Trường quay của Tấn Thị đã xây dựng được hơn một năm, trải qua lần tuyên truyền về “Chào anh, tình yêu đích thực!” trước đây, quần chúng đã biết đến họ, nhưng nếu muốn thật sự lợi dụng được hiệu ứng này vẫn cần đến tác phẩm trên truyền hình và bản điện ảnh đặt nền móng, dù sao cũng đã đầu tư hơn trăm triệu.
Lần này Diêm Quân Lệnh đến Tấn Thị liền nghe nói chủ tịch LG Cung Vân Hải cũng có mục đích này.
Đúng lúc Lâm Lam cũng ở đây, Diêm Quân Lệnh liền tự mình đến đàm phán.
Tiến vào đại sảnh, trợ lý của chủ tịch Cung liền tiến lên tiếp đón.
“Chào chủ tịch Diêm, chủ tịch Cung chúng tôi đang đợi ngài ở phòng tiếp khách.” Mặc dù trợ lý chủ tịch LG đã từng nghe đến tên Diêm Quân Lệnh, nhưng lần đầu nhìn thấy người thật, trong lòng vẫn cực kì chấn động, dù là dáng người hay khí chất, đều khiến người khác ngước nhìn.
Diêm Quân Lệnh gật đầu, chậm rãi bước theo.
Đến phòng tiếp khách, Cung Vân Hải đứng đợi đã lâu.
“Chủ tịch Diêm, đúng là tuổi trẻ tài cao, khiến tôi bội phục.” Mặc dù Cung Vân Hải đã gặp Diêm Quân Lệnh trước đây, nhưng đều chỉ là xã giao mà thôi, cũng không có quan hệ gì cả, bây giờ gặp lại, ông cũng bị bất ngờ trước khí chất của anh.
“Chủ tịch Cung khách sáo, là tôi nên cảm ơn ngài năm đó đã chăm sóc Lâm Lam.” Bởi có quan hệ với Lâm Lam, nên Diêm Quân Lệnh rất có thiện cảm với vị thương nhân hơn năm mươi tuổi này, đó cũng là nguyên nhân khiến anh lựa chọn đối phương.
Cung Vân Hải mỉm cười: “Tôi cũng chỉ tiện tay mà thôi, không ngờ lại được hai vị coi trọng đến vậy, người nên cảm ơn phải là tôi mới đúng.”
Trên khuôn mặt lạnh lùng anh tuấn của Diêm Quân Lệnh hiện lên ý cười: “Nếu vậy, tôi cũng không khách sáo nữa, lần này đến đây là bởi tôi có việc muốn nhờ chủ tịch Cung trợ giúp.”
“Nào có, tôi đã xem qua tư liệu, đó là hạng mục đôi bên cùng có lợi, chủ tịch Diêm có thể lựa chọn LG, lựa chọn Tấn Thị, là vinh hạnh của chúng tôi.” Mặc dù LG là nhãn hiệu lâu năm, nhưng chung quy vẫn không thể so với những nhãn hiệu quốc tế lớn, lần này Diêm Quân Lệnh lại lựa chọn họ, nếu sau này muốn phát triển LG thành nhãn hiệu cao cấp cũng không phải không có cách.
Cộng thêm việc Lâm Lam là người phát ngôn, chắc chắn LG sẽ tiến thêm một bước.
Mặc dù gần đây Diêm Thị đang gặp khủng hoảng, nhưng nể mặt Lâm Lam, Cung Vân Hải vẫn nguyện ý mạo hiểm lần này.
Bây giờ lại nhìn thấy khí chất của Diêm Quân Lệnh, Cung Vân Hải càng tin tưởng vào sự lựa chọn của mình.
Diêm Quân Lệnh cũng không ngờ sẽ đạt được thỏa thuận nhanh như vậy, đôi mắt đen dài liếc qua liền hiểu, lần này có thể đàm phán thuận lợi như vậy, chắc chắn cũng là nhờ bảo bối may mắn nhà mình.
Đôi bên nhanh chóng thiết lập hợp đồng, sau này ký tên chỉ còn là hình thức mà thôi.
“Mong rằng chúng ta sẽ hợp tác thành công.” Diêm Quân Lệnh đứng dậy, khách sáo đưa tay.
Cung Vân Hải cười tươi: “Hợp tác vui vẻ.”
Mọi chuyện thuận lợi quá mức bình thường, cũng giúp Diêm Quân Lệnh tranh thủ được không ít thời gian.
“Hay để tôi làm chủ, chúng ta cùng nhau ăn cơm trưa được không?” Cung Vân Hải chân thành đưa ra lời mời.
“Cảm ơn ý tốt của chủ tịch Cung, nhưng Lâm Lam đang ở trường quay, tôi muốn đi gặp cô ấy một lát.” Diêm Quân Lệnh luôn cảm thấy Lâm Lam đã biết được gì đó, có chút bất an.
“Ha ha ha, sủng vợ lên trời quả nhiên danh bất hư truyền, cô nhóc Tiểu Lam này đúng là có phúc.” Cung Vân Hải cười lớn, ông thấy, với xuất thân, tướng mạo và năng lực của Diêm Quân Lệnh, rất dễ đi vào con đường phong lưu, nhưng anh lại có thể một lòng một dạ đối xử với Lâm Lam, phẩm chất không cần phải bàn cãi.
Cũng đủ thấy việc đầu tư của ông là đáng giá.
Mà ông cũng có thể giúp đỡ Diêm Thị trong lúc khó khăn, nếu không phải gần đây Diêm Thị bị chèn ép, e rằng dạng công ty nhỏ như của ông, chưa chắc đã được Diêm Quân Lệnh để vào mắt.
Diêm Quân Lệnh bỗng nhiên nghe thấy bốn từ “Sủng vợ lên trời” trong miệng Cung Vân Hải, đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức trừng mắt với Lý Húc.
Lý Húc tỏ vẻ che giấu khẽ ho nhẹ.
Cung Vân Hải thấy vậy liền cười sảng khoái.
Mặt Diêm Quân Lệnh bỗng chốc đỏ ửng đáng nghi.
Tạm biệt Cung Vân Hải, Diêm Quân Lệnh trực tiếp đi đến trường quay nơi Lâm Lam đang ghi hình.
Đây là lần đầu tiên Diêm Quân Lệnh nhìn thấy bánh bao nhỏ nhà mình làm việc ngoài sàn diễn chữ T, lần thử nghiệm truyền hình điện ảnh kia không tính.
Bởi vì LG là thương hiệu thể thao, cho nên toàn thân Lâm Lam đều phải mang phong cách thể thao, tóc dài buộc lên cao, trang điểm theo kiểu tự nhiên, cả người toát ra tinh thần phấn chấn như ánh nắng mặt trời rực rỡ.
Chỉ có điều mẫu nam phối hợp quay cùng Lâm Lam lại để để trần nửa thân.
Diêm Quân Lệnh đứng ở cửa nhìn một lúc, chân mày từng chút từng chút nhíu lại.
Không phải thương hiệu thể thao sao? Tại sao mẫu nam phải để trần nửa thân chứ?
Trần một nửa cũng thôi đi, sao lại để hai người mẫu chụp sát với nhau như vậy?
Càng xem sắc mặt Diêm Quân Lệnh càng tối sầm lại.
Lâm Lam trong lúc ghi hình liền cảm giác được một luồng khí lạnh vừa bay qua, hơn nữa còn rất quen thuộc.
Nhưng đạo đức nghề nghiệp buộc cô chỉ có thể chịu đựng, tiếp tục ghi hình.
Luồng gió lạnh chẳng những không dần dần biến mất, ngược lại càng ngày càng lạnh thếm, khiến Lâm Lam có một cảm giác không an toàn.
Vì vậy ngay sau khi nghe thợ chụp hình hô một tiếng “Ngừng”, Lâm Lam lập tức nhìn về phía ngoài phòng ghi hình, liền thấy đôi mắt hẹp dài kia đầy vẻ lãnh đạm.
Cô vui mừng, chạy nhanh đến đó: “Anh, sao anh lại đến, không phải nói hôm nay có việc bận sao?”
“Mỗi lần em quay quảng cáo đều như thế này ư?” Không trả lời câu hỏi của Lâm Lam, Diêm Quân Lệnh trực tiếp hỏi.
Cô đầu tiên có chút sững sờ, lập tức quay đầu xem mẫu nam hợp tác cùng mình, liền lấy ngón tay mảnh khảnh xoa xoa lên mũi: “Ôi ôi, thật chua, sao lại chua thế nhỉ?”
“Nói chuyện nghiêm túc.” Diêm Quân Lệnh giận dữ.
“Tức giận rồi sao?” Nhìn chồng tức giận như vậy, Lâm Lam nhẹ nhàng chọc vào hai má của anh.
Trong khi đó không ít nhân viên bên trong đều liếc mắt nhìn sang, trông thấy Đại Boss, mắt đều sáng lên.
Dù sao từ trước đến giờ khắp nơi đều là truyền thuyết về Đại Boss, có thể tận mắt nhìn thấy như vậy cũng không được mấy lần.
“Em còn phải quay bao lâu nữa?” Diêm Quân Lệnh không trả lời bánh bao nhỏ,lòng đầy buồn bực hỏi cô.
Lâm Lam nhìn thời gian: “Khoảng ba tiếng nữa, hôm nay nhất định phải quay xong sản phẩm mới, để ngày mai còn phải quay quảng cáo năm giây, thời gian rất gấp.”
“Vậy có nghĩa là em còn phải cùng cái tên mẫu nam dính với nhau ba giờ đồng hồ nữa?” Diêm Quân Lệnh vừa nói hết lời, Lý Húc sau lưng anh chỉ cảm thấy trong không khí đều là những bọt bong bóng đầy vị chua đang bay lên.
Lần này anh Diêm “ăn giấm” cũng thật là vô lý, bất kể nói thế nào thì đây cũng là công việc của chị dâu.
Hơn nữa anh chàng mẫu nam kia cũng đang phải tạo dáng, căn bản không có cơ hội lợi dụng chị dâu.
“Cái này... Đại khái là vậy.” Lâm Lam cũng ngửi thấy được một vị chua vô cùng nồng đậm, nhưng không có cách nào khác, đây là công việc của cô.
Điều quan trọng chính là Lâm Lam không hề cảm thấy mình làm chuyện gì vượt quá giới hạn, người đàn ông này cũng thật hẹp hòi, thật đúng là khiến người ta phiền lòng mà.
Nhưng vừa nghĩ tới anh vì cô “ăn giấm”, trong lòng cô lại có chút vui mừng, đồng thời cũng có giảm giác vô cùng thương cảm.
Hiên giờ chỉ cần cô không làm việc thì lại bắt đầu lo nghĩ, cảm xúc lẫn lộn.
Nghe Lâm Lam trả lời, sắc mặt Diêm Quân Lệnh càng tệ hơn, trực tiếp nhìn về phía người phụ trách chụp ảnh: “Phí diễn xuất của anh ta, tôi trả gấp đôi, công việc của anh ta tôi làm thay.”
Hả?
Nghe được lời này của Đại Boss, trên mặt của mọi người trong trường quay đều hiện rõ một dấu chấm hỏi. Tình huống gì thế này? Đại Boss muốn làm người mẫu nam?
Cái này...
Lâm Lam vỗ nhẹ vào người anh: “Anh không sao đấy chứ?”
“Em hi vọng anh bị làm sao ư?” Giọng nói Diêm Quân Lệnh vẫn có chút khó chịu hỏi lại.
Lâm Lam vội vàng lắc đầu.
Thợ quay phim bên kia cũng sững sờ, nhìn về phía Đại Boss: “Như vậy có chút không hay cho lắm, dù sao thân phận của anh cũng là...”
“Có thể quay không để lộ mặt!” Diêm Quân Lệnh đã thay thợ quay phim suy nghĩ chu đáo xong xuôi.
“Vậy... vậy được rồi.” Trong đầu thợ quay phim đang nghĩ, nếu như dân mạng biết người mẫu nam quay cùng Lâm Lam lại là Đại Boss, vậy chẳng phải là tin chấn động ư, xem ra sản phẩm mới của LG không muốn hot cũng không được.
Về phần vóc dáng của Đại Boss đẹp hay không cũng không là vấn đề, dù gì chụp xong có thể chỉnh sửa.
Lâm Lam vô thức nuốt nước miếng: “Như vậy có được không?”
“Đương nhiên là được.” Người nói câu này lại chính là Cung Vân Hải.
Lâm Lam thật sự chỉ muốn che mặt lại. Chủ tịch Cung sao lại tới đây chứ? Cái tên xấu xa này, trình độ “ăn giấm” đã đạt đến một cảnh giới mới rồi.
Nhưng một khi anh nhìn thấy chữ ký của cô trong thỏa thuận ly hôn, Lâm Lam một chút cũng không dám nghĩ tiếp.
Tạm thời cứ ghi hình trước đi vậy.