Linda cho rằng chủ tịch Diêm sẽ từ chối, dù sao mấy hôm nay sếp không tham dự bất kỳ buổi phỏng vấn dưới hình thức tiệc rượu nào, huống hồ lần này còn có Lâm Lam.
Nhưng không ngờ cuối cùng sếp lại đồng ý.
"Tôi đi sắp xếp ngay." Linda nhanh chóng nói.
Diêm Quân Lệnh gật đầu, đút hai tay vào túi nhìn ngắm cảnh thành phố lên đèn qua ô cửa sổ.
Từ sau chuyện lần trước ở bệnh viện, anh không còn gặp lại Lâm Lam nữa.
Nhưng không gặp không có nghĩa là không nhớ nhung.
Cô giẫm đạp lên tôn nghiêm và tình yêu của anh như cát bụi, nhưng anh lại kém cỏi mà không chịu từ bỏ.
Diêm Quân Lệnh cười khổ, nâng cổ tay nhìn đồng hồ, bảy rưỡi. Chỉ là nhìn xong anh vẫn không thả tay xuống, chiếc đồng hồ này đã bên anh một năm nay, được anh giữ gìn rất cẩn thận.
Đây là món quà đầu tiên mà bánh bao nhỏ tặng cho anh, cũng là vật quan trọng nhất chỉ đứng sau cô.
Diêm Quân Lệnh không nỡ gỡ xuống, dù rằng đó là món quà bất ngờ vì cô nhìn nhầm giá.
Hồi lâu sau, anh thở dài, quay người đi xuống lầu với vẻ cam chịu trước số phận.
Linda đã sắp xếp xe đưa đón ổn thỏa.
Mặc dù sức khỏe của chú Trương đã hồi phục, nhưng Diêm Quân Lệnh vẫn để chú nghỉ phép thêm một thời gian, hiện tại chú chỉ ở nhà trông chừng ba nhóc con, tài xế cũng đổi thành Lộc Tam.
Vương Đại tiếp tục được phái đi bảo vệ cho Lâm Lam, nhưng đã chuyển sang phương thức âm thầm.
Sau khi cô ngả bài với anh, ngay cả Vương Đại và Lộc Tam luôn đi theo cô cũng đã quay lại, nhưng Diêm Quân Lệnh vẫn không yên tâm nên để Vương Đại âm thầm đi theo bảo vệ cô.
Lúc đến buổi tiệc rượu, đã là 8 giờ 15 phút.
"Người đàn ông sẽ đi cùng cô ấy là ai?" Xe dừng lại trước cổng buổi tiệc, Diêm Quân Lệnh ngồi im một lúc, chợt thốt ra câu này, khiến Linda hơi bất ngờ.
"Cái này... chắc không cần đưa theo bạn nam?" Nghĩ ngợi một lúc, Linda mới phản ứng lại trước câu hỏi của sếp.
"Hình như hôm nay công ty cũng có một người mẫu tham dự buổi tiệc rượu của DR?" Diêm Quân Lệnh hỏi tiếp.
Linda nhíu mày: "Vâng, ý anh là?"
"Tôi cần một người nữ đi cùng." Nói xong câu này, Diêm Quân Lệnh bắt đầu chợp mắt.
Ơ!
Linda kinh ngạc, trong mắt cô, sếp luôn là kiểu mẫu đàn ông chín chắn thuần thục, không ngờ hôm nay lại trẻ con đến mức này, dùng phụ nữ để chọc giận vợ mình.
"Việc này... có lẽ không ổn lắm?" Linda cảm thấy hai người nên giải quyết vấn đề với nhau chứ không phải giận dỗi nhau như thế này.
Nào ngờ Linda vừa nói xong liền nhận được một ánh mắt lạnh lùng từ sếp, cô lập tức im lặng, liên hệ với người mẫu tham dự buổi tiệc rượu DR hôm nay.
Người mẫu nữ đó nghe nói được trở thành người đi cùng chủ tịch Diêm, phấn khởi đến mức khoa tay múa chân, thái độ cũng bởi vậy mà trở nên ngạo mạn, nhanh chóng chạy đến trước mặt Diêm Quân Lệnh.
"Chủ tịch Diêm, tôi là..."
"Không cần." Cô ta vừa định giới thiệu bản thân để Đại Boss nhớ mình, thì Diêm Quân Lệnh đã thẳng thừng ngắt lời cô ta, không hề có ý định muốn biết tên của cô ta là gì.
Nhưng khi hai từ này đi vào tai của đối phương, lại bị đổi nghĩa thành Đại Boss đã sớm biết đến cô ta, muốn quen cô ta nên mới cố tình tìm cô ta, cô ta liền chủ động khoác tay Diêm Quân Lệnh.
Vừa bị người khác chạm vào, trong đôi mắt đen của Diêm Quân Lệnh liền thoáng qua một tia mất kiên nhẫn, nhưng nghĩ đến việc đã diễn thì phải diễn cho tròn vai, anh liền nhẫn nhịn.
Nhưng không ngờ, sự im lặng này của anh, càng khiến cô ta khẳng định chắc chắn suy đoán của mình, cô ta cảm thấy bản thân có sức hút vô hạn, khiến Đại Boss cũng phải ngã gục.
Cô ta không kìm được bắt đầu mơ mộng khoảnh khắc có được Đại Boss, đá Lâm Lam ra rìa, trở thành phu nhân chủ tịch.
Người trẻ mà, thích mộng mơ cũng là một việc rất đỗi bình thường.
Buổi tiệc rượu đã tiến hành được một nửa, khi Diêm Quân Lệnh và bạn nữ vừa bước vào phòng, lập tức thu hút mọi ánh nhìn trong buổi tiệc.
Mà điều khiến mọi người cảm thấy chấn động không chỉ bởi việc Đại Boss đồng ý tham dự buổi tiệc rượu của DR, mà Đại Boss còn đưa theo bạn nữ, hơn nữa người ấy không phải Lâm Lam.
Sau khi mọi người đồng loạt nhìn về phía Diêm Quân Lệnh, giây tiếp theo đã chuyển ánh mắt sang Lâm Lam, trong lòng bắt đầu hình dung một vở kịch cẩu huyết về hôn nhân.
Có người nghi ngờ, có người hóng hớt, người mỉm cười khi Lâm Lam gặp họa cũng không ít.
Còn Lâm Lam lại cực kì bình tĩnh, chỉ sau một thoáng ngỡ ngàng và đau lòng lúc đầu, cô bắt đầu chấp nhận chuyện này bằng một cảm giác tê dại.
Từ sau khoảnh khắc quyết tâm rời bỏ anh, Lâm Lam đã nghĩ đến tình huống này vô số lần, nhưng cô không ngờ nó sẽ đến sớm như vậy, khi mà cô vẫn chưa kịp chuẩn bị.
"Chị Lâm Lam, chị vẫn ổn chứ?" Tiểu Đồng luôn đi cạnh cô, đương nhiên cảm nhận được sự khác thường và vẻ bình tĩnh gượng gạo của Lâm Lam sớm hơn những người xung quanh.
Xem ra tình cảm của chị Lâm Lam và Đại Boss thật sự xảy ra vấn đề, hơn nữa còn vô cùng nghiêm trọng.
"Ừm." Lâm Lam khẽ ừm một tiếng, quay người định đi đến một góc gần đó, tránh xa ánh mắt và lời buôn chuyện của đám đông, không ngờ Cố Nguyệt lại bước lên sân khấu của buổi tiệc.
Nhìn người phụ nữ đang cầm micro, Lâm Lam nhíu mày theo phản xạ, trực giác mách bảo cô, Cố Nguyệt lại định làm gì đó.
Lâm Lam không ngờ Cố Nguyệt lại là MC của buổi tiệc rượu này, ban đầu đối phương thuân lợi chuyển từ Tấn Thị sang trụ sở chính của công ty đá quý DR ở Bắc Kinh, hơn nữa còn đi lên như diều gặp gió, hiện tại đã nắm giữ vị trí tương đối cao ở DR.
Hợp đồng năm trước của Lâm Lam chính là do vị này phụ trách.
"Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến đây tham gia lễ kỷ niệm 30 năm thành lập công ty đá quý DR của chúng tôi, hôm nay... Sau cùng xin mời Lâm Lam, người đại diện phát ngôn của DR chúng tôi lên nhảy một điệu để chia vui cùng mọi người, đồng thời cảm ơn những cống hiến của cô Lâm cho công ty đá quý DR hơn hai năm nay, công ty chúng tôi chân thành mời cô Lâm Lam tiếp tục trở thành người phát ngôn trong quý mới của DR." Sau khi Cố Nguyệt nêu ra một loạt những câu chuyện cũ rích, bỗng nhiên hướng mũi nhọn về phía Lâm Lam.
Lâm Lam vốn định trải qua đêm nay một cách bình yên ở một góc khuất, giờ lại bị Cố Nguyệt đẩy vào thế khó xử, đặc biệt câu "lên nhảy một điệu" là cái quỷ gì, trước đó cô không hề được thông báo nên vẫn chưa chuẩn bị gì cả.
Còn có lời mời ký tiếp hợp đồng khi nãy nữa, nêu ra trước nơi đông người như thế, có khác nào ép cô nhất định phải đón nhận đâu.
Lâm Lam chỉ có thể nói rằng: Thủ đoạn của Cố Nguyệt khá đấy.
Đêm nay cô chỉ vừa cho Tiểu Đồng biết mình không ký tiếp hợp đồng với công ty đá quý DR, không ngờ Cố Nguyệt lại dùng chiêu này.
Đáng ghét hơn là căn bản không có ai thông báo với cô đêm nay phải dẫn theo bạn nam.
Trước ánh mắt của mọi người, Lâm Lam nâng váy chầm chậm bước lên sân khấu.
Nếu đối phương đã muốn chơi, cô chỉ có thể chơi cùng.
"Xin cảm ơn công ty đá quý DR và sự yêu mến của chủ tịch Trình, cảm ơn công ty đã giúp tôi trưởng thành trong suốt hai năm qua, cảm ơn sự yêu mến của mọi người, tôi cũng rất bất ngờ khi nhận được lời mời tiếp tục cộng tác từ phía công ty đá quý DR, nhưng tôi e rằng hình tượng của mình đã không còn thích hợp với hướng phát triển trẻ hóa của công ty, hi vọng giám đốc Cố có thể dành cơ hội này cho những người mới." Nói đến đây, Lâm Lam mỉm cười với Cố Nguyệt.
Vẻ mặt Cố Nguyệt lúng túng, Lâm Lam nhìn sang chủ tịch của công ty đá quý DR: "Sau cùng tôi xin mạnh dạn mời chủ tịch Trình cùng nhảy một điệu, xem như thay lời cảm ơn sự chiếu cố của công ty đối với tôi trong hai năm qua, không biết tôi có vinh hạnh đó không ạ?" Vài lời cảm ơn ban đầu của Lâm Lam được cô nói ra vô cùng lạnh nhạt xa cách, sau cùng lại mời chủ tịch DR lên sân khấu, có thể nói là bạo dạn, quan trọng hơn là cô cũng đã tìm được bạn nhảy.
Hơn nữa cô còn đặc biệt nhấn mạnh hôm nay cô lại tiếp tục nhận được lời mời ký tiếp hợp đồng của công ty đá quý DR, đồng thời cũng đã từ chối một cách khéo léo.
"Rất vinh hạnh." Chủ tịch Trình của DR mặc dù có chút bực mình vì bị từ chối, nhưng vẫn giận Cố Nguyệt hơn, lại có thể không thông báo cho Lâm Lam trước về việc hợp đồng.
Lúc này anh ta được mời, nếu không đồng ý thì chẳng khác nào đang giận dỗi một cách ấu trĩ, hơn nữa anh ta vẫn chưa làm rõ tình trạng quan hệ giữa Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh, anh ta vẫn sợ mình sẽ đắc tội với Đỉnh Thành, nên cũng đành chấp nhận đề nghị của cô.
Cố Nguyệt không ngờ chỉ trong vài năm mà Lâm Lam lại có thể trở nên mạnh mẽ đến vậy, hoàn toàn hờ hững trước sự khiêu khích của cô ta, hơn nữa còn hóa giải nó một cách đơn giản đến thế.
Trước đây cô ta đã hứa với sếp rằng sẽ dùng phân nửa giá thị trường để lấy được hợp đồng quý mới của Lâm Lam, nhưng bây giờ lại bị từ chối ngay trước mặt nhiều người như vậy, chẳng khác nào tự vả vào mặt mình.
Có điều cô ta đã biết chuyện giữa Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh, cô ta thầm nghĩ nếu không có Diêm Quân Lệnh, để xem Lâm Lam còn có thể tiến xa được bao lâu?
Diêm Quân Lệnh đứng dưới, chăm chú nhìn người phụ nữ đứng trên sân khấu, không hề để tâm đến người mẫu nữ ở bên cạnh anh đang rất không an phận, lúc thì mặt tươi như hoa, lúc thì thể hiện sức hút nữ tính với anh, lúc lại mang bộ dạng kênh kiệu đắc ý, vở kịch của cô ta không chỉ đặc sắc theo kiểu bình thường.
Đáng tiếc rằng khán giả xung quanh chỉ dõi mắt về người đang đứng trên sân khấu.
Lâm Lam gầy đi rồi.
Đây là ấn tượng đầu tiên khi Diêm Quân Lệnh vừa nhìn thấy cô, anh chỉ cảm thấy buồn bực. Tô Mộ Bạch không chăm sóc tốt cho cô sao? Chỉ nửa tháng đã gầy đi nhiều như vậy, hay cô lại ăn kiêng giảm béo vì cuộc thi chết tiệt kia? Đồ ngốc này, giới người mẫu ngày nay đâu còn tôn sùng kiểu gầy kém khỏe mạnh như cô nữa đâu.
Chẳng hiểu sao trong lòng Diêm Quân Lệnh lại bùng lên lửa giận, anh cứ ngỡ cô dứt khoát rời bỏ mình như vậy thì sẽ biết cách yêu bản thân hơn, nhưng hiện giờ thì sao?
Lúc Diêm Quân Lệnh đang nổi giận, lại nghe thấy Lâm Lam mời chủ tịch của công ty đá quý DR lên nhảy một điệu với mình, gương mặt anh tuấn lạnh lùng càng trở nên lạnh lẽo.
Cô ấy lại đang khiêu khích giới hạn của mình!
"Chủ tịch Diêm, hay là chúng ta cũng nhảy một điệu?" Hoàn toàn không nhận ra người đàn ông cạnh mình đang nổi giận đùng đùng, trong đầu người mẫu nữ tràn ngập niềm hứng khởi, đưa ra lời mời tha thiết với Đại Boss.
"Được." Vừa dứt lời, Diêm Quân Lệnh mang theo cô người mẫu không biết tên bước vào sân nhảy cùng lúc với Lâm Lam và chủ tịch Trình.
Chuyện này...
Không phải đã nói Lâm Lam và chủ tịch Trình sẽ nhảy mở đầu sao?
Cả đám người hóng hớt một lần nữa bị kích thích, xem ra hôm nay lại có kịch hay để xem rồi.