tụi hắn đêm nằm ko ngủ đc, cứ thấy trằn trọc và hối hận vì nỡ nặng lời với tụi nó. tụi hắn biết rõ rằng mình yêu tụi nó lắm nhưng vì lòng tự tôn (ngu) cao nên ko dám mở lời. cuối cùng, chàng nhà ta đi tới kết luận: sẽ đi xin lỗi tụi nó. sáng hôm sau, tụi hắn chờ tụi nó trước cổng, thấy bóng tụi nó, tụi hắn kéo tay định lôi ra chỗ khác thì nhỏ kia bước tới (nhỏ nào bám ông nào thì tự biết) bám lấy, nũng nịu:
- anh, em mệt quá, anh đưa em lên phòng y tế nha - nhỏ Anna nói với hắn. hắn ngại ngùng chưa kịp từ chối thì đã bị lôi đi. nó đứng đó, thấy tay hắn rời tay mình thì đau đớn, cố nuốt nước mắt ngược vào tim rồi nhẹ nhàng bước tiếp. còn Kin định nối lại với Sandy thì nhỏ Bela kéo tay lôi lên lớp học, Sandy hụt hẫng, vài tia hi vọng nhen nhúm trong lòng thì ngay lập tức bị dập tắt ko thương tiếc. nhưng cô ko yêu đuối như thế, cô phải chứng tỏ rằng mình can đảm khi ko có anh ở bên. cô bước, mỗi bước là mỗi nhát dao đâm vào tim, rỉ máu và đau đớn (em thương chị quá à). còn Key và Kevin chịu số phận tương tự. Mindy và Candy chịu quá hiều đau đớn dần trở nên chai lì, cái tát Candy phải nhận từ Key quá đau, đau buốt từ da thịt cho đến tim, cô ko muốn khóc nữa, cô kệ cho sự việc diễn ra như thế nào, cố ko muốn biết. còn Mindy, bị chính người mình yêu thương mắng mỏ và xô ngã thì cô biết rằng mình ko nên tin tưởng anh ta nữa, nên học cách đi một mình. cả người, mang mỗi người tâm trạng khác nhau nhưng đều là vì...............tình yêu.
lên lớp, có một cậu bạn trai đưa cho nó tờ giấy có ghi dòng chữ "anh đợi em ở phòng y tế, anh có chuyện muốn nói". chủ nhân bức thư là hắn. nó tự nhiên thấy vui, có khi nào anh ấy sẽ xin lỗi mình, nó đi một ình đến phòng y tế. trong lúc nó đi thì:
- anh à, anh có biết em yêu anh lắm ko - Anna nói với hắn
- tôi xin lỗi, tôi có bạn gái rồi - hắn hờ hững trả lời
- em ko biết, làm bạn trai em nha - Anna tiếp tục tỏ vẻ mặt đáng thương (đáng ghét thì có)
- ko, tôi.......- hắn chưa kịp nói hết câu thì Anna đã túm cổ áo hắn, kéo xuống và hôn. ngay lúc ấy, nó tới, nhìn thấy và khóc, nó ko nói gì cả, chỉ chạy đi. hắn nhìn thấy nó chạy như vậy, vội đuổi theo còn nhỏ Anna ngồi lại, cười nham hiểm. nó cứ chạy, chạy mãi, nó đau, nó hận kẻ đã bóp nát trái tim nó. nó chạy thẳng một mạch về nhà, đóng cửa phòng mặc cho hắn đập cửa kêu gào ầm ĩ. nó khóc mệt, khóc chán chê rồi ngủ thiếp đi. chiều, ba bà bạn nó về đến nhà, thấy hắn ngồi gục đầu trước cửa phòng thì bắt tụi hắn (trừ hắn đang nằm) mang đi, còn mình thì vào phòng nó. thấy nó đau, Sandy cũng đau theo, còn Mindy ko nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn nó. Candy đã khóc từ lúc nào, cô nhớ đến cái tát của Key, nhớ đến tình cảm mình dành cho anh nhiều thế nào. còn tụi hắn, mệt mỏi, đau khổ, ko ai nói với ai câu nào. tất cả chỉ là sự im lặng bao trùm. còn đâu ngôi nhà đã từng vang vọng khắp tiếng cười đùa thỏa thích. còn đâu niềm vui, niềm hạnh phúc tràn ngập...............