“Nghịch tử, mày đúng là nghịch tử, đừng nói là ta, ngay cả ông nội mày trên trời có linh cũng không đồng ý mày lấy thứ nam không ra nam nữ không ra nữ đó!” cha của Lý Húc bị thái độ của Lý Húc kích động liền quát mắng anh.
Lý Húc toàn thân run lên vì tức giận, dáng đi xiêu vẹo bước ra ngoài.
Ông nội lúc còn sống yêu thương anh nhất, ông nhất định sẽ hiểu cho anh.
Coco chạy tới thì nhìn thấy trên trán Lý Húc đang chảy máu, có chút rùng mình hỏi, “Anh sao vậy?”.
“Không sao, chúng ta đi thôi.” Lý Húc có chút chóng mặt, nhưng trong lúc này có thể nhìn thấy Coco, tâm trạng hình như không tệ lắm, hơn nữa từ trong ánh mắt của đối phương cảm nhận được cô cũng đang quan tâm anh.
“Không, em đi vào cùng anh.” Coco vốn khí thế bừng bừng đến nhà họ Lý chửi mắng Lý Húc, muốn xem người đàn ông này rốt cuộc bắt cá hai tay như thế nào, nhưng không ngờ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy vì mình mà kiên định như vậy. Trong lòng những tính toán và lúng túng đó ngay lập tức trở lên nực cười.
Nếu anh ấy đã yêu mình thật lòng như vậy, cô hà tất phải ngả nghiêng ngả dọc, đó không phải là phong cách của Coco cô.
“Em muốn làm gì?” Lý Húc khó hiểu.
Coco lại không để ý lời của Lý Húc, liền kéo anh quay ngược lại tiệc cưới của nhà họ Lý.
“Cái thứ bất hiếu, còn quay lại làm gì?” ông Lý nhìn thấy con trai thì quát lớn.
Không nghĩ một lát sau Coco lại đứng trước mặt Lý Húc.
“Không phải là anh ấy muốn tới, mà là cháu.” Giọng nói thường ngày của Coco dịu dàng, lúc này lại vô cùng kiên định, cả người toát lên khí thế mạnh mẽ, khiến người ta khó mà không nhìn đến.
Ông Lý hơi ngây người, là một luật sư nổi tiếng trong nước, tính khí của ông luôn mạnh mẽ, nhưng ngay lúc này lại bị một cô gái răn đe, trong lòng khó tránh khỏi bất ngờ.
“Cô chính là người chuyển giới đó?” ông Lý sớm nghe nói con trai bị một người chuyển giới mê hoặc, bây giờ nhìn thấy Coco cũng có chút ngạc nhiên, nhưng mà quả thực rất quyến rũ.
“Ngài Lý là một luật sư có tiếng, biết tội phỉ báng người khác phải chịu trách nhiệm trước pháp luật không?” Coco lạnh lùng hỏi.
“Phỉ báng đúng là phải chịu trách nhiệm pháp luật, nhưng tôi đã phỉ báng cô chưa?” ông Lý cười nhạt, nói chuyện luật pháp với ông, chẳng phải là đang khiêu khích ông sao?
“Bác phỉ báng cháu là người chuyển giới, bác thấy sao ạ?” Coco biết danh tiếng của ông Lý, nhưng không ngờ lần đầu gặp mặt lại trong hoàn cảnh này.
Ông Lý chau mày, “Lẽ nào cô không phải?”
“Từ khi nào cháu nói cháu là chuyển giới vậy ạ?” Coco hỏi ngược lại lần nữa.
Bầu không khí ở hôn trường càng trở lên lúng túng gượng gạo, ông Lý bất giác nhìn sang vợ mình.
Bà Lý giật mình, “Cô tự mình không nói thì có tác dụng gì, mọi người đều biết cô là chuyển giới, Lý Húc cũng chưa từng phủ nhận.”
“Sự thật mọi người đều biết tại sao cháu không biết? Lý Húc chưa từng phủ nhận thiết nghĩ cũng chưa từng thừa nhận phải không ạ?” tận sâu trong lòng Coco cảm thấy tên Lý Húc này là một tên ngốc, ở cùng cô nhiều lần như vậy mà không biết cô là nam hay nữ, không tin được anh ấy lại là trợ lý đặc biệt của Diêm Quân Lệnh. Với tố chất nghiệp vụ như thế này nên sớm bị sa thải đi bán trà dạo rồi.
Lý Húc hơi há miệng có chút ngây ra nhìn Coco, trán vẫn còn chảy máu.
“Đợi về nhà rồi em xử lý anh.” Coco nhìn phản ứng như vậy của Lý Húc, liền thì thầm bên tai anh lời cảnh cáo.
Lý Húc đứng ở đó, nhất thời cảm giác như ảo giác vậy, làm sao có thể? Coco lại là cô gái có 8 phần là nữ sao, không đúng, cô ấy có phải là chuyển giới không?
Trán vẫn đang chảy máu, Lý Húc cảm thấy chân tay mình đang run rẩy.
Còn mọi người ở đây đều ngây ra, đặc biệt là Phó Thanh Thanh, cô nhận được sự công nhận của bà Lý, nhất định sẽ trở thành con dâu nhà họ Lý, lần này tham gia hôn lễ của Lý Tử Hàn, càng có niềm tin đối với Lý Húc, để trả lại sự sỉ nhục mà Lý Húc với Coco đối với mình trước đó.
Nhưng không ngờ hôn trường lại biến thành thế này.
Coco là người chuyển giới ở Bắc Kinh này không tính là mọi người đều biết, nhưng trong giới thượng lưu lại không là bí mật gì.
Cho nên Phó Thanh Thanh chắc như đinh đóng cột, Coco nhất định sẽ thua, nhưng không ngờ bây giờ cô ta lại phủ định cách nói người chuyển giới, đây là tình hình gì vậy?
“Cô Coco, lúc này nói dối không phải là chiêu trò hay đâu.” Phó Thanh Thanh giọng nói lanh lảnh cuối cùng cũng kéo hồn mọi người về.
Chẳng phải sao, người phụ nữ này vì muốn gả vào Lý gia, lại dùng cách rẻ mạt như vậy.
Coco khẽ cười, “Lời này của cô Phó không đúng rồi, tôi là phụ nữ hay không chẳng phải đi một chuyến tới bệnh viện là có thể chứng minh, vậy nói dối hay không có cần thiết không?”
“Nhưng...” Phó Thanh Thanh tức giận, nhưng lại nghĩ ra điều gì liền nói, “Với mối quan hệ của cô Coco đây ở bất cứ bệnh viện nào đều có thể làm giả không khó nhỉ? Huống hồ cô có thể giải thích một chút hai tấm hình này không?”
Vừa nói Phó Thanh Thanh vừa mở điện thoại ra, giơ hai tấm hình cho mọi người cùng xem.
Chỉ nhìn trên tấm hình, tấm đầu tiên là tóc Coco vàng ngắn, cơ thể bằng phẳng, mặt mũi tuy cũng đẹp, nhưng lại có vẻ giống con trai hơn, nhưng tấm hình sau cũng chính là dáng vẻ hiện tại cảu Coco, mái tóc màu đỏ rượu xoăn bồng bềnh, thân hình nóng bỏng, đôi mắt quyến rũ. Sự khác biệt này quá lớn.
Phó Thanh Thanh đi quanh một vòng, nhìn về phía Coco nói đầy ẩn ý, “Mọi người có cảm thấy đây không phải là chuyển giới? Hơn nữa còn là chuyển giới phẫu thuật thẩm mỹ.”
“Ha ha, vô tri.” Nhiều năm như vậy Coco thà bị mang tiếng, cũng không muốn giải thích nhiều, bởi vì trên thế giới này kẻ ngu dốt vô tri rất nhiều, còn cô sao lại phải giải thích với người khác về bản thân mình?
“Là tôi vô tri, hay là cô vô sỉ?” Phó Thanh Thanh thấy mình đang chiếm thế thượng phong, càng trở lên đắc ý.
“Tôi có thai rồi.” Coco bình tĩnh nhìn biểu cảm chiến thắng sớm của Phó Thanh Thanh, nói với vẻ đồng cảm.
Đừng nói là Phó Thanh Thanh, đến chính cha mẹ Lý Húc cũng đều kinh ngạc đứng chôn chân tại chỗ.
Và cả Lý Tử Hàn nhân vật chính của tiệc cưới hôm nay, cùng cha mẹ của anh đều bị câu nói của Coco làm cho kinh ngạc.
Có thai rồi, người chuyển giới sao lại có thai được, những người khác đều không hiểu, nhưng đây là kiến thức cơ bản mà mọi người đều biết.
“Làm... làm sao có thể?” giọng của Phó Thanh Thanh run rẩy có chút không thể tin được.
Cô sắp chiến thắng rồi, nhưng lại bị một câu của cô gái này bóp chết, trên mặt đầy sự kinh ngạc.
Lý Húc cũng vô cùng ngạc nhiên, nhưng lúc này anh bắt buộc phải bình tĩnh, lập tức đưa tay ra nắm chặt tay Coco, “Ba, mẹ, vì con của con, con nhất định sẽ cùng Coco kết hôn.”
“Cô... cô nói là thật sao?” bà Lý kịch liệt phản đối Lý Húc và Coco, nguyên nhân lớn nhất là vì biết người chuyển giới không thể sinh con, bây giờ vấn đề lớn như vậy đã được giải quyết, những việc khác cũng không quan tâm tới nữa, phản ứng đầu tiên là Coco có thật sự có thai hay không. Nếu như là thật, vậy thì còn nhanh hơn cả Lý Tử Hàn.
“Bác gái, đương nhiên là thật ạ.” Nhìn gương mặt biến sắc của bà Lý, Coco thành khẩn trả lời, đáy mắt đều là giả vờ cười.
“Thật là tốt quá rồi!” bà Lý kích động muốn kéo lấy tay Coco, nhưng tiếc là lại bị tránh né.
“Lão gia, cứ coi như Coco không phải là chuyển giới, nhưng tiếng xấu của cô ấy... lại còn phẫu thuật thẩm mỹ, phẫu thuật nhiều như vậy, con cái sau này...” người phụ nữ luôn không xen vào câu chuyện của hai cha con, đột nhiên lên tiếng. Bà là mẹ nhỏ của Lý Húc, là mẹ ruột của Lý Tử Hàn.
Bà Lý rất mong con trai cưới Phó Thanh Thanh về để giành lấy vị trí chủ cái nhà này.
“Dì nói rất đúng, Coco tuy là có con với Lý Húc, không phải là chuyển giới, nhưng tiếng xấu của cô ấy là sự thật, phẫu thuật thẩm mỹ cũng là sự thật.” Phó Thanh Thanh thêm dầu vào lửa.
Bà Lý nghe thấy vậy bất mãn liếc Phó Thanh Thanh một cái, rồi nhìn chồng, “Cho dù thế nào đứa bé mà Coco mang thai là con cháu nhà họ Lý chúng ta, ông xem...”
“Câm miệng hết cho tôi!” ông Lý bị chọc tức không nhẹ, hôn lễ hôm nay mời đều là khách quý, bây giờ ầm ĩ như vậy nhà họ Lý trở thành trò cười cho cả thành phố này rồi.
“Ông xã...”
“Lão gia!”
“Đứa trẻ có thể sinh ra, nhưng cánh cửa nhà họ Lý đừng mong bước vào.” Ông Lý ném lại một câu rồi đùng đùng tức giận quay người bỏ đi.
“Ba...” Lý Húc vẫn muốn tranh thủ, nhưng lại bị Coco giữ lại nhìn anh lắc đầu.
Lý Húc đau lòng không muốn Coco ấm ức, “Xin lỗi...”
“Anh bị chảy rất nhiều máu rồi.” Coco nhắc nhở Lý Húc.
“Anh biết rồi.” Lý Húc vừa nói vừa sờ lên trán mình, một bàn tay đầy máu, Lý Húc thấy vậy mắt liền tối lại, sợ quá ngất đi.
“Lý Húc... Lý Húc...”
“Con trai, tỉnh lại đi, tỉnh lại...!”
“Mau, gọi cấp cứu nhanh lên!”
Lý Tử Hàn thấy hôn lễ của mình hỗn loạn sắc mặt sa sầm lại. Bọn họ nhất định là cố ý làm vậy.