Siêu Quậy Trường K.W

chương 35: chương 35

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tình yêu không phân biệt giai cấp

TẠI QUÁN BAR LỚN NHẤT TOKYO_ BAR KEVIN

Cánh cửa lớn của quán bar bật mở, người con trai với khuôn mặt tuấn tú, nhìn khuôn mặt khá hiền nhưng lại cực sắc, mũi cao, đôi môi luôn hiện hữu nụ cười nhẹ khiến người ta k thể đoán được anh đang nghĩ gì,dáng người anh dong dỏng cao, mái tóc để hơi dài màu nâu hạt dẻ ôm lất cổ cao. Anh diện trên người bộ đồ đắt tiền với chủ đạo là màu trắng tinh khiết: áo sơ mi trắng cổ cao,khoác ngoài là chiếc áo măng- tô trắng cổ lông,quần tây trắng trang nhã,giầy da hàng hiệu đắt tiền trắng, tai trái đeo cái nấm nhỏ bằng kim cương lấp lánh, tai bên kia đeo nấm kim cương và nấm nhỏ hình chữ thấp đính pa lê. Anh bước đi những bước nhẹ nhàng nhưng thanh thoát và cũng đầy uy lực khiến những nơi anh đi qua đều thu hút ánh nhìn , sự chú ý của mọi người…..dường như sắc trắng mà anh đang khoác lên mình hoàn toàn tương phản với nơi chìm ngập trong bóng đen của dục vọng như thế này thì phải….nó mang tới sự phản cảm của người khác dành cho anh…..Bước chút nữa, anh dừng chan lại trước thằng trông to cao hơn anh, mặc độc bộ đồ đen kịt trông có vẻ là cảnh vệ ở đây, anh hỏi:

_Qualy Kevin_Ông chủ của các ngươi có ở đây chư?

_Ngươi là ai? Ta chưa thây ngươi lui tới đây bao h?_Tên cảnh vệ nhíu mày nhìn anh

Anh k nói gì cả, chỉ rút từ trong túi áo măng- tô ra tấm thẻ độc màu đen bóng dơ ra trước mặt cho tên kia xem. Anh là người k thích lằng nhằng, rách việc, phiền toái và càng là người k thích nói nhiều nên anh chọn cách đó. Đúng như anh đoán, vừa nhìn thấy tấm thẻ tên bảo vệ im bặt, khuôn mặt nhăn nhó ban nãy giãn ra trông thấy , chán có lấm tấm vài giọt mồ hôi

(Nếu ai k nhớ thì có thể xem lại chap :phát súng của quá khứ, hiện tại và tương lại…. Trong chap . Kevin, Ren, Koon Ham cũng có tấm thẻ đen y hệt như vậy. Và tác giả cũng xin nói thêm rằng thấm thẻ này chỉ có những người Kevin cực kì tin tưởng mới có, nó cực hiếm và chính xác thì nó chỉ có đúng tấm và người sở hữu nó là ai thì mọi người đều rõ, tấm thẻ đó có thể tượng chưng cho sự có mặt của Kevin _ông trùm nên cũng k có gì khó hiểu khi tên cảnh vệ đó nhìn xong lại sợ hãi hư vậy…….)

_Ông chủ các ngươi có ở đây k?_Anh hỏi lại lần nữa và bắt đầu khó chịu vì sự lề mề của tên cảnh vệ

_Ông chủ đang ở phòng VIP_ ạ _Tên đó lắp bắp nói

Anh khẽ gật đầu rồi bước đi nước tới phòng mà tên cảnh vệ đã nói

Nhưng dù là người sở hữu tấm thẻ thì cũng đâu có muốn gặp là có thể gặp được “Ông trùm Kevin” dễ dàng vậy chứ? Vì đơn giản, khi vừa đặp chân tới cửa phòng Vip_ anh đã bị chặn lại bới tên cảnh vệ khác, mặt đứa nào đứa nấy đều tỏa ra sát khí và trên chán có thể nhìn thấy chữ “Sát”, nhưng dù gì vẫn k thể địch được với hàn khí anh tỏa ra

Anh hở hững bỏ mặc mấy cái nhìn tóe lửa, k mấy thiện cảm của tên cảnh vệ anh cứ thế bước qua chúng vào trong phòng…

_Đứng lại _ tên cảnh vệ vỗ vai anh kéo lại

_Nhóc con, biết đây là trỗ nào k mà giám hống hách hả? Biến _ tên cảnh vệ giữ vai anh

Bằng cái xoay tay và hất nhẹ của mình anh đã cho tên bảo vệ đầu tiên này nằm đo đất luôn k mấy khó khăn cả. Nhẹ nhàng bật lên cao, nhân lúc tên thư kia vẫn chưa định thần, hoàn hồn được với những gì sảy ra trước mắt mình vì tên bạn mình đã bị đánh gục cách nhan tróng vậy là anh xoay nhẹ người cặp chân mình vào cổ hắn và “Rắc” cái anh đã tiễn tên còn lại này về với chúa cũng chẳng mất vất vả……..

“Cạch” anh xoay tay nắm cửa và ngang nhiên bước vào bên trong trước sự ngang nhien của số vị khách . Đảo mắt quanh vòng anh xác định được trong căm phòng sang trọng này có vị khách tầm tuổi trung niên lạ hoắc và con ả lả lơi đáng tuổi cháu ổng đang ngồi lả lướt trong lòng ông ta đầy khiêu dâm, bên cạnh còn có tên vệ sĩ cao to lực lưỡng và Kevin đang ngồi đối diện vào lão già ……

_Ryan _Kevin nhíu mày nhìn anh

_Um…_Ryan bước tới trỗ Kevin chẳng thèm đoái hoài gì tới ánh mắt khó chịu của lão già kia cùng ánh mắt thèm muốn, hám trai của con nhỏ kia

_Tới sao k gọi trước? Và cũng có cần đánh người của tui đến chết luôn vậy k?_Kevin hất mặt ra ngoài_trỗ tên bảo vệ đang chìm trong giấc ngủ ngàn ngu

_Ai bảo họ ngáng đường tui _Ryan hất tay, nhẹ nhàng đặt mình xuống chiếc ghế ngồi cạnh Kevin trước ánh mắt ngạc nhiên của những người đối diện (ầy, là do Kevin rất ghét người khác quá gần mình ngoài trừ thằng bạn thân kia ra. Máy con bồ của Kevin nếu Kevin k muốn thì cũng k dám động vào đâu, mất mạng như chơi đó)

_H thì tui hiểu cái tính ngông cuồng của cô ta giống ai, hóa ra từ cậu mà ra phải k? người đúng là…._Kevin bỏ lửng câu nói, lắc đầu ngao ngán nhìn anh

_Thì anh em mà_Ryan nhúm vai

_Kevin _Koon Ham từ ngoài chạy vào

_Sao vậy ?_Kevin hỏi

_Này tui thấy tên bảo vệ có người lạ vào, ra đây lại thấy tên bảo vệ nằm chỏng chơ ở đấy nên….Ớ, Anh Ryan …_Koon Ham khá ngạc nhiên

_Chào em _Ryan cười hiền, gật đầu chào Koon Ham

_K sao đâu, bảo người sử lý tên đó đi. À! Việc còn lại ở đây nhờ cậu giải quyết nốt nhé, tui đi với tên này chút, cò gì cứ vào gọi tui ở phòng đấy ý nhé _Kevin đứng dậy, chỉ tay về phía vị khách còn đang ngồi kia

_Ok _Koon Ham gật đầu

Rồi Kevin cùng Ryan bước đi ra ngoài và cả người đến cái phòng mà trước đây Kevin đã đưa Sandy tới “phòng cấm” được đặt mãi phía sâu bên trong,cái phòng mà chỉ có người có tấm thẻ đen mới được vào và cũng là cái phòng lần đầu tiên hắn cho đứa con gái đặt chân vào đây ……

(trước này mấy con bồ của hắn cũn tò mò muốn vào đó lắm nhưng chẳng bào h hắn cho bước chân vào đâu, có hỏi hắn thì cũng chỉ nhận được cái nhìn khó chịu từ hắn và bị hắn đá luôn can tội tò mò, mà cứ nài nỉ hắn hoài là hắn chẳng nể nàng zề đâu, đập cho trận và đá thẳng ra cửa cấm đặt chân tới bar lun ==. Còn người con gái được đặt chân vào đây thì mọi người cũng biết là ai rồi đới, keke)

(ĐOẠN HỘI THOẠI NÀY ĐƯỢC NÓI BẰNG TIẾNG VIỆT NHÉ)

_Vẫn k thay đổi gì nhỉ? _Ryan nhìn lượt xung quanh căn nhà rồi nói

_Uh, đã là tuyệt tác thì còn gì mà thay đổi nữa _Kevin cười ngạo nghệ, bước tới tủ rượu mang trai Chival năm cùng chiếc cốc được bỏ sẵn viên đá to,tròn bên trong tới trỗ Ryan

_Này, sao k đi học? _Ryan hỏi hắn

_K thích _Kevin hơi khựng lại chút rồi cũng buông câu thờ ơ, tay rót rượu đưa cho Ryan rồi cũng đặ mình ngồi xuống cái ghế salong đối diện

_K thích thật hay là sợ gặp Thanh Thanh _Ryan khẽ nhếch môi, tạo ra nụ cười nửa miệng

_Hừ, còn cười hả? Mi lừa ta còn gì, sao k cho ta biết từ trước hả? _Kevin rít lên, nhìn Ryan đầy tức giận

_haha, vậy mi chẳng bào là k ưa Nguyệt Hương sao? Vậy nên ta đứa Thanh Thanh sang cho mi thôi ma _Ryan cười, nhấp ngum rượu

_Sùy, sao k nói cho ta biết họ là người, Thanh Thanh có chị song sinh là Nguyệt Hương_Kevin lườm

_Như vậy mới thú vị chứ, thế đã chọn được chưa vậy?Trương Mỹ Thanh Thanh hay là TRương Nguyệt Mỹ Hương đây _Ryan cười thích thú

_Hừ, k ai cả. Mà lúc trước vậy đâu là Nguyệt Hương đâu là Thanh Thanh. Nói _Kevin nhăn mặt hỏi, trong lời nói còn pha chút đe dọa

_Haha uh, thì lúc ở cạnh cô ấy là Nguyệt Hương, còn gặp mi trong những lần tiệc tùng, dạ hội là Thanh Thanh. Và như mi mới biết đấy, Thanh Thanh k mang trong mình võ thuật nên những lần làm cái đó đều là Nguyệt Hương _Ryan giải thích

_Vậy ai là người tui gặp hồi bé đấy _Kevin nhíu mày nhìn người đang cười cười đối diện mình

_K biết. Tự tìm đi _Ryan uống ngụm rượu nữa cười đắc trí

_Hừ, được lắm…. Cậu giám chơi tui hả? _Kevin nghiến răng ken két

_Haha, ai bảo cậu ngốc thôi. Triệu Lý Thiên Long hãy quên cô bé đó đi, h hãy tự hỏi mình xem giữa Trương Nguyệt Mỹ Hương và Trương Mỹ Thanh Thanh cậu chọn ai?Nhưng cậu cũng nên nhớ điều rằng, hôn ước của cậu với Thanh Thanh là thứ k thể trối bỏ được đâu _Ryan nhìn Kevin cười đầy ẩn ý

_Điên, ….điên dồ,…..Yaaaaa….tui k thể phụ Thanh Thanh nhưng đấy là……._Kevin ôm đầu, nói cách đau khổ

_Từ h tới lúc đấy vẫn còn rất nhiều thời gian, hãy suy nghĩ đi. Mai đi học đi, k thể tránh mặt Nguyệt Hương cả đời được đâu _Ryan nhìn thằng bạn thở dài

_K _Kevin nhìn Ryan nhăn mặt

_Haizz, yên tâm đi Thanh Thanh về Việt Nam rồi, k phải lo đâu.Đi đi, ở cạnh nó và xác định tình cảm của mình, đừng ảo tưởng về cô nhóc năm xưa nữa _Ryan ngắm nhìn cái chất rượu màu vàng đâu đặc quánh nhưng lại rất bắt mắt đang quên vào cùng nước đá đang tan ra cách thích thú

Kevin hoàn toàn im lặng, k nói gì cả

_Lần này tui có thể bảo SanSan k nhận cậu, bơ cậu đi nhưng xẽ k có lần sau đâu. Tui k thể ép nó k nhận cậu lần nữa, thế là quá bất công với nó _Ryan ngửa cổ, uống can trỗ rượu còn sót lại trong cốc , đứng dậy và bước ra ngoài

Ryan bước ra ngoài bỏ lại thằng bạn ngốc , khuôn mặt vẫn còn đang bần thân ôm đầu tự dày vò lương tâm.

Thật k thể ngờ được rằng “Ông trùm Kevin” vang danh khắp nơi, nổi tiếng là lạnh lùng tàn nhẫn, quyết đoán, thay bồ như thay áo, k biết có bao nhiêu đứa con gái đã tự nguyện dâng hiến bản thân mình và cái giá đổi lại chỉ là đêm với hắn mà hắn cũng chẳng thèm đoái hoài đến; chỉ thích thú vờn vã họ chán chê rồi vứt bỏ như móm đồ chơi hết hạn k hơn k kém, k ai qua lại được với hắn quá tháng dù họ chấp nhận cuộc tình tay của hắn……ấy vậy mà lại vường vào sợi tơ tình rồi ren, vòng luẩn quẩn k thể gỡ ra được…………

TRƯỜNG K.W, BAN , CẤP KING, NHÓM :

_Kevin, sao mấy hôm trước nghỉ học hoài vậy ?Truyện ở bar bận vậy sao? Có cần tui qua phụ giúp k???_Ren hỏi

_K sao, chẳng qua là lười thui _Kevin khẽ lắc đầu

_Uh, có gì thì cứ alo tiếng nhá, Rảnh tui qua liền, dạo này bận quá. Sorry_Ren vỗ vai Kevin

_ok, Koon Ham mày bị gì mà bần thần vậy ?_Kevin nhíu mày nhìn Koon Ham đang ngồi suy tư cái gì đó rất ư là trầm ngâm

_K có gì, chỉ là mấy truyện gia đình thui ý mà _Koon Ham cười, lắc đầu

_Ầy ầy, truyện gia đình thật hay là lại đang nhớ nàng Kyu Min zậy ?_Ren vỗ vai Koon Ham cười toe toét

_Kyu Min tới rồi _Mika bỏ cuốn sách đang đọc dở xuống khi nhìn thấy Kyu Min bước vào lớp

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio