Bất đắc dĩ, Nami đành phải là đưa mảnh ngọc này ra để cho tất cả mọi người cùng xem, ở bên trên mảnh ngọc được Nami cầm ở trong tay, lúc này lại là có từng hàng chữ chi chít:
"
Mục tiêu: Crocodile.
Tuổi: .
Chiều cao: m.
Trái Ác Quỷ: Suna Suna no Mi.
Mục tiêu có được năng lực nguyên tố hóa của Trái Ác Quỷ hệ Logia, không thể nào bị những công kích bình thường đánh trúng, chỉ có thể dùng Haki Vũ Trang hoặc Đá Biển là có thể phá giải.
...
"
Thông tin về năng lực cũng như là phong cách chiến đấu của Crocodile được ghi lại vô cùng chi tiết ở bên trên mảnh ngọc này.
"Răng rắc keng."
Sau khi mọi người đọc xong tất cả mọi thứ ở bên trên mảnh ngọc, ba giây sau, mảnh ngọc bỗng xuất hiện lít nha lít nhít vết rạn, một âm thanh vỡ nát vang lên, mảnh ngọc vỡ ra thành từng mảnh, sau đó tiêu tán ở trong không trung.
Tất cả thành viên băng Mũ Rơm nhìn thấy cảnh này đều là sững sờ, Usopp là người lấy lại bình tĩnh nhanh nhất, cậu ta nhìn về phía Nami, mở miệng hỏi:
"Nami.
Rốt cuộc chuyện này là chuyện gì?"
Nami mím môi một cái, cô ấy biết rằng chuyện đã thành ra như thế này, không thể nào là giấu diếm mọi người được nữa, đành đem tất cả mọi thứ kể cho mọi người.
Mọi người chăm chú nghe Nami nói xong, sắc mặt người nào người nấy cũng là vô cùng trầm trọng.
Thì ra, trước khi Alex rời đi, cậu ấy đã len lén đưa cho Nami cái mảnh ngọc kia, đồng thời cũng là âm thầm dùng năng lực để nói cho Nami về việc mình sẽ đi thăm dò đối thủ, bảo cô ấy giữ bí mật với mọi người để tất cả không cảm thấy lo lắng.
Sanji lấy điếu thuốc ở trên miệng ra, ném xuống dưới đất, chân dẫm một cái, dụi cho điếu thuốc tắt ngúm:
"Mảnh ngọc là do năng lực của Alex tạo thành.
Nó hiện tại đã tan biến, sợ rằng cậu ta đã..."
Sanji nói tới đây, ngừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp:
"Vậy thì tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?"
Sanji ngẩng đầu lên nhìn về phía Luffy đang ở phía trước của đội ngũ, cậu ta mặc dù cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng vẫn là cố sức kìm nén, nên hỏi người cần hỏi, bởi vì Luffy là thuyền trưởng của cả bọn.
Thực ra nói gì thì nói, đây cũng không phải là sự tình hiếm lạ gì, ở trên biển cả này vô số sóng to gió lớn, một người chết đi cũng là tình huống bình thường, bởi vì đây là thế giới chân thực mà không phải là truyện cổ tích.
Luffy đem cây gậy gỗ trong tay ném sang một bên, tay còn lại đè lấy cái mũ rơm ở trên đỉnh đầu, trầm giọng nói:
"Tiếp tục tiến tới trước!"
Giọng của Usopp có chút chần chừ:
"Nhưng mà..."
Đối với Usopp thì những thông tin mà bọn họ đọc được trên miếng ngọc kia là Alex dùng cả tính mạng của mình để đổi lấy, nó giống như là nhắc nhở bọn họ việc đối thủ mà bọn họ sắp đối mặt đến tột cùng là mạnh mẽ bao nhiêu.
Luffy bỗng dưng quay đầu lại, khuôn mặt của cậu ta biểu hiện ra sự tức giận, đây là lần đầu tiên cậu ta để cho mọi người còn lại trong băng cảm nhận được áp lực:
"Tớ đều không nghe thấy hay nhìn thấy bất kỳ thứ gì cả.
Tớ chỉ biết rằng, tớ muốn đánh bại cái tên khốn kiếp tên là Crocodile kia.
Còn có Alex, dám một mình lén đi, tớ cũng muốn đi đánh tơi bời cậu ta."
Trong đầu mọi người bỗng hiện lên một suy nghĩ có chút cổ quái:
"Kết quả đã là như vậy, chẳng lẽ Luffy muốn đi đánh xác chết hay sao?"
Rõ ràng thời điểm hiện tại phải là vô cùng bi thương, nhưng lời nói của Luffy lại làm cho mọi người không biết nên dùng biểu tình gì ra để mà đối mặt.
"Luffy nói rất đúng."
Người thứ nhất phản ứng chính là Nami, cô ấy dùng hai tay đập đập hai má mình mấy cái, lập tức lấy lại tinh thần:
"Việc mảnh ngọc kia vỡ cũng không nói lên được việc gì cả, cậu ta từ trước tới nay làm việc đều là vô cùng thận trọng, cho nên Alex nhất định là sẽ không xảy ra việc gì đâu,."
Usopp cũng lập tức hô ứng:
"Đúng như vậy.
Đúng như vậy.
Tớ nghĩ là cậu ấy không có..."
Nói được một nửa, Usopp lập tức bưng kín miệng mình lại, không có đem mấy cái thứ không được tốt đẹp ở đằng sau nói ra.
Zoro hơi nhướng lông mày, hừ lạnh một tiếng:
"Hừ.
Alex cũng không phải là người chỉ có chút bản lĩnh như vậy."
Tuy rằng lời nói của Zoro là như vậy, nhưng từ nãy đến giờ bàn tay của cậu ta vẫn là đang nắm chặt lấy chuôi kiếm làm cho có chút trắng bệch, bây giờ mới hơi buông lỏng ra một chút.
Thời gian chỉ là đủ để nói mấy câu, nhưng Luffy hiện tại đã là chạy xa, mọi người chỉ nhìn thấy một cái điểm nhỏ mà thôi, cậu ta dùng sức hét lớn với mọi người ở đằng sau:
"Này.
Mọi người nhanh chân lên đi.
Chúng ta hãy cùng nhau đem tên Crocodile chết bầm kia đánh cho một trận."
Nami thần sắc kiên định, cô ấy lẩm bẩm ở trong miệng:
"Và cứu về Alex nữa."
...
Thành viên băng Mũ Rơm cùng với Vivi bắt đầu tăng tốc, một đường băng băng trên sa mạc, nhưng không được bao lâu, bọn họ lại xui xẻo gặp phải tình huống ngoài ý muốn.
"Đứng lại.
Đừng có chạy."
Tiếng kêu này của người đàn ông ngậm hai điếu xì gà, "Kẻ nghiện thuốc", "Thợ Săn Trắng" Smoker.
"A a a a a.
Tại sao ở nơi này cũng có hải quân vậy?"
Mặt mày của Luffy nhăn nhúm, vô cùng khó chịu, cậu ta là đang nóng nảy đi tìm kiếm Crocodile, thật sự là không có chút tâm tư nào muốn giao thủ với hải quân lúc này.
Sắc mặt của Usopp cũng là khó coi vô cùng, hai chân của cậu ta cũng là thoăn thoắt mà chạy, cậu ta lên tiếng đáp lời Luffy:
"Tớ làm thế nào mà biết được cơ chứ, nói chung là chúng ta mau chạy nhanh đi."
Mới đầu khi vừa mới nhìn thấy hải quân, Usopp là luống cuống vô cùng, nhưng sau một thời gian rượt đuổi, cậu ta nhận ra rằng hình như bọn hải quân này chạy không có bằng đám người mình, cho nên cậu ta vô cùng tự tin việc cả đám sẽ có thể chạy thoát.
Cái này cũng là quy công cho Alex, bởi vì cậu ta thường đốc thúc mọi người tập luyện thường xuyên, cho nên thể lực được xem như yếu nhất trong băng như Usopp cũng đã có bước tiến đáng kinh ngạc, tốc độ của cậu ta cũng là được cải thiện, cho đám lính hải quân hít khói là chuyện rất đơn giản.
Một nữ hải quân đeo mắt kính đang chạy ở đằng sau, người này chính là Tashigi, cô ấy nhìn về phía Zoro mà hét lớn:
"Mau đứng lại.
Roronoa Zoro."
Zoro nghe thấy Tashigi gọi tên của mình, có chút khó chịu, hơi quay đầu lại nói:
"Hừ.
Ta không muốn nhìn thấy khuôn mặt của ngươi."
Mà nghe xong lời nói của Zoro, Tashigi lập tức nổi giận đùng đùng:
"Ngươi đang xem thường ta hay sao?"
Sanji đang chạy ở một bên Zoro, hai mắt cậu ta bỗng dưng giống như là bốc lửa:
"Tên đầu tảo khốn kiếp, ngươi đã làm gì cô người đẹp hải quân kia?"
Nami lấy tay che khuôn mặt của mình, cảm giác của cô ấy là không còn gì để nói:
"Mấy người các cậu có thể nghiêm túc một chút được không? Chúng ta là đang chạy trốn đấy."
Chopper ở một bên cũng là vắt chân lên mà chạy, bởi vì để tiện cho việc chạy trốn, cho nên Chopper trước đó đã biến hình thành dạng tuần lộc bốn chân, vừa chạy cậu ta vừa than:
"Tại sao tớ là một con tuần lộc mà cũng bị người khác đuổi theo vậy?"
Sắc mặt Nami có chút cổ quái, liếc mắt Chopper một cái:
"Này Chopper, từ khi nào mà cậu lại nhớ đến việc mình là tuần lộc vậy? Không phải cậu luôn luôn nhấn mạnh việc bản thân mình là người tuần lộc hay sao?"
_______________________________________
P/s: Nếu thấy truyện hay, mong các bạn ném cho tác Like, Đề Cử, Đánh Giá, Lượt Cất Giữ...!
Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì mọi người có thể để lại Comment bên dưới phần bình luận.
Cảm ơn tất cả mọi người!.