Trận đấu với trái bóng màu cam
Tụi nó đang đi dạo trong sân trường K.W, nói chuyện cực vui vẻ thì nhỏ đó chẳng biết từ đâu phá hoại cái không gian cực vui vẻ của tụi nó…
_ Xin chào- nhỏ mặc áo trường Nagai bước tới.
( Chú ý: tác giả không cho Kêvin, Koon Ham, Kyu Min, Ren, Mika, Ryan mặc áo đồng phục vì K.W không có đồng phục nhé, học sinh được mặc quần áo tự do)
_ cô lại muốn cái gì đây?_ Ren nhíu mày khó chịu.
_Hihi, ko có gì tụi em chỉ tới để bảo với với nhỏ kia thôi là cuộc thi tiếp theo sẽ là bóng rổ_Kiri cười đầy tự tin.
_Ặc, chắc chắn chứ_Mika nhíu mày nhìn nhỏ ngu ngốc.
_Hì, trường trường Nagai vốn là trong số những trường có thành tích cao về bóng rổ đấy_Yokiko cười đểu.
_ Này, cô đều là thành viên của đội bóng rổ, trong khi người họ lại chẳng biết mà K. W có club bóng rổ nừ?_ Kêvin nhíu mày.
_ Thì học cũng được mà, tuần nữa mới bắt đầu thi. Quá thừa thời gian để học tập _Yukiko đắc trí nói.
Thời gian tuần ko phải là ko đủ tập nhưng với người ko biết gì thì tuần là không thể…. rỡ ràg là mấy nhỏ đó muốn dạp tụi nó mà….
_ Mấy cô có chắc là sẽ thi bóng rổ chứ?_ Sandy lại hỏi.
_Phải, có vấn đề gì khôg?_Hana cười
_ Không hối hận nhé!_ Sandy nghiêng đầu hỏi lại lần nữa.
_Ừa_ Yukiko khó chịu
_ Ok, vậy quyệt định thế đi!_ Sandy cười toét.
_Đồ ngốc_ Mika nhìn mấy nhỏ đó nửa nụ cười nửa miệng.
_Hôm đấy sẽ có trận thú vị đâu._ Kyu Min nở nụ cười đầy ác quỷ
đứa tụi nó nói xong quay mặt đi, bỏ nhỏ đang đắc ý ở lại… dường như nhỏ đó không hề biết rằng đã lại cho ko tụi nó trận thắng lần nữa!!!
_ Còn không nhận ra à? người họ là quỷ đấy ko phải là tiểu thư khuê các ko biết gì đâu_ Kêvin thở dài.
_Bình thường, cô thông minh vậy sao? Sao lại mu muội vậy chứ?_ Koon Ham chán nản nói.
_ Dù có cố như thế nào thì tụi này cũng không yêu cô đâu_ Ren bất lực nói.
_Dù không yêu nhưng nhất định tụi này quyết ko để nhỏ đó có được các anh. Đừng khinh thường tụi em, nhỏ đó dù có là thiên tài thì tuần cũng không đủ thời gian để họ đánh thắng tụi em- thành viên nữ chủ lực của Nagai đâu._ Yukiko hét lên.
tụi hắn không nói gì chỉ lắc đầu chán nản rồi bước đi, mấy nhỏ đó cũng quay đi mang tâm trạng uất ức khi bị tụi hắn khinh thường…..
Tụi nó kể từ ngày thách đấu chẳng chịu tập tành gì cả suốt ngày kéo nhau đi chơi, ăn uống chẳng thấy tập tành gì cả khiến tụi hắncũng lo lắng lắm….. Biết thò biết tụi nó giỏi bóng rổ cũng có thể xem là ngang ngửa tụi hắn nhưg lâu lắm chẳng tập tành gì thì thể lực và kỹ thuật cũng bị suy giảm ít nhiều……..
_ Này, cô ko tập tành gì sao? _Kêvin nhíu mày nhìn đứa tụi nó đang ngồi ăn vặt.
_ Hở, tập tành gì cơ?_ Sandy nghiêng đầu hỏi, mắt tròn xoe nhìn Kêvin
_ Ặc, bóng rổ đó Sandy_ Ren bất lực nói
_Ủa, việc gì phải tập cứ vậy mà thi đấu thôi, tụi này thừa sức mà_Kyu Min cười cười
_ Tụi em tự tin quá không?_Koon Ham nhíu mày
_Hihi, sao lại ko chứ!_Sandy cười tinh ngịch
_Hôm đấy sẽ có trò vui vẻ để chơi đó!_Mika nở nụ cười nửa miệng cố hữu
Ba tên đành chán nản bất lực ko nói gì nữa
MỘT TUẦN SAU
Tin hot girl cũng như học sinh siêu giỏi trường Nagai thách đấu với học sinh quậy nhất trường K. W đã lan khắp trường và giờ nhà thi đấu hiện tại nóng hừng hực với tiếng ầm ĩ của nhà cổ động viên cuồng nhiệt
Ba nhỏ trường Nagai mặc bộ đồ bóng rổ màu trắng đand ở dưới sân tập ném bóng…. Mỗi lần ném bóng của nhỏ từ vạch điểm đều lọt vào rổ, không trượt quả nào khiến khán giả phải trầm trồ thán phục.
_ Xinh quá! _ thằng thứ mắt hình trái tim nhìn nhỏ.
_Siêu thật, đúng là học sinh trường Nagai _ Thằng thứ thán phục.
_Chặc, cầu thủ chủ chốt trong club bóng rổ nừ của Nagai tụi này đấy_ Thằng thứ
……………………………..
Hàng loạt tiếng ca ngợi, thán phục vang lên dành cho cô gái trường Nagai của các chàng trai trường Nagai cũng như trường K. W ……….
“ Cạch”…
Tiếng mở cửa phong vang lên, không gian bỗng trở nên im bật khi cô gái trường K. W đang tiến vào trong khoách trên mình bộ đồng phục thi đấu màu đỏ sẫm….
Bước ra đầu tiên là Mika, bên cạnh là Ren. Mika cần vậy, khuôn mặt lạnh lùng nhưng quyết đoán khiến cho đối thủ phải run sợ
Theo sau la Kyu Min đang vừa đi vừa nói chuyện cười cực kỳ tươi với Koon Ham chẳng ngại ngần gì đáp trả lại nụ cười của Kyu Min bằng nụ cười đầy yêu thương và ánh mắt trìu mến. Mái tóc đen tuyền của Kyu Min được cô nàng tết lạivà búi cao, cố định bằng dây chắc chắn.
Đi cuối cùng là Sandy, bên là Ryan- hội trưởng hội học sinh huyền thoại, và Kêvin- hoàng tử quyến rũ đang sánh bước cùng nó khiên tụi con gái tức muốn nổ cả mắt. Nhưng dường như Sandy nó chẳng quan tâm lắm nên vẫn thản nhiên ăn snack ngon lành. Mái tóc Sandy được buộc vống lên cao màu tóc vàng được nhộm thành màu cam, tay đeo băng đô, chân tất cũng được kéo dài tới trên đầu gối để tránh chấn thương gối bằng băng đô cố định.
Tụi nó tiến tới hàng ghế nghỉ để đợi tới h ra sân, còn mấy phút nữa thôi.
_ Sandy, Kyu Min, Mika khởi động nóng người đi, sắp tới h thi đấu rồi_ Ryan nói
_Dạ_ đừa đứng dậy khởi động.
_Haizz… chẳng tập tành gì, không biêt ăn thua ko đây_ Ren thở dài
_ Ko tập? đứa kai ko nói gì với mấy đứa ak?_Ryan nghe vậy ryan quạy lại nhìn tên khó hiểu.
_ Nói gì cơ?_Kêvin nhíu mày, mặt khó đăm đăm
_ Thì………._Ryan đang định nói gì đó thì bị cắt ngang bởi tiếng còi của trọng tài
“ HUÝT”
Trọng tài bước ra sân, trận đầu bắt đầu, tụi nó bước ra sân đấu, Kyu Minko quên quay lại nhìn chàng trai ngốc nghếch, miệng khẽ nở nụ cười tươi mấp máy chứ
_ START
_Start?_ Koon Ham ko hiểu ý của Kyu Min muốn nói gì.
_ Hi, trò chơi bắt đầu rồi_ Ryan cười đầy ẩn ý.
Ryan vừa nói xong thì trên màn hình tive được đặt trên cao hiện ra danh sách thành viên đội và vị trí thi đấu với:
.Mika Nakashima(đội trưởng)_ vị trí thi đấu: Tiên phong
.Lee Sandy; vị trí thi đấu: Trung phong
.Kuon Kyu Min; vị trí thi đấu: Hậu vệ
_ Cái quái gì thế này?_Kêvin nhăn mặt tức giận nhìn vị trí thi đấu của tụi nó.
_ Chắc ko có chuyện nhầm đâu nhỉ?_Ren ko tin vào mắt mình
_ người đó nghĩ gì vậy?_Koon Ham nhíu mày
_Haha, mấy đừa bình tĩnh đi, hiệp chỉ là vờn mồi thôi mà!_ Ryan cười, mắt ánh lên tia thú vị
“HUYT”
Tiếng của trọng tài vang lên, đầu tiên là tranh bóg tiên phog của đội bước lên trc tranh bóng
“TUÝT”
Quả bóng được trọng tài tung lên cao đồng thời với tiếng còi báo hiệu, tiên phong bật lên cao. Đây chính là lúc so sánh chiều cao cũng như lực bật của tiên phong….
Lúc đầu Mika có nhỉnh hơn Kiri – tiên phong bên Nagai , nhưng sau Kiri hoàn toàn ăn đứt Mika và Yukiko nhanh chóng phản công để ghi về cho đội mình điểm đầu tiên khởi đầu tất cả….
Nửa trận đầu, với đội hình như vậy thì K. W hoàn toàn thua Nagai . Tuọi nó phải chật vật lắm mới ghi được điểm trong khi chẳng mấy khó khăn để nhỏ kia ghi điểm vào rổ với hàng phòng ngự quá lỏng lẻo và sơ hở.
Khuôn mặt đắc thắng của nhỏ kia khi liên tiếp ghi bóng vapg rổ khi tụi nó chỉ bấtl lực nhìn những trái bóng vào rổ mà chẳng biét phải làm thế nào…. Tỉ số trận đấu h cách nhau tận điểm là: – ; khoảng cách khá dài và an toàn ….
_ Chậc, không ổn rồi nhỉ?_Sandy cười, tay quyệt mồ hôi trên chán.
_Đúng là chẳng dễ chút nào?_Kyu Min cười
_ Chậc, cũng vẫn bình thườg chán_Mika thờ ơ nói.
_ Ok, vậy tiếp nào_ Sandy nói rồi lao thẳng vào tranh bóng. Trận đấu diến ra vẫn chẳng chút chuyển biến nào, tỉ số K. W chỉ cần nhích lên chút thì Nagai sẽ tăng lên gấp đôi…. Khán giả hiện tại dường như chẳng còn trông mong gì vào cô gái siêu quật nhà K. W nữa rồi
_Đang làm cái quái gì vậy? cô ta có coi tọng trận đấu này không vây?_Kêvin siết chặt tay.
_Đang nghĩ gì không biết_Ren h thất vọng hoàn toàn
_ đứa không cần vậy đâu, trận đấu vẫn còn dài mà. Nói rồi, h mới chỉ là dỡn chơi thôi_ Ryan cười cười
_Dỡn gì chứ. Rõ ràng trong trận đấu này con nhỏ Sandy chơi quá tầm thường mà_ Kêvin tức giận nói
_ Cơ bản là chơi không đúng vị trí nên không phát huy được khả năng của mình_Koon Ham trầm ngâm nói
_Mấy đứa biết loài hoa Hosenka chứ, khi hoa Hosenka nở rồi kết trái, nó sẽ bắn hạt đi rất xa. Đấy chính là như vậy đó, hoa Hosenka chính là Sandy_Ryan cười tay chỉ về phía bóng rổ.
Trên sân, phía bóng rổ của trường K. W, Yukiko đã dẫn bóng qua Mika và Kyu Min đang tới Sandy chấn giữ phía dưới bóng rổ, hi vọng chặn được Yukiko nhưng gần như bằng ko.
_SANDY_ tiếng Ryan vang lên gọi Sandy
Ánh mắt Ryan kiên định nhìn Sandy như ra hiệu gì đó và đáp lại cho anh trai mình là cái gật đầu quả quyết cùng ánh mắt long lanh màu pha lê tím đầy quyết đoán và tự tin.
Trong lúc ấy Yukiko đã vượt qua Sandy và chuẩn bị ném rổ thì…..
“BỐP….. BINH….”
Quả bóng trước khi được chủ nhân của nó ném vào đã rơi xuống đất…. Đúng, chính là Sandy đã lấy lại được tinh thầnvà nhanh chóng chạy theo Yukiko và ngay khi nhỏ đó chuẩn bị ném lên thì Sandy đã cản phá thành công.
_Đó bắn rồi đấy_Ryan nói với tên kia
Sandy nhẹ nhàng đáp xuống đất, lấy áo lau mồ hôi đi lướt qua Yukiko khẽ nói:
_Đơn giản ko chỉ là như thế!
Tiến lại khu vực sân của mính, Sandy mỉm cười gật đầu ra hiệu cho Mika và đáp lại là cái gật đầu của Mika chưa nói đã hiểu. Mika bước lên trước nói to cho hội trường nghe thấy.
_ Đổi vị trí Lee Sandy hậu vệ ghi điểm; Kyu Min hậu vệ dẫn bóng
_ Ok_ Sandy và Kyu Min gật đầu bước về vị trí của mình
Cùng lúc đó Mika bước về vị trí của mình là trung phong
_Dỡn vậy đủ rồi, h mới là bắt đầu đây_Sandy nở nụ cười nửa miêngj đầy tự tin tay chỉ thẳng mặt Yukiko nói.
_Với tỉ số hiện tai sao? nếu được thì xin mời_ Yukiko hất mặt
Hai đứa nhìn nhau bằng ánh mắt roét lửa rồi tiếp tục trận đấu. Bóng về phía tụi Nagai , Yukiko nhận bóng từ Hana rồi chuyền cho Kiri nhưng đường băng đô đã bị tụi nó đọc vị trí cả rồi nên trước khi bóng toíư tay Kiri thì đã bị Sandy lấy mất. Và không biết từ lúc nào mà đội hình của tụi nó từ dưới bóng rổ đã dâng lên sang sân của tụi Nagai một cách nhanh chóng.