Siêu Mẫu

chương 72: ngoại truyện! mua nó cẩn thận!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Gà

Chuyện Lý Na hành hung, hút ma túy bộc phát, dính líu đến Tiêu Mạc Phàm, dính líu đến Tinh Quang, đồng thời cũng dính vào công ty Hoa Hạ.

Càng làm người cảm thấy ngoài ý muốn là, dính líu sâu nhất, ảnh hưởng lớn nhất là công ty Hoa Hạ.

Hình như trong bóng tối có một bàn tay vô hình, mượn chuyện Lý Na, kéo Hoa Hạ vốn nên ở vị trí không liên quan, không chút nể tình xuống vũng bùn scandal.

Đầu tiên từ việc Lý Na hút ma túy, cảnh sát tra ra ‘ngọn nguồn’ cung cấp ma túy cho minh tinh lại may mắn từ ‘ngọn nguồn’ này lại tra ra phía dưới Hoa Hạ gần như có hơn phân nửa người bị nghiện thuốc, trong những kẻ nghiện thuốc này đa phần là nghệ sĩ Hoa Hạ.

Ở Hoa Hạ tập trung một số lượng kẻ nghiện thuốc vô cùng khổng lồ, không thể không làm cảnh sát nhằm vào Hoa Hạ tiến hành bí mật điều tra.

Trong lúc đó luôn có người ẩn danh cung cấp chứng cứ hình ảnh và tài liệu cho cảnh sát, khiến cho cuộc điều tra này tiến hành tương đối thuận lợi, thậm chí thuận lợi đến mức làm người ta cảm thấy quỷ dị.

Cuối cùng lấy được đầy đủ kết quả điều tra nhằm vào Hoa Hạ, cũng công khai với công chúng một góc tảng băng trôi này [] làm người dân vô cùng khiếp sợ, cái này tựa như một lớp thủy tinh mờ ngăn cách giữa người dân bình thường với giới giải trí, góc băng đột nhiên rõ ràng, làm người ta nhìn thấy bóng tối xấu xa trong ánh sáng đó.

[] tảng băng trôi: Nguyên lý "tảng băng trôi" của Hemingway Dựa vào hiện tượng vật lí, khi một tảng băng trôi trên đại dương, chỉ có một phần nổi trên bề mặt, bảy phần chìm khuất, Hê-minh-uê nêu lên nguyên lí "tảng băng trôi".

Nghi án công ty Hoa Hạ mua bán ma túy cho nghệ sĩ dưới trướng, hơn nữa cũng bị tình nghi sử dụng các loại ma túy này để chế những loại thuốc gây ảo giác cho nghệ sĩ dưới trướng và khách hàng để hoàn thành một số giao dịch ‘xã giao giải trí’ đầy hắc ám.

Những thứ này bị lôi ra ngoài, sau khi cảnh sát mang mấy tên lãnh đạo cấp cao của Hoa Hạ đi, giống như đẩy ngã quân bài Domino đầu tiên, sinh ra một loạt phản ứng dây chuyền.

Trong đó, những công ty cổ phiếu có quan hệ ích lợi thiết thân với công ty Hoa Hạ ùn ùn ngã xuống, điều này nói rõ người dân hoàn toàn không còn lạc quan và tín nhiệm đối với sự phát triển sau này.

Sau đó công ty Hoa Hạ cố hết sức bổ cứu, thì mơ hồ nhận ra hình như có một lực lượng không rõ đang nhanh chóng nuốt hết cổ phần rải rác tán lạc trong thị trường của bọn họ, mặc dù đây chỉ là chút cổ phần cực kỳ ít.

Mà lực lượng ẩn núp này ở đâu, ý đồ là gì?

Tuy nhiên không lâu sau Hoa Hạ đột nhiên triệu tập cuộc họp hội đồng quản trị, cho ra đáp án ngoài dự đoán của mọi người.

Tổng giám đốc đương nhiệm của Hoa Hạ, Dư Đức Diệu.

Ông ta ngồi vị trí CEO đã nhiều năm, sở hữu cổ phần lớn thứ của công ty trong cuộc họp hội đồng quản trị lần này, cũng là người triệu tập hội đồng quản trị, ra mặt đại diện.

Nếu chỉ riêng một kiện sự này, mọi người có kinh ngạc nhưng cũng sẽ không có quá nhiều bất ngờ.

Chẳng qua ngoài dự đoán của mọi người không phải là chuyện đổi cũ thay mới, mà là trong hội đồng quản trị, chẳng một ai nghĩ đến, người vốn nên được xem là ‘nhân vật nhỏ’ ấy đã đến.

Lúc anh đến, anh đang giữ % cổ phần Hoa Hạ cũng là yếu tố quyết định ‘thay thế CEO’ lần này.

Mà ‘nhân vật nhỏ’ này, đang mở một công ty người mẫu trung bình, người mẫu nam đứng đầu châu Á, La Hiên Kỳ.

Lần đó tất cả mọi người trong hội đồng quản trị đều sẽ không quên vẻ mặt đắc ý của chàng trai yêu dã này, cũng không quên trong khoảnh khắc Dư Đức Diệu trở thành CEO tiền nhiệm, khuôn mặt trắng bệch nhìn về phía La Hiên Kỳ.

Mà cùng với sự kiện Hoa Hạ thay đổi tổng giám đốc, trọng điểm chú ý của truyền thông giải trí vẫn luôn đặt vào Tiêu Mạc Phàm đã tránh bóng, người kia lặng yên không một tiếng động khai trương một cửa hàng bánh ngọt.

Cửa hàng bánh ngọt không phải ở nơi phồn hoa, mặc dù mặt tiền không lớn, nhưng trông sự trang hoàng có thể nhìn ra được chủ nhân rất dụng tâm, bất luận là sắc thái riêng của món bánh ngọt, tủ chén trong suốt, hay trang trí trên vách tường, cũng lộ ra sự đơn giản, tinh xảo, sạch sẽ thoải mái, cùng với sắc màu ấm áp.

Cửa hàng bánh ngọt này, ngày thứ hai khai trương, đã có nhiều người chen chúc, báo giải trí đột nhiên biết được tin tức này từ người hâm mộ Tiêu Mạc Phàm hoặc người đi đường bình thường, đã sớm vây quanh đến giọt nước cũng không lọt.

Đáng tiếc là, vì mọi người nghĩ có thể thấy được phong thái của Ảnh đế ngày xưa ở khoảng cách gần, nên lúc đi đến quầy thu tiền của cửa hàng rồi thấy phục vụ bên cạnh tủ chén mỉm cười thì mới bất giác địa ý thức được đâu thể dễ dàng nhìn thấy Tiêu Mạc Phàm như vậy.

Nhưng rất nhiều ngày sau đó, mọi người vẫn mang hi vọng ‘ôm cây đợi thỏ’ không buông tha cứ tiếp tục đến cửa hàng bánh ngọt, thì đã có người ở trên Internet post tấm hình chụp được ở cửa hàng bánh ngọt, hình của Tiêu Mạc Phàm!

Trong ánh mặt trời ấm áp, bóng lưng của người đàn ông đi vào cửa hàng, tay đang cầm một bó hoa màu tím.

Trong bóng râm ẩn khuất dưới ánh mặt trời, cửa hàng nhỏ ngọt ngào ấm áp là thế, lại có thêm bó hoa nhẵn mịn động lòng người kia, càng làm người ta thấy rõ khuôn mặt căng thẳng của người đàn ông ấy.

Ngũ quan lập thể đã trông thấy thì rất khó quên, môi mỏng hấp dẫn nhếch lên, một vết sẹo dài trông ghê người, tuy nhiên vẫn không hề che khuất đôi mắt tụ hội ánh mặt trời nhưng chất chứa đầy bi thương và nỗi buồn đó.

Khuôn mặt người đàn ông ấy như thế, nhưng trong lúc nhất thời lại khiến người ta không thể liên tưởng đến Tiêu Mạc Phàm có phong phạm Ảnh đế trước đây không lâu kia!

Mà loại hoảng hốt, không phải vì vết sẹo này ảnh hưởng đến gương mặt tuấn tú, bởi vì cho dù hiện giờ có hơn một vết sẹo như vậy, thoạt nhìn người đàn ông vẫn có một sự thành thục hấp dẫn người khác, không hề ‘xấu xí’ như giới truyền thông đã nói.

Nhưng mà, không giống nhau, sau khi anh thối lui khỏi giới giới giải trí, không biết có phải cũng rút khỏi ‘lớp da’ hoàn mỹ thuộc về giới giải trí luôn phải bày ra trước mặt công chúng hay không.

Bây giờ, anh không thèm để ý chút nào mà ăn mặc tùy ý, không thèm để ý mà để lộ vẻ mỏi mệt, cũng không để ý che giấu vẻ ảm đạm toát ra trong mắt.

Anh như vậy, như sự bất hòa giữa gam màu xám và vẻ thuần khiết ấm áp kia.

Sau khi bức hình được đăng lên, tăng thêm lời bình và vẻ mặt miêu tả bằng hoạt họa (animation), mọi người biết được khi người đàn ông đó vào cửa hàng thì đã cắm bó hoa trong tay vào vài bình hoa của tiệm rồi mới rời đi.

Sau khi người viết xem toàn bộ quá trình, cũng không quên dùng ‘Như đối xử với người yêu‘ xen vào để tăng thêm sự miêu tả, về ánh mắt và động tác êm ái kia của người đàn ông.

Vì vậy mọi người bạo dạn suy đoán, từ khi cửa hàng bánh ngọt khai trương đến nay hoa tươi màu tím cũng chưa từng bị thay thế bởi loại khác, đối với anh mà nói có một ý nghĩa đặc biệt, mà người quan trọng ẩn sau loài hoa đó cũng đại diện cho lý do vì sao anh lại kinh doanh cửa hàng bánh ngọt này.

Nhưng người phía sau nó... Là ai?

Tóm lại chia làm hai kiểu suy đoán, có người đoán là Lý Na, thật ra thì nhiều người có khuynh hướng thiên về cô gái tên Đan Ninh hơn, vì Tiêu Mạc Phàm từng nói cuộc đời này có lỗi với cô ấy nhất.

Sau khi tin tức ‘Hóa ra Tiêu Mạc Phàm cũng đích thân đi đến cửa hàng bánh ngọt’ xuất hiện, cửa hàng bánh ngọt lại nghênh đón những vị khách vây xem nối liền không dứt, cứ thế trong một đoạn thời gian dài sau đó cửa hàng bánh ngọt luôn nhanh chóng bán hết các loại bánh.

Cùng lúc đó, một loại hoa tên là ‘đừng quên tôi’ xuất hiện, lượng tiêu thụ bỗng nhiên tăng cao chưa từng có.

Nhưng người dân, đối với cửa hàng bánh ngọt, đối với sự chú ý về Tiêu Mạc Phàm, tựa như lượng tiêu thụ của bó hoa chỉ có thể nổi tiếng nhất thời, trong giới giải trí biến chuyển từng ngày không ngừng xuất hiện scandal, tình yêu mới, tiêu điểm mới, sau đó sẽ còn rất ít người nhớ đến người đã từng là Ảnh đế này, cũng sẽ không đi đến cửa hàng bánh ngọt luôn cắm bó hoa màu tím kia, dĩ nhiên ngoại trừ những khách quen bị hương vị món bánh ngọt hấp dẫn.

Mà khi đó trong cửa hàng bánh ngọt, người đàn ông có vết sẹo trên mặt hầu như ngày nào cũng ngồi một góc ở cửa hàng, để bản thân đằm chìm trong ký ức đã qua.

Chuộc tội ngày qua ngày, năm qua năm.

Cho đến khi sinh mạng kết thúc.

Năm trước Tĩnh An từ thời trang thu đông Paris đã tiến vào phạm vi quốc tế, cùng năm là bốn thời trang Xuân Thu lớn, liên tục hai mùa chụp quảng cáo tuyên truyền cho ‘CNL’, sau đó lần lượt mấy lần bước vào một số tạp chí 《MODE》nổi tiếngcủa Mỹ, Anh, cô nhanh chóng trở thành thành viên mới của TOP , người mẫu xinh đẹp tóc đen mắt đen da vàng bỗng chốc trở thành kiêu ngạo của châu Á, Đông Phương.

Cho dù lúc ban đầu dựa vào vị trí xếp hạng, trước tiên cũng đã đại biểu bảng xếp hạng người mẫu quốc tế quyền uy nhất đã có sự thay đổi mới, để cho giới người mẫu trong nước, giới thời trang, cùng với càng ngày càng nhiều người hâm mộ sau lưng Tĩnh An mừng rỡ sôi trào.

Mà Tĩnh An được ký thác mong mỏi lớn lao, đã quyết định bước chân vào bốn tuần lễ thời trang Xuân Thu lớn, cũng để cho một số người muốn thấy cô ‘ngã nhào’ sẽ ‘không còn lời nào để nói’.

New York, London, Paris, Milan, tứ đại thời trang, tạo hình Tĩnh An bách biến khí chất đa dạng, có thể nói là một lưới bắt hết gần buổi diễn, hầu như bao gồm tất cả các thương hiệu quốc tế lớn, trong đó càng thêm nhiều buổi thời trang open và close, nhưng trong các buổi thời trang mở màn sự gặt hái đầy khiếp sợ phải kể đến là ‘A&N’, lần đó sự xuất hiện của cô không thể nghi ngờ trở thành lần đầu của ‘A&N’ đến nay, buổi biểu diễn duy nhất có một gương mặt châu Á.

Ngoài ra Baptiste, người sáng lập ‘A&N’ còn luôn khen ngợi người mẫu da vàng này.

Lúc ấy ở hiện trường ký giả phỏng vấn Val, nói đến thành công mà Tĩnh An gặt hái được ở buổi thời trang ‘A&N’ và các buổi thời trang khác đại biểu cho ý nghĩa gì thì Val chỉ cười nói, nếu một buổi diễn thời trang chỉ có thể chọn một người mẫu châu Á, không nghi ngờ chút nào, tuyệt đối không có ai khác ngoài Tĩnh An, điều này đại biểu cho ý nghĩa gì chẳng lẽ không phải chỉ cần nhìn một cái là có thể thấy sao?

Năm đó, số lần Tĩnh An xuất hiện ở buổi trình diễn, không có gì bất ngờ làm cô trở thành ‘bá chủ sàn diễn’ của các thời trang xuân hạ. Mà thành tích kiêu ngạo này, đổi lấy được ba thương hiệu khiến người ta ao ước công nhận cô. Ba thương hiệu này, bàn về số lượng bàn về chất lượng đều đánh giá cô rất cao! Phải biết, không phải mỗi một buổi thời trang người mẫu có danh xưng ‘bá chủ sàn diễn’ cũng có thể khiến người khác công nhận mình, thậm chí còn từng có ‘bá chủ sàn diễn’ hoàn toàn không được bất kỳ ai công nhận đành phải ảm đạm lui về.

Huống chi, một thương hiệu nổi tiếng công nhận, một quảng cáo cao cấp trong thị trường xa hoa, so với số lần người mẫu xuất hiện trên bảng xếp hạng còn quan trọng hơn.

Không nói khoa trương, mặc dù một người mẫu vắng mặt một quý bỏ lỡ mấy trăm buổi biểu diễn, nhưng chỉ cần năm ấy đặc biệt ló mặt trong vài quảng cáo của thương hiệu nổi tiếng, như vậy thứ hạng của người đó sẽ chỉ cao hơn chứ không rớt xuống!

Mà Tĩnh An, cũng một hơi lấy được phát ngôn quảng cáo của ba thương hiệu đó!

Cũng không trách, năm nay đầu tháng ba tứ đại thời trang thu đông kết thúc thì thứ hạng của Tĩnh An ở trên bảng đã nhanh chóng đạt được vị trí thứ mười ba! Mà điều này, chỉ dùng gần một năm!

Cô gái bận rộn với các buổi thời trang sau khi trở về nước, chờ đợi cô, là vô số hào quang, truyền thông sôi trào, người hâm mộ kích động, còn có... Hôn lễ của cô.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio