Phía Tăng Tuyết nghe thấy Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam trở về vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nhưng vừa nghĩ tới chuyện ngu ngốc mà mình làm, thì cảm thấy không còn mặt mũi nào gặp boss đại và Lâm Lam.
“Nguyệt Nguyệt, tôi thấy bản thân tội nghiệt nặng nề, có nên tự mình tạ lỗi không?” Tăng Tuyết buồn rầu ngồi trên bàn văn phòng vẻ tiêu cực.
Từ sau khi đơn li hôn bị lộ, Tăng Tuyết luôn trọng trạng thái hổ thẹn tự trách bản thân.
“Cô đừng gây rối nữa, chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách cô, tiểu Lam sẽ hiểu thôi.” Dương Nguyệt vẫn luôn dán mắt coi tình hình trên mạng, tiếc là mặc cho cô làm cách gì thì bình luận vẫn không được cải thiện, ngược lại lời lẽ càng ngày càng kịch liệt hơn.
Đặc biệt là mấy người trước đây từng mê mệt Diêm Quân Lệnh, đòng thời còn có fan hâm mộ yêu thích hai người họ, cảm thấy mình bị lừa gạt, quan niệm về tình yêu đều bị phá bỏ, đâu đâu cũng thấy đăng status, tâm trạng hụt hẫng.
Tình huống này đừng nói bọn họ, ngay cả phía Lý Húc là người quan hệ công chúng của Đỉnh Thành đều chưa chắc dập tắt được.
Mà xui xẻo hơn là bên Đỉnh Thành lại không có chút động tĩnh gì.
“Lẽ nào chúng ta cứ giương mắt nhìn bọn họ hủy hoại boss đại và Lâm Lam sao?” Tăng Tuyết cũng nhìn thấy tình hình như vậy, cả người tức run.
Cô ở trong nghề cũng lâu rồi, biết được ở đây nâng cao đạp thấp là chuyện thường, những người trước đó mới khen ngợi Lâm Lam, thậm chí tăng thêm sự nổi tiếng của boss đại lại từ các góc tối nhảy ra nói xấu Lâm Lam.
Càng bất ngờ hơn là một trong số đó còn bao gồm trang sức dr, cùng tổng giám đốc Trình Nguyệt bên đó hợp tác nhiều lần, nhưng lại ám chỉ Lâm Lam trước khi đạt được địa vị như bây giờ thì có mối quan hệ nam nữ rất phức tạp.
Tăng tuyết thấy hổ thẹn, “Nếu như lúc đầu không phải là tiểu Lam, thì cô ta vẫn chỉ là một giám đốc chi nhánh nhỏ nhoi của một siêu thị ở Tấn thị, có thể trở về Bắc Kinh được hay không là cả một vấn đề.
“Những chuyện này cô đáng lẽ sớm quen rồi chứ.” Dương Nguyệt vẻ mặt bình thản nói.
Tăng Tuyết không nói gì, đạo lý này mọi người đều hiểu, nhưng cũng thấy xót xa.
Trong lúc hai người đang không biết làm thế nào thì Lâm Lam gọi điện tới.
“Tiểu Lam, chị xin lỗi.” Vừa nghe điện thoại Tăng Tuyết liền xin lỗi tự trách bản thân.
“Đừng nói xin lỗi, mọi người chuẩn bị tới khách sạn Vương triều đi, em và Quân Lệnh tới muộn chút, trực tiếp mở buổi họp báo.” Lâm Lam đã nghe Lý Húc nói những chuyện xảy ra rồi, vốn không trách cứ gì Tăng Tuyết.
Còn về buổi họp báo, Lâm Lam đã chuẩn bị xong tâm lý để thừa nhận rồi.
“Được rồi, chị bây giờ đi.” Tăng tuyết cũng không dám nói gì thêm nữa, lập tức trả lời, nhưng nói xong vẫn hỏi nhỏ, “Tiểu Lam là sự thật sao? Em và boss đại...”
“Tới lúc đó chị sẽ biết.” Lâm Lam bình tĩnh trả lời.
Tâm trạng Tăng Tuyết vô cùng nặng nề.
Cúp máy xong, Tăng Tuyết lập tức lái xe, “Nguyệt Nguyệt, cô mang theo laptop đi cùng tôi.”
“Được rồi.” Trước mắt bọn họ cũng không biết cuộc họp báo sẽ xảy ra chuyện gì, thay vì ngồi chờ chết chi bằng cứ tới nơi trước, như vậy còn có thể nghĩ ra cách đối phó với sự việc phát sinh đột ngột.
Hai người tăng tốc tới khách sạn Vương Triều.
Bên kia.
Lâm Lam cúp điện thoại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn qua người đàn ông bên cạnh, thần thái vẫn bình thường ngồi dựa lưng vào ghế, hoàn toàn không có bất kỳ sự lo lắng và căng thẳng nào.
“Anh không có chút lo lắng nào sao?” Lâm Lam thì thầm.
“Lo lắng? Không cần thiết.” Câu trả lời của Diêm Quân Lệnh khiến Lâm Lam thật muốn đánh cho người đàn ông này một trận, cái gì gọi là không cần thiết chứ? Anh ấy thì hay rồi, bị mang tiếng xấu rồi, trở về tiếp tục làm tổng tài đại nhân cảu anh ấy, chuyện gì cũng không bị ảnh hưởng, nhưng cô thì sao? Nếu như chuyện này tiếp tục ồn ào, sau này sswungf nói là nhận phim, ngay cả sự nghiệp người mẫu đều đứt gánh hết.
Hít một hơi thật sâu, Lâm Lam có chút mệt mỏi dựa người vào cửa xe, nhưng lại bị Diêm Quân Lệnh kéo đầu tựa vào vai anh.
“Yên tâm, sẽ không sao đâu.”
Lâm Lam ngước đầu lên nhìn người đàn ông, cô không biết sự tự tin của Diêm Quân Lệnh từ đâu mà có, chuyện này cho dù họ thanh minh như thế nào, thì cũng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng cấu.
Dù sao họ li hôn cũng là sự thật.
Tuy chưa từng có ý lừa gạt công chúng, nhưng đúng là có nói dối mọi người. Đây cũng là sự thật.
Cho nên sự chỉ trích của cư dân mạng cũng không sai.
Xe cứ chạy trên đường, trong lòng Lâm Lam cứ như mối tơ vò.
Khi họ tới nơi thì phóng viên đã đứng chật cứng xung quanh khách sạn rồi, Diêm Quân Lệnh dắt tay Lâm Lam bước trên lối đi dài tăm tắp, tới thẳng khách sạn
Lúc này Tăng Tuyết và Dương Nguyệt cũng tới nơi.
“tiểu Lam...” Tăng tuyết vừa tới nơi thì nắm chặt tay Lâm Lam, mắt đỏ hoe, “Đều là chị không tốt.”
“Sẽ không có chuyện gì đâu.” Lâm Lam xoa xoa đầu Tăng Tuyết.
Lúc này Coco cũng từ nơi khác tới, liếc xéo Tăng Tuyết, “Đi ra một bên, cần chuẩn bị cái gì thì mau chóng đi chuẩn bị, đừng gây rắc rối thêm nữa.”
“Được rồi.” Tăng tuyết nghe xong vội vàng quay người cùng Dương Nguyệt đi chuẩn bị buổi họp báo.
Lý Húc đi bên cạnh Diêm Quân Lệnh, “Phương diện an toàn đã xong, do nhiều đài truyền hình phát trực tiếp, anh chuẩn bị sẵn sàng chưa ạ?”
“Ừm.” Diêm Quân Lệnh nắm tay Lâm Lam, ừm một tiếng rồi đứng đợi để bắt đầu.
Đại sảnh đón tiếp tổng cộng hơn 100 đài truyền thông, toàn bộ nghiêm túc chờ đợi.
...
Tại lầu 3 khách sạn.
Khúc Khỉa từ khi nhận được thông tin Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam mở buổi họp báo, đã sớm tới nơi đặt phòng, đặc biệt tới xem kịch hay, ông ta đã sắp xếp phóng viên trà trộn vào rồi.
Nhìn thấy cảnh chen chúc dưới lầu, Khúc Khải đắc ý cười, sự thật ngày hôm nay được bày ra trước mắt, Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam cho dù giảo biện, thì sự thật li hôn và lừa gạt công chúng sẽ không thay đổi được.
Bất luận trong buổi họp báo hôm nay họ có thanh minh như thế nào, thì chiếc mũ mà đôi vợ chồng này đội để lừa gạt sẽ bị gỡ bỏ. Theo ông ta được biết, ngay cả cổ phiếu của giải trí Đỉnh Thành gần đây cũng đang tiếp tục rớt xuống, không có tương lai phát triển.
Dù sao có tổng tài không đáng tin như vậy thì ai còn dám tin vào công ty bọn họ nữa.
“Ha ha, lần này để toi xem Lâm Lam làm sao để ngóc đầu dậy.” Khúc Khải nói vẻ khoái chí.
“Hừm, tới lúc đó tôi cũng muốn để cô ta nếm thử sự đau khổ khi bức tường bị công chúng lật đổ, khiến cô ta biết thế nào là sống không bằng chết.” Bành Ngọc rất lâu rồi không lộ diện, bây giờ đnag ngòi trong bóng tối nói những lời ác độc.
“Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ báo thù thay cô.” Khúc Khải lên trước ôm Bành Ngọc gầy chỉ còn da bọc xương, nhỏ nhẹ vỗ về.
Nếu như lúc đầu không phải là Lâm Lam, thì bành Ngọc cũng không bị Tần Sâm đá ra khỏi giải trí Tân Trí, cũng sẽ không tới Thịnh Thiên, càng không bị tên cầm thú Lỗ Trấn Hải sỉ nhục.
Nhìn người phụ nữ không còn sức sống đnag ôm trong lòng, ánh mắt Khúc Khải ánh lên nỗi uất hận và cả nỗi hổ thẹn, nếu như lúc mới đầu giúp Bành Ngọc, thì có lẽ người bị đuổi chính là Lâm Lam.
“Tôi biết chỉ có anh sẽ không bỏ rơi tôi, A Khải... xin lỗi...” Bành Ngọc ôm chặt người đàn ông, người mà cô từng coi thường thì bây giờ lại là người đàn ông cứu mạng cô.
“Không cho phép cô xin lỗi tôi, cô biết tôi yêu cô, cô biết mà...” vừa nói Khúc Khải vừa cúi đầu xuống không kiềm lòng hôn người phụ nữ.
Bành Ngọc nửa muốn ngẩng đầu lên đón nhận nụ hôn của người đàn ông, nhưng lại cúi đầu xuống, đầy sự uất hận, cô nhất định sẽ không để yên cho Lâm Lam,.
Hơn nữa đàn ông cũng chẳng có ai tốt đẹp gì.
Không lâu sau đó trong phòng khách sạn truyền ra tiếng nam nữ giao hoan, cả phòng ngủ đầy mùi ân ái, âm thanh của người phụ nữ mang nỗi tuyệt vọng, hoàn toàn không giống như đang ân ái với người yêu.
Dưới lầu khách sạn, phóng viên từng đoàn từng đoàn đi vào, mọi người dường như muốn tận mắt chứng kiến quá trình một siêu mẫu mà mình thần tượng sẽ tụt dốc như thế nào.
Lần này nếu như Lâm Lam ứng phó không tốt, muốn đứng dậy từ đầu cũng không có khả năng nữa.