vừa bước vào nhà, tụi nó thấy ngay cặp phụ huynh (pama bọn nó và pama bọn hắn), nó nhìn thấy bác Huỳnh, hét lên:
- a bác Huỳnh - nó chạy lại ôm chầm rồi hôn chụt vào má bác
- cô nhóc Windy này càng lớn càng xinh nha - bác Huỳnh
hắn nhìn papa mình và nó ngạc nhiên ko nói nên lời, hắn là con mà chưa bao giờ papa thân thiết với hắn như vậy, thế mà con nhỏ này. nó nhìn thấy cặp phụ huynh thì lập tức hiểu chuyện, trở lại khuôn mặt lạnh lùng như thường, ngồi xuống sô pha, papa nó lên tiếng, chỉ đứa hắn:
- các con hãy dọn đến đây ở đi.
- hả, tại sao ạ? - đứa đồng thanh trừ nó
- à, bởi vì....- mama Mindy chưa kịp lên tiếng thì nó đã nói
- tụi con có hôn ước đúng ko ạ?
- what? - đứa đồng thanh tập
- con với Ken, anh Kin với Sandy, Mindy với Kevin và Candy với Key, ko sai chứ ạ? - nó lạnh lùng nói, vẻ thờ ơ cực kì
- sao,.....sao con.......biết - mama nó nói
- con đã đọc được thư papa gửi cho các bác, mưu kế của mọi người tuyệt vời đấy, chỉ tiếc là bị con phát hiện hơi sớm thoai - nó
- sao lại như thế? - Candy và Key đồng thanh
- sao anh/cô bắt chước tui - tập
- anh/cô dám........- tập
- ôi, lấy phải các cô tụi tui thà chết còn hơn - đứa hắn đồng thanh
- đi chết đi, tụi tui cũng chẳng cần - đứa (trừ nó)
- đúng là oan gia - đứa hắn
- hứ, lấy đc tụi tui là phúc cho các anh - lại đứa đó
khi bọn nó cãi nhau ỏm tỏi, pama chưa biết giải quyết thế nào thì "rầm", chiếc bàn trị giá triệu gãy làm đôi dưới bàn tay nó
- các người có im đi ko hả? người kia (bọn hắn) dọn đồ về đây, ở ngoài phòng có đánh tên rồi, ai về phòng nấy, khỏi bàn, ko nghe thì biến. - nó
- cô có quyền gì mà ra lệnh cho tụi tui - hắn
sau câu nói của hắn là hình ảnh hắn nằm chỏng gọng dưới sàn sau cú vật karate của nó, mọi người kể cả pama mặt trắng bệch. bọn hắn đành miễn cưỡng dọn đến, còn pama lại vội vàng trở về Mĩ giải quyết công việc
.............Hết Chap ...........