Máu …. Máu lênh láng , nó cảm thấy choáng váng rồi ngất đi
Ở nhà
- Con nhỏ này đi đâu mà giờ này chưa về vậy trời – Windy bực mình
- Ê ! Mir tao cảm thấy có chuyện gì đó với bảo bối rồi – K nhà ta đồng thanh
- Mày đừng có nói tầm phào ! sẽ ko có chuyện gì xảy ra với con bé hết – Jun trấn an mọi người mà lòng anh nóng như lửa đốt
Rengg…rengg
- Này con bé gọi – Mir vui mừng khi thấy trên màn hình là “Baby” (Nó đó)
- Nè em đi đâu mà giờ này chưa về mọi người rất lo cho em đó – Jun giựt lấy đt Mir nói
(Tg : Đt Mir đang để chế độ loa nha mọi người)
- Alo , anh có thể đến bệnh viện XX ngay được không , chủ nhân sđt này đang ở trong phòng cấp cứu – giọng một người phụ nữ nói qua đt
- C…á…i g…ì – Windy và Mindy thốt lên
Cạch – cái đt trên tay Jun rơi xuống
- Alo … alo cậu còn nghe tôi nói ko vậy alo… - người kia
- À …. Chúng tôi biết rồi… cảm ơn cô – Ken lúc này vẫn giữ được bình tĩnh
- Tao sẽ băm thây đứa nào đám đụng tới con bé – Mir hoàn toàn không thể tự chủ
- Dừng lại đi ! Vào xem con bé như thế nào trước đă – Kin nhào tới giữ Mir lại
Đến bệnh viện , trong phòng hồi sức nó nằm như thế , mắt nhắm quần áo dính đầy máu đã được các y tá thay thành đồ bệnh nhân . Mọi người lao vào bên giường nó , Windy và Mindy khóc , những người còn lại nhìn nó xót xa .
Vừa nghe tin nó trong bệnh , hắn từ Bar lao đến với tốc độ “sấm chớp”
- Nè con nhỏ kia cô làm cái trò gì trong này thế hả có tỉnh dậy nhanh không thì bảo - hắn nhìn nó mà lòng đau như cắt
- Biết rồi nghe rồi đừng có hét nữa ồn quá - nó mở mắt tỉnh đây - mà sao tôi lại ở đây bác sĩ - nó nhìn ông bác sĩ đứng kê thuốc gần đó