‘‘Làm sao ngươi biết… Ấy…’’
Bị đối phương nói toạc ra, Usopp buộc miệng đồng ý, sau đó liền phát hiện không ổn, ngay lập tức dùng tay bịt chặt miệng mình lại.
‘‘Mặc kệ thằng nhãi đó đi… Nhìn là biết nó chỉ là một tên nhát cấy, chỉ giỏi nói khoác, chả làm ra trò trống gì đâu…’’
Một tên người cá lên tiếng đề nghị với mấy tên còn lại, cả bọn không ngần ngại đều gật đầu một cái, đồng loạt quay người dự định đi vào trở lại bên trong Công Viên Arlong.
‘‘Ngôi sao lửa!!’’
Khi năm tên người cá vừa mới đưa lưng về phía Usopp, chỉ nghe từ phía sau có tiếng gió truyền tới, giống như là đang có thứ gì được bắn về phía bọn hắn.
‘‘Bùm… bùm… bùm…’’
‘‘Oái…’’
Còn chưa kịp ngoái đầu lại nhìn thì thân thể của cả năm tên đã bị bao phủ trong ngọn lửa.
Usopp buông lỏng tay đang cầm cái ná cao su xuôi theo thân mình, trên mặt biểu hiện vô cùng đắc ý, cảm giác chiến thắng làm cho Usopp cao hứng, vừa cười vừa nói: ‘‘Cho các người biết tay vì dám xem thường ta, ‘Thuyền Trưởng Usopp vĩ đại’!!! Bây giờ đã biết sự lợi hại của ta chưa?’’
Nhưng mà không để cho cậu ta khoái trá được bao lâu, ngọn lửa bao trùm năm tên người cá chỉ cháy được vài chục giây liền lập tức bị dập tắt.
Usopp không hề biết rằng người cá có năng lực điều khiển được nước, thậm chí là hơi nước trong không khí, mặc dù bọn này chỉ là lính lác lâu la, nhưng để dập được một ngọn lửa nhỏ không hề có nhiên liệu duy trì như này thì vô cùng đơn giản.
Năm tên người cá lúc này nhìn có chút thảm, quần áo mặt mày đầu tóc đều đã bị thiêu cho cháy đen thui, bề ngoài của bọn chúng lúc này là vô cùng chật vật.
‘‘Vèo… vèo… vèo…’’
Ngay lúc Usopp còn đang trợn trừng mắt, há hốc mồm không tin được tuyệt chiêu tất sát của mình lại không hề có tác dụng, thì đã thấy năm loại vũ khí bao gồm đủ các loại đao kiếm nối đuôi nhau đang hướng về phía cậu ta mà bay tới.
‘‘Ấy… ấy… ấy…’’
Sắc mặt Usopp hoảng sợ, nhưng hành động lại không chậm một chút nào, co giò liền chạy, thân hình thì giống như là sợi dây thun, liên tục mà uốn éo nhằm để né đòn.
Mặc dù chỉ là làm theo bản năng nhưng cậu ta đã có thể tránh né được bốn trên năm thanh vũ khí sắc bén bay về phía mình, chỉ có một chuôi kiếm là bay sượt qua hông của Usopp và để lại chỗ đó một vết chém, máu tươi từ vết thương cũng bắt đầu rỉ ra.
Usopp vừa dùng tay bịt lấy chỗ bị cắt vừa la to: ‘‘Bọn ngươi có ngon thì đừng có dùng vũ khí đánh với ta… À không, có ngon thì đừng dùng vũ khí và từng tên lên đánh với ta, lấy nhiều khi ít thì có gì hơn người!!!’’
“Gào….
”
“Thằng nhãi khốn kiếp…”
“Mau đứng lại…”
Năm tên hải tặc gào to, lập tức đuổi theo, mặc kệ những bàn bạc khi nãy, bọn chúng hiện tại đã vô cùng sôi máu.
Bọn hắn đã thống trị cái khu vực này đã được năm, nô dịch con người, xem bọn họ giống như là gia súc mà chăn nuôi, hôm nay lại bị một tên con người hạ đẳng cho ăn thiệt thòi mấy lần, một đám đã quen với việc cao cao tại thượng thì làm sao mà chịu cho nỗi.
Mặc dù chủng tộc người cá của bọn hắn ở Đại Hải Trình có chút thảm, nhưng bởi vì lâu ngày được Arlong nhồi nhét cho tư tưởng người cá là chủng tộc vĩ đại như thế nào, cao quý như thế nào, cho nên năm tên người cá này hiện tại cũng đã tự cho bản thân đúng là như thế.
Một màn năm người cá đuổi theo một thiếu niên loài người lại tiếp tục diễn ra, rất nhanh bóng hình của bọn họ đã mất dạng khỏi Công Viên Arlong.
…
Trở lại với trận chiến giữa Zoro và Người Bạch Tuộc Hatchan, Zoro hoàn toàn trên cơ Hatchan ở mọi mặt, từ tốc độ, sức mạnh hay kỹ năng kiếm thuật đều hơn tên người bạch tuộc kia một bậc, mặc dù như vậy, nhưng Hatchan vẫn có thể chống đỡ được cậu ta trong một thời gian ngắn.
‘‘Keng…’’
Ba thanh kiếm của Zoro cùng với sáu thanh kiếm của Hatchan lại thêm một lần nữa va chạm với nhau, Zoro vẫn đứng im tại chỗ, còn Hatchan thì lại bị đẩy lùi về sau mấy bước.
‘‘Rắc… rắc…’’
Một âm thanh nho nhỏ vang lên, chỉ thấy mấy thanh kiếm mà Hatchan đang cầm trong tay xuất hiện một vài vết rạn nức nhỏ.
‘‘Rokutouryu… Takoashi Kiken!!!’’
Nhưng dường như Người Bạch Buộc Hatchan vẫn chưa phát hiện ra điều này, hắn ta lại thêm một lần nữa vung vẩy sáu thanh kiếm trên tay, hướng về phía Zoro mà đồng loạt bổ tới cùng một chỗ.
‘‘Santoryu…’’
Zoro giơ hai thanh kiếm vuông góc với kiếm ở miệng, xông tới trước và vung một nhát về phía trước.
‘‘…Tora Gari!!!’’
‘‘Keng… keng… keng…’’
‘‘Răng rắc… răng rắc…’’
Hai đòn công kích va chạm vào nhau, trong nháy mắt sáu thanh kiếm của Hatchan vỡ vụn.
‘‘Oái…’’
Ngay thời điểm ba thanh kiếm của Zoro sắp chém vào thân hình của tên bạch tuộc, Hatchan giật mình nhanh chóng dùng các giác hút của mình bám lấy mặt đất, mạnh mẽ làm cho cơ thể dừng lại.
‘‘Xoẹt… xoẹt… xoẹt…’’
Một vết thương hình chữ X ngay lập tức hiện ra ở trước ngực của Hatchan, máu bắn ra tung tóe.
Mặc dù bị thương rất nặng nhưng như thế cũng đã là rất may mắn đối với Hatchan, bởi vì nếu như hắn ta không dừng lại kịp thì rất có thể hắn đã bị chiêu thức đó của Zoro cắt thành mấy khúc.
“Bịch… bịch…”
Sau đòn công kích vừa rồi thì hai thứ vũ khí mượn từ hai thằng đệ Johnny và Yosaku tràn đầy vết sức mẻ, đồng thời thì Zoro cũng không quen sử dụng đao, từ nãy đến giờ cũng là miễn cưỡng sử dụng, cho nên cậu ta quyết định ném đi hai thanh đao đầu bằng sang một bên.
Hatchan ngay lập tức lùi lại sau mấy mét, hắn ta sờ lên vết thương dữ tợn ở trên ngực của mình, một vài giọt mồ hôi lăn trên trán, khuôn mặt cũng tỏ ra sợ hãi.
‘‘Thế nào Bạch Tuộc? Ta đã nói rồi, kiếm sĩ thì không phải dùng số lượng kiếm sử dụng mà đánh giá sức mạnh đâu…’’
Zoro cũng rất là nhàn nhã, bởi vì nhiệm vụ của cậu ta chỉ là tên kiếm sĩ bạch tuộc ở trước mặt, những tên còn lại của Băng Hải Tặc Arlong đã có những thuyền viên khác lo liệu, đương nhiên cậu ta rất tự tin rằng những người đồng đội của mình đều có thể giải quyết đối thủ.
Người Bạch Tuộc Hatchan mặc dù bị thương rất đau, nhưng trên mặt hắn ta rất nhanh lại bình tĩnh trở lại, không rõ là hắn ta tự tin vào sức mạnh của mình, hay đơn giản chỉ là đầu óc không dùng được, không biết sợ là gì.
Phải biết rằng ngay từ lúc bắt đầu giao thủ, Hatchan đều luôn ở thế bị động, bị Zoro đè lên đánh chỉ có thể cầm cự, hiện tại còn bị thương lẫn vũ khí đều đã bị phá hủy, cho nên có thể nói việc lật kèo là không thể nào.
Chỉ thấy Hatchan hừ lạnh một tiếng: “Cho dù không còn vũ khí thì ta cũng còn có cách để đánh bại ngươi… Các kiếm sĩ khi gặp phải ta đều sẽ bị khắc chế…”
Zoro không hiểu cái tên bạch tuộc trước mắt lấy đâu ra dũng khí mà nói như vậy, cậu ta ngay lập tức nhận ra đầu óc của tên trước mặt này có vẻ như cũng giống như thuyền trưởng của mình, có chút đần độn.
“Đừng nói vớ vẩn…”
Zoro không nói nhảm nữa, lấy thanh kiếm Wado Ichimonji từ trên miệng xuống nắm ở trong tay, lao về phía Hatchan, nâng lên vũ khí từ trên cao mà bổ xuống.
“Chiêu ‘Bạch Tuộc Hatchan’… Bắt lưỡi kiếm lần…”
Hatchan đứng trung bình tấn, đưa ba cặp tay ra trước song song với nhau, làm ra tư thế chuẩn bị bắt kiếm bằng tay.
.