Từng người xông lên, Yun chưa kịp thủ thế nên đã bị một cái tát vào mặt. Yun tức giận ôm má mình, trừng mắt nhìn bà chị vừa "tặng" mình một cú tát, Yun hùng hổ giơ tay đấm vào bụng chị ta làm chị ấy ngã ra sau. Yun lùi ra sau thủ thế, một vài chị tiến lên định đánh Yun thì Yun cho "ăn" mấy cú đá vào bụng, mặt. Một lúc sau... bà chị nằm chồng chất lên nhau, mặt ai cũng bầm tím vài chỗ. Yun phủi phủi váy, chỉnh lại caravat rồi xuống canteen "chăm sóc" cái bụng của mình. Đằng sau bụi cây, Khoa và Nam đang chơi bài đã chứng kiến hết:
- Eo... Mày có thấy không?! - Khoa rùng mình hỏi Nam
- Ừ! Không khéo chọc giận "bà chằn" thì chết mất
- "Con khủng long" ấy đáng sợ quá
- E hèm! Xin cho hỏi mấy anh "đập zai" đang nói ai vậy?! - Yun đâu ra xuất hiện làm Khoa và Nam không khỏi lo sợ
Vì lúc nãy Yun làm rơi ví nên quay lại tìm, nghe có tiếng trong bụi cây thì lại xem, thấy Khoa và Nam đang nói xấu mình thì có chút khó chịu.
- Uầy! Anh nói... mấy bà chị kia mà, Nam nhỉ? - Khoa nhìn Nam cầu cứu
- Ừ ừ ừ!!! Đúng đó! Không có nói em đâu, em dễ thương như vậy mà? Khoa nhỉ?
- Biết thế thì tốt! Bây giờ vào canteen, em muốn ăn, anh phải khao hết
- Tại sao?!?! - Khoa và Nam đồng thanh
- Vì em làm mất ví rồi hì hì - Yun cười làm Khoa và Nam mặt méo xệch
Canteen...
- Em muốn ăn phần cơm gà, ly capuchino, ly kem viên, phần sandwich, phần sushi, bánh donut, macaron, ly nước cam và phần bánh chocolate - Yun nói rồi cười tươi như hoa
Khoa và Nam oẳn tù tì để xem ai trả tiền:
- ... ... ... ra cái này
- Búa - Khoa
- Kéo - Nam
- Haha... mày trả tiền nha con - Khoa nói rồi cười hả hê, Nam chị ngậm cục tức trong họng mà đi mua đồ ăn
Một lúc sau, Nam bưng ra một đống đồ ăn. Yun cầm lấy rồi ăn nhồm nhoàm, câu nói của cô là: "Của trời cho tại sao phải ngại?!" nên cô ăn mà không để ý tứ của con gái. Nam nhìn cô ăn mà thương tiếc cho cái ví của mình:
- Bình thường xài tiền lắm cơ mà, sao bây giờ tiếc thế - Khoa vỗ vỗ vai Nam
- Haiz... mấy bữa nay ông bà tao lên chơi, ba mẹ tao nói trong thời gian ông bà ở đây thì phải xài tiền cẩn thận
- Khổ mày quá, khi nào ông bà mày về?
- Cuối tháng
- Tức là... tuần nữa á!!!!!
- Ờ
Yun bước về lớp, lập tức Ran hất đổ ly coffee lên áo cô:
- Ối, mình xin lỗi, mình không cố ý - Ran nói với giọng rất ư là khó chịu
- Ừ không sao - Yun quay sang Yin đang bánh ngọt thì cầm cả dĩa hất lên người Ran
- Tôi không cố ý đâu - Yun nói rồi điện cho vệ sĩ lấy đồng phục mới
- Cô... - Ran nói, tiện thể đưa tay lên tát Yun
- Muốn chơi chứ gì? Tôi chiều - Yun rút trong túi ra một cây kim (kim may đồ) đâm vào tay Ran khiến bàn tay rỉ máu
- Á! Mày làm gì vậy? - Ran hết toáng lên
- Trả lại những gì cô làm với tôi - Yun nói rồi vất cây kim xuống đất, về chỗ ngồi học bài
"Mày được lắm, tao sẽ trả thù" - suy nghĩ của Ran
Buổi tối...
- Ê - Yun gọi cho Yin
[Hử?]
- Đi bar Silly đi
[Ok]
Yun thay trang phục rồi lên chiếc xe BMW của mình phóng tới bar Silly. Tới bar, Yun đạp cửa bar (chị chơi vậy người ta tốn tiền mua cửa mới đó) khiến bao ánh mắt nhìn vào Yun. Yun mặc trên người chiếc áo thun tay dài màu đen để hở vòng eo, mặc quần short ngắn, mang giày bata, tóc xõa ra cài băng đô hình tai mèo, make up nhẹ. Trông cô thật xinh đẹp, không sexy như các cô gái khác. Yin mặc một chiếc váy trắng nhẹ, khoác chiếc áo jean, mang bốt cao, tóc xõa ra trông thanh tao và dễ thương. Hai người tiến vào quầy bar:
- Cho tôi ly vodka - Yin nói
- ly cocktail - Yun
Bỗng một chàng trai ăn mặc khá bảnh, tóc nhuộm đỏ rực dựng đứng lên, tiến lại gần Yun và Yin:
- Chào cô em xinh đẹp
- BIẾN - Yun lên tiếng
- Uầy! Em làm gì mà dữ thế, anh thích em rồi nha - tên đó nói rồi sờ ôm eo Yun
Yun tức giận cầm tay hắn bẻ rắc rắc. Tên đó cầm tay mình quát lớn
- Á CON NÀY GAN! MÀY SẼ BIẾT TAY TAO