìn một cái là biết nói bậy bạ rồi, sao Đại Boss lại ly hôn với Tiểu Lam được?"
"Chị cũng không mong họ ly hôn, nhưng vấn đề bây giờ là chúng ta phải khiến đám dân mạng đông đảo ngoài kia tin tưởng chúng ta kìa." Dương Nguyệt nói với Tăng Tuyết xong, liền gọi điện thoại cho luật sư mà họ hợp tác, yêu cầu luật sư lập tức viết thư.
Nếu cần, Dương Nguyệt định truy tố tất cả tài khoản chuyên buôn chuyện đã mở rộng đề tài lần này.
"Em biết rồi." Tăng Tuyết lo lắng đến phát hoảng cả lên, nhưng vẫn cố giữ mình tỉnh táo, sau đó liên hệ với các tài khoản blogger, hỏi họ về nguồn gốc thông tin.
Nào ngờ những blogger buôn chuyện mấy ngày trước còn rất cung kính với Tăng Tuyết, vậy mà bây giờ giống như cả tập thể đã hẹn trước với nhau vậy, không thèm nghe điện thoại của cô.
Tăng Tuyết không còn cách nào khác lại nghĩ cách liên hệ với cô cháu gái luật sư kia, nhưng vẫn không có kết quả.
"Hay là như vậy đi, em tới biệt thự Đỉnh Thành tìm giấy hôn thú của Đại Boss và Tiểu Lam đi, đến lúc đó trình giấu hôn thú ra, chị không tin không bịt được miệng đám rác rưởi ấy." Bây giờ Dương Nguyệt cũng bó tay, nhưng cô ấy vẫn tin còn nước còn tát.
"Được, em đi ngay đây."