Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc

chương 147: 147: nhà tạo mẫu và họa sĩ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Thắng rồi! Mừng quá nên rơi nước mắt.

Đầu óc đơn giản như ngươi thật sự là quá tốt! Nhưng ta là phải cảm ơn ngươi mới đúng, đã vất vả rồi!"

Bỗng bên tai của người khổng lồ cầm rìu vang lên âm thanh có chút châm chọc, ông ta cúi đầu nhìn xuống nơi phát ra, nhận thấy ở đó đang đứng hai người.

Một người là một thiếu nữ có ngoại hình trẻ con, với đôi mắt tương đối to và những vệt ửng hồng trên má, cô ấy có vóc dáng khá thấp và để mái tóc đỏ sẫm được thắt thành bím đôi.

Trang phục của cô bao gồm một chiếc mũ rộng vành màu hồng có dải màu xanh lá cây, một chiếc áo phông màu xanh đậm có chữ "GOLDEN" được viết trên đó bằng màu hồng, một chiếc áo sơ mi cài nút có họa tiết đám mây màu xanh da trời, một chiếc váy liền thân màu hạt dẻ với phần trên được gập xuống, đôi tất sọc xanh lam và đôi giày lớn màu đỏ có cổ tay trắng và đế trắng.

Người còn lại là một người đàn ông có kích thước trung bình với dáng người khá yếu ớt, đeo kính, mặc một chiếc quần dài và một áo ba lỗ sọc đứng.

Hắn ta có mái tóc được chải gọn gàng, ở trên đỉnh đầu búi tóc được tạo thành hình số , ngoài ra trên tay của hắn ta còn đeo một cái Log Pose.

Người đàn ông dựa lưng vào một thân cây lớn, hắn ta đang cầm trên tay một tách trà nóng, khói vẫn còn nghi ngút bốc lên không ngừng, bộ dáng vô cùng là hưởng thụ, câu nói vừa rồi chính là từ miệng hắn ta phát ra.

Người khổng lồ cầm rìu lên tiếng hỏi:

"Mừng quá rơi nước mắt thì như thế nào? Mà khoan, các ngươi là ai?"

Người đàn ông thổi thổi chén trà nóng một chút, sau đó nhàn nhạt trả lời:

"Biệt danh của ta là Mr., ta là một nhà tạo mẫu.

Còn ở bên cạnh là trợ lý của ta Miss Goldenweek, cô ấy là một họa sĩ tả thực! Bọn ta rất hân hạnh được gặp mặt hai người các ngươi, những kẻ đã từng vô cùng nổi danh trong quá khứ đấy! Quỷ Xanh Dorry và Quỷ Đỏ Brogy!"

Miss Goldenweek đi đến gần, nói nhỏ vào tai Mr.:

"Vừa rồi có tiếng người kêu la đấy! Ngươi có nghe thấy không?"

Mr. cười cười, không để ý chút nào:

"Những kẻ khác chúng ta không cần để ý, chỉ là một lũ tép riu.

Ta chỉ e ngại hai người khổng lồ Dorry và Brogy mà thôi.

Nếu như trực tiếp đối đầu thì có lẽ chúng ta không có một chút cơ hội thắng nào.

Nhưng hiện tại thì đã không còn khó khăn gì rồi!"

Brogy trầm giọng hỏi:

"Các ngươi là kẻ địch của ta?"

Mr. liếc mắt Brogy một cái, nở ra một nụ cười nguy hiểm:

"À quên nói cho ngươi biết.

Ngươi đã bị ta bắt giữ rồi!"

"Hả? Cái gì thế này?"

Brogy giật mình một cái, vội vàng xem xét lại cơ thể của mình, ông ta lập tức phát hiện hai chân của mình từ khi nào không biết đã dính chặt vào mặt đất, không thể nào nhúc nhích được nữa, nhìn kĩ lại thì hai bàn chân của ông ta đã bị một thứ gì đó màu trắng hoàn toàn bao phủ, cho dù có dùng hết sức đi chăng nữa thì cũng không thể này phá vỡ cái thứ này để rút chân ra được.

Brogy nhìn về phía Mr., quát lên một tiếng:

"Ngươi muốn làm cái gì đấy?"

Lúc này, Mr. đã vứt cốc trà sang một bên, chỏm tóc trên đầu của hắn ta bỗng dưng bốc lửa, nhìn sơ qua thì trông rất giống với ngọn nến đèn cầy, hắn ta cười âm hiểm:

"Muốn làm gì à? Ta là muốn sáng tạo ra một tác phẩm nghệ thuật mà thôi!"

Mr. nói xong liền giơ một cái tay lên, đột nhiên có từng đoàn vật chất màu trắng từ trong cánh tay của hắn ta không ngừng bay ra, ban đầu bọn chúng giống như là từng đoàn chất lỏng, không ngừng hướng về phía thân thể của Brogy mà đắp lên.

Khi đã trải rộng ra được một phần thân thể của Brogy, thì những thứ chất lỏng này lại ngay lập tức biến thành thể rắn vững chắc vô cùng, lấy sức mạnh của một người khổng lồ như Brogy cũng không thể nào giãy giụa nhằm phá hủy những thứ này được.

Mr. nhìn Brogy cố gắng chống cự, cười khinh miệt:

"Sáp do ta tạo ra có thể rắn chắc giống như là sắt thép, nếu như ngươi vẫn còn khỏe mạnh bình thường thì may ra có thể sẽ phá được.

Nhưng hiện giờ sức lực đã không còn mấy, cho nên đừng mơ tưởng có thể thoát ra được!"

Brogy chỉ có thể trơ mắt ra mà nhìn lấy cơ thể của mình bị cái thứ vật chất màu trắng đó từng chút một bao phủ lên trên, quyền khống chế thân thể từng chút một bị đoạt mất, rất nhanh chỉ trừ phần đầu ra thì Brogy đã không thể nào động đậy được những bộ phận khác.

"Gomu Gomu no...!Pistol!!!"

Bỗng dưng, Luffy từ một bên rừng vọt ra, cậu ta giơ lên nắm đấm, một quyền hướng về phía Mr. đánh tới.

"Rầm!!!"

Nhưng rất bất ngờ, quả đấm của Luffy không hề trúng vào người của Mr., thay vào đó thì nó lại rơi vào một vị trí ở dưới đất.

Luffy cũng không có tiếp tục dừng lại, cậu ta liên tục hướng xuống cái vị trí dưới đất vừa rồi, không ngừng mà công kích.

"Cậu đang làm cái gì thế Luffy?"

Vivi cưỡi Karoo ở phía chạy tới, nhìn thấy hành động của Luffy, trong đầu của một người một thú hiện tại đầy là dấu chấm hỏi.

"Tớ cũng không biết nữa!"

Mặt mũi của Luffy cũng là ngơ ngơ ngác ngác, mặc dù ý thức được chuyện mình đang làm, nhưng cậu ta lại không thể nào khống chế được bản thân.

Vivi rất nhanh chú ý tới một chi tiết:

"Chắc là do cái ký hiệu kia rồi!"

Ở vị trí nơi Luffy đang công kích vào, có một cái kí hiệu kỳ lạ màu đỏ được vẽ ở trên đất, tất cả các đòn đánh của Luffy hoàn toàn là đánh vào nó.

"Ha ha ha...!hi hi hi..."

"Quác quác quác!"

Vivi lập tức ra hiệu cho Karoo để chạy tới giải cứu cho Luffy, nhưng họ chỉ mới đi được vài bước, bỗng dưng cả hai lăn đùng ra trên đất, không ngừng cười lấy cười để, cười nhiều đến mức ngoác cả mồm, nước mắt cũng là không ngừng tuôn ra.

Hai tay của Luffy vẫn là không ngừng công kích mặt đất, quay ngược cái đầu lại, nghi ngờ hỏi:

"Hai người bị làm sao vậy? Có chuyện gì vui à?"

Nhưng Vivi và Karoo làm sao mà có thể trả lời được Luffy, hai bọn họ chỉ có thể cười cười và cười mà thôi, ở dưới mặt đất nơi hai người bọn họ đang đứng cũng có một cái ký hiệu tương tự như ở chỗ Luffy, khác với cái của cậu ta là nó có màu vàng mà thôi.

Mr. liếc mắt nhìn ba người Luffy một cái, hừ lạnh:

"Ba con chuột nhắt này không biết là từ đâu chui ra! Giao cho cô xử lý đó Miss Goldenweek, đừng để cho bọn chúng làm phiền đến ta!"

"Được rồi!"

Miss Goldenweek đồng ý Mr. một tiếng, sau đó cầm lên cái túi của mình, từ từ đi đến vị trị của ba người Luffy.

Luffy nhìn về phía Miss Goldenweek, mở miệng nói:

"Cô là ai? Giúp tôi một chút được không?"

Miss Goldenweek không có trả lời cậu ta, cô ấy lấy từ trong túi của mình ra một cây cọ và một cái khay pha màu cầm ở trên tay.

Luffy trừng lớn con mắt:

"Là cô vẽ ra mấy cái hình kỳ quái ở dưới đất này!"

Tay của Miss Goldenweek rất nhanh vẽ lên trên áo của Luffy một cái ký hiệu màu xanh, sau đó cũng làm điều tương tự với Vivi và Karoo.

Hai người một thú lập tức ngoan ngoãn, giống như là bị thôi miên, cùng với Miss Goldenweek một chỗ trải ra một tấm thảm, sau đó là ngồi xuống cùng với nhau ăn bánh, uống trà.

_______________________________________

P/s: Cảm ơn BManCo đã ném cho tác Cục Gạch!!!

Nếu thấy truyện hay, mong các bạn ném cho tác Like, Đề Cử, Đánh Giá, Lượt Cất Giữ...!

Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì mọi người có thể để lại Comment bên dưới phần bình luận.

Cảm ơn tất cả mọi người!

Hắn từng là không gì cả.

Bởi vì tìm kiếm người mình yêu trùng sinh tại thế giới khác mà một mực trở thành đệ nhất cường giả ở vị diện cấp thấp.

Đến khi phá không xông lên Thánh Giới liền gặp phải tai ương mất hết tu vi.

Ở thế giới thực lực vi tôn này, hắn phải làm thế nào mới có thể sinh tồn, bắt đầu tu luyện lại từ đầu và tìm kiếm người yêu đây?.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio