Alex tìm kiếm trong đầu một chút thông tin cậu ta có được từ kiếp trước về Trái Ác Quỷ này, tiếp đó dựa vào nó mà có thể cho Nami một cái phương hướng để phát triển năng lực.
Sube Sube no Mi là một trái ác quỷ hệ Paramecia làm cho cơ thể người dùng biến thành trơn nhẵn, do đó khiến hầu hết các đòn tấn công và đồ vật trượt khỏi cơ thể họ, bảo vệ người dùng khỏi bị tổn hại trong hầu hết các tình huống.
Như bên trong cốt truyện, Alvida là một người thừa cân, nhưng sau khi ăn Trái Ác Quỷ này, cô ta đã trở nên mảnh mai bằng cách để mỡ thừa thoát ra bên ngoài,sức mạnh của Trái Ác Quỷ cũng có thể tác động lên đến bất kỳ vật dụng hoặc quần áo nào trên người người dùng.
Loại Trái Ác Quỷ này giúp người ăn nó miễn nhiễm với sát thương gây ra bởi vũ khí, đạn, chiến đấu tay đôi và các mối nguy hiểm khác bắt nguồn từ các vật thể rắn, vì những thứ đó sẽ trượt khỏi cơ thể mềm mại của họ sau khi tiếp xúc, và người dùng không bị tổn hại rõ ràng khi chạm vào.
Tuy là nó giúp người sở hữu miễn nhiễm hầu hết với các đòn tấn công vật lý, nhưng nó vẫn có thể bị khắc chế bởi một vài thứ nhất định, ví dụ nếu như Smoker dùng năng lực Trái Ác Quỷ của mình tạo ra khói bao bọc lấy Nami thì cô ta vẫn bị khống chế như bình thường.
Suy tính một lát, Alex rốt cuộc cũng hiểu đại khái một chút khả năng cũng như là một số điểm hạn chế của Trái Ác Quỷ này.
Alex liếc mắt nhìn sang Nami, vẫn thấy cô ta vẫn còn đang trong tình trạng khóc tu tu vì tiếc tiền, cậu ta mở miệng lên tiếng:
"Thôi được rồi! Khóc gì mà khóc! Cô có biết là mình may mắn đến như thế nào không? Cả thế giới này có biết bao nhiêu là người sinh sống, mà số người đạt được năng lực Trái Ác Quỷ không đến người! Mà cô chính là một người trong số đó!"
Nhưng nghe xong lời Alex, Nami cũng không có bởi vì lời nói đó mà cao hứng:
"Tớ chỉ cần tiền mà thôi! Alex, cậu có thể lấy Trái Ác Quỷ này ra khỏi người tớ được không?"
Alex lập tức cắt đứt suy nghĩ viễn vông của Nami:
"Thôi bớt mơ mộng nữa đi! Bây giờ nếu như muốn lấy năng lực của nó ra khỏi người cô để biến thành một trái cây khác, chỉ có một cách là cô phải chết đi! Cho nên đừng suy nghĩ đến việc nôn nó ra thêm lần nào nữa!"
Nami nghe xong, sắc mặt ỉu xìu, cảm giác bất lực đến cực điểm.
Nhưng lời nói của Alex bỗng dưng xoay chuyển:
"Mặc dù không thể lấy Trái Ác Quỷ ra lại để bán lấy tiền, nhưng sao cô không nghĩ đến việc lợi dụng năng lực của nó sẽ giúp mình có khả năng chiến đấu.
Mà có khả năng chiến đấu rồi thì lo gì việc không kiếm ra được tiền.
Đơn giản đánh cướp một hai cái băng hải tặc khác là kiếm bộn rồi."
Hai con mắt của Nami lập tức tỏa sáng, giống như là bừng tỉnh:
"Cậu nói là sự thật sao? Năng lực của Trái Ác Quỷ này rất mạnh sao? Như vậy thì sẽ kiếm được rất nhiều Belly sao?"
Alex là rất muốn im lặng, mặc dù cậu ta nói ra ý như trên, nhưng đó là bởi vì không muốn nhẫn tâm nói cho Nami rõ ràng, theo những gì Alex biết được cho đến giờ thì trái Sube Sube no Mi hình như cũng chưa thấy nó giúp cho khả năng chiến đấu của người sở hữu được cái gì, mà nếu có thì cũng phải tìm cách khai phát năng lực sao cho tốt mới được, nếu không thì cũng chỉ có thể đảm nhận vai trò hỗ trợ mà thôi.
Alex lúc này lên tiếng, trả lời Nami:
"Đương nhiên, nhưng cũng phải xem cách cô sử dụng nó như thế nào nữa!"
Nami thắc mắc:
"Ý cậu là thế nào?"
Alex kiên nhẫn giải thích:
"Thì như cô thấy đấy! Với trình độ hiện giờ, chắc cô cũng chỉ có thể biến cơ thể mình trở nên trơn bóng mà thôi, cơ bản là chỉ mới có tác động lên cơ thể.
Đến khi nào cô tập luyện đến có thể sử dụng năng lực đó tác động lên các vật thể khác, thậm chí là người khác thì may ra mới có chút dùng!"
Dừng một chút để suy nghĩ, sau đó Alex tiếp tục nói ra một cái ví dụ để Nami có thể dễ hình dung ra:
"Cô muốn kiếm tiền đúng không? Thế thì để tôi chỉ cho một cách.
Nếu giống như lời tôi nói, một ngày nào đó, cô có thể sử dụng năng lực này ảnh hưởng lên người khác, thì có thể đi giúp mấy bà chủ nhà giàu chỉnh sửa sắc đẹp, ví dụ như làm cho nếp nhăn, nốt ruồi hay tàng nhan của người biến mất.
Đến khi đó thì tha hồ mà thu tiền vào túi!"
Nami liên tục gật đầu như bổ tỏi, đồng ý với cách nói của Alex:
"Cậu nói rất đúng! Tớ sẽ cố gắng tập luyện, nâng cao khả năng sử dụng năng lực của Trái Ác Quỷ này!"
Alex lúc này mới thấy hài lòng, cảm thấy rốt cuộc Nami cũng nghe lọt những gì mình nói, nhưng câu nói tiếp theo của Nami lại làm cho cậu ta cứng họng:
"Cậu nói xem, đến khi tớ có thể giúp mấy bà cô nhiều tiền kia phẫu thuật thẩm mỹ, làm cho nếp nhăn biến mất thì nên lấy bao nhiêu tiền một vụ đây?"
Alex hết nói nổi rồi, Nami đây nào có phải là hiểu lời cậu ta nói, đơn giản bởi vì tiền che mờ con mắt cô ta mà thôi.
Alex bất đắc dĩ, không tiếp tục trò chuyện với Nami nữa, xoay người đi trở về lại thuyền.
Việc tìm thấy Trái Ác Quỷ, cộng thêm việc hòn đảo hoang này cũng quá nhỏ, không tốn bao nhiêu thời gian liền có thể đi hết, cho nên Băng Mũ Rơm cũng không dừng lại nơi này quá lâu.
Mọi người chỉ tranh thủ hái một số lượng trái cây nhất định mang lên thuyền để làm thức ăn dự phòng xong, liền kéo cái neo lên, tiếp tục cuộc hành trình của mình.
...
Nửa ngày sau, thuyền Going Merry vẫn như thường lệ lênh đênh trên biển hướng về phía cổng vào Đại Hải Trình.
Lúc này, mọi người trên thuyền vừa kết thúc buổi tập luyện hằng ngày, ai nấy đều ngồi bệch dưới đất nghỉ ngơi.
"Ọt ọt ọt...!Tớ đói bụng quá!"
Luffy sau một buổi huấn luyện tiêu tốn quá nhiều năng lực, lúc này cậu ta đã đói lả, bụng liên tục réo vang.
Những người xung quanh cũng đồng loạt đồng ý, thế là Sanji liền phải đứng dậy, dự định vào bếp làm một bàn ăn để cho mọi người lấp bụng.
Ngay lúc này, dường như có cái gì đó thu hút ánh mắt của Usopp, sau đó cậu ta mở miệng nói:
"Dạo gần đây chúng ta ăn thịt cá nhiều rồi, sao không thay đổi một chút!"
Luffy quay sang hỏi:
"Đổi thành ăn cái gì?"
Usopp lấy tay chỉ về một bên:
"Thịt chim! Cậu nhìn xem bên kia không phải là đang có nguyên cả một bầy chim hay sao?"
Thuận theo hướng của ngón tay Usopp, mọi người đều nhìn sang, đúng là cách thuyền Going Merry khoảng vài chục mét, không biết là vì lý do gì mà đang có một bầy chim bay sát mặt nước.
Thịt chim thì cũng là thịt, mà thịt thì Luffy không chê bao giờ, cậu ta liền ra tay:
"Gomu Gomu no Otoshiami!"
Chỉ thấy Luffy kéo cánh tay của mình thật dài ra đằng sau, sau đó làm ra tư thế giống như là đang thả lưới đánh cá mà ném tới lũ chim bên kia.
"Vèo vèo vèo vèo..."
Tay của Luffy bay rất nhanh, trong vài giây đã vượt qua mấy chục mét, tiếp cận đàn chim, bàn tay của cậu ta mở rộng ra mà chộp xuống.
"Bộp!!!"
Bên kia vang lên một âm thanh nhỏ, đàn chim dường như bị hoảng sợ, con nào con nấy đều nháo nhác hướng về các phía khác nhau mà bay đi.
"Hi hi hi hi...!Bắt được rồi!!!"
Luffy cảm thấy tay của mình đã bắt trúng thứ gì đó rồi, cậu ta vui mừng, ngay lập tức kéo cánh tay quay trở về..