Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc

chương 111: 111: tác dụng phụ và cách khắc phục

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Alex nhìn cái cảnh này thì sao mà không biết được Luffy đây là sử dụng thành công ra Gear Second, theo đánh giá của Alex, tốc độ của Luffy hiện tại đã có thể so sánh được với tốc độ của âm thanh.

"Hè...!Hè...!Mệt quá!!! Đói nữa!!!"

Đạt được sức mạnh mới đương nhiên rất tốt, nhưng tác dụng phụ của nó đồng thời cũng ngay lập tức hiển hiện ra, chỉ sau một thời gian ngắn sử dụng Gear Second, Luffy đột ngột thoát lực, nằm lăn trên mặt đất, thở phì phò.

Không đợi cho mọi người kịp thắc mắc, Alex lập tức ra hiệu cho Sanji:

"Mau đem thức ăn tới đây cho cậu ta.

Nhiều nhiều một chút!!!"

Kỹ thuật Gear Second liên quan đến việc Luffy tăng tốc độ lưu thông máu trong tất cả hoặc một số bộ phận cơ thể được chọn, để cung cấp cho chúng nhiều oxy và chất dinh dưỡng hơn.

Khi kỹ thuật này có hiệu lực, toàn bộ tốc độ trao đổi chất của Luffy tăng cao đến mức mồ hôi của cậu ấy bốc hơi nhanh chóng, đó là lý do chúng ta thấy cơ thể của cậu ta trông như thể đang bốc hơi, toàn bộ làn da của cậu ấy hơi đỏ và sáng bóng là do lưu lượng máu tăng lên.

Về cơ bản, Luffy tăng lưu lượng máu bằng cách ép nhiều máu hơn qua các mạch máu của mình, do đó tăng khả năng chiến đấu của cậu ấy.

Mặc dù điều đó làm cho cậu ta nhanh hơn và mạnh mẽ hơn nhiều so với bình thường, nhưng đồng thời kỹ thuật này cũng đòi hỏi cơ thể sử dụng nhiều oxy và năng lượng hơn rất nhiều lần.

Sự gia tăng quá trình trao đổi chất khiến Luffy rất mau đói, thậm chí xuất hiện hiệu ứng tê liệt sau khi sử dụng nó vượt quá thời gian cho phép của bản thân, đây chính là tình huống mà Luffy đang gặp phải.

Sau khi Gear Second hết tác dụng, Luffy chỉ có thể hồi phục nhanh chóng bằng cách bổ sung chất dinh dưỡng cho cơ thể bằng cách ăn thức ăn, đó là lý do Alex nhanh chóng bảo Sanji chuẩn bị thức ăn cho Luffy.

Sanji rất nhanh bưng ra một khay thức ăn mà ở trên đó thịt chất cao như là một cái núi nhỏ, đem nó đặt ở dưới đất cạnh Luffy.

Luffy ngửi thấy mùi thịt, giống như là mèo gặp mỡ, hai mắt cậu ta liền sáng lên, sau đó không ngừng dùng hai tay mà bốc thịt ở trên khay bỏ vào mồm của mình.

Rất nhanh, đống đồ ăn vừa mới được mang ra đã biến mất, chỉ còn mỗi cái khay đồ ăn trơ trọi, bụng của Luffy đã no căng hết cỡ.

"Khò...!khò...!khò..."

Luffy ăn xong thì lăn ra ngủ ngay lập tức, mọi người trong băng cũng đã quá quen với việc này, nhìn thấy Luffy cũng đã trở lại bình thường, cho nên cũng không tiếp tục để ý đến cậu ta nữa, mà là đi tới hỏi chuyện Alex.

Alex cũng mở miệng giải thích một chút, mọi người nghe xong cũng hiểu được tại sao kỹ thuật này là chỉ có một mình Luffy là có thể sử dụng được, cũng như là tác dụng phụ của nó đem lại sau khi sử dụng.

Nami cũng biết chút ít về y học, cho nên sau khi nghe được cách nói của Alex liền đưa ra câu hỏi:

"Nếu như những gì cậu phân tích, thì việc Luffy sử dụng kỹ thuật này cũng không khác gì so với việc cậu ta đang sử dụng doping?"

Alex đồng ý:

"Cũng có thể cho là như vậy!"

Nami nói tiếp:

"Theo tôi, thì chúng ta không nên để cho Luffy tiếp tục sử dụng kỹ thuật đó, bởi vì nó rất có thể ảnh hưởng đến tuổi thọ của cậu ta!!!"

Alex gật đầu, sau đó lại lắc đầu:

"Đúng là nó sẽ gây nên ảnh hưởng như thế, nhưng đó là khi Luffy vẫn sử dụng kỹ thuật đó như cách cũ, nếu như cậu ta có thể kiểm soát nó thì sẽ không xảy ra vấn đề gì!"

Nhìn sắc mặt của mọi người có vẻ như không hiểu câu nói của mình, Alex tiếp tục nói:

"Ý tôi là nếu như Luffy có thể tăng độ thành thục của kỹ thuật này lên mức: không cần áp dụng nó lên toàn bộ cơ thể, mà chỉ cần vận dụng kỹ thuật này lên các bộ phận cơ thể cần thiết mà thôi.

Tác dụng phụ kia chỉ xảy ra khi mức độ căng thẳng mà kỹ thuật đó gây ra cho cơ thể cậu ta vượt mức có thể chịu đựng.

Nếu như Luffy có thể sử dụng khả năng này trong thời gian ngắn, tạo ra các đợt bùng phát có kiểm soát, kích hoạt nó trong thời gian ngắn để sử dụng các đòn tấn công cụ thể theo khả năng của từng cá nhân.

Nếu làm được như vậy thì hoàn toàn không có vấn đề gì rồi!!!"

Đây chính là cách Luffy dùng để tránh lặp lại tình trạng xấu do Gear Second gây ra bên trong cốt truyện chính, kết hợp với việc nâng cao tố chất thân thể cùng với việc làm chủ Haki Vũ Trang, sau năm timeskip thì cậu ta có thể vận dụng kỹ thuật đó một cách bình thường, mà không lo sợ bất kỳ điều gì.

Alex nói ra một tràng, người nghe hiểu người nghe không hiểu, chắc chỉ có Nami và Sanji là có thể hiểu một cách đại khái, còn hai tên Zoro và Usopp là hoàn toàn mù tịt.

"Thôi chắc cậu có nói tiếp nữa thì tôi cũng không hiểu gì!!! Nói chung là tên thuyền trưởng không có vấn đề gì thì tốt!!!"

Zoro nghe nhiều thứ khó hiểu, đầu cũng đã muốn nổ tung, xua tay một cái, liền đi qua một bên, tiếp tục tập luyện với cục tạ.

Mọi người còn lại cũng lần lượt phân tán ra, ai làm việc nấy.

...

Sáng ngày hôm sau, trong lúc mọi người còn lại trên thuyền đang ngồi trên bàn thưởng thức bữa sáng, Usopp như thường lệ ngồi trên đài quan sát dùng ống nhòm cảnh giới xung quanh, bỗng dường như là phát hiện ra thứ gì đó, cậu ta hô lớn:

"Mọi người ơi! Ở phía trước có đảo!!!"

Mọi người nghe được tiếng kêu của Usopp cũng đều quay đầu nhìn sang hướng cậu ta chỉ tay, Nami lúc này lên tiếng:

"Kiểm tra xem một chút, ở trên đảo có nhà hay có người gì không? Nếu như là đảo hoang thì chúng ta cũng không cần ghé qua."

Ở cái thế giới này đảo thật sự là quá nhiều không thể nào đếm hết được, cho nên đảo hoang cũng là thứ rất dễ bắt gặp.

Usopp tiếp tục đưa ống nhòm lên mắt, đảo qua đảo lại hòn đảo mấy lần, sau đó trả lời:

"Nhà dân hay người thì tớ không thấy, chỉ phát hiện ở trên đảo có một vườn trái cây gì đó thôi!!!"

"Cái gì? Trái cây? Chúng ta mau qua đó xem đi!!!"

Nghe tới hai từ "trái cây" đối với một kẻ tham ăn như là Luffy giống như là có sức hút chí mạng, cậu ta ngay lập tức quyết định đổ bộ hòn đảo này.

Nami nghe thấy vậy, mặc dù cảm thấy có chút phiền phức, nhưng cũng không còn có cách nào, cô ta đã quá quen với tính cách thuyền trưởng của mình, không cách nào làm khác được.

Những người còn lại như Alex Zoro hay Sanji đều không để ý đến việc này, nói đúng ra thì bọn họ cũng là khá là thích việc này, ở trên biển lâu ngày ai mà không muốn lên bờ đi dạo một lát cơ chứ.

Quyết định xong, mọi người điều chỉnh thuyền Going Merry hướng về phía hòn đảo phía trước mà tiến tới.

"Tõm..."

Mỏ neo được thả xuống, tất cả mọi người đều lần lượt bước xuống thuyền.

Alex quan sát nơi này một chút, chỉ thấy hòn đảo này vô cùng nhỏ, diện tích của nó ước chừng bằng cái sân bóng đá gộp lại, ngoài một hàng cây rừng chạy dọc theo bờ biển bao bọc vùng trung tâm ra, thì ở giữa hòn đảo này giống như Usopp đã nói lúc trước, đó là một vườn trái cây với đủ các loại như cam, táo, chuối, dưa hấu, dưa lưới, vân vân.

Có thể là bởi vì chỗ này là đảo hoang, cho nên các cây ăn quả ở đây hoàn toàn không được quy hoạch, bọn chúng mọc lên một cách lung tung, không theo một trình tự gì cả.

Hắn không phải thần, càng không thánh mẫu, hắn không tính toán được tất cả, vì người thông minh và lợi hại hơn hắn có rất nhiều.

Hắn một đường mạnh lên, một đường hủy diệt tất cả, một đường trở thành chân chính cường giả..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio