Crocodile cất tiếng cười to, hắn ta đứng dậy, lấy tay xoa xoa cái trán:
"Ha ha ha ha ha.
Thì ra, người mà các ngươi nói tới chính là tên sát thủ đến đây ngày hôm qua."
Crocodile liếc mắt nhìn Vivi một cái, miệng của hắn ta hơi nhếch lên:
"Năng lực của ngươi cũng không tệ, công chúa Vivi.
Không ngờ rằng có thể làm cho một người trẻ tuổi tài ba như vậy vì ngươi mà bán mạng.
Ngươi làm cho ta phải lau mắt mà nhìn đấy."
Nói xong, Crocodile liền đưa bàn tay phải của mình ra, chỉ thấy ở chính giữa bàn tay của hắn ta xuất hiện một cái vết thương còn khá mới.
"Có thể làm bị thương được ta, hắn xác thật đáng giá được khen ngợi.
Đây là lần đầu tiên sau năm năm, à không, mười năm, ta mới lại bị thương đấy."
"Sẽ không có chuyện đó xảy ra.
Alex...!Cậu ấy..."
Vivi cắn chặt lấy môi của mình, mặc dù nó đã không ngừng lưu lại những tia máu nhưng cô ấy đều không hề phản ứng, bởi vì người không muốn nhận được cái tin tức này nhất chính là bản thân Vivi.
Không chỉ là vì trong bất tri bất giác, Vivi đã đem tất cả thành viên của băng Mũ Rơm xem như là đồng bọn của chính mình.
Điều quan trọng hơn cả, Alex là người vẫn luôn cường điệu việc Crocodile là người mạnh mẽ như thế nào, lúc ban đầu cậu ta là người duy nhất muốn bỏ mặc vương quốc Alabasta, muốn rời khỏi cái vũng nước đục này, cho nên thời điểm Alex rời đi trong một khoảng thời gian khá dài mà không thấy quay lại, trong lòng Vivi đã cho rằng cậu ta là chuẩn bị muốn đứng ngoài cuộc, nhưng mà hiện thực lại không phải là như vậy.
"Leng keng."
Một con dao găm vô cùng quen thuộc với các thành viên băng Mũ Rơm được ném ở trên sàn nhà, mấy người Luffy chỉ là liếc mắt qua một cái liền nhận ra được chủ nhân của nó là ai.
Crocodile búng búng điếu xì gà ở trên tay, nhẹ nhàng nói:
"Ban đầu ta còn định giữ nó lại xem như là chiến lợi phẩm.
Nhưng hiện tại, xem như là ta đại phát từ bi, đem nó đưa cho các ngươi đi."
"Không có khả năng.
Chuyện này là không có khả năng."
"Cho dù ngươi có nói như thế nào thì ta cũng sẽ không tin."
Zoro gầm lên một tiếng, ba thanh kiếm nhanh chóng rời khỏi vỏ.
"Keng keng keng..."
Zoro sử dụng ba thanh kiếm ra sức bổ vào cái lồng sắt tạo nên từng trận âm thanh vang lên thanh thúy, tia lửa bắn ra khắp nơi.
Vivi mới vừa rồi đã đứng lên, sau khi nhìn thấy con dao găm của Alex bị Crocodile tiện tay ném ra, cơ thể cô ấy bỗng dưng run rẩy không tự chủ được lại thêm một lần nữa ngã ngồi lên trên mặt đất, trong miệng cô ấy không ngừng mà lẩm bẩm:
"Xin lỗi...!Thực sự vô cùng xin lỗi...!Đều là bởi vì tớ...!tớ...!tớ muốn cúi đầu hướng về phía cậu ấy nói lời xin lỗi..."
Đầu của Crocodile hơi nghiêng sang một bên, vẻ mặt hắn ta tràn đầy sự trào phúng:
"Thật sự là vô cùng đáng tiếc.
Nhưng mà không sao đâu, một lát nữa ta cũng sẽ tiễn bọn ngươi xuống dưới đó, nếu như các ngươi chạy nhanh thì rất có thể đuổi kịp hắn ta."
Vivi bỗng dưng gầm lên giận dữ:
"Crocodile!!! Ngươi cái này..."
Crocodile cũng là lười để ý đến Vivi, mặc kệ cô ấy ra sức mà kêu gào, hắn ta lại quay đầu nhìn về phía Luffy đang dùng hàm răng mà cắn lấy thanh sắt ở trong lồng giam, vẻ mặt hắn ta khinh miệt nhưng cũng kèm theo một tia khó chịu:
"À đúng rồi, còn có ngươi.
Ngươi chính là thuyền trưởng của băng hải tặc Mũ Rơm phải không? Lần đầu tiên được treo thưởng đã là triệu belly, mới đầu ta còn tưởng rằng ngươi là một nhân vật không tầm thường, nhưng mà hiện tại xem ra ngươi chỉ là một tên phế vật không biết trời cao đất dày là gì.
Thực sự thì ta có chút hứng thú với cái người tên là Alex kia, hắn ta là một kẻ có đầu óc, có thể tính toán và lập ra kế hoạch ám sát khá là xảo diệu, còn có thể làm cho ta bị thương.
Một nhân tài như vậy, ngay cả ta cũng muốn đem hắn về dưới trướng của mình.
Nhưng mà..."
Nói tới đây, Crocodile nhìn về phía Luffy vẫn đang dùng răng cắn thanh sắt cố gắng không để cho mình ngã xuống, trong lòng hắn ta cảm thấy tự nhiên lại càng thêm bực bội:
"Cái tên kia không ngờ lại dám từ chối lời mời của ta, mà nguyên nhân chính là bởi vì một tên thuyền trưởng ngu ngốc như là ngươi?"
Luffy lại không để ý tới mấy lời của Crocodile, khó khăn mở miệng:
"Ngươi rốt cuộc đem Alex..."
Đối mặt với chất vấn của Luffy, Crocodile chỉ là vô cũng lãnh khốc hơi ngước cằm lên một chút:
"Ta đem tứ chi của hắn ta đánh cho tàn phế."
Thình thịch.
"Ta dùng một cây thương làm bằng cát xuyên qua thân thể của hắn ta."
Thình thịch!
"Thi thể của hắn ta đều bị quạ cho ăn đi."
Thình thịch!
"Ngươi mau câm miệng cho ta!"
Luffy gắt gao cắn lấy thanh sắt, sắc mặt cậu ta căm tức nhìn về phía tên Thất Vũ Hải ở trước mặt, hàm răng của cậu ta đều đã là cắn chảy ra máu tươi, trái tim trong lồng ngực không ngừng nhảy lên kịch liệt, cậu ta gầm nhẹ lên một tiếng:
"Ta muốn giết chết ngươi."
"Purupurupuru...!Purupurupuru..."
Một trận âm thanh kỳ quái vang lên, đánh gãy không khí có chút đè nén hiện tại ở bên trong căn phòng, nó cũng làm cho bên trong cơ thể của Luffy đang dần dần tích xúc một loại khí thế nào đó bị làm cho dịu lại.
Chỉ thấy Robin đang đứng ở một bên từ bên trong túi áo móc ra một con Ốc Sên Truyền Tin, con ốc sên này là loại không thể kết nối khi ở quá xa được, nó cũng sẽ không bắt chước ngoại hình của người ở bên phía bên kia đường dây, tuy nhiên loại ốc sên này là có khả năng bị người khác nghe trộm, nhưng bởi vì nó sẽ không bán đứng hình tượng của người sử dụng, cho nên một tổ chức được xem như là vô cùng giữ bí mật về tính danh của bản thân như Baroque Works rất ưu chuộng sử dụng loại ốc sên truyền tin này.
Một trận kỳ quái thanh âm đánh gãy trong đại sảnh tiêu giết không khí, cũng nhường đường phi thân thượng chậm rãi bốc lên một cổ lo lắng khí thế đột nhiên một đốn.
Bởi vì bên cạnh danh hiệu ‘Miss.
Toàn chủ nhật ’, tên thật Nicole · Robin trí thức mỹ nhân móc ra một con.
"Cạch."
"Người ở bên kia nghe được rõ hay không?"
Sau khi vừa nhấc máy, tại đại sảnh hiện tại có chút an tĩnh, âm thanh từ bên trong ốc sên truyền tin vang lên phá vỡ tình trạng này.
Crocodile còn chưa kịp trả lời, ở phía bên kia đầu dây liền tiếp tục vang lên âm thanh, có thể phân biệt được đó là lời nới của không chỉ là một người:
"Oái? Đây là đâu thế này?"
"Đi nhầm rồi.
Đi nhầm rồi.
Đây là nhà vệ sinh.
Quay xe, quay xe."
Trong đầu của Crocodile lúc này chỉ toàn là dấu chấm hỏi, sắc mặt của hắn ta cũng là đen đi mấy phần, bởi vì hắn ta đã nhận ra, một trong số những người ở bên kia đầu dây của ốc sên truyền tin, có một người ở Little Garden đã giả danh Mr. mà lừa dối mình một lần.
Dùng mắt thường có thể thấy được, hiện tại Crocodile đã tức giận đến nỗi cả cơ thể đang dần dần mà bay lên, hắn ta từ xưa đến nay đều cho mình là người anh minh thần võ, có thể đem mọi thứ cho khống chế trong tay, đem cả một quốc gia như Alabasta mà đem ra đùa bỡn, hắn là bậc nào nhân vật kiêu hùng, thế mà lại có người dám lừa dối hắn ta, đã vậy còn thật sự thành công.
"Ngươi là ai?"
Âm thanh của Crocodile vang lên, có thể nhận thấy ở trong đấy chất chứa vô cùng vô tận sát ý.
Đối mặt với giọng nói vô cùng lạnh lẽo của Crocodile, người ở đầu dây bên kia của ốc sên truyền tin lại là không để ý chút nào, ngữ khí lại có chút khiêu khích:
"Ngươi có thể gọi ta là Mr.
Fantastic."
Người này vừa mới nói xong, lại có thêm một âm thanh của một người nữa chen vào:
"Còn ta là Mr.
Prince!!!"
Crocodile lại không để ý chút nào đến cái tên vừa mới nói chen vào kia, ở trong đầu hắn ta chỉ có mỗi cái tên dám cả gan lừa dối bản thân mình mà thôi:
"Mr.
Fantastic sao? Các ngươi hiện tại đang ở chỗ nào?".